Thứ Bảy, 13 tháng 2, 2010

Thức dậy với xuân


ThỨc dẬy vỚi xuân 

Xuân đã về đây về đến đây
Nàng xuân vừa rủ dáng đông gầy
Bỏ lại bên trời màu sương khói
Ngoài thềm vương vấn chút heo may

Xuân đã về đây về đến đây
Sân trước e ấp một cành mai
Hé nụ đưa duyên hôn nắng mới
Vừa thức dậy sau giấc ngủ đông

Xuân đã về đây về đến đây
Lòng sao nhớ quá nhớ không khuây
Mới xuân nào hoa cài áo lụa
Tha thướt vườn xuân dạo gót hài

Xuân đã về đây về đến đây
Hững hờ lược giắt với trâm cài
Còn đâu ngày tháng  xanh như mộng
Ngậm ngùi nuối tiếc tuổi thơ ngây

Xuân đã về đây về đến đây
Ta chừ tóc gió đã thôi bay
Đón xuân bùi ngùi thương ký ức
Lẻ  loi ngoài song dáng trăng gầy

Xuân đã về đây về đến đây
Dẫu đời là cát bụi mượn vay
Ta cứ đón xuân mừng tuổi mới
Hát khúc xuân ca quên tháng ngày 
 




















Văn Thị Do Tháng 02/2010

GỌI NẮNG THU XƯA 

Nắng đã phai rồi anh biết không
Em nghe xao xuyến dậy trong lòng
Cúc vàng hé nụ hương thu tới
Gọi nắng thu về lạnh cuối song

Nắng đã phai rồi ơi cố nhân
Đi , đi  biền biệt  mãi sao đành
Nỡ  quên lối về  vương kỷ niệm
Để lại bên  đời  nửa vâng trăng

Nửa vầng trăng âm thầm lẻ bóng
Trăng thu vàng sương đọng lá rơi
Hiu hắt heo may  lùa hiên vắng
Chạnh nhớ người xa lạc nẻo đời

Đếm đã bao thu sao chẳng thấy
Bâng khuâng chiều cạn ngõ đường quê
Bóng em đỗ dài hoàng hôn rụng
Gọi nắng thu xưa lỡ hẹn thề 
Văn Thị Do  K11/72- 12/2009

TÌNH XUÂN
Mỗi độ đông tìm giấc ngủ yên
Nàng xuân len lén viếng bên thềm
Muôn hoa hé nụ khoe hương sắc
Ngàn lá én vờn xe thắm duyên
Tha thướt gót hài kìa thiếu nữ
Đồng lòng quân tử gã thuyền quyên
Mừng xuân chấm phá vài ba nét
Xin chúc trời quê đầy nắng hiền
Văn Thị Do K11/72 - 03/02/2010

1 nhận xét:

  1. GẶP CÔ GIÁO ĐÃ LÂU
    ĐỌC THƠ BIẾT TÌNH SÂU
    CHÚC MỪNG THI NHÂN NHÉ
    THƠ XUÂN NHƯ TÌNH ĐẦU

    Trả lờiXóa