Ơi !ngọn gió nam lào
sao mầy đa đoan thế
giữa trưa hè cao độ
vi vút cùng phi lao
Ơi ! gió lào hôm nao
sao không thương hạt cát
nắng rát những trưa hè
cát lăn hoài mãi sao
Giờ ngọn gió Nam Lào
Chao ơi! trời Quảng Trị
ve đó đây vào hội (xẫm)
ru tình hạ lao xao
Thương trời kia đầy sao
gió đâu rì rào thổi
mây trăng vào chuyện kể
tình tôi và trăng sao ...
Cảm ơn! gió Nam lào
không so chi hơn thiệt
rong duổi cùng năm tháng
gió luôn cùng bên ta…
( gió bay về phương nao …)
VTT 28/6/2009
Đỉnh điểm cái nóng của Q. Trị và gió lào (đỉnh điểm 05/5 đến tháng hết 7 âm lịch)
cái nóng miền trung và có một loài hoa biển tháng năm chịu mưa, chịu gió để che chở cho sự tồn tại của muôn vật đó là “ Muống Biển”…
thứ nhất Hương Khê
Thứ Nhì Quảng Trị
lại nhất Quảng Trị
có ngọn gió nầy
gió Lào cát bay
nay nhờ có nước
biển và đập ngăn
cây xanh phủ đồi
có rồi gió nhất
mát lòng ai ơi...
Mình rất thích ngọn gió Nam Lào, nếu vào hạ ở đây không có ngọn gió Lào thì thật là khủng khiếp. Vì gió đã làm hạ nhiệt, gió đã làm vơi đi cái nắng cháy xém thịt da, gió thổi tung những bãi cát trắng chạy dài ven biển đang bị cực hình của mặt trời, may mà có cái gió, may mà có cái biển nên dân QT chả sợ gì nắng gió, đông có biển, Tây có kênh Nam Thạch Hãn, có thủy điện Rào Quán, có cả Cửa Tùng, Cửa Việt, có cả các bãi tắm Gio Linh, Bắc Cửa Việt, Triệu Lăng và Mỹ Thủy không cách xa mấy đối với mọi người QT, chỉ vèo cái 25 phút thôi, cái nóng được dập tắt rồi, chỉ còn lại tiếng gió lào đang từng hồi, từng hồi nhả cái nóng , nhả cái điên dại của mặt trời 38-40 độ C, khi mà bên kia làm mưa, bên nầy ngọn lửa . Nhưng may thay có ngọn gió Lào, nó đang nhả cái tức giận của Hỏa Diệm Sơn mà từng con sóng cứ lao vào, lao vào , bọt tung tóe lên như trút cái giận của một lão làngvới con dân, như gáo nước lạnh tạt vào bếp lửa, trong cơn hoạn nạn gió táp, sóng nhô cao và cao lên, dồn vào bờ , trèo lên cát, trả cho cái nóng bằng những lời ca thán, " Sao không thương mọi người hả nắng”, những hạt cát lăn tròn, lăn tròn rồi bay lên cao lượn vòng rồi vụt xuống một cách nhanh nhẹn, cũng như loài Hải Âu xa kia đang kiếm mồi, còn cát lao xuống cát tắm mình qua chặng hành trình cởi trên lưng gió, mang hồn nắng ra biển, sóng ôm vồ lấy cát, như khóc thầm cùng gió, hi , hi.. hi hì... rì rì, rào rào… lào xào trên bãi ướt mà thương rừng phi lao đứng chết hạn. May sao nhờ những dây muống biển ôm chầm lấy từng gốc cây mà như thầm khóc chuyện trầu cau, với vôi hóa đỏ. Cát ẩn mình vào nó , những nụ hoa muống biển biếc xanh Còn muống biển chắt chiu từng giọt nước để mong làm mát gốc phi lao đang kêu gào với bầy ve biển. Nhưng muống vẫn tươi cười, những đóa hoa màu tím biếc vẫn nở và vẫn nở trong cơn lửa hạn. Những chiếc lá đan xen nhau, như nói giùm với cát sẽ che chở, chở che cho muôn loài can qua binh lửa. Cát giờ đã có chút màu vàng hy vọng, còn muống kia vẫn nở tiếp những hoa biếc xanh như dệt nên lời thề cùng đất trời. Chẳng sợ nóng, chẳng sợ gió và chẳng sợ bão chà hay sóng táp, vẫn màu tím ấy không phai...VTT
Ly hương khắc khoải thương mưa bấc
Trả lờiXóaBiệt xứ bâng khuâng nhớ gió Lào
Trở gối chập chờn chao cánh mộng
Vọng về cố lý dấu yêu trao