GIÁ MÀ NÍU ĐƯỢC THỜI GIAN
Con không níu được tháng năm
Nghiêng trên vai mẹ lặng thầm xót xa
Giọt mồ hôi ướt lưng cha
Nắng mưa gió rét phôi pha đếm mùa.
Mùa xuân gieo cải làm dưa
Giêng hai sạ lúa én đùa ríu ran
Tháng năm phơi thóc đồng vàng
Khói un chái bếp màu lam đượm nồng
Gió Lào thả lửa mông lung
Nắng chi mà nắng, nắng hung... cực lòng
Mùa thu được chút thong dong
Lại lo trời trở sắp đông lạnh lùng
Bão về lũ đến, ai mong?
Bùn non đỏ quạch ngõ trong xóm ngoài.
À ơi! Hạt lúa củ khoai
Là bao nước mắt của người bỏ ra
Có công mẹ, có công cha
Bàn tay vỡ đất, nụ hoa của đời
Có tình có nghĩa đầy vơi
Chân chất có cả cái lời mẹ ru
Gió mùa thu, gió mùa thu...
Lòng con nẻ hạt mù u nảy mầm
Giá mà níu được mùa xuân
Con mơ cánh Én trong sân gọi bầy
Mẹ ngồi phơi nắng hong mây
Cho cha gói ghém guộc gầy thế gian.
(12/05/2021).


Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét