Thứ Sáu, 19 tháng 2, 2010

Dương Thị Bích Đào - Thơ


NGẬM NGÙI
Dương Thị Bích Đào
Chuyện ngày đó tuổi em vừa mười bảy
Áo trắng vờn bay nắng Hạ lung linh
Trời Non Nước trưa về chang chang nắng
Em ngại ngùng với tấm áo che chung,
Chuyện ngày đó chúng mình hai đứa
Tình yêu đầu chưa có nụ hôn trao
Ba mươi mấy năm dòng đời trôi dạt
Ngoãnh lại nhìn tóc đã ngã phôi pha,
Chuyện bây giờ em đi trên phố lạ
Lá Sồi rơi xào xạc lối đi về
Savannah, cuối Đông trời lạnh buốt
Một thoáng nhớ thương thầm hẹn ngày về.
BĐ- Savannah 24 /12 2007

NỔI NHỚ
 Dương Thị Bích Đào 9/2010
Trời mưa nhẹ nhớ chiều buồn Quảng Trị
Lạnh se se  em mặc áo len màu
Nước sông Hãn- bắt đầu thay màu bạc
Cầu Rì Rì gió thổi cuốn áo bay

Chiều tan trường em đi qua phố nhỏ
Giấc mơ xưa thấp thoáng  dáng anh về
Tóc bồng bềnh, bay bay trong bụi gió
Để bây giờ đong nổi nhớ tái tê...

BIỀN BIỆT
Một người- Đà Lạt 1974
Áo bay nghiêng giữa bãng lãng mây trời 
Sao Ta không hẹn ngày trở lại Sao ta không hẹn để lòng mình lắng xuống Dù ngày đi thầm mỏi bước chân rời.

Em gót nhẹ trên đồi hong tóc
Cho tình yêu còn chút ở phương xa
Ta đi rồi sao còn nghe nỗi nhớ
Chảy giữa mù khơi , bão táp phong ba

Ừ ! sao ta vẫn còn lang bạt
Bóng em mờ thấp thóang cuối phương xa.

ĐÀO HOA XUÂN NHỚ 

Gần thì thật gần
Xa cũng thật xa
Tri kỷ là tri kỷ
Tìm mãi không thấy nhau

Gần cũng thật gần, nhưng xa thật xa
Đã lâu rồi những ngỡ, hôm qua
Tóc em lất phất bay trong gió
Áo trắng thướt tha dưới ánh tà


Xuân đến, xuân qua, xuân lại đến
Mai Đào trước ngõ nhà ai nở
Xôn xao trong nắng những cành hoa
Hương thơm ngào ngạt cành hoa ấy
Buồn quá! giờ đây chỉ ngậm ngùi...


Tết đến,tết đi, tết lại về,
Đào Mai đua nở khắp nẻo lối
Thẹn thùng trước nắng, hoa ấp úng
Ngây ngất sau mưa, gió say mê (tình)
Xuân đến xuân đi, chỉ ngậm ngùi...


Xuân Canh Dần 2010 Bích Đào

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét