Thứ Hai, 12 tháng 12, 2011

Bài cho Trường cũ. L.Đ.L. Chương

BÀI CHO TRƯỜNG CŨ
 












  



BÀI CHO TRƯỜNG CŨ 
Lê Đình Lộng Chương
Xướng:
Năm năm không về thăm trường cũ
Những ước mơ xưa đổi khác nhiều
Ta vẫn miệt mài thân đãng tử
Cát bụi phai dần những mến yêu

Năm năm ta bỏ trường đi biệt
Góc biển đầu non sống hững hờ
Hoa bướm thư sinh quên lãng hết
Chuyện lòng như một thoáng thu sơ

Có một đôi lần ta ghé phố
Về ngang trước cổng thấy buồn tênh
Em vẫn hồn nhiên cùng sách vở
Đâu biết đời ta nhiều lênh đênh

Bây giờ ta chẳng còn mơ ước
Như thưở chờ em trước cửa trường
Bao nhiêu hoài bão trôi theo nước
Mộng cũng chia xa mấy ngã đường

Những lúc vô tình trên gác vắng
Ta ngồi nhớ lại bạn bè xưa
Không dưng mà cả hồn mây trắng
Mây trắng hồn ta mãi chẳng vừa

Ta rót nhục vinh đầy chén rượu
Một mình uống cạn hết buồn vui
Hình như hoa cúc tàn trong chậu
Rụng xuống lòng ta chút ngậm ngùi
Lê Đình Lộng Chương .

Cổng NH.jpg


Họa:
TÌM NHAU

Lâu lắm không trở về trường cũ,
Hồn xưa chừng đã lạt phai nhiều,
Bao năm phiêu bạt đời du tử,
Muộn màng tìm lại chút tình yêu !

Tìm lại dấu xưa ôi biền biệt,
Nghe đâu vọng lại tiếng ơ hờ !
Trường xưa người cũ về đâu hết,
Chỉ một mình ta giữa tiêu sơ !

Ta đã đi qua bao đường phố,
Là bấy nhiêu lần thấy buồn tênh,
Hỏi có khi nào nhìn sách vở,
Mà thấy đời Thầy trôi lênh đênh ?

Xưa ta ấp ủ bao điều ước,
Những lúc trầm tư giữa sân trường,
Ước mơ tan rả theo dòng nước,
Để lại mình ta đứng vệ đường.

Bạn bè giờ cũng đành xa vắng,
Ta ước ao về lại ngày xưa,
Đứa nào đưa nấy chừ tóc trắng,
Thương nhớ tìm nhau thế cũng vừa,

Nhục vinh, cay đắng qua men rượu,
Nốc chén đau buồn lấy làm vui,
Trôi nổi bao phen thân cá chậu,
Ngẫm lại đời ta luống ngậm ngùi !
Lê Duy Đoàn 


Trường cũ tình xưa 

Ta về ngơ ngác bên trường cũ
Cảnh đó người đây đổi thay nhiều
Rong ruỗi đường đời câu sinh tử
Biết tìm đâu hỡi dấu thương yêu

Một thuở người đi không từ biệt
Để lại lòng vương chút tình hờ
Vẫn đấy sân trường loang nắng đổ
Lời yêu chưa ngỏ đã là mơ

Mỗi chiều áo trắng bay đầy phố
Tựa cánh thiên thần lướt nhẹ tênh
Anh có hay chăng lòng thiên sứ
Vẫn nhớ nhung người kiếp lênh đênh

Một thời hoa mộng xây mơ ước
Nhịp guốc vang vang nắng sân trường
Tinh khôi câu hát xưa Hoàng Thị
Ai đón đưa ai mỗi bước đường 

Chốn cũ giờ đây sao quạnh vắng
Mong chi tìm lại chút hương xưa
Tóc đã pha sương màu lau trắng
Duyên tình nhịp lỗi biết sao vừa

Những lúc say đời bên ly rượu
Người có chạnh lòng trong phút vui
Tháp cổ rêu mờ phong dấu cũ
Có biết rằng ai đứng ngậm ngùi 
Quang Tuyết   
                           
NỖI NHỚ KHÔNG VƠI

Ta hằng mơ gọi tên trường cũ
Hồn thư sinh chưa nhạt phai nhiều
Lòng trót vấn vương đời lãng tử
Vội rời trường khi chớm mầm yêu!

Bao thương nhớ mang đi biền biệt
Tuổi thơ ngây quá đổi hững hờ
Tiếc đoạn đường chưa đi đến hết
Vẫy tay chào tình thuở ban sơ

Rồi, đau thương lửa tràn qua phố
Nơi xa xôi lòng lạnh buồn tênh
Ai vẫn còn chong đèn sách vở
Mà ta đà phiêu bạt lênh đênh

Tóc bạc phai, tiếc thời mộng ước
Dày nhớ nhung khắc dấu tích trường
Ôi!... bềnh bồng trôi cùng mây nước
Theo bước chân lê khắp nẻo đường!

Hương cà phê gọi hồn xa vắng
Khói thuốc mờ gợn bóng hình xưa
Còn lan man phượng hồng, áo trắng
Ghép nên thơ, viết mấy cho vừa…
Nỗi đắng cay nồng thêm men rượu
Nghiêng hồ trường rót cạn tìm vui
Ôn đoạn đời mười năm cá chậu
Lòng rưng rưng chất ngất ngậm ngùi!
Hạ Thái,Trần Quốc Phiệt

THƯ GỞI LỘNG CHƯƠNG

Từ dạo tao mầy xa bạn cũ
Đời gian nan đã khác đi nhiều
Tao nhớ ngày xưa như quyển vở
Giấy học trò mực tím thương yêu

Bốn mươi năm tụi mình chia biệt
Tới đầu non cuối bãi ơ hờ
Buổi sông núi giao mùa oan nghiệt
Mộng xanh còn dấu tích hoang sơ

Tao đã bao lần qua ngõ phố
Bạn bè xưa trường vắng buồn tênh
Nghe nhắc tên mầy tao bỗng nhớ
Thằng tài hoa số phận lênh đênh

Tao nhớ mầy nuôi nhiều mộng ước
Làm thơ chờ Túy Ngọc trước trường
Sông có khúc dòng đời xuôi mgược
Mầy như tao mỗi đứa một đường

Tao mơ ước nằm khoèo gác vắng
Uống vài ly nhắc chuyện ngày xưa
Chút lãng đãng thả hồn mây trắng
Lộng Chương ơi kể mấy cho vừa

Coi tề đừng ngã trong lòng rượu
Mầy còn bè bạn lắm thằng vui
Dẫu cho hoa cúc tàn trong chậu
Thì có chi mô phải ngậm ngùi
Trần Kiêm Đoàn

Họa Bài Cho Trường Cũ
Của Lê Đình Lộng Chương

Đời ta đã trãi bao trường cũ
Tồn đọng mến thương  mỗi mỗi nhiều
Từng đã nhấn thân làm sĩ tử
Luyện chùm rễ đắng ngọt tin yêu

Cứ lần chuyển cấp lần từ biệt
Kỷ niệm chia xa khó hững hờ
Khuôn mặt bạn bè đâu nhớ hết
Bây giờ trăn trở nỗi thân sơ

Mỗi ngôi trường cũ ôm đường phố
Chuyển điệu mừng rơn lại buồn tênh
Tích lũy tư duy qua sách vở
Tài năng phát triển nổi lênh đênh

Chắp cánh bay lên  cùng mộng ước
Vào đời làm rạng rỡ gốc trường
Tự nguyện vinh danh cho đất nước
Vạch ra lý tưởng một con đường

Ngoảng lại tình em ôi xa vắng
Nghiệt ngã  ngờ đâu khúc đoạn trường
Cô đơn lạnh giữa trời non nước
Áo hoa xác pháo chẳng chung đường

Bây giờ về lại hiên trường vắng
Hồi tưởng ngậm ngùi bóng dáng xưa
Chấp chới bay bay tà áo trắng
Ui chao thương nhớ mấy cho vừa

Tình xưa sóng sánh trong ly rượu
Không uống sợ tan hết hải hồ
Bạn cũ đầu về  mơ mộng thắm
Biết còn gặp lại dạ bùi ngùi
Nha Trang.12.12.2011
Võ Sĩ Quý


RÓT VỚI HIÊN KHUYA

Trường cũ trông vời thương cảnh cũ

Người nhiều thay đổi nhớ nhau nhiều

Nếu ai thấu được lòng quân tử 

Yêu cõi đời... sách vở dấu yêu



Ai tìm ai ... lắm người biền biệt

Đang cách xa...  đâu phải hững hờ

Lúc đợi chờ lấy chi tả hết

Giống như người từ thuở hoang sơ



Có kẻ phương trời người góc phố

Con vào đời từng bước tấp tênh

Nhưng ngày tháng không còn đổ vỡ

Khiến cõi lòng quên nỗi lênh đênh



Mộng ước mơ màng theo mộng ước

Đêm trường thổn thức với đêm trường

Làn nước xoáy hoài chi bọt nước

Dặm đường thương mãi mấy con đường



Ai đem dòng lệ vào hiên vắng

Thầm trách những gì lạc bến xưa

Gác trọ chênh vênh nhìn tóc trắng

Niềm mơ tràn ngập nói sao vừa



Trăng lạnh mình riêng ... mình rót rượu

Hát lên khúc hát gợi niềm vui

Vui buồn hòa nhập lên đầy chậu

Rót với hiên khuya chén ngậm ngùi
 Lê Viên Ngọc
 
CHUYỆN CŨ

Đã rất lâu , nghe nhắc chuyện cũ

Bụi thời gian phai dấu đi nhiều

Bổng dưng thấy mình thân du tử

Bỏ đằng sau biết mấy thương yêu!



Niềm cảm thông có gì dị biệt?

Cũng hóa thân một kiếp sống hờ

Giờ ngoảnh lại dường như mất hết

Gặm nhắm nổi buồn  thuở ban sơ



Ôi con phố ngày xưa ,con phố

Vẫn dập dìu, sao lại buồn tênh?

Thuở ấy tương tư cùng trang vở

Rồi bây giờ mang kiếp lênh đênh!



Nếu có ai ban cho điều ước

Sẽ “chẳng cùng em học chung trường”

Thì dung nhan liêu trai thuở trước

Chẳng dõi theo trên vạn nẻo đường



Gom góp niềm riêng hòa chung rượu

Uống cạn một mình, thế mà vui!

Thoát xác thân chim lồng cá chậu

Khúc nhạc nào vang nốt ngậm ngùi?!
Tâm Giao (11/12/2011)


NHỚ TRƯỜNG

Tôi vẫn mơ về nơi quê cũ

Mái trường xưa kỷ niệm thật nhiều

Bạn bè thân vài thằng tiểu tử

Trổ trời lên quậy phá rất yêu !



Rồi một chiều khi không biền biệt

Bỏ đi luôn chưa kịp phòng hờ

Tim quặn đau tưởng là đã hết

 Nắng trải dài vương vãi hoang sơ





Bước lang thang qua từng khu phố

 Không bóng người hàng quán vắng tênh

Bao nhiêu năm mộng đời tan vỡ

Hy vọng rồi cùng bước lênh đênh



Buổi  biệt ly tan tành nỗi ước

Biết từ đây xa mãi mái trường

Cả quê hương cuốn mình vận nước

Buông tay xuôi vội vã lên đường



Mỗi xuân về lòng thương xa vắng

Sưởi bếp hồng lại nhớ trường xưa

Trông tuyết rơi ngập tràn hoa trắng

Trắng bạt ngàn như thể mới vừa …



Nhớ quê hương nhắp vài chung  rượu

Đổi ưu tư để lấy niềm vui

Tết nơi đây không cần hoa chậu

Chỉ mơ theo khói thuốc ngậm ngùi.
Lê bá Lộc  
Pine-Hill , NJ. Dec 11-2011


ÁO TÍM TRƯỜNG XƯA

Áo tím tình cờ qua trường cũ

Chút ngẩn ngơ - rồi bỗng nhớ nhiều

Tưởng như cánh bướm người Trang Tử

Hư thực tìm đâu kỷ niệm yêu?...



Từ khi cầu gãy – là chia biệt

Sông xưa  - sóng nước vọng ơ hờ

Tiếng guốc trên cầu xưa cũng hết

Con đường phượng vỹ hóa hoang sơ



Thuở ấy tan trường về ngang phố

Ngọn gió tình yêu thổi nhẹ tênh…

Ngây thơ lòng mở như trang vở

Không hề biết chuyện bến lênh đênh!



Hôm nay trở lại – bao điều ước

Của tuổi hồn nhiên dưới mái trường

Bỗng nhiên tràn vỡ theo dòng nước

Đã cuốn mình đi lạc lối đường…



Một mình đứng lặng nhìn sân vắng

Thương nụ hồng xưa nở cảnh xưa

Người xưa biền biệt phương mây trắng

Hoài vọng bao nhiêu mới đủ vừa



Sương tỏa mù trời như hơi rượu

Mơ màng tiếc mấy nhịp cấu vui…!

Một mảnh lòng băng trong đáy chậu

Nếu biết ? - Người xa co ngậm ngùi!...
Tôn Nữ T.H

MƠ GIỮA ĐƯỜNG THƠM

Lòng cứ mơ hoài về chốn cũ
Bụi thời gian chất chứa thêm nhiều
Cây ngày xưa giờ thành cổ thụ !?
Chút lá xanh còn giữa mầm yêu?!

Chuyến tàu chở tháng năm biền biệt
Xuống hoặc lên sao vẫn ơ hờ
Cộng hay trừ dễ chi quên hết,
Sách vở thơm từ buổn ban sơ.

Thuở guốc mộc khua trên hè phố,
Hoa phượng rơi, thu đến nhẹ tênh.
Thuở mực tím vương tà áo mộng



Hồn trắng trong giờ cũng lênh đênh.

Dòng đời trôi cuốn bao mơ ươc
Tuổi thơ ngoan áo trắng sân trường
Nắng sớm mai sương trên cỏ mượt
Người bên hương chung một quãng đường

Một hôm mở cửa thời xa vắng,
Về tìm hương cũ giữa miền xưa.
Sầu đông thoảng ru hồn sâu lắng,
Nghe giọt mưa thơm rụng thật vừa.

Có người nâng chén hương thay rượu
Bỗng dưng buông hết những sầu vui
Khói chiều vương ấm bàn tay níu
Níu nửa hư vô, nửa ngậm ngùi.
 Võ Thị Nguyên

NHỮNG GÌ CÒN ĐỌNG LẠI

Năm chục năm xa trường lớp cũ.
Đâu còn nhung nhớ chuyện xưa nhiều.
Vì có điều chi là bất tử
Riêng lòng đọng lại chút thương yêu

Dần theo năm tháng ta biền biệt.
Sống cảnh tha hương dạ hững hờ.
Ký ức hoa niên dần nhạt hết.
Họa hoằn lưu dấu nét ban sơ.

Đã từng có dạo về qua phố.
Phố cũ trường xưa...lặng buốt tênh!
Tất cả đã là như mộng vỡ.....
Khi đời chất ngất nổi lênh đênh.

Chặng đường còn lại,thôi ao ước.
Thấp thoáng trong ta nổi đoạn trường.
 ơ màng đáy mắt -trời mây nước.
 Kẻ khuất,người xa vạn nẻo đường.

Tuổi già bóng xế dần thưa vắng.
Còn đâu cái thuở mộng mơ xưa.
Thầy bạn gặp nhau đầu bạc trắng.
Trải bao hưng phế nói sao vừa.

Đắng cay thế sự-nồng cốc rượu.
Khuây khỏa tâm hồn-thoáng nhẹ vui.
Đã chẳng vương mang đời cá chậu.
Mà sao tấc dạ luống bùi ngùi.
Hồ Trọng Trí 

VỀ THĂM QUÊ CŨ

Ba mươi năm chừ… xa quê cũ

Quảng Trị xưa chừ… đổi thay nhiều
Đất khách quê người thân du tử
Lận đận chừ… phai nhạt dấu yêu

Ba mươi năm chừ… xa biền biệt
Quê mẹ vong thân kiếp sống hờ
Tuổi mộng thời hoa mòn mõi hết
Tâm hồn sa mạc đêm hoang sơ

Tuổi chiều bãng lãng về qua phố
Khai trí trường xưa lạnh …Buồn tênh!
Vầng trăng tuổi mới vui òa vỡ
Cát bụi đời ta vẫn lênh đênh

Vầng trăng thần tượng từng mơ ước
Chỉ được nhìn xa… xa cổng trường
Hình ảnh theo ta cùng non nước
Chiến trường phiêu bạt vạn cung đường

Những lúc nhìn trăng trên đồi vắng
Mơ về áo trắng mái trường xưa
Em còn hồn nhiên như mây trắng?
Ta nhớ em biết mấy cho vừa…

Ta ướp tuổi xuân bằng men rượu
Lừa mình nốc cạn hết buồn vui
Khấp khểnh đường chiều thân lồng chậu
Sám hối đời qua những ngậm ngùi
 Lê Văn Thanh


LỜI TÂM SỰ

Ta nhớ mãi một thời xưa cũ
Tuổi giăng mơ hoa bướm thật nhiều
Trường lớp đó bao lần thay đổi
Thầy cô đâu,bè bạn thương yêu!...?

Buổi ta đi không lời giả biệt
Rét tâm tư đắng lệ môi hờ
Thân lữ khách giờ đây quá nản
Chiều cuối năm nhớ bạn thân,sơ.

Nơi gió cát mơ về viễn phố
Chuốc lưng bầu bước nhẹ tênh tênh
Hồn lãng tử say tình muôn thuở
Nên biển đời xô dạt lênh đênh.

Đời bão tố vùi sâu mộng ước
Tuổi hoa niên mòn ghế nhà trường
Đành lỗi hẹn chí trai thời loạn
Mộng tương lai như chuyện hoang đường.

Khơi dĩ vãng quãng đời xa vắng
Buồn mênh mang gợi lại tình xưa
Bao kỷ niệm học trò áo trắng
Nghe con tim thổn thức sao vừa.

Ta gượng dậy những lần tỉnh rượu
Lê chân mòn tìm bạn mừng vui
Gởi vần thơ thay lời tâm sự
Nghe bâng khuâng bao nỗi bùi ngùi.

Phùng Trần,Trần Quế Sơn
(Illinois)


NHỚ QUÊ XƯA
                     
Họa 26
Lâu lắm rồi  không về quê cũ
Quảng Trị nay chắc đổi  khác nhiều
Giọng hò ru: “Qua cầu Ái Tử “
Có còn thương  những đứa con yêu

Dẫu xa xôi nhưng  nào  dị biệt
Vẫn chờ luôn chuẩn bị sẵn hờ
Một ngày kia gươm dao bỏ hết
Để  hoài sao  mãi những  hoang  sơ

Thạch Hãn nghiêng mình  soi chật phố
Tường thành cao đâu thể vắng tênh
Em bé quê  học hành  sách vở
Cho  ưu phiền tan vỡ  lênh đênh

Gom thương yêu dệt thành mơ ưuớc
Như  ngày thơ   ở  ghế nhà trường
Bài công dân dạy tình yêu nước
Dẫu gian nan   mấy  tận nẽo  đường

Nơi xứ l ạ  chừ  nghe xa vắng
Cơn gió chiều gợi nhớ  quê xưa
Trời rưng rưng  tr ông  tầng  mây trắng
Hỏi   về đâu  bi ết  mấy thì  vừa ?

Hồn chơi vơi theo  từng giọt rượu
Mỗi ngày qua để chuộc  niềm vui
Hoa  tươi thơm nở  đầy trong chậu
Nhưng sao ta vẫn  thấy bùi ngùi !
Pine Hill,
NJ.Dec 14th-2011

TỪ  ĐỘ NHỚ TRƯỜNG

Từ  độ nhớ trường xa lớp cũ
Bước chân đi nỗi nhớ mang nhiều
Nước non đang giữa hồi sinh tử
Xếp bút nghiên đèn sách dấu yêu

Quân trường chin tháng xa biền biệt
Tập luyện gian nan chẳng hửng hờ
Bút lính thư về không nói  hết
Nỗi niềm lưu luyến thuở ban sơ

Mãn khóa trở về thăm lại phố
Người xưa chẳng gặp cảnh buồn tênh
Đứa vẫn mân mê theo sách vở
Kẻ chân trời góc bể lênh đênh

Ta cứ nao nao hoài mộng ước
Được vui chơi mỗi độ tan trường
Những niềm riêng nhẹ hơn tình nước
Nên quyết xông pha mọi nẽo đường

Từ những tiền đồn xa quạnh vắng
Nhớ về từng kỷ niệm ngày xưa
Của một thuở Nguyễn Hoàng áo trắng
Ôi thân thương nói mấy cho vừa

Nay Tết đến nâng vài chén rượu
Dâng tràn bao kỷ niệm buồn vui
Hởi cả kiểng hoa và cá chậu
Chia cùng ta bớt nỗi bùi ngùi
Bùi duy Đoái ,
Oklahoma city.OK Dec-2011


Nương vận “BÀI CHO TRƯỜNG CŨ”
 của nhà thơ Lê Đình Lộng Chương

Nguyễn Hoàng trường cũ bóng nghiêng chiều
Từ độ can qua mất mát nhiều
Tên tuổi dẫu rằng lùi quá khứ
Vẫn còn dào dạt nhớ thương yêu.

Đã sáu mươi năm mãi đợi chờ
Ngày vui hội ngộ nỡ ơ hờ
Vần thơ gởi gắm niềm tâm sự
Trước mắt, sau nầy, thuở cổ sơ.

Dáng ai thấp thoáng giữa mông mênh
Áo trắng tóc thề lướt nhẹ tênh
Dạo ấy chia xa trời khói lửa
Theo dòng thời sự nước lênh đênh.

Lắm lúc nhìn về ngõ phố thương
Bâng khuâng lưu luyến đến ngôi trường
Phượng hồng hè ấy rơi tơi tả
Sầu đọng đong đưa mái học đường.

Cuộc đời như nắng sớm chiều mưa
Tình nghĩa giữ hoài chẳng khác xưa
Bè bạn thầy cô luôn nhắc nhở
Biết bao giờ kể hết cho vừa

Nhủ lòng đừng nghĩ tới suy lui
Cứ mỗi ngày tìm một thú vui
Bầu rượu túi thơ trăng vịnh hót
Nhưng mà sao vẫn thấy bùi ngùi.
Lê Ngọc Kha Boston

Tải Blog 06.09.2011
 

NHỚ HUẾ


Bài xưóng  
Mấy nhịp Trường Tiền gãy mất nhau
Bao nhiêu kỷ niệm chảy qua cầu…
Nhớ vầng tóc ấy , vầng trăng ấy
Biết bóng người đâu, bóng nước đâu?
Thức giữa dư hương Thành nội cũ,
Ngủ trong tàn mộng  Ngự viên sầu
Đường xưa lạc dấu hài Tôn nữ,
Áo tím mơ phai ...khách bạc đầu ...
LD. Lộng Chương

NHỚ HUẾ

Tình dở dang rồi,cứ nhớ nhau
Bao lần kề cận bước chung cầu…
Nép tàn bóng mát, tàn cây ấy
Thấm giọt mưa buồn, giọt nắng đâu
Đắm đuối trăng khuya Thương Bạc lạnh
Mẩn mê sương sớm Tịnh Tâm sầu
Mơ hồ văng cẳng bài ca Huế
Hồn chợt lâng lâng tựa thuở đầu
Hạ Thái,Trần Quốc Phiệt

CẦU TRƯỜNG TIỀN

Trường Tiền sáu nhịp nối liền nhau
Nước chảy trong veo quyện dưới cầu
Chiếc nón bài thơ ngiêng thuở đó
Con thuyền Vĩ Dạ đổ  nơi đâu
Sông Hương héo hắt bao niềm nhớ
Núi Ngự tang thương mấy độ sầu
Gió tối chơi vơi hồn cố quận
Sông trăng mòn mỏi bến giang đầu
Lê bá Lộc ,Dec 16th-2011

GỞI NGƯỜI

Thôi anh cõi mộng nghĩ còn nhau
Từ biệt ra đi thuở gãy cầu
Năm tháng  nổi trôi hà  tại xứ
Thời gian  phiêu dạt biết về đâu
Còn thương xin giữ niềm sâu lắng
Liệu nhớ chớ quên quả chín sầu
Em vẫn là em trong kỷ niệm
Giữ cho ai mãi đóa mơ đầu
Nha Trang
17.12.2011
Võ Sĩ Quý

NHỚ Bạn "VÕ LƯỢNG"
(Họa bài Nhớ Huế của LD LC)

Nhớ lắm những ngày học với nhau
Huế xưa đến lớp phải qua cầu
Chung đèn giải toán, tìm bài khó
Cùng ở xem đường, trọ ở đâu
Sự nghiệp hanh thông từng bước đẹp
Bịnh lâm vây vướng lắm âu sầu
Chết rồi còn đọng bao hoài cảm
Mặc niệm buồn vương những bước đầu ./.
LV Hạt . Saigon
 (Anh Võ Lượng cùng học NH/QT, cùng học Đại học, 
cùng trọ học ở Huế, ở Sài gòn cho đến khi tốt nghiệp 
đi làm mỗi đưa mỗi nơi.
Hiện còn có vợ tên Lý (NHer) ở Đà Nẳng

DẤU ẤN SAO QUÊN

Chỉ mơ có dịp bước bên nhau
Cũng đủ cho anh đạt sở cầu
Với Huế êm đềm chừ đã khuất
Còn Em tha thướt hiện nay đâu ?
Quê nhà dầu dãi bao cay đắng
Đất khách lang thang vạn khổ sầu
Xin trải riêng lòng qua nét bút 
Gởi thương vềHuế thuở ban đầu !
Thái Huy,17-12-11

LẠC DẤU CHIM NGÀN

Gởi thương nhớ Huế lúc xa nhau
Nước mắt theo chân trải nguyện cầu
Mong được trở về thăm Huế đó
Mộng nào có đạt kiếm em đâu ?
Thơ gieo ít vận quên xưa cũ
Rượu cạn đôi chung xóa cổ sầu
Từng bước đi hoang nơi đất khách
Chao ơi cảm Huế muốn điên đầu !
Thái Huy

NIỀM HUẾ
(Họa thơ LĐ LC, họa luôn 3 vần trắc)

Trường Tiền tuổi tác đứng trông nhau
Như trút tâm tư với mái cầu
Bến Ngự dẫu hờn - hờn thuở ấy
Nghinh Lương gợi nhớ - nhớ giờ đâu
Kim Long tàu sáng đưa niềm cũ
Thừa Phủ đò khuya chở mối sầu
Thượng uyển vắng vua buồn mỹ nữ
Nhìn trên tượng đá cũng đau đầu
Linh Đàn

HUẾ TUYỆT GIẤC
Kỷ niệm những ngày trên đất Huế

Rằng trong tuyệt giấc thấy bên nhau,
Nét dáng em loang loáng nhịp cầu.
Kia! Huế chân đi, mòn  ngã lối,
Ấy! dòng Hương cuộn, cuốn đàng đâu?
Tịnh Tâm cảnh lặng khơi hồn nhớ,
Thiên Mụ chuông ru vợi điệu sầu.
Ai quẳng  tình ta vào bến lạc,
Mãi hoài vương rối mối duyên đầu...
Q.Trị,18.12.2011
Văn Thiên Tùng



CHIỀU CUỐI NĂM UỐNG RƯỢU
NHỚ BẠN ĐỒNG MÔN
Xướng
Đường xuân rãi rác cánh hoa mơ
Xui khách tha hương luống ngẩn ngơ…
Những tưởng vườn hoang quên mộng ước
Nào ngờ bạn cũ nhắc vần thơ
Đôi vần xướng họa tình tha thiết
Mấy ngã trông mong mắt thẩn thờ
Kìa nhánh mai vàng đang chớm nở
Trong ta xuân nhớ lẫn xuân chờ
Thân ái…LĐ Lộng Chương

Họa:
NHẮP CHÉN THỜI GIAN
NHỚ BẠN HIỀN
 
Đã biết đời là một giấc mơ
Thì thôi nhắm mắt cố làm ngơ
Khuya rút kiếm cùn ra chém gió
Sớm đem bút cạn tới làm thơ
Đất mẹ một mình ai độc ẩm
Quê người nửa bóng bạn ơ thờ
Tết về mai nở Xuân qua mất
Nhưng vẫn còn nguyên nỗi đợi chờ  
Cố hữu… TK Đoàn
 
CHÉN RƯỢU TRONG MƠ

       (thay lời đáp từ)



Rượu mừng xuân đến đẹp trong mơ

Nâng chén tạc thù dạ ngất ngơ

Đâu ngỡ xa vời nửa trái đất

Vẫn còn lưu luyến mấy bài thơ

Nguyễn Hoàng trường cũ luôn ghi nhớ

Quảng trị quê nghèo mãi khắc thờ

Ba tám mùa hoa…Ôi thấm thoắt !

Bao nhiêu năm tháng bấy nhiêu chờ

Lê Ngọc Kha Boston



THỎA LÒNG NGÓNG TRÔNG

Kỳ ngộ tương phùng một giấc mơ…
Văn chương dẫn lối lẽ nào ngơ
Đâu cần óng ả gieo từ mộng,
Hay bước thẫn thờ kiếm tứ thơ.
Ý dẫu xa xôi mà nối nhịp
Tình tuy gần gũi cũng ơ thờ
Bấy nay hồn lạc phiêu trăm lối
Chợt hợp về đây thỏa đợi chờ!
Hạ Thái, Trần Quốc Phiệt

XUÂN MƠ

Ươm mãi xuân lòng đợi  hái  mơ
Đông chưa tàn nỗi lạnh ngu ngơ
Ân cần ngóng bạn thưa câu chuyện
Âu yếm  chờ người gởi ý thơ
Ước được hợp hoan yêu quí kính
Mong sao hội lạc  trọng tôn thờ
Vàng  tôi luyện thắm lưu  tình  đợi
Ngọc kết tinh hoa luyến nghĩa  chờ
Nha Trang
15.12.2011
Võ Sĩ Quý

TUỔI YÊU



Nhớ thời tuổi ngọc lại thường mơ

Gương lược xum xoe dạ ngẩn ngơ

Xế bóng thẩn thờ ngồi hứng gió

Đêm buông thấp thỏm muốn làm thơ

Yêu thầm nhớ trộm bên đồi vắng

Giận đã rồi thương chốn miếu thờ

Quà tặng được trao tràn nổi nhớ

Hẹn hò quên cả đợi và chờ

LV Hạt, Saigon



DẤU ẤN QUÊ HƯƠNG

Ai rót cho mình một ché mơ
Uống thêm tình tự…nữa ngồi ngơ
Nguyễn Hoàng bút nhắc bao hình tượng  
Thạch Hãn đáy mò mấy bóng thơ
Như xé tâm tư chiều mộng tưởng
Hỏi chi linh cảm việc tôn thờ
Cõi lòng Quảng Trị muôn xưa ấy
Vẫn mãi ngàn sau tiếp hẹn chờ
Lê Viên Ngọc

NIỀM XUÂN BÀ RỊA
(Họa thơ để kỷ niệm riêng với Lộng Chương)

Thuở ấy cho mình thêm nỗi mơ
Quê người xuân lạ bước ngơ ngơ
Nhớ chiều Bà Rịa căng diều gió
Nhắc hội Lan Đình lạc cõi thơ
Lắm lúc ngắm trăng trên núi sãi
Bao lần uống rượu trước nhà thờ
Đêm về vác cuốc đi canh nước
Cũng một dáng riêng phố hẹn chờ
Linh Đàn

ĐÊM  XUÂN

Đêm xuân trở giấc tiếc cơn mơ
Lại nghĩ mình đây hết chỗ ngơ
Bạn hữu chừ ri đang luyện bút
 Anh em đã sặn mấy bài thơ
Vui châm chén rược trên hương án
Thú dở  câu văn dưới bệ thờ
Soát lại  coi  ai rồi đã chúc
 Cầu xin Chúa hiện để mà nhờ .
 Lê bá Lộc Dec 15th-2011

NÂNG LY ĐỐI ẨM

Họa
Rượu thắm Hồng Đào tuyệt ý mơ
Tao nhân mặc khách dễ nào ngơ
Nâng ly đối ẩm trao tâm sự
Cụng chén tương phùng gởi áng thơ
Hồn dạo Quảng Hàn trời thưởng ngoạn
Tâm theo Nguyệt Điện cảnh nghiêm thờ
Cuối năm đón Tết vui Xuân mới
Xướng họa cùng nhau khỏi ngóng chờ
Phùng Trần ,Trần Quế Sơn
(Illinois)
 

Vui tiệc tất niên        
NHỚ NGƯỜI NĂM CŨ

Nhớ thuở vào đời nhuộm ước mơ
Lời yêu trao ngỏ quả ngu ngơ
Bao đêm trắng giấc trau tình ý
Từng chữ dũa bôi chuốt khúc thơ
Thư xếp lẹ làng trao rất vội
Tin đi lặng lẽ hóng bơ thờ
Mõi mòn năm tháng ai nào biết
Mỗi độ xuân về một ngóng chờ
Q.Trị 21/12/2011-
Văn Thiên Tùng

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét