Thứ Ba, 26 tháng 4, 2011

Dấu chân trần thế VTT thơ

DẤU CHÂN TRẦN THẾ

Một đời người,chân bước vạn dặm đường
Ngày vừa đến, tháng qua năm vội tới
Ký ức đong đầy nặng trĩu đau thương
Chiến tranh lùi xa hận thù hóa giải!!!

Quê hương xưa! mờ mịt bóng chân trời
Lịch sử dân mình đèo bồng lắm nạn
Tang thương tứ bề, thực khách nơi nơi
xin điểm lại kiếp làm tỵ nạn

Nhà không bỏ ngõ cửa chẳng cài then,
Trại tạm cư một góc nhà lắm chỗ
Sống bên nhau lúc tắt lửa tối đèn
Sáng trưa chiều mì cấp rồi gạo phát...

Giường là ván, kê trên  đôi ghế nhỏ
Tấm áo mưa ngăn, ranh giới xóm giềng
Tứ xứ về đây cùng tiếng quê miềng
Đời vậy đó phận người thời chiến loạn...

Đây cảnh sống của những người xa xứ
Kẻ tha phương đếm từng chuổi nhớ mong
Ngàn nổi đau chặt kín tận đáy lòng
Ngoảnh mặt lại bóng điêu tàn chợt tỏ...

Giờ bên nhau những ngày trong độc lập 
Ta cùng về dựng tạo dáng quê hương
Lửa điêu tàn xưa thiêu nát thịt xương
Khơi tro bụi ta cùng tìm đắp mộ!!!

Xin thắp nén hương ngày rằm xá tội
và vòng hoa thắm đỏ thả mặt sông
Hồn oan... oán!!! đây lời kinh cầu gọi 
Theo khói hương thoát khỏi chốn trần hồng

Hỡi ai đó! vốn nửa đời  nghiêng ngữa
Hãy mang về  gió mát tự ngàn phương
Gió chướng mi ơi! thôi đừng thổi nữa!
Sướng chi đâu quạt ngược đống "tàn" vương...

Máu xương một nhà dẫu Nam-dẫu Bắc
Cùng chung tên nước Việt tổ Vua Hùng
Hãy đứng bên nhau đồng da - đồng tộc
Điểm son Tổ quốc - đẹp  sáng vô cùng…
VTT 01/01/2011

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét