Thứ Sáu, 18 tháng 5, 2012

Ký ức trường xưa II- THTP- thơ 1

 Các  tác giả:
-Mai Thị Đầm- Lê Mậu Ẩn -Hồ Sĩ Quận - Trịnh Thị Lựu-Lê Liễn - Đoàn Thị Mỹ lệ- Nguyễn Thị Xanh- Hoàng Dự- Hồ Thị Tình- Lê Thị Kim Quy -Lê Thị Thanh Tâm - Tâm giao - Lê Hóa - Đỗ văn Phán - Lê Văn Hiệp- Lê Ngọc Quế- Nguyễn Thị Thanh Hằng- Võ thị Tương - Nguyễn Thạnh Đức- Nguyễn Văn Tâm- Lê Bá Tâm


RU EM
(Mâm thị Đài)

“Nắng chia nửa bãi chiều rồi
Vườn hoang trinh nữ xếp đôi lá sầu…”
Anh về ru mối tình đau
Nghe con tim buốt, nghe sầu ngẫn ngơ
Con nhện buồn cũng nhã tơ
Đi xây mộng vỡ đắp bờ ái ân
Lao xao ngọn gió vàng hanh
Đưa em vào giấc mộng lành chia ly
Ngũ đi em- anh ru gì?
Mà nghe cay đắng bờ mi lạ thường
Đêm sâu, lòng lắng sâu hơn
Hai hàng mi khép, tủi hờn anh mang
Nhìn em say giấc mộng vàng
Anh như mắc nợ, ngút ngàn đắng cay!
Em ơi! hãy nhớ ngũ say
Cho anh vơi bớt tháng ngày buồn đau
Chiều hoa trinh nữ khép mau
Anh còn ru nốt tình đầu nợ em
À ơi, em ngũ cho ngoan
Anh ru trái chín đa đoan cuộc tình!
MTĐ 
                            
Khoảng lặng...
 CHS. Lê Mậu Ấn 
Triệu Long - Triệu Phong- Quảng Trị 
Tel  : 0977 530 809- Email  : lemauan@gmail.com                                                                                                                                                                            
            Giá mà giờ này anh còn trẻ
           Như những ngày bên em
                          anh đàn,em hát khúc tình ca.
           Rồi để chiều vàng, nhuộm màu nắng tím
          Anh thả hồn trong em,
                          để em nhuộm sắc tình anh!
         Ấm êm,
                dịu dàng,
                             vội vã...
                     và cả ngàn lần, ngàn lần hạnh phúc!

          Thế mà, giờ một mình anh
          Lặng tìm trong ký ức
          Những tháng ngày xưa cứ trôi về hiện hữu
                vẫn thấy mắt em trong xanh,
                         vẫn thấy môi em ngọt lịm,
                                 vẫn thấy tình em đắm đuối ...
                                         Mà anh thì khao khát đến bao giờ!

           Bây giờ anh một mình ngồi so phím cũ,
           Mong một ngày nghe em hát khúc tình ca.
            Mà anh thì...
                     mái tóc không còn xanh như trước nữa
          Nhưng sao lòng vẫn xôn xao,
                                             ngẫn ngơ,
                                                    tiếc nuối,
                                                           vời vợi đến vô cùng... 
LMA- Mưa,16-10-2011
                                                                                                                                                                                                                                   
KÝ ỨC TRƯỜNG XƯA.

CHS. Hồ Sỹ Quận
THTP,K- 1964–1968
… Thăm lại trường xưa…,
Dấu tích xóa nhòa trên nền đất cũ
Còn đâu nữa cổng trường xưa khép - mở
Gió vô tình người lạ đứng nhìn sang
Cảnh vật đổi thay dâu bể vô thường
Ôi thương quá mái trường xưa yêu dấu.

Kỷ niệm năm nào một thời thơ ấu,
Xúc cảm nao nao trổi dậy trong lòng.
Nhớ nụ cười tươi sáng tuổi thanh xuân,
Tương lai đó ánh mắt nhìn kỳ vọng.
Bờ vai nhỏ tóc bồng bềnh gợn sóng,
Áo em dài tha thướt chặng đường qua.
Bục giảng sớm chiều vẳng tiếng thầy cô,
Bao tâm huyết cho đàn em thơ trẻ.
Mỗi buổi sớm mai sân trường rộn rã,
Tiếng nói tiếng cười đùa giỡn hồn nhiên.
Tốp năm, tốp bảy đứng dưới hàng hiên,
Đang tản mạn chuyện trên trời dưới đất.
Những cậu, những cô rũ nhau trốn học,
Vượt hàng rào đội trực nhật ghi tên.
Những buổi đến trường cười nói huyên thuyên,
Chút tinh nghịch tuổi học trò ma qủy.
Cũng có lúc để tâm hồn mộng mị
Sóng bước bên nhau chẳng nói nên lời.
Nỗi nhớ học trò thư tím mồng tơi,
Len lén vội gửi vào trang sách nhỏ.
Nhớ mái trường xưa mấy mùa phượng vỹ,
Tiếng ve sầu man mác buổi chia tay.
Mấy chục năm rồi tất bật ngược xuôi,
Bạn bè cũ chừ đứa còn đứa mất.
Găp nhau đông vui mặt mừng tay bắt,
Tóc pha sương nhớ áo trắng năm nào.
Chút tâm tình xin tha thiết gửi trao,
Thương nhớ quá trường TRIỆU PHONG yêu dấu!
HSQ.


CHS.TRỊNH THỊ LỰU
NK: 1970-1972
Quê gốc: Trà Liên.
Địa chỉ: Phú Áng-Triệu Giang
ĐT:01693359268






MỘT THUỞ TRƯỜNG XƯA

Rộn vang tu hú gọi hè
Ve kêu mình lại nhớ về trường xưa…
Phượng rơi lòng thấy thẩn thờ,
Bạn bè một thuở lòng mơ ước tìm!

Ngày nao áo trắng chung trường lớp,
Bây giờ áo trắng một mình tôi!
Thôi rồi mộng vỡ, tình đôi ngả,
Áo trắng ngày xưa lạc mất rồi!

Sân trường vắng lặng chơi vơi,
Bồi hồi nhặt cánh hoa rơi bên đường.
Tình xưa muôn thuở còn vương,
Lòng càng tê tái, yêu thương càng nhiều!
TTL- Hè 2011
 
CHS. LÊ LIỄN  K-1962-1966
Địa chỉ: 40-Lê Duẫn-TP Đông Hà
ĐT: (053) 3550681
BẠN XƯA

Thầy cũ, bạn xưa hội tứ niên,
Bôn ba tuổi trẻ đủ khắp miền.
Bây giờ họp mặt tóc râu bạc
Năm chục năm tròn nghĩa chẳng quên!
Nhớ người đã khuất đời chinh chiến,
Thương kẻ hôm nay sống tật nguyền!
Thất Hai còn lại hơn mươi đứa
Cực khổ miệt mài với điền viên.
Tiền duyên ngày ấy mong gặp lại
Chuyện đời trăm mối, chẳng lo phiền
Tình xưa, lớp cũ lòng ghi tạc
Bạc đầu, kỷ niệm vẫn còn nguyên!
LL

CÒN LẠI

Trường của ta đạn bom tan nát,
Bạn vong thân xác ở nơi đâu?
Sống Quảng Trị nắng dãi mưa dầu;
Tuổi đã cao, tóc chừ bạc trắng.
Thời trẻ trai trăm cay ngàn đắng,
Vai ba lô, tay súng hành quân
Với một năm nghỉ phép hai tuần
Thăm quê hương, biết đâu tìm bạn?
Hoà bình về, cày sâu cuốc cạn,
Cố tăng gia kiếm lấy miếng ăn,
Nuôi vợ con quả đúng khó khăn,
Đời khó nhọc, may ta còn sống!
                
Bạn thân ơi, đang ở nơi nao,
Gặp lại nhau mắt lệ tuôn trào
Bạn của tôi non cao biển rộng...
Thời văn minh điện đài, di động,
Hỏi thăm nhau tầng số không dây.
Thăm quê hương nhớ tìm bạn cũ.
Triệu Phong ta còn mười ba bạn đủ,
Bốn Đông Hà: Liễn, Huệ, Thuần, Song.
Đại Lộc trên hỏi tên Phúc Thịnh,
Xuôi Vĩnh Định thăm Giỏ Lệ Xuyên,
Ghé Hữu Niên nhà Dương Hoa An Lộng.
Về Bích Đông nhớ ghé Mai, Phương, Thanh.
Lên Quảng Trị thăm Ánh, Hoàng, Anh;
Thế là đủ mười ba trò xứ Quảng.

Thất Hai ơi, xin nhớ về dĩ vãng,
Tìm thăm nhau cho thoả nỗi mong chờ!
Đông Hà, hè 2011-.LL.

CHS.ĐOÀN THỊ MỸ LỆ
Bích La Thượng - Triệu Long
ĐT: 0946870823

ƯỚC MƠ

Nếu một mai không còn ước mơ                                     
Thì anh ơi, đời không còn vị ngọt!
Đời nhiều mơ, em cứ ước mơ,
Em vẫn mơ và mơ mãi mãi
Vẫn hằng mong như thuở mới yêu đầu.
                    
Nếu một ngày em còn ước mơ
Là niềm yêu vẫn còn cháy bỏng,
Và mơ mộng vẫn hoài mơ mộng
Trái tim em như con sóng vỗ bờ.
                    
Nếu một mai không còn ước mơ
Thì anh ơi, đời có nghĩa gì đâu.
Dẫu thế gian đắm chìm trong mật ngọt
Thì tim mình vẫn hoá đá xanh xao!
                    
Hãy ước mơ tận cùng chân tóc,
Hãy rung lên nhịp đập trái tim.
Hãy trân trọng phút giây hạnh ngộ;
Hỡi con tim yêu dấu dạt dào!
ĐTML

CHS.NGUYỄN THỊ XANH
Tứ 2 - K.1966 - 1970
Bích La Thượng - Triệu Long.

NGỌN ĐÈN DĨ VÃNG

Ngày xưa không biết từ đâu
Ai sinh ra ngọn đèn dầu hắt hiu
Đêm đêm sáng tối dập dìu
Nghiêng nghiêng ngửa ngửa theo chiều gió bay.
Gió bay hàng ngọn đèn say
Hay vì thế cuộc lưu đày nhân gian?!
Tuổi thơ tôi lắm gian nan
Thương đèn mỏi mắt thức tràn đêm đen.
Soi từng con chữ, bát canh,
Đàn trâu đạp lúa, chín khoanh rơm vàng…
Thẹn thùng với ánh trăng tàn,
Mong đời tục lụy sang trang màu hồng.
Dù cho nắng hạ mưa đông
Đèn ơi vẫn giữ một lòng thân thương.
Dù ai ra chốn quan trường
Ai lên phố thị theo đường phồn hoa.
Chân quê thấp thoáng chiều tà
Đèn xưa vẫn đợi xót xa giọt sầu.
Tuổi xuân theo gió bạc đầu
Xin đừng quên ngọn đèn dầu năm xưa!
Triệu Long, xuân Nhâm Thìn-2012- NTX
NTX

Chùm thơ: HUỲNH ANH (Hoàng Dự)
CHS THTP :

NHỚ MÃI TRƯỜNG XƯA

Trường xưa xa cách tiếc thương hoài
Buông tiếng tơ chùng mãi nhớ ai
Nắng tỏa tóc mây vàng sợi nhỏ
Hương chan áo gió thắm đời trai
Vãng lai cánh phượng ve sầu nức
Vương vấn đàn tranh phím mệt nhoài
Vắng bóng ai kia lòng thổn thức
Trường xưa xa cách tiếc thương hoài

XUÂN KHAI BÚT

Mai vàng nở rộ, đón chào xuân
Vẫy bút Đường Thi nhã mấy vần
Thầm gọi tên em xuân mỗi độ
Hoài hương giọt mộng gối bao lần
Sương rơi nhè nhẹ đêm trừ tịch
Gió thoảng mơ màng khóm trúc ngân
Thời khắc chuyển giao phô sắc thắm
Hương hoa lan tỏa ngát trời thanh

GÓP HẠT NẮNG TÀN

Chiến tranh giao động khổ trăm đường
Sãi cánh chim bằng bạt tứ phương
Quảng Trị dặm dài chân lữ thứ
Triệu Phong biền biệt gót ly hương
Dấu xưa còn đó lòng ray rứt
Bạn cũ đâu rồi nổi xót thương
Góp hạt nắng tàn gieo đóm lửa
Bếp hồng rực cháy ấm sân trường

Bếp hồng rực cháy ấm sân trường
Thầy bạn gặp nhau khách tứ phương
Tủi tủi mừng mừng chao nổi nhớ
Chào chào hỏi hỏi nghẹn lời thương
Trớ trêu con tạo xoay vần lạc
Nên để nhân gian đẩm lệ thường
Kỷ niệm đong đầy góc phố nhỏ
Áo xưa hong sưởi trắng sân trường

HẠ TRẮNG
Buổi tan trường em về bên ấy
Ta độc hành rẻ lối ra đi
Giọt nắng chiều tan tác chia ly
Nuôi kỷ niệm bây giờ hạ trắng.
HD

Chùm thơ :
NUỐI TIẾC
 Hồ Thị Tình

Trời hôm nay sao trong xanh thế
Cảnh vô tình gặp lại người xưa
Con đường đời năm tháng nắng mưa
Nay nhìn lại đã mờ bụi phủ
Em thầm tiếc một thời xa cũ
Tóc huyền đen thoáng vị hương nồng
Nay gặp lại, tóc hoa râm che phủ
Vẫn còn đây, ngày ấy thân tình!
Thoáng cùng em những phút bên mình
Chẳng giữ được, lòng bao nuối tiếc.
Như mầm xanh trong vườn lộc biếc
Cũng có ngày xào xạc lá rơi!

EM TRỞ VỀ

Em về với Quảng Trị thầm mong
Dáng em đấy, nghiêng nghiêng vành nón
Giữa chiều tà, nắng vàng sắc đón
Áo đầm bay trong gió phất phơ.
Em xa Quảng Trị thuở bấy giờ
Hoa lá đã bao mùa thay đổi?!
Màu nắng nóng tháng năm chờ đợi
Bước thăng trầm bao nỗi buồn vui
Em về với Quảng Trị rồi đây
Nay bỗng hiện xôn xao rõ nét
Vẫn dáng người thân quen “đáng ghét”
Vẫn vô tình lá rụng, hương bay!
HTT

Cảm xúc ngày về
  Lê Thị Kim Quy



Một sáng mùa hè, tôi về Quảng Trị
Bao bạn bè đang mỏi mắt chờ trông
Những cái bắt tay, những nụ cười nồng
Lòng dâng trào một niềm vui vô hạn.
 
Bao năm tháng xa nhau rồi hỡi bạn?
Tóc đổi màu nhưng tình bạn không phai
Một mai kia, tôi có đi đi mãi
Tình bạn này xin gởi lại bên ai!
 
Ruỗi bước chân tôi tìm về kỷ niệm
xóm Hà hay chợ Sãi thân thương
Dù lũy tre xanh hay phiến đá bên đường
Tôi vẫn thấy tâm tư mình rung động.
 
nh Định hỡi! Dòng sông thơ sầu mộng
Giờ đây đã mòn cạn với thời gian
Có phải chăng sông mong chờ bè bạn?
Bầy trẻ thơ thường ghé bến năm nào.
 
Khóm tre già, vẫn trơ gan (cùng) tuế nguyệt
Cạnh nhà ai sao tôi thấy không quen?
Sân nhà ấy ngày xưa tôi từng hẹn
Cùng bạn bè chơi ù mọi, nhảy dây.
 
Đống gạch vụn, nhà tôi ở nơi đây
Văng vẳng bên tai tiếng chị yêu dấu
Cũng nơi đây, ngày xưa ngồi tán gẫu
Với chị hiền trên chiếc võng đong đưa.
 
Trường tôi hả? Than ôi! không còn nửa
Chỉ còn chăng là thổn thức trong tim
Hàng phượng vĩ mà tôì mãi đi tìm
Hình bóng cũ của ngày xưa thân ái.
 
Kìa miếu linh, tôi thường hay sợ hãi
Mỗi đêm về khi rảo bước chân qua
Cúi đầu con cầu nguyện trước đài hoa
An lành đến mong Phật Trời phò hộ!
 
Cầu Sãi kia nay không còn đồ sộ
Bên sông kia mong ngóng bóng hình ai
Cô bé xưa đã về không ở lại
Lạc đàn rồi xin hẹn lại kiếp sau!
 
Thầy cô tôi, nay tuổi già tóc bạc
Nhưng mắt kia sao vương nét âu lo
Lo cho ai? Lo cho lũ học trò
Tóc hai màu còn lao đao vất vả.
 
Thầy-bạn cũ, với tôi là tất cả
Là hương xưa là kỷ niệm vui buồn
Rồi mai đây nước cũng chảy về nguồn
Tôi sẽ là cánh hoa theo dòng nước.
 
Ngày chia tay tôi không đành cất bước
Mắt lệ nhòa vì sắp phải chia xa
Rồi mai đây ta sẽ một mình ta
Trên đất khách mong chờ ngày trở lại.
 
Tiếc lắm thay thời gian không ngừng mãi
Cho tôi còn bầu bạn với người xưa
Thôi xin hẹn, bạn ơi vài năm nữa
Tôi sẽ về, ta hát khúc hoàn ca!
 LTKQ  - 8/2010
DÁNG CŨ TRƯỜNG XƯA

Xa rồi dáng cũ trường xưa
Dềnh lên năm tháng vẫn chưa xóa nhòa.
Con sông về biển mờ  xa
Mây ngàn gió núi cánh tà huy rơi.
Thiên thần lối mộng mù khơi
Dường như còn động những lời xôn xao!
Buồn lên chất ngất từng cao
Dung nhan một thuở bao vò lãng quên.
Vẫn còn một chút niềm riêng
Cũng hoài nỗi nhớ ngoan hiền đong đưa.
Bây giờ tỉnh thức niềm xưa
Nhớ sao? Viết mấy cho vừa tháng năm!
Lê Thị Thanh Tâm

THÀ NHƯ LÀ MÂY …

Thà như mây trôi lang thang
Để lòng phẳng lặng, chẳng mang ưu sầu
Qua rồi một cuộc bể dâu
Lòng nầy vô nhiễm, cũng nhầu tháng năm.
Trông về kỉ niệm mù tăm,
Tinh khôi, trong trẻo yên nằm, thời gian !
Cánh chim xưa đã ngút ngàn
Ân tình thơ bé, võ vàng chóng quên .
Sao lòng ta chẳng bình yên
Cứ ngu ngơ tiếc những miền cỏ hoa.
Quẩn quanh ta lại gặp ta,
Gom bao kỉ niệm để mà tiếc thương !
(Bà Rịa 24/10/2011 )
Lê Thị Thanh Tâm 

TỈNH LỘ 4
Kỉ niệm con đường đi học
        
Con đường nhỏ vắt qua eo Quảng Trị
Như cô Tà Ôi thắt giãi lụa hồng
Mùa Đông trời mưa mờ ngày lâm ly
Nắng khô hanh, gió lộng bụi mù tung.
Tỉnh lộ 4 mãi đi về hai buổi
Bóng dáng chìa vôi nhấp nhỏm cà tàng
Xe đạp nhỏ rướn mình nhìn thêm tội
Oằn dưới mưa dầm, nắng đổ chang chang
Có những lúc cùng em đi một lối
Liếc nhìn nhau qua hơi thở phì phò
Như lay động một điều gì rất mới
Quên nhọc nhằn đường đi học cam go !
Cái thuở ấy vẫn đong dài tuổi lớn
Nghe lao xao những lúc chợt nhớ về
Thương quá đổi ân tình như sóng cuộn
Vỗ ì ầm rồi rả rích đê mê .
Thời gian rụng phủ mái đầu bạc trắng
Và chuyện xưa kỉ niệm đẹp vô ngần !
Dòng đời những khi rơi vào tĩnh lặng
Âm thanh nào cứ nhè nhẹ vang ngân.
BRVT, 5.4.2011
Tâm Giao 

TRƯỜNG CŨ
(Trung học Triệu Phong 1960-1975)
 Tâm Giao: Nguyễn Văn Tương

Trường xưa, cảnh cũ chẳng còn chi
Thương hải. tang điền chốn thị phi
Xao xuyến đâu đây lời bạn gọi
Bâng khuâng thấp thoáng dáng thầy đi
Chưa nhòa ký ức ngày sơ tán
Đầy ắp không gian buổi loạn ly
Mỗi dịp về qua nơi chốn ấy
Nén lòng kẻo lệ ướt bờ mi!
NVT

ĐIỆP KHÚC TRƯỜNG ƠI!
Lê Hóa
 
(Kính tặng quý Cô thầy Phan Thị Ngọc Tỉnh, Cô Phạm Thị Như Hoàn, Thầy Tôn Thất Phú, Thầy Nguyễn Thiện Lữ…..)

Triệu Phong ơi, một thời
Nơi mái trường ta đến lớp ngày xưa
Có cô thầy ấp ủ tuổi ấu thơ
Tà áo trắng bay bay trong nắng ấm
Vẫn còn đó bảng đen và bụi phấn
Giữa thanh âm lời cô giáo giảng bài
Được vào trường mơ ước một tương lai
Dù mái học chỉ là nơi tạm bợ.
Điểm hội tụ ở nhà thờ họ Đỗ
Thầy giáo đầu tiên tên gọi Lê Công Trình
Thi vào trường chỉ đỗ 50 em
Là khởi điểm của thời ta đi học.
Là khởi điểm một thời ấm áp
Giữa bạn bè luôn gọi tiếng mày tao
Buổi học đầu em được gọi tiếng, thưa cô!
Triệu Phong ơi! Ta thương nhớ biết bao
Những bằng hữu, những cô thầy biền biệt
Có nghe chăng đây tiếng lòng tha thiết
Đang dấy lên một điệp khúc mong chờ!
Hãy trở về thăm lại mái trường xưa
Nơi ấp ủ bao nghĩa tình sâu nặng
Nguồn tri thức nuôi ta lớn từng ngày.
50 năm trời vẫn chẳng đổi thay
Ta hạnh phúc trong từng trang lưu bút
Ta hạnh phúc trong những giờ đoàn tụ
Bởi chiến tranh đâu phải chuyện thường tình.

Triêu Phong ơi! Dâng Người, ta dâng cả trái tim
Và muốn gọi ngàn lần tha thiết
Một mái trường chỉ còn ở trong mơ.
Bạn bè, cô thầy biền biệt nơi mô,
Mà dáng đứng còn in trên bục giảng
Mà áo trắng còn bay chiều gió lộng.
Đốt nén hương lòng cho ta cầu nguyện
Nếu có thầy cô, bạn bè đã nằm xuống
Ở đâu rồi trên tổ quốc thân yêu
Sẽ trở về trong những  giấc chiêm bao
Sẽ trở về trong   những trái  tim
Của bằng hữu, của học trò sống sót
Thì có chết cũng trởi thành bất tử
Giữa cuộc đời dâu bể đổi thay

50 năm không phải một hai ngày
Vẫn ấp ủ trong từng khung kỷ niệm
Tiếng giảng bài đâu đó mãi vang lên
Của Thầy Phòng, Thầy Kế, Thầy Quang(*)
Của Cô Tỉnh, Cô Hoàn, Thầy Phú(**)
Của Thầy Lữ, à bao cô thầy nữa.
Tình cô thầy dày lên theo quá khứ
Giữa âm thanh lồng lộng gió Nam Lào
Giữa bầu trời rực sáng những vì sao
Triệu Phong ơi! Lòng cứ mãi nao nao,
Mãi dấy lên một thời ta đi học
Tựu trường ấy cho dù không còn nữa
Nhưng vẫn còn trong hàng vạn trái tim
Nơi vực sâu hay chân trời góc bể
Tiếng trống tan trường mùa hè đỏ lửa
Mái trường xưa tan tác ở nơi đâu?
Khi bên trời rực sáng ánh hỏa châu
Khi đại bác rền vang vùng giới tuyến
Quê Mẹ thân yêu chìm trong lửa chiến!
Hồn bơ vơ, lá phượng rụng sân trường
Đất nước vọng về ầm ầm tiếng bom 
Những xác người trôi nổi giữa dòng sông
Những xác người phơi nơi Đại lộ kinh hoàng
Thành phố buồn đêm đêm lại giới nghiêm
Dây kẽm gai khép kín những con đường…
Ta, bạn ta và cô thầy đã ra đi
Giờ chia tay chẳng nói được nên lời
Nước mắt chảy, đạn reo ngoài phố vắng
Nước mắt chảy, môi thâm giờ học cuối.
Trường đứng đó nát tan viên gạch mới
Suối tóc buồn, lệ nhỏ tuổi hai mươi
Gác tình yêu ở lại một phương trời
Màu áo trắng khoác lên màu áo trận
Thư viết vội ghi tên vài đứa bạn
Đã xa rồi viên phấn trắng thầy ơi…
Tấm bảng đen vẽ lên bài học toán
Tấm bảng đen vẽ lên đường đạn sáng
Trên đỉnh đầu đứng gọi mãi tên em…
Để ngày nay khi tổ quốc bình yên
Còn đâu nữa gặp nhau giờ họp lớp
Trống trường cũ bỗng vang lên tha thiết
Giữa không gian mang nặng nghiệp luân hồi
Tiếng ve sầu gọi mãi mãi trường ơi!

*Thầy Trịnh Ngọc Phòng dạy Việt văn, Pháp văn
Thầy Nguyễn Quang Kế dạy Pháp văn
Thầy Đỗ Thanh Quang dạy Toán
**Cô Phạn Thị Ngọc Tỉnh dạy Lý-Hóa-Vạn vật, Giáo sư hướng dẫn năm Đệ ngủ và Đệ tứ.Thầy Lê Công Trình dạy tất cả các môn, là Hiệu trưởng đầu tiên của trường.
Thầy Nguyễn Thiện Lữ dạy Toán.

Cảm tác:
NGÀY HẠNH NGỘ
Đỗ Văn Phán

Trở lại mái trường xưa
Có bạn ta đang chờ
Ngày ấy bao ước mơ
Nay trường phủ sương mờ

Người ra đi dạo ấy
Bỏ lại ở chốn này
Bao mái đầu thơ dại
Dấu sân trường khó phai

Cũng chính từ lần ấy
Hốt hoảng chẳng chia tay
Xa nhau lòng áy náy
ĐVP


TRƯỜNG-BẠN-THẦY-CÔ 
               TRONG TÔI
Đỗ Văn Phán
Khơi đóm than hồng ủ trong tro
Thắp sáng ngày thơ tuổi học trò.
Sớm chiều hai buổi vui đoàn tụ
Bên mình có bạn, có thầy cô.

Người đi, đi hết, quê hương vắng
Sân trường còn đó phủ màu tang
Trơ mình gánh chịu trong mưa đạn
Tan tác, còn đâu cảnh huy hoàng!

Biết bao thương quý tháng ngày qua
Thầy bạn cùng chung một mái nhà.
Bỗng dưng chiến cuộc gây tang tóc
Chôn chặt tình này ta với ta!

Người đi kẻ ở bao nhung nhớ
Ươc mong gặp lại - chỉ trong mơ.
Ba lăm năm ấy lòng khắc khoải
Sắt đá hao mòn với nắng mưa!

Ngày về tái ngộ, tuyệt vời thay
Tâm sự bao năm được giải bày
Thầy - cô, bè - bạn chung lời nguyện
Giữ trọn nghĩa tình - xưa tới nay!
ĐVP


RỒI MỘT THỜI
(Thân tặng các bạn khóa 1968-1972)
Lê Văn Hiệp -Hoài Linh Phương

Một thời bạn, một thời ta,
Một thời đau khổ, khổ đau ngậm ngùi!
Một thời dong ruổi buồn vui,
Một thời thơ thẩn ngậm ngùi đắng cay.
Một thời bão táp phong ba
Một thời tủi hỗ, xót xa phận người.
Một thời sương khói mưa rơi
Mọt thời hồi tưởng vận đời rủi may.
Một thời, một thời, rồi lại một thời!

GỞI BẠN NGUYỄN HÒA (Huế)

Cuộc đời xuôi ngược, ngược xuôi
Cuộc đời đau khổ tiếng cười trong thơ
Cuộc đời im lặng ngẩn ngơ
Hòa ơi! Buồn quá, giấc mơ hãi hùng!
Thơ ơi, cho nhắn đôi lời
Cho vơi nỗi nhớ, cho vừa lòng nhau!

QUẢNG TRỊ CHIỀU BUỒN

Quảng Trị chiều nay trời đổ mưa
Ta xa rồi còn đâu tình xưa
Nghe hiu quạnh bao niềm thương nhớ
Nghe trong ta u sầu đong đưa
Quảng Trị chiều nay buồn, ….ai
Ta xa lạ, giòng sông đời trôi
Bao mong đợi tan thành tiếc nuối
Ôi thiên thu nỗi buồn không nguôi
Mưa!!! Ôi sao rơi quá muộn phiền
cho ta muôn đời lãng quên
Xin trăm năm không còn kỷ niệm
Như mộng đời, nước giọt bên hiên!
LVH-HLP

GẦN VÀ…..XA
Lê Ngọc Quế K 67-74
Em miệt mài đi sầu dâng viễn xứ
Đất mẹ quê cha da diết tình nhà
Gởi mấy vần thơ đượm màu nhung nhớ
Thương tuổi học trò nhẹ bước đi qua
                        
Xa thật xa em gió ngàn xứ lạ
Nửa quả địa cầu nghiêng hẳn về đâu
Tiếng quê hương mối tình đầu chôn chặt
Vệt nắng vàng xuyên kẽ lá lung linh
               
Gần thật gần dòng sông Hãn vẫn xanh
Ôm mái tóc bồng bềnh em ngày ấy
Cầu Rì Rì thầm mơ màng đứng đợi
Cơn gió Lào tiễn nhẹ bước em sang

Gần cũng thật gần, xa mãi còn xa
Đem hong màu áo trắng cả đôi tà
Nửa của riêng em làm nhung nhớ
Nửa để lại ta…êm ái muộn phiền

Mười ngón tay run kéo mùa thu lại
Chợt gió đông về thấm lạnh tình thơ
Hàng xoan cũng cành trơ trụi lá
Tiếc thương thầm hình bóng đã bay xa
LNQ- 10-2010

CHUYỆN… NGÀY XƯA
Tặng BL. 
Lê Ngọc Quế

Nghe tiếng phôn vòng xe xưa chuyển động
Nhẹ lăn trên vùng kỷ niệm yêu thương
Chuyện ngày xưa ba đứa học chung trường
Em bé nhỏ mắt xoe tròn thánh thiện.

Chuyện ngày xưa theo em về cuối phố
Bóng ai dần mất hút cuối đường đi
Em như nai ngơ ngác buổi xuân thì
Tôi ái ngại chạnh lòng bao nhung nhớ

Những chiều mưa mây giăng buồn phố thị
Thì thầm về trong hoài niệm mòn hao
Ngẫn ngơ sao chưa có một tiếng chào
Yêu dấu gửi giọt mưa về muôn lối

Dài năm tháng vẫn con đường xưa cũ
Vẫn sáng trông và những buổi trưa chờ
Dáng em còn sáng mãi cuối đường mơ
Cơn biến loạn em xa rồi… xa mãi …
Q.Trị  5/2011-LNQ

CHỐN CŨ
Tặng BL.
Quay ngược vòng xe  về chốn cũ
Nhớ nẻo đường xưa bóng ai về
Miên man ngày tháng theo chân bước
Gập ghềnh sỏi đá dọc đường quê

Quay ngược vòng xe về chốn cũ
Thương bóng hình ai dáng ngoan hiền
Giọt mưa thu đến càng lưu luyến
Nắng hạ hoen màu nhớ vô biên.

Quay ngược vòng xe về chốn cũ
Tìm vết tình xưa chút nắng hồng
Còn in dấu bước chiều tan học
Vắng bóng người đi thấy chạnh lòng

Còn thương màu áo ngây thơ ấu
Rù Rì đập nhỏ nối làng quê
Thạch Hãn thương dòng chia Vĩnh Định
Em ơi ! Thương mến nhớ quay về …
Q.Trị.5.2011-LNQ

GIẤC MƠ

Đêm qua tôi nằm mơ
Thấy về lại quê hương
Nơi tôi cất tiếng khóc
Góp mặt với mọi người

Hôm qua tôi lại mơ
Thấy đến trường họp mặt
Quý Thầy Cô tuy yếu
Cũng tươi cười như hoa

Bạn bè xúm xít quanh
Không còn như xưa nữa
Mặt giờ đã hơi mờ
Tóc hai màu tiêu muối

 Như tiếng nói tiếng cười
Vẫn vang vang không ngớt
Gương mặt ngời ngời sáng
Ánh mắt đầy thương yêu

Chỉ là giấc mơ thôi
Sao tôi nghe ấm áp
Tình thân của mọi người
Mãi vẫn còn trong tôi.
Tp. HCM 10/2020 ngày trở lại
Lê Thị Thanh Hằng
(USA)

HẸN MỘT NGÀY MAI
Võ Thị Tương 110 E/16 Đinh Tiên Hoàng
P 1, Q. Bình Thạnh
ĐT: 08.35510801- 0166 421 3897

Mai mẹ sẽ đưa con về thăm Quảng Trị
Quê ngoại mùa này nắng nóng lắm con ơi!
Chiều xuống nơi đây, một khoảng rộng đất trời
Hương lúa chín vàng đồng, thơm cỏ nội
Ngày xưa ấy,“ Mặt trời chiều về tây, đỏ ối
Lũ chăn trâu hối hả dẫn trâu về
Con nghé ọ! tung tăng ven đường cái
Chiều lịm dần cái nắng của đồng quê!”
                              
Ngày xưa ấy xa rồi nhưng nặng lòng biết mấy
Buổi giao thời ăn độn sắn, ngô, khoai
Vỏ mướp, vỏ dưa, vỏ bầu ngâm muối ăn dài
Ăn chống đói để còn ra đồng làm lấy điểm
Tiếng còi lệnh vang lên, ai dám trể
Sợ bình bầu, mình ít điểm làm sao?
Thân hao gầy nhưng mẹ vẫn ước ao
Làm cật lực mong lấy nhiều điểm tốt.
Để cuối vụ, nhà mình có đủ thóc, no cơm.
Ngày rảnh rổi đi gánh những cọng rau lang
Về phơi khô để dành làm củi đốt.
Nhà lá lợp mùa đông mưa ướt dột
Cọng rau lang không đốt chín nồi cơm!
Mẹ ngòi khóc, hay khói làm cay mắt mẹ
Nghĩ cuộc đời sao dám nỗi gian nan!
Mong vượt qua được khốn khó cơ hàn
Vì gặp buổi giao thời nên phải thế.
Con hãy đợi,
rồi mai mẹ sẽ đưa con về thăm quê mẹ
Ở đó bây giờ không còn đói rét nữa con ơi!
Ở đó bây giờ lại có khoảng rộng của đất trời
Để cho con thả sức vẫy vùng nơi miền quê ngoại.
Mẹ sẽ cố quên đi những ngày xa xưa ấy
Một thuở quê mình còn đói áo, đói cơm!
Để có bây giờ ai cũng cố bước đi lên
Nhờ dân Quảng biết chịu thương, chịu khó,
Đã qua rồi những ngày xa xưa đó
Xin vẫy chào và hẹn một ngày mai!
Ngày vào hạ - 2011- VTT

KỶ NIỆM NGÀY TRỞ LẠI
Kính tặng quý Thầy Cô và các bạn lớp 9/2 (1968-1972)
      Nguyễn Thạnh Đức                            

Sáng Đông Hà nắng tràn, mồ hôi đổ
Người chợt về như áo trắng tinh khôi
Ta bắt gặp lòng ai qua dãy phố
Ly cà phê cũng thoáng ánh mắt cười.
Đêm Cửa Việt xôn xao nghe biển hát
Sóng lặng thầm xóa mãi dấu chân ai
Chiều lặng lẽ dần trôi qua cầu Sãi
Chợt thấy mình trở lại những ngày thơ
Có thầm hỏi người sao ra đi mãi
Hỡi con đò bên bến vắng chơ vơ!
Em ngồi đó dáng nghiêng Trằm Trà Lộc
Môi nghĩ gì cười tựa đóa hồng sen
Ta đứng lặng, nỗi buồn cơn gió lốc
Bâng khuâng rồi, em có biết không em?
Trưa tắm mát trong xanh nguồn Đập Trấm
Lững lờ trôi theo chiếc lá vàng trôi
Gió xào xạc bao nỗi niềm xa vắng
Khiến lòng ta xao xuyến mãi khôn nguôi.
Ta vội vã trở về thăm thánh tích
Chiều La Vang chuông vọng tiếng ngân buồn
Và Thành Cổ của một thời oanh liệt
Dấu người xưa biền biệt bóng hoàng hôn.
Ôi Quảng Trị, chia ly buồn vời vợi
Để mắt ai vương một áng mây mờ
Dòng Thạch Hãn vẫn u hoài chờ đợi
Cho thuyền về cập lại bến quê xưa!
Lagi – Tháng 8/2010-NTĐ


Quê hương, 
Tuổi thơ và Nỗi nhớ


Có những lúc trong mơ chợt khóc,
Giật mình tỉnh giấc nước mắt đầy.
Mới biết chìm sâu trong ký ức,
Quê hương thuở nhỏ hãy còn đây.

Làng tôi bốn phía quanh sông nước,
Bãi bồi vun đắp những phù sa.
Lũ lụt mỗi năm về mấy lượt,
Nên gọi thân thương ấy "Xóm Hà".

Những lũy tre làng bao san sát,
Gió Lào mỗi độ thổi hè sang.
Ầu ơ tiếng võng buồn man mác,
Giấc ngủ em thơ cũng muộn màng.

Rét mướt mùa đông dường bất tận,
Mưa phùn quất mặt buốt xương da.
Quanh bếp lửa hồng sao đỡ lạnh,
Mẹ thổi cơm ăn với mắm cà.

Ngày ấy tôi thường qua cầu Sãi,
Theo đường đất đỏ, tôi đến trường.
Bụi hồng gió cuốn tôi mê mải,
Bướm trắng, hoa vàng bao vấn vương.

Những buổi trưa hè tôi trốn ngũ,
Một mình ra tận bến sông sâu.
Dưới bóng tre già, buông nhánh rủ,
Nước trong cá lượn, ngồi rung câu.

Và những đêm trăng thanh gió mát,
Cùng nhau đi dạo đập Rì Rì.
Chạy nhảy vui đùa trên bãi cát,
Thời gian đâu biết mãi trôi đi!

Còn nhớ những chiều buông nắng đổ,
Lũ trẻ chúng tôi lại kéo nhau.
Cởi truồng tắm mát dòng sông nhỏ,
Thi lặn, thi bơi, tập lộn nhào.

Rồi lại rủ nhau chơi đá bóng,
Sân cỏ ôi sao quá mịn màng.
Cầu môn là những chồng sách mỏng,
Sút vội nên cầu môn vỡ toang!

Và những trò chơi còn nhớ mãi,
Thả diều, đá dế, chơi đánh căng.
Rồi lại chia phe cùng con gái,
Nhảy dây, ù mọi, chơi ô làng.

Chơi chán lại bày trò ngịch ngợm,
Đêm trăng bẻ trộm bắp ven đê.
Đốt lửa nướng vùi chưa kịp nguội,
Dành nhau ăn vội khen ngon ghê!

Tết đến giao thừa mong pháo nổ,
Mai vàng nở rực trước sân nhà.
Người lớn lì xì phong bao đỏ,
Khoe hoài áo mới chẳng thay ra.

Ngoài kia lá đã đầy sân rụng,
Mới đó mà thu lại trở về.
Trống trường đã giục hồi vang vọng,
Khai giảng đến rồi đi học nhe!

Trường tôi mái ngói xanh rêu cũ,
Ấm áp thầy cô tiếng giảng bài.
Những chú chim về bên cửa sổ,
Xoe tròn mắt hót líu lo hoài.

Ngày ấy êm đềm, thơ mộng quá,
Bổng đâu đỏ lửa một mùa hè.
Tuổi thơ phiêu dạt dài năm tháng,
Quê hương ước vọng một ngày về.

Lạ kỳ, không gian như nhỏ lại,
Mà thời gian, ta cứ lớn từng giờ.
Kỷ niệm quê hương thời thơ dại,
Hiện về, đẹp mãi trong giấc mơ.
Nguyễn Thạnh Đức


MẸ VÀ THƠ
(Kính tặng thầy Nguyễn văn Quang và các bạn học lớp 9/2)
               
            Từ thuở lọt lòng nằm ngữa,
            Ầu ơ tiếng võng đong đưa,
            Ca dao lời ru của mẹ,
            Đi vào giấc ngủ thành thơ.

            Lớn lên chạy đùa khắp ngõ,
            Chơi trò đuổi bắt trốn tìm,
            Đồng dao lời ca mẹ dạy,
            Là thơ ẩn náu trong tim.

            Ngày con cắp sách đi học,
            Thầy cô dạy những bài thơ,
            Mênh mang tình thương của mẹ,
            Nuôi con khôn lớn từng giờ.

            Dân ca ngày xưa mẹ hát,
            Câu hò đối đáp đêm trăng,
            Ơi điệu lý buồn con sáo,
            Sang sông rồi, ai biết chăng?

            Con giờ phương xa kiếm sống,
            Mỗi chiều nắng xế bên sông
            Nghẹn ngào bài thơ nhớ mẹ,
            Sao vương vấn mãi trong lòng !...
Thạnh Đức
 
Em và thời gian
Nguyễn Văn Tâm  THTP khóa 66-70

Thôi anh ơi!
Anh đã cùng em như thế;
Với em là đã nhiều rồi’
Những sáng mai,
Em ngồi sau chiếc xe đạp,
Anh đèo em,
Con đường đất đỏ đến trường,
Trung Học Triệu Phong,
Giọt lấm tấm trên môi,
Giọt mồ hôi,
Phập phồng trên ngực anh,
Giọt ngọt lành,
Điều anh muốn nói :
Về chiếc xe em đi và chiếc xe anh đang đèo em,
Trên đường đến trường trung học Triệu Phong,
Thế là quá đầy đủ,
Đong đầy, phải không anh ?
Ngày chia tay,
Cắm trại,
Anh đã hát cùng em,
Những bài hát ngây ngô, dịu hiền khó tả
Có bài hát đã quên đi,
Có bài hát còn ghi mãi đến bây giờ:
“Biển mặn, Nắng thủy tinh, Trọn tình quê”.
Đừng nữa anh,
Anh cứ đi về phía anh,
Cho em những chiều bên bến Miệu,
Chợ Sãi xa rồi, em xa anh.
NVT- 2012


TRĂNG ĐỢI BÊN THỀM 
Lê Bá Tâm 
                                           
Trở về quê mẹ ngày mưa
Hắt hiu chẳng khác mưa xưa chút nào
Đường về thôn, gió lao xao
Nhớ ơi ! Sợ quá ! Gió Lào thuở xưa
Ngôi nhà cũ, có ai chờ
Người thân, bè bạn, ai chờ, chờ ai ?
Trên sông mấy chiếc thuyền chài
Đồng xanh trĩu hạt, liêu xiêu cánh đào
Đập Rù Rì, nón nghiêng chao
Qua cầu Sãi, thoảng mùi nem, thơm nồng
Tìm đâu trường cũ Triệu Phong
Trăm tà lụa trắng khắp đường tung bay
Rộn ràng cặp sách trên tay
Guốc sen đếm nhịp thơ ngây tuổi đời
Qua rồi ngày tháng rong chơi
Thầy trò bục giảng, chân trời nơi nao ?
Lâu rồi chẳng thấy âm hao
Hàng cây đứng lặng, nghẹn ngào nhớ thương
Từng góc phố, mỗi con đường
Về trong ký ức càng vương vấn đầy
Giữa chiều như tỉnh, như ngây
Chút hương hoài niệm, lúc đầy, lúc vơi
Dẫu cho cùng đất cuối trời
Biển dâu là chuyện thường thôi, lạ gì !!!
Bốn mươi năm muộn xuân thì
Rồi mai mốt lại trở về hàn huyên
Xa rồi những bước chân quen
Người đi để đợi trước thềm, vầng trăng !

Đọc ký ức trường xưa, Ban biên soạn giới thiệu 3 bài thơ: “Vẫn đợi em về” đến “Đừng đợi anh về” và “Còn mãi bên nhau”. Tôi cũng xin góp đôi dòng. 
 
Thôi anh ơi ! 
 Lê Bá Tâm 

Em nhắc lại: “Không về qua đó nữa”
Còn chút gì giữ anh lại em đâu ?
Nhớ mà chi, chút vụng dại ban đầu
Thương mà chi “Chim xa rừng nhớ cội”.

Em biết lắm nhưng xin anh đừng đợi
Nơi này hoa thơm trái ngọt đơm đầy
Chim chiền chiện hót vang giữa tầng mây
Lại có vầng trăng bên thềm đứng đợi.

Anh có nghĩ, hay là chưa nghĩ tới
Tình vô chung, đời lẽ cũng vô thường
Thao thức mà chi, gối chiếc đêm trường
Ta xa nhau rồi, còn đâu vấn vương.

Ta xa nhau rồi, thôi đừng vấn vương
Em quyết dứt tình về miền đất hứa
Dù vầng trăng ở hai nơi, hai nửa
Mặc nắng bên này, hay mưa bên nớ.

Mối tình đầu mấy ai nên chồng vợ
Chú Hoàng Cầm chưa thấy lá diêu bông
Anh, anh ơi ! Chỉ một sợi tơ hồng
Ván đóng thuyền rồi, nhung nhớ làm chi.

 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét