Thứ Tư, 28 tháng 6, 2017

Như tiếng trống trường

NHƯ TIẾNG TRỐNG TRƯỜNG

Đúng hẹn rồi chúng mình quay về nhé!
Những chim di …lưu lạc khắp chốn phương
Bao môn sinh một thuở vốn chung trường
Đang nháo nhác… ới đàn quay về cội

Từng mùa hạ đan xen - từng kỳ hội
Nơi sân trường chốn cũ rộn ràng thay
Tiếng mi tau chào hỏi tựa cái ngày
Màu áo trắng… hồn nhiên hằng yêu mến

Về bên nhau lắm điều cần nhắc đến
Hình ảnh thầy cô - bè bạn năm nào
Không gian trường …phố thị của hôm nao
Mà vốn đã hằn sâu từ tấm bé…
Năm lần hội với mười năm rồi nhé !
Sáu lăm năm trường điểm nét vàng son
Bốn hai năm danh gọi vốn chẳng còn
Trong tâm thức …tên trường luôn tồn tại

Nguyễn Hoàng tên …ngôi trường.. ta vốn lại
Được cha ông cân nhắc chọn đặt tên
Người khai sinh mảnh đất ấy Chúa Tiên
Khởi nghiệp chúa … rồi định vương ...triều Nguyễn…

Một dặm dài biết bao nhiêu là chuyện
Hãy mang theo… dần trút cạn ...cùng nhau
Những buồn vui- sướng khổ vốn muôn màu
Từ cuộc sống ...có ai nào biết được

Hẳn rồi đây có kẻ sau người trước
Khi chúng ta đồng ngã bóng qua chiều
Những mái đầu chuyển sắc ải muối tiêu
Tình thân ái vẫn hoài giang cánh rộng

San sẻ nhau …điều hay từ lẽ sống
Sớt chia nhau… những uẩn khúc xa gần
Từng vùng miền - khối lớp - nhóm bạn thân
Thành một mối đồng nối vòng tay lớn …

Bao kỷ niệm đâu đó hoài lỡn vỡn
Tình quê hương những khác biệt theo mùa
Mỗi cuối thu bão quyét …gió - mưa lùa
Kèm theo lũ… đục ngàu con nước bạc

Độ đông sang hanh heo lùa xao xác
Rét quéo tay …môi răng đánh liên hồi
Bấc phùn bay rỉ rả mãi không thôi

Đường lầy lội … trợt trơn… khắp nẻo lối
Xuân Hè tới …gió độc giêng hai thổi
Mang theo bao …mầm bệnh nhiễm lây người
Mầm sống chưa …kịp khởi ...sắc thởi mơi
Đã thấy nắng ,,, hạ thiêu - Nam Lào đến… …

Tình thầy cô vẫn hằng luôn quý mến
Nghĩa bạn bè ...năm tháng chẳng hề lơi
Nếu nhằm khi trở gió hoặc trái trời

Đều ới ới… a a.. thăm - nhắn hỏi …
Hội gần kề chúng ta đồng tiếng gọi
Hãy về thôi… ít nhất được một lần
Kẻo rồi đây …thầy cô - bạn vắng dần
Đâu còn nữa …
            để mà thưa …
                             cùng hỏi…
Q.Trị,28.6. 2017
Mai Vân-VTT

Thứ Ba, 27 tháng 6, 2017

Chuyện tình Trăng-Nguyệt



CHUYỆN TÌNH TRĂNG - NGUYỆT

Nguyệt ấy à …  sao tránh hoài không gặp
Ghét chi trăng chỉ chút chuyện cỏn con
Dẫu mới đây trăng nguyệt réo nỉ non
Giờ im tiếng giã vờ không nghe thấy

Sao lại vội trút hờn lên trăng vậy
Tội tình chi chẳng lý giải ngọn nguồn
Sóng lệ buồn từng khắc vỡ xòa tuôn
Nào ai thấu… chỉ riêng mình trăng biết

Gói giọt buồn … chẳng thể nào gói hết     
Đong sợi thương … đong mấy chẳng vơi vơi
Hâm tình yêu  … nguyệt lắng nguội một thời
Khơi mạch nguồn…  nồng nàn dâng đáy mắt

Bao tháng năm chúng mình đồng góp nhặt
Để tình trăng và nguyệt đượm hương nồng
Nguỵệt và trăng như một cặp tương đồng
Ấy lời Nguyệt … tỏ tình lúc gần với…

Nhớ lần đầu khi buông vần thơ nối
Rất tình cờ nên trăng đáp họa lời
Cũng từ thơ trăng nguyệt nguyện chẳng rời
Để trăng nguyệt trọn đời xe se kết

Những cung bậc thăng trầm nào kể xiết
Nốt yêu thương ngây ngát cả tầng trời
Như lần đầu nguyệt  bỗng thốt nên  lời
Á áy ...ơ … đến đỏ hừng đôi má…

Nguyệt từng nói… chỉ mình trăng đủ nhá
Chẳng còn ao ao … ước những chi nào
Trăng là người duy nhất nguyệt trọn trao
Mình nguyện sống  …đến sức tàn lực kiệt

Những lời thề chỉ mình trăng nguyệt biết
Vậy thoáng chốc đã vỡ vụn tan tành
Sao lại không lý giải chuyện cỏn con
Để  giông tố dập vùi tình trăng nguyệt.

Chuyện tình này không thể  nào ly biệt
Chẳng có ai phân giải tự tình ta
Chỉ mình mình…chịu hiểu để thứ tha
Cây hạnh phúc tiếp đơm hoa kết trái..
   Q.Trị,22.6. 2017
Mai Vân-VTT
  
        

Con Hói làng



CON HÓI LÀNG*
( Dành tặng cho các chàng trai cô gái thôn làng đã lớn lên thành đôi lứa và gắn bó nghĩa tình với con hói và công việc đồng áng)  

Tự thuở nào trên dòng sông quê với
Con hói làng gắn kết nghĩa thủy chung
Hói cõng mang từng giọt nước vào đồng
Và hết mực chia nắng khô - úng lũ

Con hói làng góp phần thêm no đủ
Là vốn nguồn thủy sản tự thiên nhiên
Theo mỗi mùa cứ vậy nối tiếp liền
Là dưỡng chất-  góp phần nâng nhịp sống

Mỗi đông về …với lũ to ngập úng
Lũ lùa bao tôm cá - lẫn phù sa
Hói dẫn dòng từ đồng cạn đến xa
Nào con giếc- chép - rô - mương - thát lát…

Hạ nắng thiêu hùa gió lào rát rạt
Bao cánh đồng đợi nước - ngóng cơn mưa
Bao cỏ cây ngoi ngóp khát giữa trưa
Hói oằn mình dẫn dòng nào ta thán !

Những cánh đồng hẳn chẳng còn than vãn
Đàn trâu bò - đằm vụng béo tròn ây
Đôi bờ đê cỏ mượt  - mướt rậm  đầy
Nguồn dinh chất tăng sức đàn gia súc…

Những chàn cao -  bao đợt guồng lùa nước
Từng chàng trai cô gái dáng tròn quay
Từng thớ gân săn chắc vốn dặn dày
Tăng hết sức đẩy nhịp vồ quay tít…

Nhớ thuở ấy chúng ta là con nít
Vốn theo anh đi tát cá - mò nghêu
Cùng  theo cha cất rớ mỗi sớm chiều
Hay theo bạn thả lừ- giăng câu - lưới …

Cả dân làng từ xóm trên xóm dưới
Khi nước ròng chơm đóng - tát - kéo sào
Những con tràu - con hẽn béo ngậy sao
Thêm tôm tép - bờ bơng … vui biết mấy

Con hói làng có từ xa xưa ấy
Từ nguồn Nhùng tách ngọn chính Hãn giang
Con đập xây lắp cửa ván chắn ngang
Nên  hói ví tựa như là thiên sứ   

Bao trai gái trong làng khi vào vụ
Vàn đổi công tất bật việc ruộng đồng
Rồi yêu nhau lại nên vợ thành chồng
Cây hạnh phúc đong đầy từ đây vậy.  
   Q.Trị,24.6. 2017
Mai Vân-VTT
    






     
* Được đổ đá -bê tông cốt thép ngăn sông Nhừng tại quê mình( Gọi là Đập Đá). Dân làng đào con kênh lớn, lòng kênh rộng từ 6-8m , sâu từ mặt đê xuống lòng kênh cũng tương tự như vậy. Mùa lũ dùng để tiêu úng vì đập đã rút ván để xã nước, khi hết lũ lắp ván từng ô chắn lại nâng mặt nước lên cao từ 1- 2m. Canal được xây dựng vào thời vua Bảo Đại và ông Ngô Đình diện là Tri phủ của huyện Hải Lăng ... Dân làng thời đó gọi theo tiếng Pháp là Canal ( càn an), sau thập niên 50 thường gọi là hói., Con kênh dài khỏang 2km thường xuyên dẫn nước đưa vào ruộng hoặc lấy nước từ kênh lên các đồng cao...Sau khi có nguồn nước từ công trình đại thủy nông Nam Thạch Hãn , con kênh này không còn tác dụng tưới nữa mà chỉ tiêu lũ, hiện mất dạng dần dân. Đây cũng là công trình lớn nhất của tỉnh Q.Trị hồi đó. Ở Diên Sanh có đây Cây Da để ngăn lũ và nước mặn...

Túy duyên



TÙY DUYÊN

Sao lại cứ dày vò riêng mình vậy
Khóc mà chi- thãn vãn có ích gì
Mỗi kiếp sinh duyên nợ định tất thì
Bởi tiếng khóc óe oe… khi mẹ đẻ

Bẳng hết đi  để lòng thêm vơi nhẹ
Chớ nghĩ suy chi lắm chuốc ưu phiền
Hay tin vào mệnh số  - ấy tùy duyên
Mà chấp nhận để vượt qua định mệnh

Chớ đau buồn vì phận mình khập khểnh
Chớ than thân sao lại cứ gập ghềnh
Kiếp bèo kia dẫu phận kiếp lênh đênh
Vẫn xanh thắm … trổ ngàn hoa tím biếc

Nếu vắng mưa ắt lắm điều nuối tiếc
Bởi vì mưa tuy vội vã nhưng mà
Mưa khơi nguồn để cuộc sống thăng hoa
Mưa xoa dịu cả đất trời oi ả

Chớ vô tình trách mưa kia xối xả
Hay mưa gây đau nhói cõi lòng mình
Nếu vắng mưa thử hỏi có thường tình
Khi nắng dãi hong khô tình nhân thế./
   Q.Trị,22.6. 2017
Mai Vân-VTT
    

      

Theo dấu chân trần



THEO DẤU CHÂN TRẦN



Những dấu chân trần - hằn in đây đó
Mỗi sớm tinh mơ -  hay những  trưa - chiều
Kể sao xong với lắm chuyện muôn điều
Xuyên suốt cả Thu - Đông hay Xuân-Hạ.

Mỗi hửng xuân sương phủ mờ cây lá
Tụi chúng mình đi học chẳng quên  mang
Cái vợt hóp rong chơi khắp nẻo làng
Vớt  mành nhện rồi úp chuồn chuồn tướng

Con chuồn tướng đẹp kia nào chịu vướng
Chẳng mấy con mà ta bắt được nào
Những bụi cây lắm quả trái ngọt ngào
Cho vào miệng ngon lành hơn thịt cá

Nào chuông chuổng từng chùm màu tím tía
Cà gai xanh vàng đỏ …lủng lẳng treo
Nào Bòng bong, đùm đũm với tay khèo
Lắt lẻo kia thù lù …từng chùm mọng

Thích lắm cơ trái vằng tia tía óng
Ăn vào là tím ngắt miệng cùng môi
Câu chuyện về cây trái thuở thiếu thời
Thi nhau vặt theo bốn mùa đơm quả

Đều nhặt hết thay thức ăn trừ bữa
Từ ngọt, bùi, chan chát lẫn chua cay
Cứ theo nhau từng nhóm suốt cả ngày
Lắm khi lại  say mèn vì ham chén

Nhưng hạt trơng hái về làm phoóc bắn
Không có trơng trèo hái quả bời lời
Cả trưa hè chụm ngõ cứ đùa chơi
Bắn đì đạch bởi chù ke - súng chuối

Cứ chia phe mà tha hồ rượt đuổi
Chán ngấy rồi  bày trò khác vui hơn
Nắp keng lia - thuốc mít tán- vụ lăn
Ném đồng kẽm - đôi long hay dép táng

Lắm trò chơi …chẳng trò nào chán ngán
Cứ luân phiên theo bước trẻ xa gần
Cứ theo nhau muôn nẻo chẳng ngại ngần
Rất gần gũi trước khi ta  khôn lớn

Dẫu giờ đây vốn việc vàn bề bộn
Vẫn không quên cái thuở ấy chân trần
Đạp bụi tre - trèo leo oải rách banh
Chẳng biết đau hay khóc nhè trước bạn

Bao lần ngã té đau hay trúng đạn
Vẫn gượng cười chẳng trách mắng bạn đâu
Chui vào rơm - xót xáy tận đến đầu
Thế mà vẫn trốn tìm dẫu bị mắng

Tuổi thơ ơi ! thuở quê nhà yên ắng
Bao khu vườn đầy mít- ổi - khế - chanh
Nhưng hàng cau- giàn mướp bí rờn xanh
Mỗi hoa trái theo từng mùa cho quả

Mỗi sắc hoa tạc nền thêu nhung lụa
Đơm hương thơm ngát tỏa mỗi chiều tà
Từ xoan- cau - lý - bưởi rộ tứ mùa
Hằn ngâm ngấm
             trong ta
                   từ tấm bé.   
Q.Trị,19.6. 2017
Mai Vân-VTT
   


Thứ Hai, 19 tháng 6, 2017

Kỷ Niệm Nào Buồn - Hạnh Nguyên

Thoáng Hương xưa



THOÁNG HƯƠNG XƯA

Bao tâm tư lắng sâu giờ chợt lại
Dìu ta về  tìm chút thoáng hương xưa
Vòng tay học trò - kể mấy cho vừa  
Ngần mơ ước ngất ngây miền ký ức

Tuổi chúng mình với những gì có được
Bao yêu thương từ  bè bạn - cô thầy
Chuyện  đùa vui - hờn giận vốn ngất đầy
Ngày hai buổi bên nhau -  thật trìu mến

Biết giờ đây lắm điều không ngờ đến
Từng cuộc đời - mỗi phận kiếp khác nhau
Giữa phong ba bão táp nhuốm muôn màu
Hay tất tả giữa dòng đời xuôi ngược

Những cánh chim di … cứ hoài lạc bước
Đăng đắng trong lòng- chan chát bờ môi
Thương quê cha - nhớ đất mẹ bồi hồi
Nhưng vẫn vượt ....qua muôn vàn khổ ải…

Có lắm điều cố lãng quên nhưng lại
Đâu đó hoài vương - luống đỗi nghẹn ngào
Trong cổng trường ươm mộng đẹp thanh tao
Gom thành chuổi …giờ đây đọc chợt biết

Trang lưu bút ngây ngô - vàn ý thiệt
Lá thư tình đõng đảnh - hỏi tình chi ?
Chữ mến thương như rứa - dệt thêu gì
Yêu là lạ… là tình yêu chớm nở …

Những cuộc tình gắn liền trang sách vở
Vốn đeo mang tận góc bể chân trời
Để giờ đây …tiếc ngẫn tiếc ngơ hoài
Bởi tiếng yêu …giản đơn sao chẳng ngỏ

Lòng dặn lòng chớ vượt sang vạch đỏ
Giữ vạch xanh … riêng thắm một khung trời
Giữ sắc hồng …đơm hương tỏa ngời ngời
Âm thầm nhớ - đơn thương …tình mới đẹp …

Những câu mến… quen rồi đâu dễ khép
Ấy và tôi cùng lứa lại đồng trang
Cớ chi ta … lại vội chuyển bậc sang
Để vơi chất… hồn nhiên đang tầm với

Ta về lại …lục tuổi thơ diệu vợi
Thoáng hương xưa đâu đó vướng vương lòng
Mấy mươi năm ta hằng ước - hằng  mong
Gặp lại ấy …chút - chút thôi ấy nhé !

Gặp lại để trao bớt đi cho nhẹ
Những trang thư ôm ấp tự bao giờ
Những vần thơ …tình ý …vốn đợi chờ
Trong tập vở …
                   mãi chẳng nhòa
                                   chẳng nhạt.
  Q.Trị,18.6. 2017
Mai Vân-VTT
   

https://www.youtube.com/watch?v=hi8vS5IJ4nA  
 

Thứ Bảy, 17 tháng 6, 2017

Khoảng lặng tâm hồn



KHOẢNG LẶNG TÂM HỒN
(Riêng tặng quý Thầy cô và các bạn lớp 11C&10A3 NH.Non Nước Đà Nẵng)

Thương phượng lắm - Phượng mùa hè năm ấy !
Theo quê hương tan tác bởi chiến tranh
Tất tả di dân - như chuyện đã đành
Phượng nằm lại - ta lạc vào xứ lạ

Trại tạm cư - lắm điều không kể ngạ
Mì gạo cấp… đến nhận - lại ăn nằm
Phòng học chia - ván chắn với nền băm
Trò đi học tay nách xách chiếc ghế

Cảnh trường lớp lúc này là như thế !
Chẳng khuôn viên bàn ghế lẫn sân chơi
Nay phòng này - mốt chỗ nọ chuyển dời
Nhà ăn ở chỉ một ô nhỏ nhỏ…

Hè ở đây -  không sắc màu phượng đỏ
Chẳng hề nghe … dù một tiếng ve ngân
Nắng chói chang như thiêu đốt ngoài sân
Đường nhựa nóng - cát xới tung nồm ngát

Ngày cuối khóa - rộn vang lời ca hát
Nào đồng ca- nào phần thưởng tặng khen
Tiếng tau mi - tên họ vốn từng quen
 Từ cửa lớp tự lúc nào chả biết

Tập lưu bút lẹ làng chuyền tay viết
Giữ chút gì đọng lại với thời gian
Giữ  bao nhiêu hình ảnh tỏa trong ngần
Thành kỷ niệm dọc dài theo nét bút

Phút chia tay… ai  nào không sùi sụt
Chín tháng rồi - sao nhanh quá thế vầy
Bọn chúng mình vổ cánh kể từ đây
Người trở lại quê  - người hoài viễn xứ

Những chuyến xe chẳng chút nào do dự
Lăn bánh đưa …dân Quảng đến muôn phương
Lại chở theo tên đất lẫn tên trường
Nguyễn Hoàng- Bồ Đề- Thánh Tâm- Đắc Lộ

Dân về quê giữa hoang tàn sụp đỗ
Người vào Nam lập ấp - sống lưu dân
Người tỉnh này - người chốn nọ xa gần
Cuộc sống mới giữa muôn vàn gian khó

Tuổi chúng mình …ngày xưa là thế đó
Rất vô tư và quá đỗi… thân thương
Năm tháng qua đồng chung một mái trường
Bao kỷ niệm… ngùi… ngùi hoài lắng đọng…

Lời hát ai …văng vẳng còn vang vọng
Bài thơ tình nghệch ngoạc gửi làm quen
Ấy  lén đọc… rồi “nguýt” lẹ… dỗi hờn     
Ta và ấy …bị cặp đôi … “đỡ chết”

Sau giờ học chụm đầu nhau tán phét
Học hết mình - giành điểm cố tranh đua
Nữ hay nam cứ thế chẳng chịu thua
Nên mới được thầy cô đều ngưỡng mộ

Lắm câu chuyện không thể nào hé lộ
Của lớp mình ngày ấy mười một xê
Trường Nguyễn Hoàng hai buổi cứ đi về
Hẳn sâu lắm!  tình thầy cô bè bạn…

Nhóm Diễm Trang - Mười A thường ghép gán
Với lớp Xê dùng thun bắn giấy qua
Trên đường về nhóm hùa lại chọc đùa
Ta đỏ mặt chỉ biết cười nhìn nớ… !

Chuyện học trò dại khờ chừ …nhơ nhớ!
Bao mến yêu trên lăng kính xanh hồng
Bao nhớ thương thoang thoáng lẫn hương nồng
Mãi còn đó chẳng bao giờ hoen úa./.    
Q.Trị,15.6. 2017
Mai Vân-VTT

Tự tình Ngâu



TỰ TÌNH NGÂU …

Giọt ngâu tuôn nhẹ nhàng hạt thả

Vạt mây trời tất tả ngược xuôi

Gợi bao nhung nhớ khôn nguôi

Về  phương trời ấy hỡi người dấu yêu



Cố nhân hỡi! Rằng em có hiểu

Nổi lòng anh vắng thiếu sao rồi

Chúng mình thề hẹn chung đôi

Những sao mãi vẫn hai nơi thế nầy



Cuộc tình vốn đã là như vậy

Sao trời cao chả thấy xót thương

Nghĩa chàng tình thiếp nặng vương

Ông tơ bà Nguyệt đoái thương giúp giùm



Tơ lạc lối gom mành kết chụm

Tình đôi nơi nhen nhúm hương nồng

Duyên rày nên nghĩa vợ chồng

Đắp bù năm tháng phòng không đợi chờ.



Chẳng nhìn mưa! Thụt thùi than thở

Chẳng quạnh hiu nhớ nhớ thương thương

Đêm dài chẳng chút sầu vương

Giọt ngâu keo đính uyên ương se mành.
  Q.Trị,16.6. 2017
Mai Vân-VTT


 

Thứ Tư, 14 tháng 6, 2017

Cung Thương


CUNG THƯƠNG


CUNG THƯƠNG

Cung thương ấy sao nửa vời dứt quảng
Vần thơ kia khép chặt vẫn dâng trào
Những từ câu gọt dũa chẳng ngọt ngào
Hằng xao động bao tầm hồn đồng điệu

Có góc riêng… không thể nào thấu hiểu
Nên lặng thầm  dấu cất ấy vào trong
Từ thẳm sâu khoảng lặng nhớ thương mong
Một tiếng yêu … sao cứ hoài xa lạ

Ngồi một mình …thấm dầm cơn mưa hạ
Mưa lẹ làng …mưa vội  - thoáng thoáng qua
Bong bóng vỡ -  vỡ òa … biến trong mưa
Cũng tựa mảnh tình chúng mình ấy vậy

Mưa trái mùa …gợi nguồn thơ trổi dậy
Hòa vào mưa - nâng cảm xúc khởi nguồn
Ươm vào mưa …cuồn cuộn giọt thơ tuôn
Vơi vơi chút …nguôi nguôi… ngần nhung nhớ!

Tình chúng mình …cứ dặm dài rong ruổi
Tựa cánh chim lạc lối chẳng hướng về
Từng đêm dài- từng canh vắng lê thê
Em mãi ngóng …anh về …em  mãi ngóng…

Nối cung thương …bao ngày dài lắng đọng
Xóa giùm đi những nốt lặng … u buồn
Nâng cảm xúc bằng luyến láy trào tuôn
Mà lòng em
             từng ôm thương
                                  nén nhớ !
… … … về anh …
 Q.Trị,13.6. 2017
Mai Vân-VTT

 

Tình mưa

TÌNH MƯA

Em có biết … quê anh vào giữa hạ
Nắng chẻ tre - Nam Lào quạt thiêu mình
Vạn vật đều nhận chịu một cực hình
Trên chảo lửa quay cuồng cùng nhiệt nóng…
Em có biết … bao cánh đồng đợi nước
Bao con sông buồn tủi bởi cạn dòng
Bao cánh rừng cây lá mãi đợi mong
Cơn giông chuyển với mây thành mưa vội
Em có biết …ta yêu mưa nhiều lắm !
Bởi vì mưa là tất cả em ơi !
Mưa đang là nhịp sống của đất trời
Là cứu cánh giúp đẩy lùi lửa hạ
Em có biết… hiếm có cơn mưa thế
Nhưng năm nay mưa lại vốn thương tình
Từng cơn mưa xen nắng đến quê mình
Như đồng cảm dân tình Trung đấy!?
Mưa trái mùa ...mang tình cho tất cả
Nhịp xanh tươi điểm nét sự hồi sinh
Bức tranh quê đượm sắc tỏa lung linh
Cũng từ đó …
         mới yêu mưa
                   đến
Q.Trị,28.5.2017
Mai Vân
thế !

Thứ Ba, 13 tháng 6, 2017

Mây vương lối chiều



MÂY VƯƠNG LỐI CHIỀU

Tập lưu bút nơi tuổi thơ cất dấu
Gợi lại bao tình cảm quá thân thương
Những buồn vui đâu đó lại tỏ tường
Vùng kỷ niệm êm đềm từng trang giấy

Những tính cách của hôm nào trổi dậy
Ý ngọc vương bút thắm nhã chân tình
Dòng suy tư lớp lớp tỏa lung linh
Chợt cuồn cuộn tuôn tràn sông ký ức

Ai cũng có khoảng riêng tư chuẩn mực
Làm hành trang trước khi bước vào đời
Tuổi vàng son ôm ấp của một thời
Chẳng suy tính nhưng ắp đầy mộng đẹp

Lắm cuộc tình mấy ai nào muốn khép
Bao trang thư vốn chắp cánh ấy nào
Những lời yêu - thương nhớ quả ngọt ngào
Đành bỏ ngỏ… để rồi vương sầu nhớ…

Câu chuyện tình tuổi thơ là thế đấy
Tuổi học trò nhiều ít vốn sương vương
Tuổi vào đời giăng lối trước cổng trường
Yêu nhiều lắm - giận cũng nào chả ít !

Mối tình đầu …rày xưa thường vẫn ví …
Nhớ lâng lâng - thương chi lạ …thương lùng
Muôn câu yêu …vắt trán …ngẫm suy cùng
Rồi chẳng được câu nào suôn ý ngỏ

Dẫu chia tay với muôn vàn lý giải
Gói nhớ thương …mi ngấn giọt châu trào
Khép tình yêu - ôm dạ luống nghẹn ngào
Mà bước tiếp những khúc đời trước mặt

Vậy là mối tình đầu kia chôn chặt
Là vết thương hằn cứa nát tim mình
Là nổi đau lây lất mãi vô hình
Trách than phận - hẹn kiếp sau gặp lại…     

Khi cổng trường… tiễn chân rời tuổi mộng 
Cửa trường đời muôn hướng vội bật ra
Trước muôn vàn bão tố với phong ba
Sao biết được những điều không lường trước

Nhân gian không ít người thầm nuối tiếc
Tuổi thơ qua chẳng một mảnh tình trao
Cảm xúc yêu hư thực ấy thế nào
Khi hạnh phúc đang trong tầm tay với

Có lắm điều không như mình mong đợi
Mấy ai yêu lại thành lứa đôi đâu
Chút mây vương như vết nứt hằn sâu
Bổng đâu đó thoáng vật vờ xao động.  
 Q.Trị,12.6. 2017
Mai Vân-VTT

Thứ Hai, 12 tháng 6, 2017

THƯƠNG CA HẠ



 NỔI TÌNH TRĂNG

Một khoảng lặng chơi vơi đâu là Nguyệt
Nghìn trùng xa …xa lắc quá đi thôi!
Đêm dần vơi… dáng Nguyệt mãi xa vời
Thương Nguyệt lắm … sao hoài không mở lối !


Vậy đêm nữa - tàn canh TRĂNG mong đợi
Nén ngàn thương - ôm nổi nhớ ngất đầy
Dẫu bên trời Nguyệt quả cận kề mây
Nhưng đâu phải gần nhau là hợp cẩn.


Có lẽ TRĂNG …ghen hờn mây vớ vẩn !
Nghĩ bâng quơ thầm trách gió chút thôi
Bởi từng canh Trăng hết đứng lại ngồi
Nhìn gió đẩy xao mây vờn bóng Nguyệt


Cái chuyện tình từ khi TRĂNG là NGUYỆT
Nửa bên nầy - nửa chốn đó vời xa
Hai nữa tuy …khác biệt cũng một mà
Sao lại cứ …đông tây vời xa thảm


Chuyện tình TRĂNG sánh đôi cùng NGUYỆT thắm
Giữa thanh thiên bạch nhật tự xưa rày
Một vòng xoay khép kín đủ tháng ngày
Tròn tròn tỏ - nhạt nhạt mờ ...mờ khuyết…


Không thể sánh … sự tương đồng dị biệt
Trăng - Nguyệt là hai nét một hình thôi
Chẳng lăng nhăng - dối cuội.. bỡn đùa chơi
Và rất mực thủy chung lừng thiên thế


Đâu có như ... gió mây hằng niên tuế
Giữa cửu trùng lấp liếng thói cuội nhăng
Hùa cùng nhau ghẹo nguyệt lại lừa trăng
Gây lốc tố quay cuồng thiên đình đấy


Tình chúng mình đâu có là như vậy
Ơn trời cao khéo đặt sắp rỏ rành
Chữ thủy chung duyên nợ khép đã đành
Hòa quyện nhé
                   còn thẹn thùng
                                              chi nữa.
Q.Trị,11.6. 2017
Mai Vân



NGHẸN LÒNG

Tại ngày đó em nghe lời ngon ngọt

Từ môi anh và giọng hát anh hay

Lại gặp nhau chung hướng gọi cô thầy

Nên em phải ngã lòng anh từ ấy.



Vậy mà mình chẳng bên nhau được mấy

Như ngày kia anh đường đột sang nhà

Vì anh sợ em yêu phải người ta

Nên vội vã bảo mạ cha mang lễ tới



Em ngỡ ngàng nghe trong lòng chới với

Cớ sao anh dám xử sự  thế nầy

Chuyện cưới xin em chẳng chút nào hay

Một đời người tình duyên đâu phải dễ



Giận thật nhiều nhưng rồi đành mặc kệ

Nhắm mắt sang - mười hai bến đục trong

Đời con gái như thuyền dạt giữa dòng

Khi tới bến chi trông nhờ mệnh số…



Phận vợ chồng chẳng dung hòa mấy độ

Hai trái tim như hai mảnh trời riêng

Những ngày dài cứ vậy lại ngã nghiêng

Em chao đảo chẳng ngờ đời lại thế



Đôi  mảnh ghép dẫu cố nào vẫn hở

Bao phủ phàng - trách phận một mình thôi

Thương con thơ bé bỏng nén kín lời

Nhưng anh vẫn …thói nào như tật ấy…



Tự hỏi lòng sao đời mình lại vậy

Nợ ai vay riêng mình trả thế này

Chuyện gia đình trong đục chằng nào hay

Mặc vợ yếu và đàn con thơ dại



Cũng nhiều lúc soi gương thầm hỏi lại

Duyên ai xui -  nợ mình gánh ắp đầy

Nghĩ quẩn nên nhiều lần định buông tay

Lìa thế giới - lìa gia đình thoát kiếp



Nghẹn lòng lắm …nhưng chẳng sao thoát được

Vậy thôi đành ta chọn bước ly thân

Ở một mình như vậy cũng quen dần

Còn hơn cảnh

                          phải  “đồng sàng - dị mộng” …

Q.Trị,03.6. 2017
Mai Vân-VTT



TÌNH  MƯA

Em có  biết … quê anh vào giữa hạ
Nắng chẻ tre -  Nam Lào quạt thiêu mình
Vạn vật đều nhận chịu một cực hình
Trên chảo lửa quay cuồng cùng nhiệt nóng…

Em có biết … bao cánh đồng đợi nước
Bao con sông buồn tủi bởi cạn dòng
Bao cánh rừng cây lá mãi đợi mong
Cơn giông chuyển với mây thành mưa vội

Em có biết …ta yêu mưa nhiều lắm !
Bởi vì mưa là tất cả em ơi !
Mưa đang là nhịp sống của đất trời
Là cứu cánh giúp đẩy lùi lửa hạ

Em có biết… hiếm có cơn mưa thế
Nhưng năm nay mưa lại vốn thương tình
Từng cơn mưa xen nắng đến quê mình
Như đồng cảm dân tình Trung đấy!?

Mưa trái mùa ...mang tình cho tất cả
Nhịp xanh tươi điểm nét sự hồi sinh
Bức tranh quê đượm sắc tỏa lung linh
Cũng từ đó …
           Mới yêu mưa
                                                Như thế !
Q.Trị,28.5.2017
Mai Vân-VTT
TRĂNG LÀ EM…


Em còn nhớ  xuân nao vừa chín tới
Đầy đặn trên đôi má ửng hồng tươi
Gió chênh chao trăng lại nhoẽn miệng cười
Lùa  mắt biếc giao tình như muốn nói

Gió ngập ngừng thay muôn vàn lời ngỏ
Ấp úng…a … ấp úng … chẳng  từ câu
Tự hỏi mỉnh? Nên bắt chuyện từ đâu ?
Tim xuyến xao nhưng môi thời chẳng hở

Bao dòng thư nồng nàn chưa từng ngỏ
Lại xé toang từng trang một đấy cơ
Sao giờ đây … mặt đối mặt đẫn đờ
 chẳng có từ câu nào tròn tỏ

Hạ buông rèm sân trường hoe phượng đỏ
Điệp âm buồn não nuột khúc chia ly
Ta bên nhau chẳng nói được điều gì
Mắt đau đáu giao làn quay tiễn bước…

Phút chia xa nợ nhau lời ngầm  ước    
Bao mùa đi cánh cánh mãi tấc lòng
Mỗi mùa trăng khắc khoải nổi chờ mong
Tròn vành vạnh hửng hồng góc trời hẹn

Giờ cánh gió chuyển làn về phương ấy
Một góc riêng - một  khoảng lặng cho mình
Nơi tình ta một thuở …. với lặng thinh
Giờ yêu lắm
                  Trăng ơi !
                                  Yêu trăng lắm !
… …
Tỏ tình  chừ …chẳng như lúc  ấy mô !!!!

Q.Trị,25.5.2017
Mai Vân

 


NGUYỆT …!



Dẫu ai cuội hay nhăng thời vẫn thế

Nguyệt là trăng hay em cũng vậy thôi

Mỗi ngày qua dẫu nắng dập mưa dồi
Rằng ta vẫn dấu mong ….chờ vọng Nguyệt

Dẫu xuôi ngược Đông trời hay tây cõi
Có lúc mờ - lúc tỏ …lúc mù không
Một vận xoay thích nhất buổi Nguyệt hồng
Ấy không chỉ riêng ta mà ai cũng

Yêu biết mấy trăng ơi! Vừa tuổi mộng
Giữa muôn vàn trong đục… lẫn mù sa
Hay cả lúc …non xanh ám ánh tà
Nguyệt xao động lòng ta cùng nhân thế

Ngay cả lúc lạc chơi miền hư ảo
Giữa tầng xanh tắm nắng hạn mưa đầm
Bến sông Hằng cõi ấy… dẫu xa xăm
Nguyệt thon thả biến thành vầng Nguyệt khuyết

Thương cái thuở trăng kia chưa là Nguyệt
Mãi vô tư với muôn khoảng tầng trời
Dáng dấp kia như vẫn tỏa sáng ngời
Lay động cả ngàn sao khi mành khép

Thương khi lúc …tàn canh khắc tiễn biệt
Nguyệt rời ta đến đối cực mù xa
Biết bao điều uẩn khúc chẳng ngộ ra
Em lại đến… bên ta lúc Chập choạng.

Đêm dần vơi ! chắng vơi ngần tâm sự
Bao yêu thương nghẽn lối bởi tình trao  
Ái ân dần ….nâng cung bậc ngọt ngào !
Ta tin Nguyệt…
                  lời thề kia
                                  mãi tỏ    
Q.Trị,02.6.2017
Mai Vân-VTT

 

TRỞ GIẤC

Cớ vì sao lại giật mình trở giấc
Em đó ư ! Người trong mộng ta ơi!
Một giấc mơ … Ôi ! quả thực tuyệt vời
Mộng hay thực… với chúng mình chỉ thế

Đừng trách phận - chớ than đời lận đận
Mây có giăng gió chẳng chịu ngừng đâu
Cớ chuyện chi em lại phải âu sầu
Mà cứ vậy thẳng đường không chệch lối

Dẫu hai sợi tơ trời đang lạc mối
Đợi ông Tơ bà Nguyệt với tay xe
Từ thẳm sâu diệu vợi những ước thề
Ắt bờ mộng tác thành như nguyện ước

Dẫu yến oanh đang dặm dài dâu bể
Muôn trùng xa nhưng đâu có cách lòng
Câu ân ái …từng khắc tỏ - khắc mong
Lời Oanh -Yến vẫn giao hòa em nợ…!

Cảm ơn em ! những vần thơ dịu vợi
Ru anh tròn sâu giấc mỗi từng đêm
Như lời yêu …dìu mộng quả êm đềm
Thơ chắp cánh níu thuyền tình đỗ bến…
Q.Trị,25.5.2017
Mai Vân-VTT

 

 

BẾN NHỚ

Ta lại về bên bến đò năm ấy
Thu Bồn xưa lưu dấu bước chân ai
Lời chia tay day dứt bấy dặm dài
Gieo mầm nhớ ngoài ni dòng Thạch Hãn

Buổi chia xa tay trong tay tiễn bước
Mắt  giao tình đắm duối lúc trao yêu
Ráng nghe anh ! Em chỉ có bấy điều
Thương nhiều lắm ! Đợi anh ngày tác hợp.

Em quay gót  - mắt dõi nhìn đắm đuối
Lời thề xưa xin ban  phép nhiệm mầu
Bến sông xưa trong đục dẫu đổi màu
Rằng em vẫn… một mực chờ và đợi…

Chiều nơi ni- ngầm hỏi cùng mây trắng
Răng mây hoài theo gió cuộn về mô
Bến sông xưa như ẩn dấu nổi sầu
Hình bóng cũ đâu rồi ? sao vời vợi …

Mây chả nói- sông lặng mình bến đợi
Ấy xa rồi …thuở đó giữa cuồng giông
Lời thề xưa như canh cánh tấc lòng
“ Còn mô nữa anh yêu ! Người năm cũ”.   
Q.Trị,16.5.2017
Mai Vân-VTT



THÔI ĐÀNH HẸN

Cũng lắm lúc dòng suy tư xoáy ngược
Dấu thời gian những thương- hận- đợi- mong
Bao kỷ niệm chợt vọng về nẻo nhớ
Lời yêu thương như canh cánh tấc lòng

Có ai thấu nổi buồn vương tháng hạ
Bao cuộc tình đan lối bước chân đi
Khi em anh vừa đượm nét xuân thì
Hong kỷ niệm ắp đầy trang thương nhớ …

Ôi! Cái thưở tương tư chồng chất lối
Điệp âm buồn vốn dĩ vẫn đeo mang
Lời chia xa hong nắng hạ võ vàng
Theo cánh phượng điểm khắc lần ly biệt

Lần cuối bên nhau nghẹn ngào- chẳng nói
Mắt mi giao đau đáu mướt dòng châu
Tiễn em xa lây lất …giọt lệ sầu
Buồn tê dại …đắng lòng theo nhịp bước.

Hiểu giùm anh ....Hiểu giùm anh…em nhé !
Trách mà chi ...duyên phận định tất rồi
Dầu chừ nay… người góc bể chân trời…
Mình hẹn nhé !... kiếp sau cùng nối nhịp


Dấu thời gian ….Dấu thời gian... gõ nhịp
Kỷ niệm buồn… Kỷ niệm ...chẳng hề vơi
Lời yêu thương như phép thuật nhiệm mầu
                  hoài lắng đọng
                                thẳm sâu
                                         tầng ký ức.
Quảng trị, 12/5/2017.

Mai Vân-VTT

 



ƯỚC GÌ !

Ước gì em … mỗi sáng được hóa thân
Thành đóa hoa mặt trời kia rạng chiếu
Ước gì tim em … căng đầy nhựa sống
Để những vần thơ sáng tỏa vô ngần

Ước là ...ước… mỗi ngày em vẫn thế
Những vần thơ cuồn cuộn khúc sông yêu
Những tâm tư đừng nhuốm ráng mây chiều
Và chẳng thể tan hòa trong nắng xế

Anh vẫn biết những điều em dấu kín
Chẳng thể nào chia sớt một riêng ai
Khúc sông yêu …giận dữ …xoáy đau bờ
Nào ai tỏ ? Mượn vần  thơ làm tỏ

Nếu một ngày kia dòng thơ bỏ ngỏ
Không còn ai …mở lối dẫn thơ trào
Ai khơi nguồn cảm hứng vút ngàn sao.
Anh nguyện hứa …sẽ là người thắp nến

Ước chỉ vậy …nhưng nào ai có được
Vút khỏi tầm tay bởi duyên nợ an bày
Dìu suy tư chắp cánh mộng từng ngày.
Thôi cứ  mặc… anh đây hoài cứ ước

Quảng Trị,12/5/17.
Mai Vân-VTT


GỞI NGƯỜI Ở LẠI


Ngày chia tay bước vào đời binh nghiệp
Gót quân hành luyện tập chẳng hề xao
Như lời anh đã hứa tự hôm nào
Rằng anh sẽ hoàn thành như ước nguyện

Đời quân ngũ ắt bao điều gian khổ
Vượt muôn vàn nguy khó lắm gian nan
Súng lên vai- băng xuyên mọi non ngàn
Ngày luyện tập đêm canh chừng biên ải

Rèn ý chí- sức dẻo dai bền bỉ
Để sau này nhằm khi có binh đao
Đời chiến chinh đâu có quản chi nào
Khi vào trận ắt quyết giành chiến thắng…

Đến một ngày khi trôi tròn nghĩa vụ
Như bao chàng trai khác sẽ quay về
Nơi miền đất chan chứa nét tình quê
Có em anh - con đê  làng dịu vợi.

Nơi ấy ta vẫn ngày ngày hai buổi
Sóng sánh bên nhau cắp sách tới trường
Những chiều hè bên bến xóm thân thương
Cùng  ngụp lặn giỡn đùa theo con nước….

Anh đã về sau thời gian xuôi ngược
Chân cứng đá mềm đã từng trãi đeo mang
Giờ cùng em ta xây dựng thôn làng
Hạnh phúc bên nhau trọn đời em nhé!
Q.Trị,16.5.2017
Mai Vân-VTT