Chủ Nhật, 19 tháng 12, 2010

Ngày Về .Lê Thị Thanh Hằng

NGÀY VỀ
Vài dòng tặng các bạn 6-9/2 K- 67-71

Tôi bước xuống ga Đông Hà với khuôn mặt đầy mệt mỏi vì chuyến đi dài từ Sài gòn ra Quảng Trị. Nhưng với lòng náo nức muốm gặp lại quê hương  sau 34 năm xa cách, nên tôi nhờ ông Xã mượn xe gắn máy chở tôi về ngay làng Cổ Thành ( tức chợ Sãi). Trên đường đi ông Xã tôi giới thiệu cho tôi nơi này là trường Nguyễn Hoàng, đằng kia là chợ Quảng Trị, rồi chùa Tỉnh Hội, đập Rì Rì…. Mối cảnh vật cứ từ từ hiện ra trước mắt tôi kèm theo những kỷ niệm của thời thơ ấu. lòng tôi lại nao nao, tim tôi như thắt lại khi nhìn thấy những quang cảnh xung quanh. Mọi vật vẫn còn đây, nhưng người xưa thì nơi đâu? Xe chạy qua xóm Hà, cầu Sãi, nước của sông Vĩnh Định vẫn lững lờ trôi với một màu đục chứ không còn trong xanh  vì đang mùa nước lũ. Mái đình làng cũng không còn để rủ bóng rêu phong. Và đây là bến Miễu, nơi tụ lại giữa nhánh  sông Vĩnh Định và sông Thạch Hãn, cũng là nơi chúng tôi thường hò hẹn, vui chơi. Ngày đó quê tôi chưa có điện nên những đêm trăng sáng đối với chúng tôi rất là quý báu. 
Đi tiếp một đoạn ông Xã tôi bảo đến nhà rồi. tôi tròn xoe mắt ngạc nhiên nhìn quanh, đây không phải là nhà mình. Đâu rồi chợ Sãi, đâu rồi  cái dãy phố với những căn nhà san sát. Cây đâ, cây bồ đề, ngôi chùa Cổ Thành nơi tôi sinh hoaït gia đình Phật tử nằm ở đâu đây? Tôi hỏi nhưng tất cả đều im lặng. Tôi nghe tai tôi lùng bùng, mắt tôi nằng nặng; ông Xã tôi thấy vậy liền chở tôi qua khu Nghĩa địa chạy ra con đường đất đỏ mà tôi thường đi học. đến khi ông Xã tôi chỉ kia là quận, bên này là trường Triệu Phong, tôi lại càng sững sờ, trường Triệu Phong của tôi đã ngồi miệt mài 4 năm  đấy ư ? Sân trường đi đâu, cái dãy phòng  trong đó có lớp 9/2 của tôi về đâu? Tôi vẫn nhớ trong văn phòng thầy Văn Phong đang ngồi sau bàn Hiệu Trưởng làm việc, quý thầy Hạnh,thầy Hảo, thầy Hóa, thầy Quang… cô Thanh, cô Hoàn đang chuẩn bị lên lớp. Trong lớp 9/2 tôi, Kiệt, Hường, Thuần, ngồi do bài; bên kia có Hường, Hoa, Thủy, làm toán đằng sau các O Nhớ, Tâm, Thạnh bàn chuyện tương lai. Các bạn quê, Hiền, Lâm đứng ngoài sân, còn Bảo,Kim,Ứng, Nọ thì học bài. Bạn Tiễn lớp trưởng chuẩn bị sổ điểm danh. Âm thanh gọi tên như vẫn còn vang bên tai tôi. Nhìn sang bên quận tôi thấy ông lính sĩ quan xấu trai ngày nào theo tôi khi tan lớp đang mỉm cười. tôi giật mình tỉnh giấc khi nghe ông Xã  tôi gọi. Tôi vội ngồi lên xe mà đầu vẫn còn ngoái lại. xin tạm biệt… tôi sẽ trở về…
 Sãi - 10. 2010 
Lê Thị Thanh Hằng 6/2 K-67-71

GIẤC MƠ

Đêm qua tôi nằm mơ
Thấy về lại quê hương
Nơi tôi cất tiếng khóc
Góp mặt với mọi người

Hôm qua tôi lại mơ
Thấy đến trường họp mặt
Quý Thầy Cô tuy yếu
Cũng tươi cười như hoa

Bạn bè xúm xít quanh
Không còn như xưa nữa
Mặt giờ đã hơi mờ
Tóc hai màu tiêu muối

 Như tiếng nói tiếng cười
Vẫn vang vang không ngớt
Gương mặt ngời ngời sáng
Ánh mắt đầy thương yêu

Chỉ là giấc mơ thôi
Sao tôi nghe ấm áp
Tình thân của mọi người
Mãi vẫn còn trong tôi.
Tp. HCM 10/2010 ngày trở lại
Lê Thị Thanh Hằng
(USA)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét