TIẾNG THỜI GIAN
1- Còn những
bao lần họp mặt đây
Trường xưa
điểm hẹn lúc sum vầy
Thầy cô lần
lữa đà thưa vắng
Bạn hữu dần dà
dạt nẻo mây
Hình ảnh
trường xưa hẳn mãi còn
Một thời đèn
sách tuổi vàng son
Tường rào cổng
khép bao giờ học
Áo trắng loang
màu sánh cỏ non
Phố nhỏ lặng im dưới ánh đèn
Đông về bấc giá cửa cài then
Sông buồn lay
lất se se lạnh
Tiếng máy rì
rầm như vẫn quen…
2- Đến hẹn lại
lên cũng nơi nầy
Bao lần hội
ngộ rộn ràng thay
Đồng môn muôn
hướng quay về cội
Lắm sắc màu
theo tà áo bay
Tháng sáu oi
nồng phượng thắm sao
Sân trường phố
cũ rộn lời chào
Đâu rồi lối nhỏ
xưa quen bước
Kỷ niệm đầy
vơi tuổi học trò
Khóa lớp bên
nhau thuở chúng mình
Tau mi tiếng
gọi quả thân tình
Ngày ta thơ bé
ai còn nhớ
Lắm chuyện yêu
đương mãi luận bình…
Niên học qua
rồi lắm vấn vương
Muôn vàn tà áo
trắng thân thương
Từng mùa hè tiễn
ngàn ly biệt
Tháng hạ chưa
nguôi lại tựu trường…
3- Đồng hẹn
nhau về tự bốn phương
Đây rồi phố
cũ với tên đường
Không gian lần
lữa thay hình dáng
Nét mới vươn
lên những phố phường.
Xanh biếc đôi
bờ Thạch Hãn ơi!
Non Mai vững
dáng ngự Tây trời
Nhan Biều
triền thoải theo mùa lũ
Hoa cải vàng
đưa bướm lả lơi
Tứ nẻo cổ
thành tứ cổng xây
Bốn
phường nhỏ gọn tự xưa rày
Đường tên phố
thị đan xen kẻ
Như hẳn thân
quen những lúc này
Theo tiếng
thời gian nhịp vận xoay
Không gian còn
đó chẳng hề thay
Tên trường sao
vẫn hoài xa vắng
Hỏi đến bao
giờ được thấy đây!?
Chắc hẳn rồi
đây phải phục tên
Nguyễn Hoàng
danh chúa bậc tiên hiền
Vào đây mở cỏi
thiên thu bái
Lại bẳng quên
đi chuyện có nên !?
Nam cõi thiên thu bát ngát đây
Non sông gấm
vóc tự xưa rày
Nhớ ơn tiên tổ
chăm vun quén
Bội nghĩa vong
ơn hẳn mấy ai.
Quảng Trị, 04/2015.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét