Thứ Ba, 25 tháng 4, 2017

Xướng họa - Thu và nổi nhớ


TIẾNG KHÓC ĐÊM TÂN HÔN
 
 
 TIẾNG KHÓC ĐÊM TÂN HÔN

Kính thưa quý thi văn hữu ! thể theo lời của Cụ Hà Thượng Nhân , trước khi vào đạo Công Giáo Cụ đã trao cho tôi bản thảo đã được đánh máy - Cụ dặn dò :" Bản này tôi giao cho cậu , khi nào tôi qua đời cậu mới được phổ biến trên Net - cậu cẩn thận đừng cho ai biết lúc này phiền cho tôi lắm " tôi biết Cụ đã nhờ người đánh máy và đã có vài người biết nhưng tôi không dò tìm biết là ai - tôi chỉ biết lời Cụ và vâng lời Cụ - Nay Cụ đã được Chúa gọi về ... Tôi trân trọng phổ biến 10 bài thơ làm theo đường luật của bà Tương Đàm còn gọi Bích Hoàng hay Bích Dư đã tha thiết âm thầm yêu một tình yêu trong trắng chỉ có trăng và thơ với một người tên Hoàng Sĩ Trinh trong thơ gọi là Thi Hoàng :

TRĂNG VÀ THƠ

Hẹn chưa, thề thốt cũng chưa
trắng trong hai kẻ từ xưa đến giờ

Yêu nhau hay chỉ yêu thơ ?
bạc đầu lòng thật không ngờ vẫn đau !
Thi Hoàng


Hoàng Sĩ Trinh sau này di cư vào Nam năm 1954 cải danh là Phạm Xuân Ninh tức là nhà thơ Hà Thượng Nhân được giới thi nhân phục tài làm thơ của Cụ gọi là Hà Chưởng Môn . Sau đây xin kính mờ quý vị thưởng thức :

LỜI GIỚI THIỆU

Tác giả mười bài “TIẾNG KHÓC ĐÊM TÂN HÔN” vốn là bạn thơ thân thiết của tôi. Nàng đã yêu tôi từ khi nào, tôi không hề hay biết. Mùa thu năm 1943, lúc đó tôi ở Hà Nội và nàng ở Huế, tôi nhận được hồng thiếp báo tin Nàng lấy chồng. Tôi tinh nghịch cắt chữ HỶ trong tấm thiếp gửi vào mừng nàng, không viết thêm một chữ nào. Hơn một tuần lễ sau tôi nhận được 10 bài thơ này. Tôi bàng hoang sửng sốt. Nàng yêu tôi đến thế này ư ? Tại sao tôi không bao giờ để ý đến cả ? Tôi hết sức thương nàng, nhưng trước sau Nàng đối với tôi chỉ là một người bạn, một người em gái. Biết làm sao hơn ? Lòng tôi như thế tôi không thể dối lòng. Tôi cất 10 bài thơ vào ký ức và đốt nó đi.
Nàng đã có chồng. Chồng Nàng là một viên hậu bổ. Bản thân Nàng cũng là con gái độc nhất của một vị quan đại thần của triều đình Huế. Tôi thành thật cầu mong cuộc sống gia đình sẽ giúp Nàng quên tôi. Nàng sẽ có hạnh phúc.
Nàng có hạnh phúc không ? Tôi không rõ vì kể từ đấy mọi liên lạc giữa chúng tôi không còn nữa.
Nàng còn sống hay đã mất rồi ? Nếu còn sống chắc con cháu đã đầy nhà.
Hỡi ơi ! Người đàn bà tài hoa ấy có lẽ cũng đã nhận ra rằng : Tài và sắc vốn là một mối lụy của kiếp nhân sinh. Cho nên mới không làm thơ nữa. Để làm vợ -một người vợ bình thường như mọi người vợ khác.
Tôi giấu tên nàng. Tên nàng không cần thiết nhưng mối tình nàng thật đáng trân trọng. Biết đâu trong pho tình sử của nhân loại tương lai sẽ có 10 bài thơ này ?
Sài Gòn ngày 08 tháng 09 năm 1987
Hà Thượng Nhân


TIẾNG KHÓC ĐÊM TÂN HÔN

1
Bạn lòng ơi ! Hỡi bạn lòng ơi !
Non nước xa xăm chớ ngại lời
Trăm nẻo gió mưa, trăm nẻo lạnh
Vạn trùng sương khói, vạn trùng khơi
Dòng Hương nghẹn sóng thương run rẩy
Đỉnh Ngự phai vàng nhớ tả tơi
Em bước lên thuyền trông trở lại
Anh đi biền biệt một phương trời

2
Trời thấu cho chăng ? Trời hỡi trời ?
Cắn răng vẫn bật khóc anh ơi !
Đường đời bỗng rẽ làm hai lối
Giấy trắng không lưu lại nửa lời !
Chim cũ sớm hôm còn ríu rít
Người xưa gang tấc đã xa vời !
Vô tình giở đọc trang tình sử
Càng bẽ bàng thêm má với môi !

3
Môi, má, chao ! Son phấn vẽ vời
Gương treo giờ biết để ai soi ?
Xây bao nhiêu mộng, xây trên cát
Nói một lời yêu, nói chẳng trôi !
Đã trót sinh vào hàng ngọc bội
Đành cam chuốc lấy nợ kim bôi !
Mừng em mới tủi cho em chứ
Đang lúc bơ vơ giữa chợ đời !

4
Đời nếu như là mộng ảo thôi
Trăm năm đừng có chuyện chung đôi
Lấy chồng để trở thành sương phụ
Thà thác mong làm có Mã-Ngôi (1)
Có hẹn chi mô mà trách ngược ?
Chẳng giằng lấy được để buông xuôi !
Đêm nay hoa chúc kinh hoàng quá
Mắt mở nhìn đâu cũng tưởng Người !
(1) Có lẽ chỗ này tác giả lầm Mã-Ngôi là nơi
Dương Quý Phi phải tự sát để vừa lòng ba quân,
với cỏ Ngu Mỹ-Nhân trên bờ sông Ô Giang.

5
Người ấy là chồng, chồng của tôi ?
Trớ trêu đến thế đấy trời ơi !
Mưa sa, sao lại mưa sa nhỉ ?
Mực cạn, đành như mực cạn thôi !
Áo lộng quấn tay : Cầu Bạch Hổ (2)
Tóc đùa che nắng : Núi Thiên Thai (3)
Thúy Kiều còn được hầu Kim Trọng
Em cứ là em, vợ của ai !
(2) Bấy giờ chúng tôi còn mặc quốc phục. Lúc về
chơi Huế đứng trên cầu Bạch Hổ, tà áo dài của
hai người thường quấn lấy tay nhau.
(3) Những lần đi chơi núi Thiên-Thai, nàng thường xõa tóc và nói đùa để che nắng cho tôi.

6
Ai đã từng yêu, từng khổ đau
Đọc nhau ắt hẳn cũng thương nhau.
Nếu như diệt được con tim héo
Thì có phiền chi ngọn bút sầu ?
Tóc bạc chờ ngày chôn mệnh phụ
Trăng vàng lọt sổ tủi cô lâu !
Ơi trăng ! ghen với trăng vàng đó
Trăng thấy người ta yêu ở đâu ?

7
Đâu biết ngày nay phận bẽ bàng
Bài Son-Nê cũ lúc thu sang (Sonnet)
Ngẫm thương cảm lại ngâm thương cảm
Im dở dang mà nói dở dang !
Nam nữ mới hay tình một hội
Đông tây rõ thiệt lụy đôi đàng !
Ắc-ve ! tôi để tang ông đó (Arvers)
Ai có vì tôi chịu để tang ?

8
Chịu để tang cho một mối tình
Luân hồi nếu thiệt có lai sinh
Em ngồi đan áo bên sân thóc
Anh đứng nhìn con dưới mái tranh
Đêm ngắn khoe hoài thơ Lý Đỗ
Ngày dài quên lửng chuyện công danh.
Từ nay cho đến muôn vàn kiếp
Em chỉ là em của một anh !

9
Anh hẹn đi anh ! Anh, anh, anh !
Kỷ niệm ùa về gọi thất thanh
Nỗi nhớ nhung này dâng khắc khoải
Chút hơi hướng cũ rải mong manh
Tĩnh-Tâm sen rũ tàn trong nắng
Thiên-Mụ chuông ngân vẳng trước mành
Chợt tỉnh bồi hồi, trời sắp sáng
Trêu nhau đến cả ngọn đèn xanh !

10
Xanh ngắt đèn xanh, tủi khóc thầm
Hại nhau vì cái nghĩa tri âm
Thơ văn thuở trước thôi đành lỡ
Thương nhớ giờ đây trót đã lầm !
Một chữ khuyên tròn, mười chữ hận
Mười bài khép lệch, một bài câm !
Đã không quấn quít bên nhau được
Sao nỡ làm anh phải khổ tâm ?
Tương Đàm

TƠ LÒNG VƯƠNG VƯƠNG

Xướng
Mây bạc lưng trời lớt phớt bay,
Chút tình năm tháng đọng mi cay.
Bời bời tròn giấc lời xa biệt,
Nhoi nhói sân đời nợ trả vay.
Réo rắt cung thăng vời chấm luyến,
dật dìu sáo láy vút âm say.
Bến sông hoài bóng người đưa tiễn!
Vương mãi tơ lòng rối ruột dây !.
Quảng Trị 16.8.2011
Văn Thiên Tùng
Chi hội UNESCO Thành cổ Q.Trị

HOÀI CẢM

Họa 1:
Hồng hộc tung trời vun vút bay
Hồ trường dốc cạn đẫm men cay
Công danh nợ ấy còn chưa trả
Thi bút nghiệp này lại phải vay
Mộng đẹp chưa tròn mà chợt tỉnh
Tình hồng chẳng vẹn lại thêm say
Lá vàng bay lả ngoài song đó
Thoảng tiếng đàn ngân ai nối dây !?!
La Thụy

KHẮC KHOẢI CANH DÀI

Họa 2:
Vô tình chi gió cuốn mây bay,
Lạc khúc riêng cung chạm đắng cay.
Bởi cố chắt chiu, nên vướng nợ,
Giá đừng lung lạc, lọ thương vay.
Nhớ thương nửa kiếp chưa phần tỉnh,
Hư thực một thời đã luống say.
Khắc khoải canh dài ràn rụa nhớ,
Chùng chình tháo buộc bởi tơ dây.
LƯƠNG BÚT

VẤN VƯƠNG TƠ LÒNG
Họa 3:
Ngồi đếm sao rơi lấp lánh bay,
Tình xưa khơi dậy mắt nồng cay.
Đêm nằm thổn thức ôm sầu mộng,
Chợt tỉnh mơ màng giấc nợ vay.
Trầm bổng nhạc rung hồn lãng đãng,
Du dương chim hót ngã lòng say.
Thuyền rời bến cũ xa vời vợi,
Sao mối duyên tơ vương vấn dây.
Nguyễn Thanh Dàn
Chi hội UNESCO Thành cổ Q.Trị

NỖI BUỒN VU VƠ

Họa 4:
Ngồi buồn nhìn gió dạt vàng bay
Dám trách sao đời quá đắng cay…
Vào cuộc trần ai bao bận trả
Ra vòng thế sự mấy lần vay
Câu thơ nhân ngãi đưa hồn tỉnh
Chén rượu ân tình níu cuộc say
Hụp lặn qua vô vàn bão loạn
Luân lưu như suốt một đường dây !
Hạ Thái
(Trần Quốc Phiệt)

CÁNH HOA THỜI LOẠN

Họa 5
Dậu cúc ươm hoa ngọn gió bay !
Bao năm đầy rẫy lệ chua cay
Quả mù trước mắt đua nhau bám
Tiếng sét sau lưng đống nợ vay
Trăn trở mây vần trăng núi chắn
Thập thò sóng đẩy nước cuồng say
Đông đưa thế sự, hoa thời loạn
Ngớ ngẩn tình đời nạn cắt dây!
Trương Văn Lũy

TƠ LÒNG VƯƠNG VƯƠNG
Họa 6
Trót mang sợi ái vướng lay bay
Hụt hẫng duyên tình bỗng thấy cay
Tơ tưởng kiếp nào mong đến trả
Mơ màng đời não đợi về vay
Nợ nầng vò rối con tim tỉnh
Oan trái vật vờ chiếc bóng say
Hạnh phúc chẳng về trong hiện thực
Tình yêu như sợi khói không dây
Nha Trang.10.10.2011
Võ Sĩ Quý

THU VƯƠNG

Họa 7:
Lá vàng chao chát ý thơ bay,
Không khói hoàng hôn mắt cũng cay.
Thu vấn quê hương nơi cõi tạm,
Thu vương tình nghĩa ở đời vay
Mơn man kỷ niệm trần gian đắm,
Se sắc bóng hình nhân thế say.
Quyến rũ nhẹ nhàng hồn lữ thứ,
Nhớ thương đã tụ hội về đây.
Nha Trang,11.10.2011
Võ Sĩ Quý

ĐỜI NHƯ CẢNH MỘNG

Họa 8:
Bóng câu cửa sổ thoáng liền bay,
Chợp mắt mi trào ngấn lệ cay
Đời có thật đâu mà tạo nợ,
Thân sinh giả tạm chớ luồn vay.
An nhiên thưởng ngoạn theo canh mộng,
Tự tại ngao du chuốc chén say.
Cứ thế tháng ngày qua với lại,
Vui chơi như trẻ nhảy vòng dây.
Phùng Trần - Trần Quế Sơn

NHÌN LẠI

Họa 9:
Hoa niên hoài bão đã xa bay.
Đọng lại một thời nổi đắng cay.
Thế sự đảo điên xui khóc mướn.
Nhân tình tráo trở khiến thương vay.
Do mồi - Thế lợi bao người đắm.
Tại bã - Hư danh lắm kẻ say.
Cứ sống vô tâm nào chướng ngại.
Văn thơ bầu bạn há vương dây.
HỒ TRỌNG TRÍ

CÒN VƯƠNG TƠ LÒNG

Họa 10:
Mỗi độ thu vàng ngắm lá bay,
Lệ rơi khóe mắt đắng môi cay.
Tình xưa tha thiết bao trìu mến,
Nghĩa cũ thâm tình những trả vay.
Em đã ra đi... năm tháng biệt,
Anh chờ mong tưởng...rượu men say.
Đêm tàn tỉnh giấc trời se lạnh,
Gẩy khúc tơ lòng so mối dây.
Ngô Văn Giai
Virginia Oct 2011.

HOÀI MONG*

Họa 11:
Tình thắm qua rồi theo lá bay
Bao nhiêu mong nhớ lệ hoen cay
Tháng ngày say đắm tình như đã
Một thuở vui vầy nghĩa trót vay
Ân ái bao năm chừ vắng lặng
Tương tư luống những chuốt men say
Bao giờ trở lại ngày xưa ấy
Chung mối tơ lòng nối lại dây.
Camranh. 23/10/2011
Thụ nhân HKV.
* Bài nầy vừa họa vần bài thơ " Tơ lòng vương vương" mà cũng để nói lên sự hoài mong gặp lại người tình trong tuối hoàng hôn

THU NHỚ
Xướng:
Thu lại về trên những ngọn phong
Trời thu hiu hắt nắng se hồng
Heo may lành lạnh lùa trong tóc
Hương cúc êm đềm toả trước song
Em vẫn nâng niu từng ước nguyện
Anh còn trăn trở những hoài mong
Ba thu dồn cả thiên thu lại
Chén rượu đoàn viên mãi hẹn lòng
Boston 15-10-2011
Đoàn Ngọc Kiều Nga

Họa [1]
TIẾNG THU

Lưng trời nhạn lẻ đón thu phong
Xào xạc đồi cây lá ửng hồng
Sương đục giăng màn mờ dưới lũng
Nắng vàng trải lụa hắt bên song
Vần thơ giao hưởng xanh hò hẹn
Chung rượu đoàn viên đỏ ước mong
Em có nghe chăng mùa lại tới
Đàn ai réo rắt tiếng tơ lòng!
October 16, 2011
Hồ Công Tâm

[2]
CẢNH THU XƯA…
Thu về hồi tưởng những mùa phong
Một thuở xa xưa, ấm nắng hồng
Che nón quai thao đi cặp cặp
Chít khăn mõ quạ bước song song
Bến sông trai trẻ chờ người hẹn
Chân núi mẹ già ngóng cổ mong
Cao ngất trời xanh diều ngất ngưởng
Đìu hiu tiếng sáo mết mê lòng!
Oct-17-11
Hạ Thái (Trần Quốc Phiệt)

[3]
THU ĐỢI CHỜ!
Rực vàng chi mấy hỡi rừng phong!
Bỡn cợt trêu người lá đổi hồng.
Sương tụ che ai mờ nội cảnh?
Mưa rơi ai thấy rõ ngoài song!
Anh vui hồ thỉ mơ hưng quốc,
Em tủi phòng khuê cam đợi mong.
Lá đã thay mầu bao độ nhỉ,
Anh em mình vẫn chẳng thay lòng!
Dzoãn Thường
Pasadena 17-10-2011

[4]
Chiều Thu
Giăng giăng sương bạc trắng đồi phong
Nắng đón mùa sang đã nhạt hồng
Hiu hắt vàng rơi mơ ngập lối
Lao xao lá đuổi mộng ngoài song
Nửa vần Thơ hẹn còn dang dở
Chung mảnh trăng thề vẫn đợi mong
Vọng tiếng chim côi rền một cõi
Chiều thu quạnh quẽ đến nao lòng
Vương Hồng-Ngọc

[5]
Thu Hoài Vọng
Rực rỡ đường thu sắc lá phong
Như bài giao hưởng thắm môi hồng
Bồi hồi hoa đón thu vào ngõ
Xao xuyến hồn theo gió lướt song
Lá rụng cuối trời vương nỗi nhớ
Hoa tàn bên giậu vẫn hoài mong
Người đi xa mãi riêng ta ở
Lần lữa thu sang nỗi hận lòng
Quang Tuyết

[6­­]
THU TRÊN BẾN ĐỢI SÔNG CHỜ
Thu trở về cùng ngọn bắc phong
Xạc xào đuổi lá đỏ nâu hồng...
Vờn bông huệ trắng buồn trong chậu.
Vuốt lá ngô vàng úa trước song.
Bến đợi thương ai ngồi đợi đón...
Sông chờ xót kẻ đứng chờ mong...
Quan san cách trở tình đôi lứa
Biết đến khi nao thấy bạn lòng?
LT. Đỗ Quý Bái

[7]
Tình Lá
Mỗi lúc thoáng nhìn chiếc lá phong
Tình ai rạo rực ánh xuân hồng
Nhủ thầm vẫn ấm trong khung cửa
Mới biết còn tê ngoài chấn song
Người ở âm thầm ôm nỗi nhớ
Kẻ đi biền biệt dấu niềm mong
Thu về sao thấy như nôn nóng
Dậy sóng trong đông hội ngộ lòng
18.10.2011, Võ Sĩ Quý

[8­­]
HƠI THU
Thu đến làm phai những lá phong
Hơi thu se lạnh, nắng hanh hồng
Màn sương lắng đọng lung linh ngọc
Trăng lượn lờ đêm chiếu trước song
Mây trắng lang thang bay cuối nẻo
Trời xanh man mác nổi chờ mong
Xứ người thấy lá vàng rơi rụng
Đã biết vào thu --- Chạnh nỗi lòng!
SONG QUANG

[9]
THU RIÊNG MỘT CÕI...

Mái xiêu, tường lở rộp rêu phong
Và nắng vào thu nhạt sắc hồng
Gió chỉ se se rung cánh liễu
Mây thời bảng lảng gác chân song
Đường xưa khuất lấp làm sao nhớ
Bạn cũ chia xa chẳng thể mong
Xót cảnh cô phòng mơ viễn khách
Để rồi trăn trở hận riêng lòng
Thái Huy, 17-10-11

[10­­­]
THU và EM
Xuyên khung cửa hẹp nhẹ thanh phong
Chiếu xuống đầu non ráng giảm hồng
Em đứng nhìn mây giăng lấp ló
Em mơ có bạn bước song song
Trên con đường cũ hoa đua nở
Giữa khoảng trời xuân én rộn mong
Ấy thế mà nay dần khuất lấp
Đành chôn kỷ niệm hận cho lòng...
Thái Huy, 18-10-11

[11­]
TÌNH THU

Hiu hắt trời mây lạnh cỏ phong
Lao xao rừng lá úa,nâu ,hồng
Nhà bên cúc nở vàng hiên cửa
Em thẹn mắt nhìn thoáng cánh song
Có phải Thu xưa còn vọng lại
Hay là nhạn cũ vẫn chờ mong
Canh tàn chếch bóng trăng về cội
Thao thức tình ta ngập cõi lòng.
PHÙNG TRẦN - TRẦN QUẾ SƠN
(Illinois, Oct-18-2011)

[12]
THẸN THU

Bên rừng lá dạt trận cuồng phong
Rải rác quanh ta những lá hồng
Nỗi nhớ nhắc hoài người lữ thứ
Cảnh buồn ru mãi kẻ bên song
Bao giờ cho dứt niềm hy vọng
Đến lúc nào nguôi nỗi nhớ mong
Hẹn mãi hẹn hoài rồi lại hẹn
Soi gương luống những thẹn trong lòng
Chân Diện Mục

[13]
Thu về
Thu về theo những ngọn thu phong
Dịu ánh hoàng hôn sắc ửng hồng
Sóng gợn làn sen chao mặt nước
Gió mơn đóa cúc nở bên song
Em nơi đất hứa đời yên ấm
Anh ở quê nghèo nổi nhớ mong
Đất nước vô phần tranh đấu mãi
Thu về thay tiết chẳng thay lòng.
2011.10.19, Việt Hạ

[14]
THU VỀ TRÊN BÃI VẮNG

Thu về hiu hắt ngọn kim phong
Bãi vắng hoàng hôn ráng ánh hồng
Cánh nhạn lưng trời bay lẻ chiếc
Thuyền câu mặt nước rẻ đôi song
Người đi tan tác mùa ly biệt
Kẻ ở tơi bời buổi nhớ mong
Nắng nhẹ chiều ru cơn gío tối
Sầu dâng lệ ứa buốt se lòng
Lê Bá Lộc
[15­]

THU PHỐ

Tiết trời thu phố thoảng huơng phong
Lác đác chòm mây điểm sắc hồng
Văng vẳng bên tai đàn dạo phiếm
Mơ màng truớc mắt cảnh qua song
Quê nhà thăm thẳm nguời hiu quạnh
Đất khách chơi vơi dạ mỏi mong
Nợ nuớc tình nhà đôi gánh nặng
Năm canh trằn trọc mối riêng lòng
Montreal 21 oct, Vagabond
 
[16­]
THU PHONG

Bỗng dưng trời đất nổi cuồng phong,
Gió đập rung cây rụng cánh hồng.
Ngơ ngác đàn nai bên suối vắng,
Giật mình lũ sóc nép thềm song.
Nắng còn ngơ ngẩn trên đồi tiếc,
Mưa đã cuống cuồng dưới đất mong.
Ào ạt bên hiên như suối đổ,
Thu tan tác lá, sắt se lòng !
Thu T.

[17]
HỒN XA

Ngậm ngùi thi tứ : "... tiếu đông phong"
Ai nép vào hoa ửng má hồng
Đông lạnh luyến lưu dừng trước ngõ
Xuân nồng rộn rã đến bên song
Người đi vương vấn tình ngăn cách
Kẻ ở mơ màng ý đợi mong
Muôn - dặm - nghìn - xưa nào khác biệt
Cùng ta rung một tiếng tơ lòng!
23/10/2011, Đoàn Chinh Nam

[18­] ­
THU NHỚ MONG
Đất lành chim đậu (*) cảnh thu phong
Thanh thản tâm hồn ngắm nụ hồng.
Gió mát mơn man đùa ngọn cỏ
Lá vàng khắc khoải vướng bên song.
Niềm thương lặng lẽ còn ôm ấp
Nỗi nhớ mông lung mãi ước mong.
Khoảnh khắc qua mau bao hối tiếc
Thân tâm an lạc thiết tha lòng.
Minh Lương - Trương Minh Sung
(*) Tục ngữ

[19­]
HỜN THU NÍU NẮNG

Lá buồn lặng lẽ bỏ rừng phong
Tiên nữ hờn Thu níu nắng hồng
Gọi gió về lao xao cuối phố
Đẩy mưa đi rào rạt ngoài song
Tô mầu thắm để cây hoài đợi
Ủ giấc nồng cho cỏ mãi mong
Bao cảnh biệt ly mùa chuyển tới
Thiên đình cũng khóc xót xa lòng
Uyên Phương Minh Nguyệt

[20]

THU…

Đếm bao lá rụng giữa Thu phong
Chợt thấy dường như thiếu nắng hồng!
Những tưởng tình xưa về trước ngỏ
Đâu ngờ hương cũ thoáng qua song
Trăng tròn mấy độ: âm thầm đợi
Lá úa bao lần :khắc khoãi mong
Muôn thủa mây trời luôn vẫn trắng
Tình xa: lòng mãi..mãi bên lòng
Văn kế Thế
[21]

TRĂNG LÒNG

Mây trời vần vũ ghẹo đùa phong
Nguyệt thắm tầng không ửng nét hồng
Thấp thỏm góc trời khoe dáng ngọc
Thập thò mép cửa ướm khuê song
Đèn khuya một nén lòng trông đợi
Bóng rủ vật vờ dạ luyến mong
Thu đến vàng rơi - thu lại đến
Đêm qua tiễn nguyệt xốn xang lòng.
Q.Trị 27.10.2011
Văn Thiên Tùng ­­.
 
 
HƯƠNG CHIỀU

Xướng
Đi giữa hoàng hôn đợi nắng phai
Đường xanh tơ liễu tóc buông dài
Mây bay gió cuốn mây bay lại
Lá đổ mùa sang lá đổ hoài
Thơ muốn lưu hương cùng tuế nguyệt
Người mơ hóa bướm lạc ngàn mai
Phiêu phiêu qua mấy trời sau trước
Ngất ngưởng cười say ai đó ai
ĐOÀN CHINH NAM

ĐÔI NGẢ

Tóc mai sợi vắn, sợi dài
Lấy nhau chẳng đặng, thương hoài ngàn năm(Ca Dao)

Họa1:
Những ngày Hạ đỏ, nắng vàng phai
Hai mái đầu xanh, tóc vắn dài
Một thuở vụng về… tình lỡ dở
Bao năm trăn trở… mối u hoài
Tâm tư e ấp tờ lưu bút
Kỷ niệm còn vương sợi tóc mai
Chinh chiến bùng lên người mỗi ngả
Hoang tàn đổ nát… nhớ thương ai!
Hồ Công Tâm

ĐI GIỮA TÀN PHAI

Họa 2:
Người về ngơ ngác giữa tàn phai
Nắng úa chiều nghiêng bóng đổ dài
Thấp thoáng chân mây vầng nguyệt khuyết
Mênh mang tâm thức nỗi quan hoài
Chim chao cánh mỏi e trời tối
Cú rúc hoàng hôn ngỡ sớm mai
Lạc bước giữa muôn trùng tĩnh lặng
Hồi chuông thiên cổ gọi hồn ai.
Đoàn Ngọc Kiều Nga

TÓC MAI

Họa 3:
Thư còn đậm nét, mực chưa phai
Tình đã buồn như tiếng thở dài
Ai nhớ, ai quên lời ước hẹn?
Người đau, người hận lệ u hoài!
Nhẹ tênh một thuở thề non Thái
Nặng trĩu muôn chiều sợi tóc mai
Vẫn biết tình đầu luôn lỡ dở
Sao còn dằng dặc nỗi bi ai

SONG NGỌC

GIỮA TRỜI MÂY NƯỚC

Họa 4:
Ngày sắp cạn rồi nắng đã phai
Chờ gì chiếc bóng mỏi nghiêng dài
Mây bay mấy cõi mây bay mãi
Sóng vỗ bạc đầu sóng vỗ hoài
Lối mộng đường Thơ lồng bóng Nguyệt
Tình xa ảo ảnh lộng Sao Mai
Chập chờn trôi giữa trời mây nước
Thấy núi hồn mình đứng đợi ai
VƯƠNG HỒNG-NGỌC


BÊN CHIỀU THƯƠNG NHỚ

Họa 5 :
Lặng lẽ ngày qua nắng nhạt phai
Hòang hôn ngấn lạnh giọt sương dài
Rừng reo suối chảy rừng thương mãi
Sóng đỡ thuyền trôi sóng nhớ hoài
Dáng ngọc khoan thai dìu ngọn cỏ
Hương xuân phảng phất lượn cành mai
Hồ xanh liễu rũ nghiêng bờ mộng
Thấp thoáng bên chiều một bóng ai
Trầm Vân (cẩn họa)

CHIỀU THA HƯƠNG

Họa 6 :
Lãng đãng bên thềm vạt nắng phai
Chiều dâng xao xác bãi sông dài
Tha phương khắc khoải hồn cô lữ
Viễn xứ rưng rưng mối cảm hoài
Thảng thốt trông vời trời cố quận
Ngậm ngùi tiếc tưởng bóng ngàn mai
Hoàng hôn dần tím trên thung vắng
Thánh thót bên đồi tiếng sáo ai
Hương Saigon

TÓC PHAI

Họa 7:
Nắng chiều mà ta ngỡ tóc phai
Sắc hương vương vấn tóc đan dài
Tơ ươm mắt biếc nghe thương lạ
Lụa phủ vai thon tưởng nhớ hoài
Lược bạc bao lần lùa ngọn mướt
Trâm vàng mấy lượt vướng cành mai
Hỏi đang trưa xế hay chiều xuống
Chợt mõ bên sông đuổi bước ai
CAO MỴ NHÂN

CHIỀU SA MẠC

Họa 8:
Thẩn thơ đứng ngắm nắng vàng phai
Sa mạc mênh mông, đụn cát dài
Nóng nóng chiều về thêm nóng dữ
Buồn buồn đêm xuống cứ buồn hoài
Ngùi thương tri kỷ bên hàng liễu
Chạnh nhớ tri âm dưới rặng mai
Kẻ ở chân trời, người góc biển
Nhớ ai, ai nhớ, biết chăng ai?
ĐỖ QUÝ BÁI

NỖI LÒNG

Họa 9
Thu gởi về ta chiếc lá phai
Nhắn rằng tan vỡ giấc mơ dài
Duyên tình đâu nữa sao chờ đợi
Nợ ái còn chi để nhớ hoài
Lưu luyến ngoài song hương nguyệt quế
Bàng hoàng bên gối sắc hoàng mai
Trời ơi! Ta mãi còn trông ngóng
Về giữa thu tàn một bóng ai
Quang Tuyết .

GIẤC MƠ BÊN ĐỜI

Họa 10:
Cứ ngỡ tình ta đã nhạt phai
Ngờ đâu hình bóng níu nhau dài
Trang thư mực úa nhàu năm tháng
Lời ước thề xưa mãi nhớ hoài
Loan - phượng sao đành đôi cánh dạt
Uyên ương trời nỡ hẹn rày mai
Kiếp sau ước hóa đôi Hồ điệp
Vỗ cánh bên đời thoát hận ai!
Q.Trị, 22.10.2011
Văn Thiên Tùng

NHỚ HẠ TÀN
Họa 11:
Hạ tàn nên nắng cũng tàn phai,
Réo rắc tiếng ve khẻ rít dài
Tiếc nuối hè đi còn để lại,
Thương cho Thu đến nhớ nhau hoài!
Thư sinh quyến luyến giòng lưu ký,
Tri kỷ ưu tư chuyện sớm mai
Phượng tím nớ về đừng lỗi hẹn,
Lòng nầy... vẫn vậy biết chăng ai.
SONG QUANG

MỘT THỜI SƯƠNG GIÓ

Họa 12:
Chinh chiến nữa đời áo bạc phai,
Xuyên rừng băng suối vượt truông dài.
Ngày qua ngày lại,thay vùng mãi,
Nơi đến nơi đi, đổi chỗ hoài.
Cũng ánh hỏa châu lùa bóng tối,
Và làn sương bạc lấp hừng mai.
Mười năm trận mạc mười năm mỏi,
Tan cuộc bẽ bàng biết trách ai!
Oct,20-2011.
Hạ Thái - Trần Quốc Phiệt.

THU

Họa 13:
Chiều buồn nhặt chiếc lá thu phai,
Chợt thấy đời như giấc mộng dàì.
Năm tháng đã qua năm tháng lại,
Xót xa tiếp nối xót xa hoài.
Thương vầng trăng khuyết từng đêm tối,
Tiếc cánh hoa tàn mỗi sớm mai.
Thu đến để cho ngàn lá rụng,
Thu đi theo gió cuốn tình ai.
Văn Kế Thế
GIỢT CHIỀU PHAI

Họa 13:
Hương chiều say đắm giọt chiều phai
Nghe gió thu như tiếng thở dài
Tình đến vừa say tình đã mất
Mộng về chưa thắm mộng u hoài
Thu đi lưu luyến ngàn hương Cúc
Xuân nhớ nghẹn ngào một sắc Mai
Người đã quên rồi nơi xứ lạ
Nỗi lòng cay đắng một mình ai
Quang Tuyết

MƯA BÃO

Xướng
Nghe đâu mưa gió- cứ luân phiên!
Ngoài biển nhào vô vớ đất liền
Xối xả mưa trên trời đổ xuống
Ầm ầm sống dưới biển trào lên
Trên cao bão cuốn bay mù mịt
Dưới trũng triều dâng lút cả miền
Lụt lội mỗi năm bao thảm họa
Cho đời mới biết khổ vô biên !
Trương Văn Lũy

BÃO LỤT

Họa 1
Người dân Quảng Trị lắm ưu phiên!
Bão táp đương đêm lụt ngập liền
Mỗi dạo năm ngày chưa rút xuống
Nhiều khi nửa tháng mới ngoi lên
Chuông vuông mấy dặm riêng thành cõi
Rộng hẹp bao lăm cũng gọi miền
Vạn tuế tiền nhân ơn dựng nghiệp
Ngàn thu sáng chói sử xanh biên !
Lê Bá Lộc
MƯA BÃO

Họa 2
Mưa bão lạnh lùng cứ tới phiên !
Tai bay họa gió tát liền liền
Ông trời thách sức đưa sét xuống
Bà thủy thử gân dậy sóng lên
Nhân thế nổi chìm trong mấy cõi
Chúng sinh lặn hụp khắp bao miền
Tố giông lũ lụt rồi khô hạn
Hành hạ con người muốn vượt biên !
Võ Sĩ Quý

QUẢNG TRỊ, VÙNG ĐẤT LẠ LÙNG

Họa 3
Gió, rét, nắng, mưa cứ đổi phiên,
Bão vừa ra khỏi, lụt vô liền.
Miền Trung Hà Bá thích lui tới,
Quảng Trị Thiên Lôi khoái xuống lên.
Đời sống đói nghèo vang mấy xứ,
Chiến tranh đau khổ nổi bao miền.
Nguyễn Hoàng ngày ấy đặt chân đến,
Cấp tốc tìm đường mở cõi biên.
Nguyễn Tường

KHỔ NẠN

Họa 4
Hết mưa rồi nắng cứ từng phiên !
Nước xuống nước lên tiếp đến liền
Lúa gặt chưa xong thì bão đến
Cá nuôi mới thả lụt vừa lên
Nước trôi nhà cửa vài dăm tỉnh
Hạn cháy ruộng nương bảy tám miền
Quá khổ dân tình e đói khát
Lại còn thêm nỗi giặc ngoài biên !
Quang Tuyết

TAI ƯƠNG

Họa 5
Bốn mùa trời đất vẫn luôn phiên
Hai bốn tiết đi họa kế liền
Mới chớm Đại hàn* hanh rét điểm
Nay vừa Kinh trập** dịch bùng lên
Nắng thiêu lửa đốt từng nao úng
Giớ dập mưa dồn bủa liên miên
Chẳng đợi chuyển mùa mưa bão giáng
Toàn miền trắng xóa chẳng vùng biên!
Văn Thiên Tùng
*Giá rét tiết cuối năm
**Trời ấm sâu nở cuối xuân

BẠN GIÀ VÀ MƯA LŨ

Xướng
Gió mưa dồn dập- tới liên hồi !
Gieo rắc tang thương lắm tả tơi
Dưới biển triều dâng gây sống dập
Trên trời mưa đổ tạo dòng trôi
Xôn xao cuối xóm nghe người réo
Lọm khọm đầu thôn thấy lão ngồi
Cứ ngỡ nam tào đà xóa sổ
May thay hà bá bảo rằng thôi !
Trương Văn Lũy

BẠN GIÀ VÀ MƯA LŨ

Họa 1
Mưa lũ dọa đe cứ chặp hồi
Xót người nghèo kiết rớt mồng tơi
Bên sông giăng lưới tìm tôm nhảy
Cạnh bến bơi thuyền vớt củi trôi
Lạnh gió lão ông run lết bước
Đói lòng em bé khóc nằm ngồi
Sinh nhai lam lũ kề nguy hiểm
Thương cả trẻ già mãi mãi thôi !
Võ Sĩ Quý

CÒN NHỚ HỒI XƯA

Họa 2
Quê hương mưa rét nhớ thay hồi !
Bước khỏi nhà lo khoác áo tơi
Tới chợ đường trơn bao gánh ngã
Qua khe lũ xiết mấy thân trôi
Co ro bò đói kho rơm gặm
Lẩy bẩy người run bếp lửa ngồi
Ngao ngán đông về thêm đói rách
Dân nghèo đây đó kiếm ăn thôi !
Nguyễn Tường

LỜI NGUYỆN CẦU

Họa 3
Bấc lùa biến gió vỗ từng hồi !
Áp thấp tăng dần sóng bọt tơi
Cấp bão hình thành lốc tố xoáy
Mưa dầm lũ ngập nước cuồng trôi
Ruộng vườn bồi lỡ cây xơ xác!
Nhà cửa chênh chao kẻ đứng ngồi
Vái lạy trời cao thương xót phán!
Xoa màn mây xám họa ngừng thôi !
Văn Thiên Tùng

NỖI NIỀM QUÊ HƯƠNG

Xướng
Nhung nhớ!về quê mấy lượt rồi !
Buồn vui lẫn lộn tháng ngày trôi
Ra đi thuở ấy còn non trẻ
Trở lại bây giờ đã lõi đời
Chú bác ngày nào đà vĩnh biệt
Anh em giờ cũng vẫn trăm nơi
Hương xưa bừng dậy lòng xao xuyến
Luyến ái neo tim-viết mấy lời !
Trương Văn Lũy

NỖI NIỀM QUÊ HƯƠNG

Họa 1
Ngăn cách gần xa vốn biết rồi !
Quê Hương đau nghẹn vật vờ trôi
Mong cầu nhắm mắt lòng hoàn thế
Ước nguyện xuôi tay mộng đáo đời
Sinh chẳng gặp thời thân vạn nẻo
Tử không trọn phận phách muôn nơi
Nhủ thầm còn sống còn trăn trở
Nhắn với non sông chẳng thẹn lời !
Võ sĩ Quý

XA QUÊ

Họa 2
Mười mấy năm xa cách biệt rồi!
Những ngày,những tháng,những mùa trôi
Những bao kỷ niệm thiên tình sử
Những lắm vần thơ một mảnh đời
Làm cánh chim trời bay vạn lối
Làm người gió cát đến muôn nơi
Tâm tư vẫn giữ lòng son sắt
Một nỗi niềm quê khó diễn lời !
Phùng Trần-Trần Quế Sơn

TIẾNG QUÊ HƯƠNG

Họa 3
Một tiếng quê hương lệ đổ rồi
Đất người xứ lạ cánh buồm trôi
Bôn ba khắp chốn cầu mưu cuộc
Lặn lội ngàn phương thác phận đời
Lạc bước phong trần nay định bến
Hẹn cùng thân tộc tận muôn nơi
Sẽ về đoàn tụ bên mâm cổ
Nâng chén nào vui rộn rã lời.
Quảng Trị, 16.10.2011
Văn Thiên Tùng


NỖI NHỚ

Họa 4
Nỗi nhớ bâng khuâng đến nữa rồi !
Trời thu vời vợi áng mây trôi
Hôm nao tuổi dại giàu cơn mộng
Thuở ấy thơ ngây đẹp cuộc đời
Tổ quốc xa xôi còn mãi đó
Giang sơn thầm lặng vẫn là nơi
Đêm tàn lệ thấm tràn lên gối
Tâm sự cùng ai nói nghẹn lời !
Pine-hill Oct 16th 2011, Lê Bá Lộc

NIỀM QUÊ

Họa 5
Nước mắt giờ đây đã cạn rồi !
Sao dời vật đổi,lững lờ trôi
Thành xưa vụn nát vào tro bụi
Phố cũ tan hoang giữa cảnh đời
Lưu xứ người tha phương khắp nẻo
Vườn quê kẻ bám trụ vài nơi
Gieo chi gió dập mưa dồn ấy
Để vạn đời sau mãi nặng lời !
Hạ thái-Trần Quốc Phiệt

TÌNH QUÊ CÒN ĐÓ

Họa 6
Quảng Trị chừ xa ngái lắm rồi,
Thời gian cho dẫu chẳng ngừng trôi.
Tình sâu vẫn nhớ người thôn xóm,
Nghĩa nặng chưa quên chuyện đạo đời.
Thân xác lang thang dù lắm chốn,
Tâm hồn lưu luyến chỉ vài nơi.
Xua đi than thở câu buồn thảm,
Khích lệ tin yêu nối tiếp lời.
NY Oct. 22, 2011 Nguyễn Tường,

NHỚ QUÊ

Họa 7
Lìa xa quê mẹ đã lâu rồi
Mấy chục mùa xuân lặng lẽ trôi
Nhớ nước đau lòng người viễn xứ
Thương nhà xót dạ thế tình đời
Tha hương lạc bước muôn ngàn dặm
Lữ khách dừng chân khắp mọi nơi
Trăn trở năm canh không ngủ được
Nỗi niềm tâm sự tỏ đôi lời...
Virginia Oct 2011. Ngô Văn Giai

THU BUỒN

Xướng
Một chớm, trông thời tiết chuyển sang
Nhạt màu hoa lá cỏ cây vàng
Hè qua sợi nắng còn vương vấn
Thu đến trời mây thoáng ngỡ ngàng
Gió lạnh không gian thêm tĩnh mịch
Sương mù bốn hướng tỏa thênh thang
Tha hương lạc bước lòng tê tái
Chép vội vần thơ mến gởi nàng.

Chép vội vần thơ mến gởi nàng
Người yêu năm cũ nét đoan trang
Đèn khuya leo lắt soi song cửa
Phòng lặng đìu hiu vắng bóng chàng
Hai đứa xa nhau sầu chất ngất
Nghìn trùng cách trở nhớ miên man
Thu buồn viễn xứ đời lưu lạc
Ta nhớ cố nhân dạ héo tàn.
Ngô Văn Giai
(Virginia-Autumm 2011)

BUỒN THU

Họa 1
Bàng bạc mây bay mùa đổi sang
Gió heo may thoảng lá hoe vàng
Trời mù ảm đạm nhòa sông núi
Sương nhẹ mênh mông khắp nẽo ngàn
Thấp thoáng rừng phong nai ẩn hiện
Ngập ngừng đồi cỏ sóc lang thang
Canh dài tiếng nhạn kêu rời rã
Hiu hắt buồn Thu cảm nhớ nàng.

Hiu hắt buồn Thu cảm nhớ nàng
Giọt tình rơi đọng chép thành trang
Sông Ngân đôi ngã sầu nhân ảnh
Đất khách ngàn phương vọng tiếng chàng
Vườn cũ chim quyên kêu rất nhớ
Nhà xưa kỷ niệm quá đa mang
Mưa ngâu lất phất bay ngoài cửa
Xao xuyến lòng đau mộng úa tàn.
PHÙNG TRẦN - TRẦN QUẾ SƠN
(ILLINOIS:Autumn 2011)

THU NHỚ

Họa 2
Sáng tựa thu rằm nguyệt thoảng sang,
Khách từ thiên giới hội cung vàng.
So vời tinh tú Hằng kiêu hãnh,
Sánh một vầng trăng Cuội ngớ ngàng.
Hây hẩy ngọn nồm lay lất phẩy,
Lượn lờ mây trắng dạo lang thang.
Chân trời mờ ảo sương khoe áo,
Thoang thoáng ai kia hệt bóng nàng.

Thoang thoáng ai kia hệt bóng nàng,
Mắt buồn thanh dáng nét đài trang.
Tóc huyền buông xỏa đôi tà áo,
Môi thắm trao riêng chỉ có chàng.
Hằng ước trăm năm duyên nợ kết,
Sóng tình nương gió mãi mơn man...
Bổng nhiên giông tố từ đâu đến,
Thương quá đời hoa vội úa tàn.
Quảng Trị 10.10.2011
Văn Thiên Tùng

THU NHỚ!

Họa 3
Trời đất hanh hao sắc khẻ sang
Gió thu se lạnh ướp màu vàng
Mây chiều bãng lãng nhòa cây cỏ
Sương sớm mênh mang khắp bản làng
Đây đó ngàn phong khoe áo mới
Là mùa thi sĩ thích lang thang...
Áo đan em tặng mùa thu ấy
Ủ ấm bao năm mãi nhớ nàng.

Ủ ấm bao năm mãi nhớ nàng
Tình em ngày cũ đã sang trang
Anh đây dậy sóng bờ lau lách
Bên ấy ấm êm tựa gối chàng
Có nhớ, có thương về cố quốc
Có còn, có tưởng nỗi anh mang
Phương nầy cô quạnh ngàn thu nhớ
Héo hắc vì ai năm tháng tàn...
Camranh.11/10/2011
Thụ nhân HKV

THU BUỒN

Họa 4
Rồi mùa Thu đến em sang ngang.
Hài tía khăn thêu áo gấm vàng
Ngựa đến rước dâu chừng bối rối
Ngừoi xem đám cứới hẳn ngỡ ngàng.
Ngây thơ em tưởng chỉ trò chơi
Nghẹn ngào anh cất bước lang thang
Tình yêu câm nín còn chưa nói
Lặng lẽ niềm riêng sẽ đợi nàng

Lặng lẽ niềm riêng sẽ đợi nàng
Nay đành xếp lại gói hành trang
Anh từ dạo ấy làm người lớn
Em bỗng nhận ra vẫn nhớ chàng,
Nghiệt ngã thương cho thuyền đóng ván
Tương tư sầu tiếc nhớ miên man.
Giá như ngày xưa… anh thường nói
Đâu nỗi giờ đây mộng úa tàn
Bùi Khiết

HƯƠNG THU

Xướng
Gió Thu lành lạnh héo vàng cây,
Tiếng nhạn bơ vơ lạc gọi bầy.
Mây nhẹ uốn mình qua xóm vắng,
Sương mờ giăng ngõ đợi trăng gầy.
Bâng khuyâng lữ khách dừng chân bước,
Man mác lòng ta cảm cảnh say.
Chén tạc chén thù vui đối ẩm,
Dăm vần thi hứng dạ vơi đầy.

Dăm vần thi hứng dạ vơi đầy,
Tháng bảy mưa ngâu lất phất bay.
Cây cảnh ngỡ ngàng thay đổi sắc,
Rừng phong xào xạc chuyển heo may.
Ngao du sơn thủy lòng say đắm,
Phiêu lãng giang hồ dạ ngất ngây.
Gác trọ nửa đêm bừng trở giấc,
Hương Thu ngào ngạt núi sông nầy.
Ngô Văn Giai
(Virginia ,Autumn 2011)

TÌNH THU

Họa 1
Hoa lá giao mùa chuyển sắc cây
Đâu đây tiếng nhạn gọi theo bầy
Thinh không bàng bạc mây về cội
Ngõ trúc đìu hiu dáng liễu gầy
Sợi nắng xanh xao choàng nỗi nhớ
Chòm mây lững thững gợi niềm say
Sông Ngân ẩn hiện đôi bờ mộng
Chức Nữ Ngưu Lang ngấn lệ đầy.

Chức Nữ Ngưu Lang ngấn lệ đầy
Trời se se lạnh lá vàng bay
Trăng khuya vàng vọt mờ sương khói
Gío sớm rì rào thoáng cỏ may
Luyến cảnh sinh tình buồn ngớ ngẫn
Yêu đời mến bạn nhớ ngây ngây
Hồn thơ chợt dậy nguồn thi hứng
Man mác tình Thu non nước nầy.
Phùng Trần -TQS
llinois-Autumn 2011)

CẢM THU

Họa 2
Cảm thu rung chuyển lá cành cây
Chim nhỏ chim to biết mấy bầy
Chiu chít nhôn nhao tìm tổ ấm
Loay hoay man mác thủ thân gầy
Ngưu Lang Chức Nữ bao mê mải
Chú Cuội Hằng Nga bấy đắm say
Bầu rượu túi thơ trời một cõi
Niềm riêng tâm sự cứ đong đây.

Niềm riêng tâm sự cứ đong đầy
Bao nỗi thăng trầm cũng lướt bay
Nắng quái hắt hiu chiều bảng lảng
Mưa ngâu lành lạnh gió heo may
Thẩn thơ đầu bạc như khờ dại
Ngơ ngác nai vàng tợ bé ngây
Nhớ tới thu nào! còn rợn gáy…
Sầu vương dai dẳng nước non nầy.
Lê Ngọc Kha
(Massachusetts ,Autumn 2011)

TÌNH THU

Họa 3
Rừng gìa tĩnh mịnh lá vàng cây!
Biển lặng bao la cá lạc bầy
Bát ngát nắng tràn lên lối nhỏ
Mênh mông sương phủ xuống vai gầy
Hỏi ai thả bút nghe buồn bã
Để tớ suy tình độc muốn say
Nhắn gởi tri âm người bốn bể
Tình thu dào dạt vẫn luôn đầy!

Tình thu dào dạt vẫn luôn đầy!
Lạnh lẽo làm sao hỡi gió bay
Nguyện ước Năm Châu qua phận rủi
Cầu mông Quê Mẹ đến hồi may
Bao năm gió bạt hình khôn nhạt
Một thoáng thu về dáng trẻ ngây
Nhờ cánh email trao nghĩa vắng
Mượn vần thơ phú gởi tình nầy!
Trương Văn Lũy
Sept,Autumn 2011

THU NHÀN …

Họa 4
Chiều thanh vắng vẻ gió rung cây
Về núi chim kêu bạn lạc bầy
Nghiêng dốc đồi cao tia nắng hắt
Núp tàn bóng mát chú nai gầy
Vài cô sơn nữ cười duyên dáng
Dăm gã văn nhân ngắm đắm say
Tức cảnh sinh tình nâng chén ngọc
Cuộc vui thi vịnh thú đong đầy.

Cuộc vui thi vịnh thú đong đầy
Bình nọ, be kia… thoắt cạn bay
Xướng khởi năm vần trao đổi vận
Họa theo mấy khúc trả cầu may
Trình lên chiếu rượu cùng thi hữu
Và gõ hồ trường hát ngất ngây
Giữa chốn bụi trần nhiều hệ lụy
Tạm quên mà hưởng cuộc vui nầy.
Hạ Thái
Trần Quốc Phiệt

CHIỀU THU

Họa 5
Chiều thu về nhuộm tím hàng cây
Ríu rít chim bay lượn kiếm bầy
Xóm nhỏ đìu hiu chiều dịu nắng
Vườn hoa uá nhạt lá buồn gầy
Chân mây vời vợi thời ngang dọc
Ngọn nước tơi bời cuộc tỉnh say
Một tấm lòng son cùng hải nội
Tình nầy mãi nguyện giữ luôn đầy.

Tình nầy mãi nguyện giữ luôn đầy
Cùng với non sông lả lướt bay
Cúi niệm ơn trời buôn bán đắt
Cầu xin phước tổ đổi mua may
Tiền tài tỉnh táo đừng mê muội
Của cải khôn hồn chớ dại ngây
Mở mắt truy nguyên lời dụ khị
Ai ơi phải nhớ những lời nầy !
Lê Bá Lộc
Sept,Autumn 2011

DÁNG THU

Họa 6
Giao mùa ngâu bủa tắm ngàn cây,
Rộn tiếng chim di réo chuyển bầy.
Xam xám mây loang từng sợi mỏng
Hanh hao gió điểm thoáng heo gầy.
Hàng tre xỏa tóc khoe cành nõn,
Bờ dậu hương lài ngan ngát say.
Sinh khí quy từ xuân tới hạ,
Nhân - thiên hoà mãn dáng thu đầy...

Nhân - thiên hoà mãn dáng thu đầy,
Nhạt nắng mây hòa quyện khói bay,
Loang loáng sương pha màu tuyết úa,
Dập gờn bướm lượn lướt hương say.
Ngàn cây lơi lã lời say đắm
Vạn vật giao đùa tiếng vọng ngây.
Chợt thấy trong mơ tình ấm dậy,
Nào ai lay động kiếp thân nầy.
Q.Trị 25.9.2011
Văn Thiên Tùng

THU VÀ NỖI NHỚ

Họa 7
Cơn gió chiều qua nhuốm cỏ cây
Trên không tiếng nhạn gọi kêu bầy
Nắng vàng thoi thóp lưng đồi rộng
Mây xám lơ thơ mặt suối gầy
Một chén trà thơm hồn chửa tỉnh
Đôi tuần rượu nhạt mộng còn say
Thu sang chạnh nhớ người tri kỷ
Hò hẹn trăm năm vẫn nhớ đầy

Hò hẹn trăm năm vẫn nhớ đầy
Tình xưa mất hút dấu chim bay
Em về bên đó nghe thu lạnh
Ta ở nơi nầy đợi gió may
Một thoáng suy tư đầu tóc bạc
Đôi lần thương tiếc tuổi thơ ngây
Bao mùa thu đến, buồn da diếc
Nghe nát con tim nỗi nhớ nầy.
Thủy Lâm Synh
Sept. 20, 2011

THU VÀ NỖI NHỚ

Họa 8
Xứ Quảng cuối thu vàng cỏ cây
Đàn chim lưu lạc gọi tìm bầy
Sông trà lạnh lẽo trời hiu quạnh
Núi Ấn đìu hiu bóng dáng gầy
Chinh chiến những năm chừ lẻ bóng
Tha hương bao nỗi thấm men say
Làm sao kể hết niềm tâm sự
Kẻ ở người đi lắm đọa đầy!

Kẻ ở người đi lắm đọa đầy!
Ngàn trùng xa cách mỏi chim bay
Bạn đi hò hẹn cùng sông núi
Ta mãi đợi chờ ngóng gió may
Dạ khách sầu thương bao nỗi nhớ
Hương đời lắng đọng nét thơ ngây
Mong ngày sum họp cùng bè bạn
Ngắm cảnh Thu vàng non nước nầy.
Sept,Autumn 2011
Thụ nhân HKV.

THU VÀ NỖI NHỚ…

Họa 9
Pha sắc hanh vàng nhuộm cỏ cây
Ngân giang, Ô Thước qụa kêu bầy
Ngưu Lang ngóng đợi lòng hiu hắt
Chức Nữ hoài mong dạ héo gầy
Giây phút tao phùng duyên vẫn thắm
Ngàn thu chia cách mộng còn say
Luyến thương Chức nữ về bên nớ
Giã biệt chàng Ngưu nỗi nhớ đầy.

Giã biệt chàng Ngưu nỗi nhớ đầy
Hằng năm tháng bảy đẫm mưa bay…
Đêm qua trăng khuyết treo đầu núi
Thu chớm mùa sang thoảng heo may
Chẳng bởi sông Ngân ngăn cách trở
Chạnh lòng lữ khách dạ còn ngây
Tha hương đau đáu trời quê cũ
Cố quận vời trông nỗi nhớ nầy.
Bùi M.Hạnh
September,Autumn 2011

THU NHỚ...

Họa 10
Ngày thu anh đứng lặng như cây
Ngóng em như lá đã xa bầy
Máu cứ tàn phai như nhựa cạn
Tay cũng cành khô héo hắt gầy
Hỡi em môi mọng nho mùa chín
Anh cắn một lần chưa hết say
Sao không trở lại như là lá
Bóng mát đời anh lại tỏa đầy.

Bóng mát đời anh lại toả đầy
Thời gian qua cửa bóng câu bay
Cùng em nghịch kết hoa soan đỏ
Chung ước hẹn vòng nhẫn cỏ may
Nay tóc hoa râm đầu nhuốm bạc
Vương khoé môi cười tuổi thơ ngây
Bao tờ thư cũ xưa ngày ấy
Vàng úa chiều nay ..kỷ niệm nầy.
Đoàn Vi Thượng
September,Autumn 2011

THU VÀ NỖI NHỚ TRỜI NAM

Họa 11
Cuối thu hiu hắt gió vờn cây
Hồng hạc chao nghiêng lượn gọi bầy
Soải cánh phương Nam nương tổ ấm
Chuyền cành trời Bắc trú thân gầy
Rì rào suối biếc chim vui hót
Xào xạc rừng thưa khách đắm say
Lưu luyến chiều Thu non nước thắm
Bâng khuâng lữ thứ túi thơ đầy.

Bâng khuâng lữ thứ túi thơ đầy
Chốn cũ giờ như mây thoáng bay
Hồng hạc lạc đàn kêu khuất núi
Cỏ cây xơ xác gió heo may
Thương rừng thu cũ lòng ray rứt
Nhớ nước Nam xưa dạ bỗng ngây
Nhặt cánh hoa trôi đầy luyến tiếc
Tình thu vương vấn nước non nầy.
Ngũ Nghinh
Sept,Autumn 2011.

THU XA

Họa 14
Nắng úa chiều thu toả bóng cây
Chim kêu ríu rít sợ xa bầy
Từng đôi âu yếm gọi uyên ương
lẻ bạn buồn trông sóng bước gầy
Em bỏ ta đi tràn nỗi nhớ
Ta về trong chếnh choáng men say
Trời xanh thăm thẳm nào đâu biết
Có thấu cho Ta nỗi nhớ đầy???

Có thấu cho ta nỗi nhớ đầy
Giờ đây chỉ có gió thu bay
Sân ga vời vọi trông theo bóng
Bến vắng tiêu điều cuộn gió may
Mỗi độ ngừơi đi lòng chới với
Bao ngày đưa tiễn dạ ngây ngây
Đôi bờ chia cách tràn thương nhớ ..
Xa mãi em thôi trọn kiếp này.
Bùi Khiết, Sept,Autum 2011

HỒN THU

Họa 14
Lấm tấm chen vàng mấy khóm cây,
Chim non ríu rít tụm từng bầy.
Sương mai vẫn đọng lưng cành thấp,
Gío sớm còn vương cuối nẻo gầy,
Ráng đỏ mây trời cơn mộng tỉnh
Ngàn xanh cỏ đất giấc mê say.
Hương thơm lãng đãng theo tia nắng,
Vạn vật... hồn thu tỏa lấp đầy.

Vạn vật... hồn thu tỏa lấp đầy,
Tà huy lẩn khuất lối mây bay.
Lân la bướm trắng trêu tường cúc,
Ngả ngốn trăng ngà gối thảm may.
Liễu rũ im lìm không lẽ ...lặng?
Mưa rơi thánh thót qủa tình... ngây !
Mênh mông cảnh sắc huy hoàng quá,
Cảm tạ trần gian đáng mến nầy.
Son Vu

THU ĐIẾU

Ao thu lạnh lẽo nước trong veo,
Một chiếc thuyền câu bé tẻo teo.
Sóng biếc theo làn hơi gợn tí,
Lá vàng trước gió sẽ đưa vèo.
Tầng mây lơ lửng trời xanh ngắt,
Ngõ trúc quanh co khách vắng teo.
Tựa gối ôm cần lâu chẳng được,
Cá đâu đớp động dưới chân bèo.
Nguyễn Khuyến

SÂN VƯỜN

Họa
Cành sen sương sớm đọng trong veo,
Đôi bướm chờn vờn bé nhỏ teo.
Chiếc lá đong đưa, làn gió gợn,
Nhành hoa phe phẩy, bóng chim... vèo.
Lưng đồi thảm cỏ non xanh ngát,
Mấy nụ hồng nhung mới tí teo.
Hồ cá dăm con đùa bọt nước,
Một cái vẫy đuôi dạt đám bèo.
Thái Quốc Mưu

Đồng kính nương vận bài; THU ĐIẾU
của Tiên Sinh Nguyễn Khuyến
THU BUỒN
(trắc bằng nhất vận)

Bảng lãng chiều buông gió ví veo,
Lơ thơ liễu rủ ngọn vàng teo.
Bên rừng quốc gọi vang hồn réo,
Hướng núi chim bay lướt cánh vèo.
Ánh nắng thu phân soi… chếch xéo,
Cơn mưa mãn hạ rớt buồn teo.
Đời chơi vơi giữa dòng muôn nẻo,
Thấm thía niềm đau xót phận bèo.
Hạ Thái
Trần Quốc Phiệt
Sep-15-2011

THU VÀ KHÁCH LẠ
(trắc bằng nhất vận)

Hàng cây tuyết phủ nhánh cong veo,
Chim thú không mồi ốm tí teo.
Nắng rọi đôi khi tia trải chéo,
Gió khua từng đợt lá rơi vèo.
Phố buồn khách chủ nhìn khô héo,
Đường vắng tàu xe ngó lạnh teo.
Nỗi nhớ từ đâu về gọi réo,
Tha phương lầm lủi tấm thân bèo.
NY Sep 17, 2011
Nguyễn Tường

ĐÁM BÈO

Nhìn lại sông thơ khách vắng veo,
Hồn đang quắt quạnh ý khô teo.
Phải chăng nét đẹp mây che kín,
Hay bởi lời hay gió cuốn vèo?
Hoặc giả thịt da mập phị phệ,
Thành ra trí não ốm tong teo?
Mong gì xướng họa ta cùng tiếp,
Thả xuống dòng trôi tạo đám bèo.
NYC Sep 17, 2011
Nguyễn Tường

CẢNH THU
Gió lèn khe cửa rít vi veo,
Nhạt nến ngần sao đóm tỷ teo.
Sương mảnh giao tình pha nguyệt ảo,
Trăng mơ rủ phận nợ duyên vèo.
Thương ai gối chiếc đêm mành vắng,
Xót kẻ đơn phòng cảnh lắng teo!
Than phận trách thân đời quả thế!?
Xót thay vốn kiếp hóa thân bèo!?
Quảng Trị 20.9.2011
Văn Thiên Tùng

ĐỜI PHIÊU LÃNG
Xướng
Lặng lẽ trong chiều tôi với tôi,
Vời trông làng cũ cuối ngàn đồi.
Thương hàng cau rủ ngày đông viếng,
Nhớ khóm tre gầy buổi hạ trôi.
Sông nước xứ người đi ở trọ,
Ruộng đồng đất tổ lánh xa rồi.
Có ai thấu hiểu đời phiêu lãng,
Ôm mối tình quê mấy thuở nguôi.
9.2011,
Vĩnh Định- Lê Cao Đảm

A HA TRÁNG SĨ
Thân tặng: Nhà giáo Nguyễn Văn Nuôi

Đông qua xuân đến chẳng ngừng trôi,
Hờ hững thời gian chặng đời tôi.
Bục giảng phấn bay đành giã biệt,
Gia trang gác bút lãng quyên đời.
Ngậm ngùi gởi mộng sầu nhung nhớ,
Lặng lẽ canh trường dấu lệ rơi.
Tráng sĩ a ha gươm gãy đoản,
Chiều xuống thương thân dạ bồi hồi.
8.2011 VĐ-Lê Cao Đảm

CẢM THU
Ngập ngừng ngõ trước dáng thu sang,
Hương sắc nắng thu: ôi dịu dàng!
Mây xám về đâu bay lãng đãng
Heo may lại viếng phủ mênh mang.
Bùi ngừi nổi nhớ thời xanh tóc,
Trăn trở niềm thương thuở đá vàng...
Ừ nhỉ! Sao thu không đứng mãi
Cho đời mãi vẫn khúc ca vang.
Q. Trị 9.2011
Văn Thi Do

MƯA THU *
Xướng
Xám dần khoản lặng tạo dòng ngâu
Nỗi nhớ nghiêng lòng rớt hạt châu
Phớt phớt lưng trời xanh lá thắm
Xuôi xuôi nghiên đất trắng đồng sâu
Rạch ngang trời rộng từng làn chớp
Hai nửa mây phân một lối sầu
Như thuở em đi hồn chết lặng
Triền miên đau mãi vết thương đau
Hàm Chương
( * bài thơ trên website)

MƯA NGÂU

Họa1
Trời làm tháng bảy đổ mưa ngâu
Hai bóng bên cầu ngóng giọt châu
Vàng lá thu bay buồn ngõ vắng
Lam sương hạ mãn lạnh dòng sâu
Tình thơ thiên cổ hoài vang vọng…
Âm hưởng ngàn sau mãi ngấn sầu…
Thử đếm đôi bờ chờ mấy kiếp…
Thương đời ngang trái lắm phiền đau !
Hạ Thái
Trần Quốc Phiệt

Mùa giao

Họa2
Lưng trời từng vạt phủ chùm ngâu,
Xuyên nắng giọt ngời vệt nến châu.
Lấp loáng Cầu vồng tia sắc ảo,
Nhạt nhòa cột xõa thác gềnh sâu.
Bấc lào lay khẻ ngàn cây múa,
Biển gió đẩy xô vạn sóng sầu.
Thôi thúc mây về xoa lửa hạ,
Trao tình thu vợi... dịu hồn đau.
Quảng Trị - 27.8.2011
Văn Thiên Tùng

THƯƠNG NHỚ
CHS. NH Ngô Ẩn

Xướng
Vĩnh viễn từ nay mất bạn rồi,
Ngày xưa cùng lớp chung bàn ngồi.
Cà phê trốn học ly hai đứa,
Khói thuốc xa nhà điếu bẻ đôi.
Trời nỡ vô tình phân rẽ lối,
Đất kia hờ hững lấy đi rồi.
Biệt ly muôn thuở đời ai khỏi,
Sao cứ nghe lòng khắc khoải ơi!!!
BRVT 8.2011 Lê Cao Đảm

NHỚ THƯƠNG !

Họa
Cung bậc đành thôi lạc phách rồi !
Người đi biền biệt, kẻ còn ngồi :
…đây thương ngày cũ… ngoài tầm với…
…và nhớ trường xưa… thuở sóng đôi.
Tình nghĩa mặn nồng, chung bóng bước
Nhân quần thắm thiết, lẻ hình rồi !
Bùi ngùi hạ bút vần hoài cảm !
San nỗi niềm đau xót… bạn ơi… !
Hạ Thái
Trần Quốc Phiệt
Tải Blog 20.9.2011

ĐÊM THU CẢM TÁC

Xướng
Tựa cửa nhìn trăng chếch mái lầu
Sương mờ nhẹ phủ đến nơi đâu ?
Xa xa lá rụng phơi màu úa
Thoáng thoáng hoa bay lộ vẻ sầu
Cuộc sống vui tươi nào bất tận
Nhân tình ấm áp chẳng bao lâu
Đêm thu trống trải lòng se lạnh
Tiếc nhớ khôn nguôi kỷ niệm đầu
Lưu Ly

NGÀN THU CẢM TÁC

Họa
Buồn lòng nghiêng ngó chốn thơ lầu
Bạn hữu còn ai ghé lại đâu
Nhớ nhớ hình dong vương nét mộc
Thương thương dáng dấp động tâm sầu
Mười năm ngó mặt ta nom cũ
Vài phút chờ người dạ thấy lâu
Ngoảnh lại thời gian không đợi nữa
Mua xanh đổi trắng bạc trên đầu
Love100@
Trăng Lạc Loài - Tin180.com (Ảnh 1)

CÔ PHÒNG CẢM TÁC

Họa
Từ tiễn người đi biệt gác lầu
Sa trường vạn dặm biết nào đâu
Đêm mòn thao thức ôm chăn mộng
Ngày mỏi nhớ nhung cuộn chiếu sầu
Quốc quốc, gióng lời nghe não nuột
Đa đa, cất giọng ngóng dài lâu
Trăng tàn nhạt nhẽo nghiêng chếch bóng
Chợp mắt hừng đông, ngày khởi đầu
Hạ Thái, Trần Quốc Phiệt



THU BÊN CỬA SỔ

Họa
Thấp thoáng xa kia dãy phố lầu
Bóng người bên cửa biết tìm đâu
Mang mang tai vẳng lời thương tiếc
Nặng nặng tim nghe giọt tủi sầu
Em biết bao giờ quay trở lại
Anh ngồi chờ đợi đã từ lâu
Mùa Thu rồi sẽ mùa Thu nữa
Bên cửa mong ai đến bạc đầu
Nguyễn Tường,
Saigon Feb 11, 2011.



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét