Thứ Bảy, 1 tháng 9, 2012

Lê Cao Đảm - Thơ

LÊ CAO ĐẢM NH 62-67
QUẢNG TRỊ  QUÊ MÌNH - ĐÂY NGÔ XÁ - TRIỆU TRUNG


DÒNG SÔNG KÝ ỨC 
Lê Cao Đảm

Dòng sông quê mẹ dấu yêu ơi!
Vĩnh  Định nên thơ đẹp tuyệt vời.
Lóng lánh trăng soi in đáy nước,
Lung linh sao tỏ giữa lưng trời.
bên cầu mùa cũ tôi còn đợi,
Bến nước năm xưa em vãng rồi...
Vương vấn vấn vương hoài kỷ niệm,
Sông quê muôn thuở giọt đầy vơi.

Sông quê muôn thuở giọt đầy vơi,
Từ buổi từ ly trọ xứ người...
Để lại khúc lòng trên bến vắng,
Mang nguyên hình bóng hướng muôn nơi.
Than trời  nỡ khiến tuồng dâu bể,
Hỏi đất xui chi chuyện lỡ bồi.
Lỗi nhịp cầu rồi hồn bịn rịn,
Bên dòng Vĩnh  Định cố hương ơi!
LCĐ 8/2012

CHỜ BẠN
Lê Cao Đảm
Mau về thăm lại ới ai ơi!
Xa xứ lòng đau ngận đến ngùi.
Trường cũ bao lần vầy hạnh ngộ
Người xưa mấy bạn lỡ chia bôi
Nhớ ai hong tóc bên thềm vắng
Xót kẻ tương tư lặng dáng ngồi
Mổi mắt nhiều năm chờ đợi bạn
Nguyễn Hoàng... chạm trán để đùa chơi. 
Q.Trị,27.6.2012 -LCĐ

NIỀM RIÊNG
Lê Cao Đảm
Xướng:
Mây miền cố lý hững hờ bay,
Viễn khách sầu vương giọt vắn dài.
Nương cũ xanh xao bờ dậu hóp,
Đường xưa gầy guộc hạt sương mai.
Quê tình muôn thuở tâm ghi tạc,
Nghĩa bạn trọn đời dạ nỏ phai.
Trót lỡ đa mang vòng lữ thứ,
Niềm riêng thầm dấu mối u hoài.
Quảng Trị ngày hội trường 60 năm (24.6.2012)
26.6.2012 - LCĐ
NIỀM QUÊ

Họa
“Hương đồng cỏ nội” dễ nào bay
Dẫu lạc lưu xa vạn dặm dài
Vẫn nhớ mặn mà dòng nước Thạch
Còn thương da diết đỉnh non Mai
Sáng… vầng đông rọi làn sương tản
Chiều… áng mây vờn ánh nắng phai
Dĩ vãng hằn sâu trong nỗi nhớ
Quê hương yêu dấu luyến lưu hoài.
Hạ Thái Trần Quốc Phiệt
 CA, USA;July,01,2012.


HỒI ỨC
Lê Cao Đảm
Nay về thăm lại tuổi thơ tôi,
Năm tháng phôi pha qua mất rồi.
Khuất bòng thềm xưa  bông bưởi rụng,
Phai mờ mái cũ nụ bầu rơi.
Đôi dòng tâm sự đừng chê trách,
Mấy vận niềm riêng chớ vội cười.
Một thoáng đây lời khơi cảm hứng ,
Dỡ hay.. nào kể... bời tình tôi .
Quảng Trị ngày hội trường 60 năm (07.2012)
26.6.2012 - LCĐ

TÌM ĐÂU
Lê Cao Đảm
Biết tìm đâu nhỉ... tuổi thơ ơi1
Gió bụi thời gian cuốn mất rồi
Như áng mây chiều trôi cuối núi,
Tựa vầng trăng muộn khuất sau đồi.
Xuân xanh sum họp nơi quê mẹ,
Đầu bạc phiêu linh tại xứ người.
Chớp mắt năm vơi ngày tháng cạn,
Còn chăng?! trang kỷ niệm mà thôi!
Quảng Trị ngày hội trường 60 năm (07.2012)
26.6.2012 - LCĐ

 
NỖI LÒNG NGÔ XÁ
Lê Cao Đảm
Viết vào những ngày tháng 6 trên quê hương gió lào đất Quảng.
(Riêng dành tặng cho tất cả bạn bè cảu tôi học trường trung học Nguyễn hoàng và một thời nơi mái trường quê Tiểu học Ngô Xá Đông...)

Tháng cạn ngày vơi ...bến đời chiều viếng
Ngô Xá ơi! bao kỷ niệm chưa gầy
Mái tranh nghèo nuôi nấng buổi thơ ngây
chừ ... cổ tích nào nguôi trong dĩ vãng

Ta lạc lối vạn nẻo đường phiêu lãng
Gói hành trang nặng làng cũ quê xưa!
Nhớ bóng cha cuốc sớm cày trưa
Thương dáng mẹ tấm thân cò lặn lội!

Nhớ Vĩnh Giang tuổi hồn nhiên tắm gội
hoa lục bình tim tím đẹp như thơ
Có ai ngờ qua mấy độ nắng mưa
Sông nỏ chảy... nằm thẩn thờ ảo nảo

Nhớ đám bạn bè một thời chim sáo
Đến trường làng chân đất áo nối vai
Chia tay nhau thuở binh lửa phủ dầy
Giờ đếm lại còn chăng vài ba đứa!?

Ta muốn về bên thềm xưa nương cũ
Đêm nằm nghe gió Lào phả từng hồi
Đi thăm hết đình chùa  miếu mạo
Và ôm hôn đất Tổ có vị mặn mồ hôi

Ta muốn về nơi cắt rốn nằm nôi
Vào mùa lúa chín
hít thở hương thơm bông lúa vàng ngọt lịm
được nghe bầy chiền chiện hót líu lo

Đành đoạn chưa?! kẻ mang mộng hải hồ
Miền cố lý ta làm người khách trọ
Vầng trăng quê mơ màng sau xóm nhỏ
lòng tha nhân hoài cố gặm niềm đau

Lật gương xưa ngắm lại tóc ngã màu
Ngô Xá ơi! Vô vàn câu tâm sự
Bài quê hương  viết nửa chừng bỏ dở
vì trong ta bao nổi nhớ vỡ òa ...
Chiều Ngô Xá, 26.6.2012 
- LCĐ
Tại nhà Văn Thiên Anh Long Hưng-Hải Phú.
Nguyễn Văn Nuôi, Văn Thị Do(PN V.T.Anh), Lê Cao Đảm, Văn Thiên Tùng


CHIỀU TRÊN CỬA VIỆT

Về Cửa Việt chiều chớm thu thơ mộng
Ta bồi hồi  nhìn con sóng lao xao
Thoáng dư âm hòa trong gió ngọt ngào
Khơi kỷ niệm một thuở nào xa vắng
Thời gian ơi xin phút giây tĩnh lặng
Cho hồn thơ được chắp cánh xa bay
Giữa bầu trời quê mẹ đã bao ngày
Thơ chưa tỏ hết ngần lời tình tự
Kẻ đến người đi hương đời còn đó
Vẫn vô tình chuyện dâu bể cuồng quay
Biết cùng ai san sẻ nổi vơi đầy
Bao nhung nhớ …cánh buồm trôi lạc bến
Hương xưa ơi! Ta mãi hoài vương vấn
Mãi ấp yêu sưởi ấm tuổi hoài xuân
Trên một chặng đường lưu lạc phong trần
Ước một lần tương phùng cùng tri kỷ
Về Cửa Việt ngậm ngùi thầm kể lể
Bóng hoàng hôn rơi nhẹ thấm bờ vai
Những muốn dang tay níu giọt nắng phai
Làm hành trang tháng ngày dài lữ thứ
Quảng Trị, chiều cuối hạ 2011
Lê Cao Đảm
 Cảng Cửa Việt hợp nguồn sông Thạch Hãn ( ảnh VTT9/2010)

PHỐ BIỂN EM VỀ

Đón em về với Vũng Tàu phố biển
Gió mùa đông se lạnh gội tóc chiều
Ta chợt nghe lòng rưng rưng xao xuyến
Sau tháng năm dài trống vắng cô liêu
Biển và em hong nóng lại hương yêu
Tưởng ngủ vùi với bao nhiêu kỷ niệm
Giọt đàn xưa giờ vọng về  trầm bổng
Gọi bản tình ca như ngọn sóng triều dâng
Bãi trước bãi sau cát trắng mịn màng
Đón bước em về mặn nồng quyến luyến
Sóng vỗ về buông ngàn lời âu yếm
Khiến hồn ta như bay lượn giữa ngàn hoa
Hơn nữa cuộc đời mỏi gối bôn ba
Đường phiêu linh sông hồ qua muôn lối
Đón em về chiều ni trên phố biển
Bên em ta thầm đếm tiếng thời gian
Biển hoàng hôn thưa dần du khách viếng
Còn lại đây hai mảnh ghép muộn màng
Ta và em … hai nửa vầng trăng đợi
Trách thuở nào sao quá vội từ ly.
Vùng Tàu  vào thu 2011
Lê Cao Đảm

BÍCH LA ĐÔNG 
           CHIU THU VÃN
 Kỷ niệm chuyến về BLĐ thăm nhà cố CHS.NH

Chiều về thăm lại Bích La Đông
Xôn xao ký ức dậy ngập lòng
Thu phai, đông chớm heo may viếng
Mịt mờ dáng bạn cõi hư không
Gập gềnh mấy nhịp cây cầu nhỏ
Lối qua nhà bạn nối đôi bờ
Sông Đông  hoa lục bình tim tím
Tím trời chiều tím cả tuổi thơ
Ngõ vào nhà bạn ôi quạnh vắng!
Rưng rưng bụi hóp hắt hiu buồn
Thì thào trách ai đi thầm lặng
Biền biệt không về lại cố thôn
Nhà bạn đó rêu phong mái ngói
Sân trước lay lay khóm cải vàng
Bên hiên bóng mẹ già trơ trọi
Mỏi mắt trông vời chốn xa xăm
Di ảnh bạn giá băng lặng lẽ
Đôi môi hoang phế mỉm nụ hờn
Tôi nghẹm ngào tuôn rơi dòng lệ
Trước bàn thờ hoa quyện khói hương
Chiều Bích Đông nghe lòng chùng nặng
Thương một thời kỷ niệm cùng nhau
Bạn xa rồi mấy mùa mưa nắng
Tôi còn đây tóc trắng mái đầu.
BRVT- Lê Cao Đảm
BẾN QUÊ HƯƠNG

   1-  Trên bến quê hương
       Chiều nghiêng nghiêng chầm chậm
       Phía cuối trời còn mong mênh chút nắng
       Hoa tím lục bình thầm lặng tiển chiều đi
      Ngang qua đây gió tâm sự thầm thì
       Xót thương sông, gió ngậm ngùi than thở
      Tội tình chi , mà bên bồi bên lỡ?
      Bên ni bên nớ đôi bờ chỉ một con sông

  2- Ta ném viên đá cuội  ra giữa dòng..
      Đá vô tình đá chìm trong  lòng nước
     Nước vô tình nước trôi hờ hững
     Để lại những vòng tròn kí ức mênh mang
      Nhớ thưở nào ta quấy sóng vẫy vùng
     Trưa  hạ vàng chang chang nắng lửa
     Có em ngồi mái tóc dài buông thả
      Giặt áo bên cầu, bóng ngã lung linh

      Ve vô tư tấu khúc nhạc buồn
       Chạnh nỗi niềm lòng rưng rưng thao thức
       Ước gì được cùng em sóng bước
       Đến cuối đường lòng hẹn ước dưới trăng

  3 -Ta cúi đầu lặng thinh

Mơ hồ nghe lời buông hờn trách
Sao nỡ đành lòng bỏ đi biền biệt
Bao năm rồi thuyền đổ bến phương nao ???
(Ôi )tuổi thanh Xuân như nước cuốn qua cầu
Bóng thời gian tựa vó Câu dục giã
Tóc xanh xưa..chừ dày thêm sương gió
Chỉ có dòng sông muôn thưở mãi không già
Ta cạn đời kỷ niệm chẳng phôi pha
Giếng nước ao làng cùng tuổi thơ gắn bó
Quê hương ơi! Quê hương là thịt da hơi thở
Trôi dạt bến nào, ta vẫn nhớ bến sông quê.
Lê Cao Đảm ( BRVT)
Ngô Xá Đông , Mạnh Thu 1997
 

QUẢNG TRỊ CHIỀU MƯA 
Cơn mưa chiều ôm choàng khu Phố thị
Non nửa xuân còn sót nết đông gầy
Ngọn heo may lẫn vân ở đâu đây
Trời se lạnh và mây giăng xám ngắt
Dáng cổ thành như suy tư trầm mặc
Đơm giọt sầu nuốt tiếc thuở vàng son
Mảng tường rêu đứng lặng lẽ héo hon
Giấu nổi ngậm ngùi, sầu thương hờn mát
Dòng Thạch hãn đôi bờ tre xanh ngát
Trông xa xa đò ai đó cắm sào
Gió đưa nhẹ làn sóng lao xao
Cụm lục bình dập dềnh trôi lờ lững
đâu mái trường nơi sinh bao nhân kiệt?
Nguyễn hoàng ơi! Bôm đạn hủy tan rồi
Ôi luyến tiếc tuổi học trò hoa mộng
Kỷ niệm nào theo năm tháng xa xôi
Đây Gia long con đường xưa hò hẹn
Buổi tan trường góc Phố đứng đợi em
Áo trắng bay lộng gió cuối chiều vàng
Chừ còn đâu! Hỡi ơi! Còn đâu nữa!
Mưa chiều ni răng mưa hoài mưa mãi
Có giọt nào sót lại của ngày xưa
Hãy cùng ta dệt nốt mấy vần thơ
Ôi kỷ niệm mộng mơ thời áo trắng
Vầng mây xám dật dờ trôi lãng đãng
Hỏi cớ sao bám riết góc Phố chiều
Hoàng hôn xuống mưa rơi thêm nặng hạt
Ánh đèn đường vàng vột Phố buồn hiu.
Chiều trên thị xã Quảng Trị 01/08
              Lê Cao Đảm HQN P 142