Thứ Năm, 3 tháng 6, 2021

ĐÔI LẦN LỠ HẸN Văn Thiên Tùng

 

ĐÔI LẦN LỠ HẸN
(Hội trường lần thứ bảy đã chuẩn bị gần xong thì đại dịch Covid bùng phát lần 1, lần 2 cũng thông báo rồi nhưng đành hoãn và chờ đây là nổi buồn chung của Thầy trò trường chúng ta. Nhưng giặc dịch không thể khinh suất được).

Rời tuổi ngọc vững đà lên trường tỉnh
Tuổi mười ba nghiêm chỉnh tiếp chặng đường
Chốn thị thành đông nghịt chơj- phố phường
Muôn hướng rẽ lắm thư sinh đồng phục

Đôi tà trắng hài hòa chân guốc mộc
Hay quần xanh áo trắng dép quai sau
Một dãy lầu - bấy dãy trệt theo nhau
Trường rộng thoáng sân chơi hài hòa lắm!

Ngày khai giảng bước đầu cấp lạ lẫm
Đứng chung hàng dăm đứa thuở cùng trường
Còn lại nào mỗi bạn ở mỗi phương
Thật bỡ ngỡ những ngày đầu hội nhập

Từ Nhất lại đến kỳ lên Nhị cấp
Vốn quen dần từng cửa lớp chỗ ngồi
Từng lối về hay nhóm học vậy thôi
Đồng tên bạn- tên thầy cô gọi đọc…

Hao hao nhớ! nơi hộc bàn ngồi học
Một chỗ ngồi ta sáng nhỏ ấy chiều
Bao vần thơ tập tểnh ghẹo trêu yêu
Khi chạm mặt ...giao luồng ...Ôi! rối thiệt…

Mùa xuân ấy cũng mùa xuân ly biệt
Bom đạn ngông cuồng cày xéo quê hương
Cả đất trời làng phố nhuốm tang thương
Chung số phận trường sập xiêu - cổng nát…

Rồi từ đấy chim vỡ đàn phiêu dạt
Chẳng lời nào từ biệt hoặc chia tay
Tan tác đàn ai nấy soãi cánh bay
Sáu lần hẹn- bấy lần dong hình bóng

Bấy mùa hội bấy lần ta lóng ngóng
Sáu mùa rồi chẳng biết nhỏ ấy đâu?
Lòng nao nao ước cầu phép nhiệm mầu
Được diện kiến -  hội trường lần thứ bảy

Nhưng đành lỡ bởi hai mùa đại dịch
Hóng tin hoài sao trời chẳng thương cơ
Để ấy về chắp tiếp những vần thơ…
Còn dang dỡ… nơi hộc bàn từ thuở … !
Văn Thiên Tùng - MV,02/6/2021.
Ảnh minh họa: Nguồn từ tư liệu ảnh VTT & Internet.
 









 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét