Trang này gồm các bài xướng- Họa:
7. Vòng tay Mẹ âm-Nguyễn Vô Cùng và các bài họa Cao Mỵ Nhân, Đoàn Ngọc kiều Nga,Đoàn Chinh Nam, Uyên phương Minh Nguyễn Phú long, Trần Quế Sơn, Hoài Việt Nguyễn Vình Tường,Thế Kiên, Đỗ Quý Bái, Chân Diện Mục, Trần Quốc Phiệt
6. CẢM HOÀI. LÊ THIÊN MINH KHOA ; Các bài họa Mặc Phương Tử, Huỳnh Mai Trang, Xuân Lộc, Phan Thị Thanh Minh, Vĩnh Hoàng, Lê Bá Lộc, Trần Văn Hạng, Hồ Trọng Trí, Lê Văn Thanh, Hồ Hắc Hải, Lê Trường Hưởng, Nguyễn Thanh Bá, Nguyễn Thanh Xuân(2), Thanh Dạ, Tạ Anh Ngôi, Trần Ngộ, Lê Chí Phóng, Lê Đăng Mành, LÊ GIAO VĂN, Nguyễn Tường, Quang Tuyết, Hoàng Kim Liên
5. SONG THU :LÊ NGỌC KHA XƯỚNG; Họa : Song Thu,Ngô Văn Giai,Trương Văn Lũy,Phan Ngọc, Phùng Trần, Hoài Thương, Mỹ Hạnh,Văn Thiên Tùng...
4. BÓNG CHIỀU:Một thời Xướng; họa Trương Văn Lương,Trần Văn hạng,song Thu, Văn Thiên Tùng
3. Viếng mộ Hàn Mặc Tử T.v.Lũy xướng; họa Võ Sĩ Quý, Sông Thu, Văn Thiên Tùng, Hạ Thái, Ngô Văn Giai, Hoanggiado,Thy lệ Trang, Nhi Huyền, Một Thời, Lê Văn Thanh, Phiêuvan 2.Vào Đông:Tư Nguyên xướng; Đồng họa: Hạ Thái; Phan Ngọc; Ngô Văn Giai, Chánh minh; Văn Thiên Tùng Ngô Minh Hằng, Trần kiêm Đoàn
1. Cảm tác Từ Đường: Nguyễn Hữu Thức. Hoàng Đằng xướng; Đồng họa Lê Văn Hạt, Văn Thiên Tùng, Như Thu, Thụ Nhân, Quang Tuyết, , Lê Bá Lộc, Nguyễn Tường,Nguyễn Thược, Lê Ngọc Phái,Lê Ngọc Kha,Phi Hồng
0. Một số bài họa vui....
6. CẢM HOÀI. LÊ THIÊN MINH KHOA ; Các bài họa Mặc Phương Tử, Huỳnh Mai Trang, Xuân Lộc, Phan Thị Thanh Minh, Vĩnh Hoàng, Lê Bá Lộc, Trần Văn Hạng, Hồ Trọng Trí, Lê Văn Thanh, Hồ Hắc Hải, Lê Trường Hưởng, Nguyễn Thanh Bá, Nguyễn Thanh Xuân(2), Thanh Dạ, Tạ Anh Ngôi, Trần Ngộ, Lê Chí Phóng, Lê Đăng Mành, LÊ GIAO VĂN, Nguyễn Tường, Quang Tuyết, Hoàng Kim Liên
5. SONG THU :LÊ NGỌC KHA XƯỚNG; Họa : Song Thu,Ngô Văn Giai,Trương Văn Lũy,Phan Ngọc, Phùng Trần, Hoài Thương, Mỹ Hạnh,Văn Thiên Tùng...
4. BÓNG CHIỀU:Một thời Xướng; họa Trương Văn Lương,Trần Văn hạng,song Thu, Văn Thiên Tùng
3. Viếng mộ Hàn Mặc Tử T.v.Lũy xướng; họa Võ Sĩ Quý, Sông Thu, Văn Thiên Tùng, Hạ Thái, Ngô Văn Giai, Hoanggiado,Thy lệ Trang, Nhi Huyền, Một Thời, Lê Văn Thanh, Phiêuvan 2.Vào Đông:Tư Nguyên xướng; Đồng họa: Hạ Thái; Phan Ngọc; Ngô Văn Giai, Chánh minh; Văn Thiên Tùng Ngô Minh Hằng, Trần kiêm Đoàn
1. Cảm tác Từ Đường: Nguyễn Hữu Thức. Hoàng Đằng xướng; Đồng họa Lê Văn Hạt, Văn Thiên Tùng, Như Thu, Thụ Nhân, Quang Tuyết, , Lê Bá Lộc, Nguyễn Tường,Nguyễn Thược, Lê Ngọc Phái,Lê Ngọc Kha,Phi Hồng
0. Một số bài họa vui....
BÁI BIỆT BẠN THƠ NGỌC ẨN NHI HUYỀN
Thi hữu hội Hoàng Gia
Thi
hữu Ngọc Ẩn Nhi Huyền vừa qua đời tại Nha Trang; các bạn thơ trong Thi
hội Hoàng Gia có gửi bài chia buồn, Võ Làng Trâm tổng hợp gửi GÓC THƠ
ĐƯỜNG đăng để bạn thơ xa gần biết để chia buồn cùng tang quyến.
Võ Làng Trâm
(Kính viếng hương hồn anh Ngọc Ẩn Nhi Huyền)
Bảy chín xuân đời đến cõi thiên *
Hoàng Gia bái biệt tiễn Nhi Huyền
Trang thơ thuở đó đầy nhân ái
Thi hữu giờ đây thiếu bạn hiền
Đã biết vào đời là chuốc nghiệp
Mà sao lìa thế cứ ưu phiền
Nguyện cầu Phật Tổ ban màu nhiệm
"Tịnh độ siêu sinh" hưởng cảnh tiên !
Võ Làng Trâm
*Thi huynh Ngọc Ẩn NH mới 79 tuổi nhưng giấy tờ khai 86 tuổi nên trên cáo phó ghi theo hồ sơ đi làm (có lẽ bản thân có lý do riêng)
KÍNH TIỄN HUYNH
Ngọc Ẩn Nhi Huyền đi thật sao
Vần thơ anh gửi vẫn đây nào !
Lắm bài xướng họa tình chơn chất
Trong hội sẻ chia ý thật trao
Bạn hữu Hoàng gia đều nể trọng
Diễn đàn khắp chốn tiếc dường bao
Hay tin chắp bấy dòng thi biệt
Kính bái tiễn huynh lệ rướm trào.
Quảng Trị 01/10/2015
Văn Thiên Tùng
KHÓC BẠN
Vô cùng đau xót Nhị Huyền ơi
Ngọc Ẩn từ nay biến mất rồi
Ba vạn sáu ngàn là mấy chốc
Tám mươi một kiếp được bao thời
Thơ Đường thuận nghịch in chưa ráo
Từ vận ngược xuôi kiếm bở hơi
Để lại cho người bao luyến tiếc
Vội vàng chi lắm lệ trào rơi
Tâm Thành
VĨNH BIỆT HUYNH NGỌC ẨN NHI HUYỀN
Bảy chín mùa xuân Ngọc Ẩn ơi !
Ra đi bạn hữu lệ tuôn rơi
Đường thi sắc sảo lưu muôn thuở
Lục bát thanh tao để lại đời
Gặp gỡ bao năm tình mãi thắm
Giao lưu bấy tháng nghĩa luôn ngời
Hôm nay vĩnh biệt lòng đau xót
Mến mộ hiền huynh tỏ mấy lời
Hoàng Từ
THƯƠNG TIẾC BẠN
Đồng hương thi sĩ của tôi ơi
Ông bạn sao đành bỏ cuộc chơi
Tiên cảnh trời cao xa vợi vợi
Bạn bè tình nặng xót bời bời
Vần thơ xướng họa đà sai ý
Chén rượu tạc thù chửa thấm môi
Cầu chúc hồn phiêu miền cực lạc
Trần gian thương tiếc mãi đời đời
Văn Thanh
NÉN HƯƠNG VĨNH BIỆT
(Vọng bái hương hồn anh Ngọc Ẩn NH )
Phút giây vĩnh biệt tiễn anh đi
Đau đớn trong tim biết nói gì
Thi hữu còn đây, lòng luyến tiếc
Vần thơ để lại, ý nồng say
Saigon - trời đất thêm u ám
Phố Biển - gió mây ngập đắng cay
Thắp nén hương trầm, xin tưởng niệm
Nhi Huyền Ngọc Ẩn - ánh trăng đầy .
Phương Hà
THƯƠNG TIẾC
Một cánh sao sa lạc cuối trời
Lạnh lùng mây xám cũng ngừng trôi
THUYỀN TÌNH LẠC BẾN* xa tầm mắt
NỖI NHỚ TÌNH QUÊ* tiếc giọng cười
KHOÁN THỦ THƠ KIỀU* tươi vạn sắc
TÌNH THU CÒN ĐỌNG** đẹp muôn lời
Ngàn năm thuận nghịch dư âm mãi
Dù bóng người xưa đã khuất rồi.
Thy Lệ Trang
* Tựa đề những bài thơ của huynh Ngọc Ẩn NH
**Tên một tuyển tập thơ Ngọc Ẩn NH và TLT do huynh Ngọc Ẩn NH tập hợp.
TIỄN ANH
Xúc động nghẹn ngào tỷ muội ơi!
Anh về chốn ấy hãy rong chơi
Giã từ ngày tháng thôi lo lắng
Trau chuốt hồn thơ khó rối bời
Cảm động người khuyên “Đừng lạc ý”(*)
Dỗi hờn dạ nén cố vâng lời
Trầm hương thắp gửi lòng thành kính
Ngưỡng mộ tài năng mãi nhớ đời.
Như Thu
(*) Có lần Như Thu họa bài với huynh Nhì, nhưng thơ lạc đề huynh ấy đã chỉ dẫn thật tận tình & buộc NT phải họa lại (thật tình NT ko muốn họa lại chút nào hết, nhưng ko hiểu sao lại họa bài mới, đó là lần đầu tiên NT phải họa tới 2 bài).Khi nhận được bài thứ hai thì huynh Nhì có nói:"Bài này đúng nè, anh không nói nữa đâu, hihi …” (NT nhớ hoài!)
NÉN HƯƠNG TIỄN BẠN
Kính bái hương hồn anh Ngọc Ẩn NH
Một nén hương lòng tiễn bạn thơ
Lâu nay xướng họa cứ như mơ
Chưa lần gặp gở mà tri kỷ
Lắm lúc tâm đầu đã đợi chờ
Súc tích âm vần buông chữ dọ
Sâu xa ý nghĩa thả câu hờ
Anh về lạc cảnh hồn siêu độ
Thi hữu dành ngày nhớ bạn thơ
Hải Rừng
KÍNH VIẾNG BÁC NGỌC ẨN NHI HUYỀN
Ngọc Ẩn Nhi Huyền nhập cõi tiên
Vần thơ gác lại để bên hiên.
Trường sinh bất tử đâu trần thế
Quy luật muôn đời lẽ tự nhiên
Phố Biển không quên tình của Bác
Hoàng Gia nhớ mãi nghĩa người hiền.
Tâm nhang thành kính đầy thương tiếc
Bái biệt Nhi Huyền nhập cõi tiên.
Lương Thế Hùng
THƯƠNG NHỚ NGỌC ẨN NHI HUYỀN
Tiễn biệt thi nhân đến cửu nguyên
Lưu danh Ngọc Ẩn ghép Như Huyền
Hoàng Gia chợt lặn vầng sao sáng
Phố Biển vừa phai bóng chén khuyên
Hạ trước người ơi thơ gởi bạn
Thu nay gió hỡi bến xa thuyền
Cầu mong chốn ấy huynh yên nghỉ
Cuộc sống dương gian đã vẹn tuyền
Bửu Tùng
GIÃ BIỆT NANH
Ngọc Ẩn Nhi Huyền bút hiệu thơ
Đã tròn nghiệp dĩ kén ươm tơ
Nha Trang, thân quyến hương đưa tiễn
Tiên cảnh, văn nhân phách đợi chờ
Trăm nhớ Hoàng Gia cầu đắc quả
Một nằm Linh Chốn tựu duyên cơ
Trần gian còn đó bao người mến
Ngọc Ẩn Nhi Huyền di cảo thơ !
Châu Thạch
HÃY NGỦ YÊN
Thế là Ngọc Ẩn chốn nao rồi ? !
Sao bỏ vườn thơ, biệt cõi đời ?
Địa ngục hẹp hòi, đừng bén mảng
Thiên đàng rộng mở, cứ rong chơi
Chẳng riêng sông núi còn thương tiếc
Mà cả trăng sao cũng ngậm ngùi !
Một nẻo, một đàng xa diệu vợi
Cầu mong Ngọc Ẩn ngủ yên thôi
Thục Nguyên
MỘT THOÁNG PHÙ DU
Nồng nồng mắt lệ khói hương cay
Một thoáng trầm tư nét úa mày
Tàn rữa xác thân đời ô trược
Thong dong hồn phách cõi thiên thai
Ba chìm lận đận, tằm buông kén
Bảy nổi long đong, bướm thoát ngài
Bể khổ luân hồi sao tránh khỏi
Lưu danh vạn thuở chỉ còn ai?
Hoàng Anh Vi
LỜI THƠ TIỄN BIỆT
Thôi rồi anh đã bỏ sân chơi!
Bỏ bạn, bỏ thơ, bỏ cõi đời!
Ngọc Ẩn Nhi Huyền thi hữu hỡi!
Hoàng Gia thi hội tiếc thương người!
Tôi viết lời thơ tiễn biệt người
Trời chiều nắng nhạt ráng vàng rơi
Nhân sinh ký thác vương hoài bảo
Sự nghiệp cưu mang đến suốt đời
Xướng khúc tinh ca hương phố biển
Hòa vần thi cảm gió ngàn khơi
Mùa thu bảy chín lòng thanh thản
Trả lại trần ai tiếng khóc cười!
Nguyễn Đắc Thắng
VĨNH BIỆT NGƯỜI
Huynh còn xướng họa mới đây thôi
Sao vội thong dong cưỡi hạc rồi!
Vẫn biết vô thường thân giả hợp
Mà sao hữu ái lệ buồn rơi
Về nương tịnh độ tâm thanh thản
Đến trụ huyền vi thức thảnh thơi
Bản quán tình thơ sầu vọng tiễn
Thẫn thờ bái biệt tội người ơi…
Lê Đăng Mành
KHÓC NGƯỜI
Người đã ra đi biệt hải hà
Vội vàng chi thế bỏ ta bà
Phải chăng kiếp số mà ly cách
Hay bởi mệnh trời chịu lánh xa
Thuận nghịch đường thi đâu bạn sánh
Âm vần lục bát khó ai qua B
ài thơ “yết hậu” vừa cho trám
Tin dữ nghe xong . . . mắt lệ nhòa !
SK
TIỄN BẠN.
Anh đà về Cõi Mù Sương.
Gia nương bỏ lại, tiếc thương ngập lòng.
Trang thơ còn đó ấm nồng,
Mà người thôi đã hồng trần biệt ly
Như Bá Nha bỏ Tử Kỳ,
Câu thơ xướng họa còn ghi Gia Hoàng.
Anh đà bỏ bến, tách thuyền,
Thong dong về chốn Cửu tuyền Bình An.
Chúng tôi còn chốn trần gian,
Một mai nắng gió vô thường thế nhân,
Cũng rồi xa bến,dời chân,
Con thuyền Sinh Tử đâu dành riêng ai.
Tiễn Anh sao khỏi lệ rơi,
Âm dương đôi ngả khó vơi nỗi sầu.
Hương thơm 1 nén cúi đầu,
CHỐN BÌNH AN đến, nguyện cầu chúc Anh.
Hoài Hương
BÀI THƠ GỬI THEO ANH
Chưa gặp nhau đã biệt ly
Phố biển còn đó anh đi sao đành?
Hôm nào mới đọc thơ anh
Bài thơ anh viết còn xanh nghĩa tình
Đọc thơ anh, mộng bóng hình
Ngờ đâu anh đã một mình ra đi
Gió chiều phố biển vu vi
Nha-Trang sóng gọi thầm thì nhớ thương
Từ nay cách trở âm dương
Vầng thơ thi hội mãi vương vấn lòng
Anh đi anh có buồn không
Để tôi nỗi nhớ̀́ niềm mong âm thầm
Chiều nay Mỹ quốc xa xăm
Ngồi đây nhớ bạn khôn cầm giọt thương
Mạnh Trương
ANH ĐI
Dâng hương linh nhà thơ
Ngọc Ẩn Nhi Huyền
Anh đi coǹ để bài thơ
Cho tôi thương nhớ thẩ n thơ bồi hồi
Bài thơ còn đó anh ôi
Mà anh nay đã xa xôi chốn nào
Anh đi về cõi trời sao
Mối tình thi-hữu nhớ nhau ngậm ngùi
Câu thơ xướng họa buồn vui
Hương hoa một thuở đau vùi nhớ thương
Cho dù cách trở âm dương
Phương trời haải ngoại,quê hương xa vời
Tôi còn nhớ mãi anh ơi
Ân tình thắm đượm bao lời thơ xưa
Tôi nghe lòng có gió mưa
Chiều thu ảm đạm hồn thừa nhớ nhung
Hẹn anh,tàu chuyến cuối cùng
Về miền thiên cổ trùng phùng bên nhau.
Mạnh-Trương
Thành kính phân ưu cùng tang quyến
Hôm nay anh đã thật đi rồi
Ngọc Ẩn Nhi Huyền Bạn của tôi
Biết đến bao giờ ta gặp mặt
Ngàn thu ngã rẽ mãi chia phôi.
Cao Bằng
Thành kính phân ưu cùng tang quyến ...
Anh đã ra đi thật mất rồi
Hồn anh thơ thẩn áng mây trôi
Nhi Huyền Ngọc Ẩn đành xa cách
Bỏ lại Hoàng Gia với cuộc đời !
Trịnh Cơ
TIỄN BIỆT
(Thành kính phân ưu)
Ngọc Ẩn Nhi Huyền sao lỡ đi
Còn đây vẫn ấm áng Đường thi
Văn Đàn lắm bạn châu nhòa giấy
Phây búc bao người lệ đẫm mi
Nối gót cha ông về cực lạc
Theo đường Phật tổ thoát sân si.
Nha Trang mưa gió mây đen phủ
Sóng biển dâng trào khúc biệt ly
Huy Vụ, 28/09/2015.
Có phải đi rồi đi mãi đâu !
Người đi để lại những đêm thâu
Mòn khuya chỉ một mình em thức
Nhầu tóc còn bao nửa sợi sầu
Nhìn ngọn Chứa Chan chan chứa nhớ
Trông dòng Thương Bạc bạc thương đau
Chừ tang thương quá, thương thương lắm
Chưa thấy trùng dương đã trắng đầu!
LêThiện Minh Khoa
Họa 1:
NHƯ GIỌT TRĂNG SƯƠNG
Bạc dấu rêu còn biết hỏi đâu
Vo tròn nỗi nhớ nát canh thâu !
Đàn treo gác lạnh buồn tơ phím
Ý đọng dòng khuya vỡ mạch sầu.
Lệ sử còn thơm tình sử thắm
Cung đời vẫn nhịp khối đời đau!
êm đêm bóng nhỏ hoài tâm sự
Từng giọt trăng sương điểm mái đầu.
Long Xuyên, 28 tháng 5.2012
MẶC PHƯƠNG TỬ.
Họa 2:
HOÀI CẢM
Người về thoáng chốc lại đi đâu?
Thoát rơi ngầy ngật suốt canh thâu
Lối xưa tím ngắt bằng lăng nhớ
Đường cũ vàng hoe suối lạnh sầu
Bên nọ Núi Ông ông Núi nhớ
Phía nầy Bà Đội đội mà đau
Xa cách muôn trùng, xa cách mãi
Bao giờ trở lại thưở ban đầu !
Huỳnh Mai Trang, An Giang.
Họa 3:
CHỜ ANH
Tìm cả trong mơ chẳng thấy đâu
Mong nhau mòn mỏi suốt canh thâu
Trước sân vắng vẻ cành hoa tủi
Dưới mái cô liêu một bóng sầu
Ngắm núi Bài Thơ thơ thổn thức
Trông dòng Tam Bạc bạc niềm đau
Dẫu lòng nhung nhớ bao mong nhớ
Em nguyện chờ anh đến bạc đầu!
XUÂN LỘC, Hà Nội
Họa 4:
NHỚ XƯA
Từ ngày đưa tiễn mãi về đâu
Trằn trọc đêm dài đến sáng thâu
Chợt tỉnh cồn cào khơi nỗi khát
Vừa mơ thổn thức gợi cơn đau
Đến hồ Than Thở thở than nhớ
Nhớ bạn ngẩn ngơ ngơ ngẩn sầu
Biết đến bao giờ ta gặp lại
Như ngày xưa ấy thuở xanh đầu !...
PHAN THỊ THANH MINH, Hà Nội
Họa 5:
NHỚ THƯƠNG
Người đã đi xa, xa tít đâu
Để ta mòn mỏi, trắng canh thâu
Cam Ly, ly cách, ngăn dòng thảm
Tình Ái, ái ân, lạnh gối sầu
Nhìn bóng Hương Giang, vàng nỗi nhớ
Trông đồi Đỉnh Ngự, tím lòng đau
Trời Tây ngoảnh lại, xa xuôi quá
Chớ ngại trùng khơi, sóng bạc đầu.
Vĩnh Hoàng, BR-VT
Họa 6:
HẸN ƯỚC
Hẹn ước mà chi chẳng tới đâu
Thương yêu quằn quại suốt canh thâu
Trăng soi ngõ trúc khơi niềm nhớ
Gió réo vườn cau gợi giọt sầu
Một thuở xa rồi hương dấu ái
Hai đường cách biệt cuộc tình đau
Em đem gío bụi cài lên tóc
Để tháng ngày mong bạc mái đầu .
Lê Bá Lộc- USA
Họa 7:
NHỚ
Góc bể chân trời em ở đâu ?
Nhớ thương thao thức suốt canh thâu
Đêm đông ngóng đợi lòng đau thắt
Ngày hạ chờ mong dạ tủi sầu
Ngồi ngắm Chợ Phiên phiên chợ vắng
Luống trông Thành Cổ cổ thành đau
Cuộc đời dâu bể tang thương quá
Chưa chín nồi kê đã bạc đầu!...
Trần Văn Hạng, Đông Hà
Họa 8:
NHỚ CAO NGUYÊN
Đà Lạt nghĩa tình chẳng lạt đâu!
Người ơi, nhung nhớ suốt canh thâu!
Xuân Hương lưu luyến hương xuân muộn
Than Thở thở than dạ khúc sầu.
Thổ mộ ngân vang nghe ảo não
Ngàn thông réo rắt chạnh niềm đau.
Nỗi buồn vời vợi cao cao ngút
Ngấn bụi thời gian trắng mái đầu.
HỒ TRỌNG TRÍ
Kim Long,Châu Đức, BRVT
Họa 9:
CẢM HOÀI
Đi rồi!... Em đã đi về đâu
Để lại trần gian vạn nốt sầu!
Nuốt lệ ngỡ đau trăng thổn thức
Ngăn lòng tưởng tiếc trắng canh thâu
Bốn phương trời đất đất trời nhớ
Muôn dặm hải hồ hồ hải đau
Tình vẫn yêu càng yêu lắm lắm
Tóc xanh sương bạc muối tiêu đầu!
Lê Văn Thanh, BR- VT
Họa 10:
HOÀI CẢM
Bất ngờ em nở bỏ đi đâu
Đau thắt tâm can những mối sầu!
Nhìn ngọn hải đăng khơi nỗi nhớ
Ngó cơn sóng dữ gợi buồn đau
Đêm khuya thao thức tâm dằn vặt
Sáng dậy ngẩn ngơ tóc bạc đầu
Khắc khoải tiếc thương tình cách biệt
Ngày ngày tháng tháng trắng đêm thâu
HỒ HẮC HẢI
Quận 8 - TP. Hồ Chí Minh
Họa 11:
ĐẾN BẠC ĐẦU!
Em đã đi rồi đến tận đâu ?
Để anh thao thức suốt canh thâu
Lòng dâng dâng ngập niềm thương nhớ
Dạ đắm đắm sâu nỗi hận sầu
Hồng Lĩnh lĩnh bao điều nuối tiếc
Lam Giang giang lắm chuyện buồn đau
Tình yêu chung thủy yêu chung thủy
Còn giữ vẹn nguyên đến bạc đầu!
Lê Trường Hưởng
Họa 12:
KỶ NIỆM ĐẦU
Gĩa biệt nhau rồi người ở đâu ?
Để buồn gối lẻ thức canh thâu
Đường hoang màu nắng chừng phai nhạt
Vườn lạnh sắc hoa cũng héo sầu
Nhìn thác Ba Lòng lòng quạnh quẽ
Ngắm trăng Vỹ Dạ dạ buồn đau
Chiều nương cánh nhạn mờ sương núi
Vương đọng trong ta kỷ niệm đầu .
Nguyễn Thanh Bá
Họa 13:
QUÊ XƯA
Quê kiểng tôi nghèo ai biết đâu
Chăn đơn gió thốc trắng canh thâu
Gió lùa cháy mặt kêu chi khổ
Nước đạp treo chân biết mấy sầu
Lúa lũ cuốn trôi, trôi quá xót
Người tràn theo vớt, vớt thêm đau
Âm thầm chịu đựng đời cơ cực
Từ lúc trẻ thơ đến bạc đầu.
Mùa lũ 2012
Nguyễn Thanh Xuân, Hà Nội
Họa 14:
NHỚ CỐ NHÂN
Ngày cũ bây giờ ở chốn đâu
Ta tìm trong mộng suốt canh thâu
Người ơi, thuở ấy đêm không ngủ
Bạn hỡi ngày xưa dạ đượm sầu
Chờ mỏi mòn hoài càng thấm khổ
Ngóng vô vọng mãi lại thêm đau
Hễ còn xa cách còn mong đợi
Nỗi nhớ như sương nhuộm mái đầu
T.D
Làng Hóp 03h00’ 09-10-2012
Họa 15:
CHỜNG(1) CƯỚI (Họa mượn vận bằng từ cổ Quảng Trị)
Ơi eng(2) thợ mộc dờ(3) eng đâu(4)
Chờng cưới tui (5) ưng đục mộộng(6) thâu
Khít rịt, trơn tru, rờ(7) mới sướng
Hở hang, dam dở(8) ngó thêm sầu
Lắp thang cứng, cứng ngồi khôông(9) lọi(10)
Trãi vạt(11) êm, êm nằm đợ(12) đau
Dún(13) thử mà nghe kêu trẹo tréc
Coi dư(14) chưa! Mần(15) lại từ đẩu.
Nguyễn Thanh Xuân
Chú thích: Từ cổ Quảng Trị:
1, Giường; 2, Anh; 3, Nhờ 4, Làm, đóng 5, Tôi 6, Mộng 7,Sờ,
8, Nham nhở 9, Không 10, Gãy 11, Giát giường 12, Đỡ 13, Nhún; 14, Như 15,
Họa 16:
Người đã bỏ đi mãi tận đâu
Để ta thương nhớ suốt canh thâu
Đêm tàn sương lạnh thêm thao thức
Trăng khuyết gió lay gợi cảm sầu
Lên núi Đá Chồng chồng đá nhớ
Ra hồ Than Thở thở than đau
Bao nhiêu nước mắt buồn ly biệt
Chờ đợi hoài mong bạc mái đầu!
Nhân Hưng, 5h ngày 11-10-2012
Tạ Anh Ngôi
Họa 17:
THỦY CHUNG
Kẻ đó người đây xa cách đâu
Mà sao vương vấn mãi ngàn thâu
Trăng treo sương tối làm hoa tủi
Gio gác mưa khuya khiến nụ sầu
Ngắm bóng mây bay bay nỗi nhớ
Trông màu tuyết phủ phủ niềm đau
Chao ôi! thương quá... ôi! thương quá
Ươc nguyện cùng anh tới bạc đầu
Trần Ngộ
bảo lộc lâm đồng
Họa 18:
CẢM HOÀI
Đừng hỏi cách ly bởi tại đâu?
Để rồi trằn trọc suốt canh thâu
Bao đêm dài thở than than thở
Những tháng ròng sầu thảm thảm sầu
Lại lắm xót thương thương lại xót
Càng thêm suy nghĩ nghĩ càng đau
Tại anh tại ả nên suy thoái
Rối rắm ăn năn đến bạc đầu
Lê Chí Phóng
âu nhi . hải tân . hải lăng . quảng trị
Họa 19:
YÊU MÃI!
Đã đi có biết chắc về đâu
Người ở sầu dâng lòng chạnh thâu
Vời vợi buồn thương lên xót cảm
Bời bời tiếc nuối nhói cung sầu
Nghìn trùng xa cách, cách nhung nhớ
Muôn dặm ngăn chia, chia nỗi đau
Dâu bể dòng đời tan tác quá
Thì yêu hơn thuở gặp ban đầu…!
Lê Đăng Mành, Hải Lăng, Quảng Trị
Họa 20:
NỖI LÒNG NGƯỜI ĐÀ LẠT
Đà lạt sương mờ đến tận đâu !
Mà sông Seine cuộn sóng canh thâu
Hồ chưa lắng xuống niềm tâm sự
Thông vội trườn cao mấy tán sầu
Hoa lũng “Tình Yêu” vừa chớm nở
Trăng lầu “Mộng Đẹp” rướm niềm đau
Người đi xa biệt chân mây trắng
Phố lạnh riêng ai tuyết nhuộm đầu.
LGV
Họa 21:
NHỚ MONG ĐÀ LẠT
Chưa dễ gì quên Đà Lạt đâu,
Từng ngày mong nhớ tựa ba thâu(*)
Kìa chiều sương xuống thông rung nhớ,
Nọ sáng mây lên suối chảy sầu.
Nhớ sắc Cúc Vàng vàng nuối tiếc,
Thương màu Phượng Tím tím hờn đau.
Ngày về mong quá mong mong quá,
Cho dẫu thời gian bạc mái đầu.
Nguyễn Tường, NY May 31, 2012
(*) thâu : mùa thứ ba, sau mùa hạ, trước mùa đông.
Nghĩa rộng : Năm. Một ngày đằng đẵng xem bằng ba thâu.
( Chú thích của TG )
Họa 22:
MỘT THỜI ĐÃ QUA...
Duyên lỡ tình tan phận mãi đâu
Ai người cô quạnh suốt canh thâu
Linh Sơn cảnh thức bao tâm sự
Than Thở miên mang mấy hận sầu
Hương sắc nhạt nhòa, nhòa sắc nhớ
Xuân tình mòn mỏi, mỏi tình đau
Một mình lặng lẽ dòng dư lệ
Thương một đời hoa bạc mái đầu
Quang Tuyết
Họa 23:
HOÀI CẢM
Người đã đi rồi. Nay ở đâu?
Để ta khắc khoải suốt canh thâu.
Dải dầu năm tháng vương màu nhớ,
Mòn mỏi ngày đêm vướng giọt sầu.
Gọi Cuội tâm tình - tình bạc bẽo,
Nhìn trăng kể chuyện - chuyện niềm đau.
Phế hưng, hưng phế đời gian dối,
Mới đó mà nay đã bạc đầu
Hoàng Kim Liên .
KHOẢNG RIÊNG
Nắng sớm hừng lên khỏa mái hiên
Xoa tan bao những đắng cay, phiền
Ngàn hoa lủng lẳng đơm hương nhụy
Đàn bướm lượn chao ướm đọ duyên
Sương giọt xóa mành giao nẻo lối
Thời gian gõ nhịp điểm tân niên
Bóng chiều dần khép hừng tây đón,
Để lại sân đời khoảng tối riêng...
Quảng Trị 08/12/2012
- Văn Thiên tùng
SK
TIỄN BẠN.
Anh đà về Cõi Mù Sương.
Gia nương bỏ lại, tiếc thương ngập lòng.
Trang thơ còn đó ấm nồng,
Mà người thôi đã hồng trần biệt ly
Như Bá Nha bỏ Tử Kỳ,
Câu thơ xướng họa còn ghi Gia Hoàng.
Anh đà bỏ bến, tách thuyền,
Thong dong về chốn Cửu tuyền Bình An.
Chúng tôi còn chốn trần gian,
Một mai nắng gió vô thường thế nhân,
Cũng rồi xa bến,dời chân,
Con thuyền Sinh Tử đâu dành riêng ai.
Tiễn Anh sao khỏi lệ rơi,
Âm dương đôi ngả khó vơi nỗi sầu.
Hương thơm 1 nén cúi đầu,
CHỐN BÌNH AN đến, nguyện cầu chúc Anh.
Hoài Hương
BÀI THƠ GỬI THEO ANH
Chưa gặp nhau đã biệt ly
Phố biển còn đó anh đi sao đành?
Hôm nào mới đọc thơ anh
Bài thơ anh viết còn xanh nghĩa tình
Đọc thơ anh, mộng bóng hình
Ngờ đâu anh đã một mình ra đi
Gió chiều phố biển vu vi
Nha-Trang sóng gọi thầm thì nhớ thương
Từ nay cách trở âm dương
Vầng thơ thi hội mãi vương vấn lòng
Anh đi anh có buồn không
Để tôi nỗi nhớ̀́ niềm mong âm thầm
Chiều nay Mỹ quốc xa xăm
Ngồi đây nhớ bạn khôn cầm giọt thương
Mạnh Trương
ANH ĐI
Dâng hương linh nhà thơ
Ngọc Ẩn Nhi Huyền
Anh đi coǹ để bài thơ
Cho tôi thương nhớ thẩ n thơ bồi hồi
Bài thơ còn đó anh ôi
Mà anh nay đã xa xôi chốn nào
Anh đi về cõi trời sao
Mối tình thi-hữu nhớ nhau ngậm ngùi
Câu thơ xướng họa buồn vui
Hương hoa một thuở đau vùi nhớ thương
Cho dù cách trở âm dương
Phương trời haải ngoại,quê hương xa vời
Tôi còn nhớ mãi anh ơi
Ân tình thắm đượm bao lời thơ xưa
Tôi nghe lòng có gió mưa
Chiều thu ảm đạm hồn thừa nhớ nhung
Hẹn anh,tàu chuyến cuối cùng
Về miền thiên cổ trùng phùng bên nhau.
Mạnh-Trương
Thành kính phân ưu cùng tang quyến
Hôm nay anh đã thật đi rồi
Ngọc Ẩn Nhi Huyền Bạn của tôi
Biết đến bao giờ ta gặp mặt
Ngàn thu ngã rẽ mãi chia phôi.
Cao Bằng
Thành kính phân ưu cùng tang quyến ...
Anh đã ra đi thật mất rồi
Hồn anh thơ thẩn áng mây trôi
Nhi Huyền Ngọc Ẩn đành xa cách
Bỏ lại Hoàng Gia với cuộc đời !
Trịnh Cơ
TIỄN BIỆT
(Thành kính phân ưu)
Ngọc Ẩn Nhi Huyền sao lỡ đi
Còn đây vẫn ấm áng Đường thi
Văn Đàn lắm bạn châu nhòa giấy
Phây búc bao người lệ đẫm mi
Nối gót cha ông về cực lạc
Theo đường Phật tổ thoát sân si.
Nha Trang mưa gió mây đen phủ
Sóng biển dâng trào khúc biệt ly
Huy Vụ, 28/09/2015.
NHÂN NGÀY HIỀN MẪU
Khơi dòng thơ cũ soi tình
mẹ
Đốt nén hương buồn tưởng nghĩa cha
(ĐNKN)
Đốt nén hương buồn tưởng nghĩa cha
(ĐNKN)
[1]VÒNG TAY MẸ ẤM
Quê hương từ độ
mịt mù xa
Dáng mẹ thềm xưa chẳng nhạt nhòa
Trăm nỗi ưu sầu cơn hoạn nạn
Một đời tần tảo buổi phong ba
Thân con bao tuổi còn thơ dại
Tình mẹ ngàn năm vẫn đậm đà
Khao khát đôi vòng tay mẹ ấm
Dù con mái tóc đã sương pha
Dáng mẹ thềm xưa chẳng nhạt nhòa
Trăm nỗi ưu sầu cơn hoạn nạn
Một đời tần tảo buổi phong ba
Thân con bao tuổi còn thơ dại
Tình mẹ ngàn năm vẫn đậm đà
Khao khát đôi vòng tay mẹ ấm
Dù con mái tóc đã sương pha
NGUYỄN VÔ CÙNG
(Maryland)
[2]LÒNG MẸ
Vòng tay chưa ấm
đã rời xa
Ánh mắt bâng khuâng lệ xóa nhòa
Mẹ ủ hình con tuơi diễm ảnh
Con chờ tiếng mẹ động dư ba
Ví dầu năm tháng vui sai bước
Ơi hỡi ngày đêm mộng quá đà
Ai hiểu lòng con hơn chính mẹ
Giờ thì cách trở lắm phôi pha
Ánh mắt bâng khuâng lệ xóa nhòa
Mẹ ủ hình con tuơi diễm ảnh
Con chờ tiếng mẹ động dư ba
Ví dầu năm tháng vui sai bước
Ơi hỡi ngày đêm mộng quá đà
Ai hiểu lòng con hơn chính mẹ
Giờ thì cách trở lắm phôi pha
CAO MỴ NHÂN (Cali)
[3]NHỚ MẸ
Ôi! đã muôn trùng, vạn cách xa
Tình thâm mẫu tử chẳng phai nhòa
Mây dù vất vuởng trời phong vũ
Bèo dẫu lênh đênh chốn thủy ba
Vóc hạc chiêm bao còn lẩn quất
Lòng quê bóng trúc vẫn la đà
Tóc xưa mẹ ủ huơng bồ kết
Thấm thoắt giờ đây sương tuyết pha
Ôi! đã muôn trùng, vạn cách xa
Tình thâm mẫu tử chẳng phai nhòa
Mây dù vất vuởng trời phong vũ
Bèo dẫu lênh đênh chốn thủy ba
Vóc hạc chiêm bao còn lẩn quất
Lòng quê bóng trúc vẫn la đà
Tóc xưa mẹ ủ huơng bồ kết
Thấm thoắt giờ đây sương tuyết pha
ĐOÀN NGỌC KIỀU
NGA (Boston)
[4]NHỚ NGÀY MUA HOA DÂNG MẸ
Tiếng hát, lời kinh vọng chốn xa
Tuổi thơ hồi ức chửa phai nhòa
Hồn nhiên chân sáo, hàng song thất
Hòa điệu cung kèn, trống bảy ba
Bạch lạp, hoa hồng tung bát ngát
Trầm hương, khói trắng quyện la đà
Maria, Mẹ đầy ơn phúc!
Đây tấm lòng con tóc bạc pha
Tiếng hát, lời kinh vọng chốn xa
Tuổi thơ hồi ức chửa phai nhòa
Hồn nhiên chân sáo, hàng song thất
Hòa điệu cung kèn, trống bảy ba
Bạch lạp, hoa hồng tung bát ngát
Trầm hương, khói trắng quyện la đà
Maria, Mẹ đầy ơn phúc!
Đây tấm lòng con tóc bạc pha
ĐOÀN CHINH NAM
[5]MƠ BÓNG MẸ
Vời trông quê cũ nghìn trùng xa
Nhớ mẹ trào dâng lệ thấm nhòa
Mòn mỏi bao ngày mơ bóng mẹ
Chập chờn trăm giấc mộng hình ba
Bên này con khảy cung se sắt
Nơi ấy mẹ ru khúc đậm đà
Thỏ lặn ác tà lòng mãi vọng
Ngày về thăm mẹ chẳng phôi pha.
UYÊN PHƯƠNG MINH NGUYỆT
Vời trông quê cũ nghìn trùng xa
Nhớ mẹ trào dâng lệ thấm nhòa
Mòn mỏi bao ngày mơ bóng mẹ
Chập chờn trăm giấc mộng hình ba
Bên này con khảy cung se sắt
Nơi ấy mẹ ru khúc đậm đà
Thỏ lặn ác tà lòng mãi vọng
Ngày về thăm mẹ chẳng phôi pha.
UYÊN PHƯƠNG MINH NGUYỆT
[6]THEO NGỌN MÂY XA
Bài thơ này viết
tận nơi xa
Tình nghĩa quê hương chửa xóa nhòa.
Những muốn tháng ngày rồi hội ngộ
Lại buồn số kiếp phải bôn ba.
Luôn luôn mong giữ còn chừng mực
Mãi mãi xin không chịu quá đà.
Để lúc trở về... con của mẹ
Tấm lòng hiếu thảo chẳng phôi pha.
NGUYỄN-PHÚ-LONG
Tình nghĩa quê hương chửa xóa nhòa.
Những muốn tháng ngày rồi hội ngộ
Lại buồn số kiếp phải bôn ba.
Luôn luôn mong giữ còn chừng mực
Mãi mãi xin không chịu quá đà.
Để lúc trở về... con của mẹ
Tấm lòng hiếu thảo chẳng phôi pha.
NGUYỄN-PHÚ-LONG
[7]MẸ LÀ TẤT CẢ
Kỳ quan đẹp nhất
có đâu xa
Hình ảnh thân thương chẳng phút nhòa
Biển rộng mênh mông ân đức mẹ
Trời cao lồng lộng nghĩa tình cha
Ước mơ ấm áp bên thân mẫu
Toại nguyện an nhiên cạnh Phật Đà
Với mẹ đời con là tất cả
Dẫu cho ngày tháng có phôi pha.
Hình ảnh thân thương chẳng phút nhòa
Biển rộng mênh mông ân đức mẹ
Trời cao lồng lộng nghĩa tình cha
Ước mơ ấm áp bên thân mẫu
Toại nguyện an nhiên cạnh Phật Đà
Với mẹ đời con là tất cả
Dẫu cho ngày tháng có phôi pha.
TRẦN QUẾ SƠN (Illinois)
[8]
Chín chữ sinh
thành ơn nghĩa mẹ
Ngàn năm tưởng nhớ đức công cha.
Ngàn năm tưởng nhớ đức công cha.
Trông vời cố quận tít mù
xa
Hình ảnh không sao thể xóa nhòa
Nhìn vợ cưu mang thương nhớ mẹ
Ngó mình lao động cám ơn ba
Thái Sơn công đức cao vời vợi
Nam Hải tình yêu quả đậm đà
Chiếu ướt dành nằm con khỏi khóc
Hàng ngàn kỷ niệm khó phôi pha!
Hoài Việt NGUYỄN VĨNH TƯỜNG
Hình ảnh không sao thể xóa nhòa
Nhìn vợ cưu mang thương nhớ mẹ
Ngó mình lao động cám ơn ba
Thái Sơn công đức cao vời vợi
Nam Hải tình yêu quả đậm đà
Chiếu ướt dành nằm con khỏi khóc
Hàng ngàn kỷ niệm khó phôi pha!
Hoài Việt NGUYỄN VĨNH TƯỜNG
[9]NHỚ NGÀY HIỀN MẪU
Hình ảnh Mẹ
đây,.. Mẹ ở xa,
Mẹ con tình nghĩa chẳng phai nhoà.
Cầu mong ngày mới con bên Mẹ,
Nguyện ước tương lai Má gặp Ba.
Tích đức, thế nhân luôn ngưỡng vọng,
Tu thân, tín hữu chẳng la đà.
Đoàn viên gia thất nơi trường cửu,
Thoát cảnh trần ai chốn nhạt pha.
Mẹ con tình nghĩa chẳng phai nhoà.
Cầu mong ngày mới con bên Mẹ,
Nguyện ước tương lai Má gặp Ba.
Tích đức, thế nhân luôn ngưỡng vọng,
Tu thân, tín hữu chẳng la đà.
Đoàn viên gia thất nơi trường cửu,
Thoát cảnh trần ai chốn nhạt pha.
THẾ KIÊN
Dominic
[10]VÒNG TAY
HIỀN MẪU
Nửa thế kỷ qua tưởng
đã xa
Lòng thương nhớ má vẫn khôn nhoà
Hiền Lương mấy nhịp đầy giông tố !
Bến Hải đôi bờ lắm thuỷ ba !
Phía Bắc mẹ già thân lận đận
Miền Nam con trẻ phận la đà
Vòng tay hiền mẫu luôn khao khát
Dẫu biết đầu mình tóc tuyết pha
Lòng thương nhớ má vẫn khôn nhoà
Hiền Lương mấy nhịp đầy giông tố !
Bến Hải đôi bờ lắm thuỷ ba !
Phía Bắc mẹ già thân lận đận
Miền Nam con trẻ phận la đà
Vòng tay hiền mẫu luôn khao khát
Dẫu biết đầu mình tóc tuyết pha
LT ĐỖ QUÝ BÁI
[11]NHỚ MẸ
[11]NHỚ MẸ
Thương nhớ vô cùng
bóng dáng xa
Thiên thu mù mịt lệ phai nhoà
Năm tàn tần tảo qua ngày chạp
Xuân mới lạnh lùng tới tháng ba
Xưa mẹ tâm từ luôn sáng láng
Nay con bất hiếu vẫn sa đà
Xa quê lạc lối vời non nước
Lạnh giá lòng con tựa tuyết pha
CHÂN DIỆN MỤC
Thiên thu mù mịt lệ phai nhoà
Năm tàn tần tảo qua ngày chạp
Xuân mới lạnh lùng tới tháng ba
Xưa mẹ tâm từ luôn sáng láng
Nay con bất hiếu vẫn sa đà
Xa quê lạc lối vời non nước
Lạnh giá lòng con tựa tuyết pha
CHÂN DIỆN MỤC
[12]KHÓC MẸ
Người về miên viễn
cõi ngàn xa
Năm tháng không phai giọt lệ nhòa
Nội ngoại tôn vinh hàng nữ hạnh
Láng giềng khâm phục nét thu ba
Nhu mì thân thiện làn môi thắm
Khiêm tốn đơn sơ mảnh áo đà
Hướng vọng mẹ hiền nơi chín suối
Suốt đời thương tiếc chẳng phôi pha!
Năm tháng không phai giọt lệ nhòa
Nội ngoại tôn vinh hàng nữ hạnh
Láng giềng khâm phục nét thu ba
Nhu mì thân thiện làn môi thắm
Khiêm tốn đơn sơ mảnh áo đà
Hướng vọng mẹ hiền nơi chín suối
Suốt đời thương tiếc chẳng phôi pha!
Hạ Thái TRẦN
QUỐC PHIỆT
CẢM HOÀI
[13]ĐẢNH LỄ MẸ HIỀN
Từ ngày trăm tuổi Mẹ rời xa
Hình bóng thân yêu chẳng xóa nhòa
Con cháu lân la phần mộ chí
Bà con nhắc nhớ thuở phong ba
Nghĩa trang Quảng trị nơi an nghỉ
Linh địa quê hương cõi Phật đà
Đảnh lể cầu siêu về chín suối
Mẹ hiền chiếu rọi ánh dương pha
LV Hạt, Saigon 11/5/13
Có phải đi rồi đi mãi đâu !
Người đi để lại những đêm thâu
Mòn khuya chỉ một mình em thức
Nhầu tóc còn bao nửa sợi sầu
Nhìn ngọn Chứa Chan chan chứa nhớ
Trông dòng Thương Bạc bạc thương đau
Chừ tang thương quá, thương thương lắm
Chưa thấy trùng dương đã trắng đầu!
LêThiện Minh Khoa
Họa 1:
NHƯ GIỌT TRĂNG SƯƠNG
Bạc dấu rêu còn biết hỏi đâu
Vo tròn nỗi nhớ nát canh thâu !
Đàn treo gác lạnh buồn tơ phím
Ý đọng dòng khuya vỡ mạch sầu.
Lệ sử còn thơm tình sử thắm
Cung đời vẫn nhịp khối đời đau!
êm đêm bóng nhỏ hoài tâm sự
Từng giọt trăng sương điểm mái đầu.
Long Xuyên, 28 tháng 5.2012
MẶC PHƯƠNG TỬ.
Họa 2:
HOÀI CẢM
Người về thoáng chốc lại đi đâu?
Thoát rơi ngầy ngật suốt canh thâu
Lối xưa tím ngắt bằng lăng nhớ
Đường cũ vàng hoe suối lạnh sầu
Bên nọ Núi Ông ông Núi nhớ
Phía nầy Bà Đội đội mà đau
Xa cách muôn trùng, xa cách mãi
Bao giờ trở lại thưở ban đầu !
Huỳnh Mai Trang, An Giang.
Họa 3:
CHỜ ANH
Tìm cả trong mơ chẳng thấy đâu
Mong nhau mòn mỏi suốt canh thâu
Trước sân vắng vẻ cành hoa tủi
Dưới mái cô liêu một bóng sầu
Ngắm núi Bài Thơ thơ thổn thức
Trông dòng Tam Bạc bạc niềm đau
Dẫu lòng nhung nhớ bao mong nhớ
Em nguyện chờ anh đến bạc đầu!
XUÂN LỘC, Hà Nội
Họa 4:
NHỚ XƯA
Từ ngày đưa tiễn mãi về đâu
Trằn trọc đêm dài đến sáng thâu
Chợt tỉnh cồn cào khơi nỗi khát
Vừa mơ thổn thức gợi cơn đau
Đến hồ Than Thở thở than nhớ
Nhớ bạn ngẩn ngơ ngơ ngẩn sầu
Biết đến bao giờ ta gặp lại
Như ngày xưa ấy thuở xanh đầu !...
PHAN THỊ THANH MINH, Hà Nội
Họa 5:
NHỚ THƯƠNG
Người đã đi xa, xa tít đâu
Để ta mòn mỏi, trắng canh thâu
Cam Ly, ly cách, ngăn dòng thảm
Tình Ái, ái ân, lạnh gối sầu
Nhìn bóng Hương Giang, vàng nỗi nhớ
Trông đồi Đỉnh Ngự, tím lòng đau
Trời Tây ngoảnh lại, xa xuôi quá
Chớ ngại trùng khơi, sóng bạc đầu.
Vĩnh Hoàng, BR-VT
Họa 6:
HẸN ƯỚC
Hẹn ước mà chi chẳng tới đâu
Thương yêu quằn quại suốt canh thâu
Trăng soi ngõ trúc khơi niềm nhớ
Gió réo vườn cau gợi giọt sầu
Một thuở xa rồi hương dấu ái
Hai đường cách biệt cuộc tình đau
Em đem gío bụi cài lên tóc
Để tháng ngày mong bạc mái đầu .
Lê Bá Lộc- USA
Họa 7:
NHỚ
Góc bể chân trời em ở đâu ?
Nhớ thương thao thức suốt canh thâu
Đêm đông ngóng đợi lòng đau thắt
Ngày hạ chờ mong dạ tủi sầu
Ngồi ngắm Chợ Phiên phiên chợ vắng
Luống trông Thành Cổ cổ thành đau
Cuộc đời dâu bể tang thương quá
Chưa chín nồi kê đã bạc đầu!...
Trần Văn Hạng, Đông Hà
Họa 8:
NHỚ CAO NGUYÊN
Đà Lạt nghĩa tình chẳng lạt đâu!
Người ơi, nhung nhớ suốt canh thâu!
Xuân Hương lưu luyến hương xuân muộn
Than Thở thở than dạ khúc sầu.
Thổ mộ ngân vang nghe ảo não
Ngàn thông réo rắt chạnh niềm đau.
Nỗi buồn vời vợi cao cao ngút
Ngấn bụi thời gian trắng mái đầu.
HỒ TRỌNG TRÍ
Kim Long,Châu Đức, BRVT
Họa 9:
CẢM HOÀI
Đi rồi!... Em đã đi về đâu
Để lại trần gian vạn nốt sầu!
Nuốt lệ ngỡ đau trăng thổn thức
Ngăn lòng tưởng tiếc trắng canh thâu
Bốn phương trời đất đất trời nhớ
Muôn dặm hải hồ hồ hải đau
Tình vẫn yêu càng yêu lắm lắm
Tóc xanh sương bạc muối tiêu đầu!
Lê Văn Thanh, BR- VT
Họa 10:
HOÀI CẢM
Bất ngờ em nở bỏ đi đâu
Đau thắt tâm can những mối sầu!
Nhìn ngọn hải đăng khơi nỗi nhớ
Ngó cơn sóng dữ gợi buồn đau
Đêm khuya thao thức tâm dằn vặt
Sáng dậy ngẩn ngơ tóc bạc đầu
Khắc khoải tiếc thương tình cách biệt
Ngày ngày tháng tháng trắng đêm thâu
HỒ HẮC HẢI
Quận 8 - TP. Hồ Chí Minh
Họa 11:
ĐẾN BẠC ĐẦU!
Em đã đi rồi đến tận đâu ?
Để anh thao thức suốt canh thâu
Lòng dâng dâng ngập niềm thương nhớ
Dạ đắm đắm sâu nỗi hận sầu
Hồng Lĩnh lĩnh bao điều nuối tiếc
Lam Giang giang lắm chuyện buồn đau
Tình yêu chung thủy yêu chung thủy
Còn giữ vẹn nguyên đến bạc đầu!
Lê Trường Hưởng
Họa 12:
KỶ NIỆM ĐẦU
Gĩa biệt nhau rồi người ở đâu ?
Để buồn gối lẻ thức canh thâu
Đường hoang màu nắng chừng phai nhạt
Vườn lạnh sắc hoa cũng héo sầu
Nhìn thác Ba Lòng lòng quạnh quẽ
Ngắm trăng Vỹ Dạ dạ buồn đau
Chiều nương cánh nhạn mờ sương núi
Vương đọng trong ta kỷ niệm đầu .
Nguyễn Thanh Bá
Họa 13:
QUÊ XƯA
Quê kiểng tôi nghèo ai biết đâu
Chăn đơn gió thốc trắng canh thâu
Gió lùa cháy mặt kêu chi khổ
Nước đạp treo chân biết mấy sầu
Lúa lũ cuốn trôi, trôi quá xót
Người tràn theo vớt, vớt thêm đau
Âm thầm chịu đựng đời cơ cực
Từ lúc trẻ thơ đến bạc đầu.
Mùa lũ 2012
Nguyễn Thanh Xuân, Hà Nội
Họa 14:
NHỚ CỐ NHÂN
Ngày cũ bây giờ ở chốn đâu
Ta tìm trong mộng suốt canh thâu
Người ơi, thuở ấy đêm không ngủ
Bạn hỡi ngày xưa dạ đượm sầu
Chờ mỏi mòn hoài càng thấm khổ
Ngóng vô vọng mãi lại thêm đau
Hễ còn xa cách còn mong đợi
Nỗi nhớ như sương nhuộm mái đầu
T.D
Làng Hóp 03h00’ 09-10-2012
Họa 15:
CHỜNG(1) CƯỚI (Họa mượn vận bằng từ cổ Quảng Trị)
Ơi eng(2) thợ mộc dờ(3) eng đâu(4)
Chờng cưới tui (5) ưng đục mộộng(6) thâu
Khít rịt, trơn tru, rờ(7) mới sướng
Hở hang, dam dở(8) ngó thêm sầu
Lắp thang cứng, cứng ngồi khôông(9) lọi(10)
Trãi vạt(11) êm, êm nằm đợ(12) đau
Dún(13) thử mà nghe kêu trẹo tréc
Coi dư(14) chưa! Mần(15) lại từ đẩu.
Nguyễn Thanh Xuân
Chú thích: Từ cổ Quảng Trị:
1, Giường; 2, Anh; 3, Nhờ 4, Làm, đóng 5, Tôi 6, Mộng 7,Sờ,
8, Nham nhở 9, Không 10, Gãy 11, Giát giường 12, Đỡ 13, Nhún; 14, Như 15,
Họa 16:
Người đã bỏ đi mãi tận đâu
Để ta thương nhớ suốt canh thâu
Đêm tàn sương lạnh thêm thao thức
Trăng khuyết gió lay gợi cảm sầu
Lên núi Đá Chồng chồng đá nhớ
Ra hồ Than Thở thở than đau
Bao nhiêu nước mắt buồn ly biệt
Chờ đợi hoài mong bạc mái đầu!
Nhân Hưng, 5h ngày 11-10-2012
Tạ Anh Ngôi
Họa 17:
THỦY CHUNG
Kẻ đó người đây xa cách đâu
Mà sao vương vấn mãi ngàn thâu
Trăng treo sương tối làm hoa tủi
Gio gác mưa khuya khiến nụ sầu
Ngắm bóng mây bay bay nỗi nhớ
Trông màu tuyết phủ phủ niềm đau
Chao ôi! thương quá... ôi! thương quá
Ươc nguyện cùng anh tới bạc đầu
Trần Ngộ
bảo lộc lâm đồng
Họa 18:
CẢM HOÀI
Đừng hỏi cách ly bởi tại đâu?
Để rồi trằn trọc suốt canh thâu
Bao đêm dài thở than than thở
Những tháng ròng sầu thảm thảm sầu
Lại lắm xót thương thương lại xót
Càng thêm suy nghĩ nghĩ càng đau
Tại anh tại ả nên suy thoái
Rối rắm ăn năn đến bạc đầu
Lê Chí Phóng
âu nhi . hải tân . hải lăng . quảng trị
Họa 19:
YÊU MÃI!
Đã đi có biết chắc về đâu
Người ở sầu dâng lòng chạnh thâu
Vời vợi buồn thương lên xót cảm
Bời bời tiếc nuối nhói cung sầu
Nghìn trùng xa cách, cách nhung nhớ
Muôn dặm ngăn chia, chia nỗi đau
Dâu bể dòng đời tan tác quá
Thì yêu hơn thuở gặp ban đầu…!
Lê Đăng Mành, Hải Lăng, Quảng Trị
Họa 20:
NỖI LÒNG NGƯỜI ĐÀ LẠT
Đà lạt sương mờ đến tận đâu !
Mà sông Seine cuộn sóng canh thâu
Hồ chưa lắng xuống niềm tâm sự
Thông vội trườn cao mấy tán sầu
Hoa lũng “Tình Yêu” vừa chớm nở
Trăng lầu “Mộng Đẹp” rướm niềm đau
Người đi xa biệt chân mây trắng
Phố lạnh riêng ai tuyết nhuộm đầu.
LGV
Họa 21:
NHỚ MONG ĐÀ LẠT
Chưa dễ gì quên Đà Lạt đâu,
Từng ngày mong nhớ tựa ba thâu(*)
Kìa chiều sương xuống thông rung nhớ,
Nọ sáng mây lên suối chảy sầu.
Nhớ sắc Cúc Vàng vàng nuối tiếc,
Thương màu Phượng Tím tím hờn đau.
Ngày về mong quá mong mong quá,
Cho dẫu thời gian bạc mái đầu.
Nguyễn Tường, NY May 31, 2012
(*) thâu : mùa thứ ba, sau mùa hạ, trước mùa đông.
Nghĩa rộng : Năm. Một ngày đằng đẵng xem bằng ba thâu.
( Chú thích của TG )
Họa 22:
MỘT THỜI ĐÃ QUA...
Duyên lỡ tình tan phận mãi đâu
Ai người cô quạnh suốt canh thâu
Linh Sơn cảnh thức bao tâm sự
Than Thở miên mang mấy hận sầu
Hương sắc nhạt nhòa, nhòa sắc nhớ
Xuân tình mòn mỏi, mỏi tình đau
Một mình lặng lẽ dòng dư lệ
Thương một đời hoa bạc mái đầu
Quang Tuyết
Họa 23:
HOÀI CẢM
Người đã đi rồi. Nay ở đâu?
Để ta khắc khoải suốt canh thâu.
Dải dầu năm tháng vương màu nhớ,
Mòn mỏi ngày đêm vướng giọt sầu.
Gọi Cuội tâm tình - tình bạc bẽo,
Nhìn trăng kể chuyện - chuyện niềm đau.
Phế hưng, hưng phế đời gian dối,
Mới đó mà nay đã bạc đầu
Hoàng Kim Liên .
SONG THU
Xướng:.
Tặng nhà thơ Song Thu
Vầng trăng chênh chếch lọt song thu
Gợi cảm hồn thơ dạ gật gù
Mây xám rập rềnh đêm tịch mịch
Lá vàng xào xạc gió vi vu
Mưa cài luống cúc hoa tươi tốt
Trúc nẩy chồi măng nét đặc thù
Phòng vắng canh khuya kề gối mộng
Vầng trăng chênh chếch lọt song thu.
Lê Ngọc Kha
Đồng họa:
NGỔN NGANG
TÂM SỰ
Một mình thao
thức giữa đêm thu
Xoay trở bờ
lưng đã chớm gù
Vừa mới đầu
xuân, cây mát rợp
Thoắt qua cuối
hạ, nhánh hoang vu
Xót xa thế cuộc
đen thành trắng
Ngao
ngán nhân gian bạn hóa thù
Tâm sự ngổn
ngang riêng cất giữ
Một mình thao
thức giữa đêm thu.
Sông
Thu
SOI BÓNG
Nghiêng mình
soi bóng nước sông Thu
Văng vẳng xa
đưa tiếng cuốc gù
Mờ ảo trăng vơi
bờ vắng lặng
Lưa thưa sao
nhạt bến hoang vu
Đêm ngày nối
tiếp đen liền trắng
Thật giả đan
xen bạn lẫn thù
Lơ đãng thả hồn
theo mộng tưởng
Nghiêng mình
soi bóng nước sông Thu.
Sông
Thu
GIỌT MƯA THU
Tiền đồn lác
đác giọt mưa thu
Nghe tiếng chim
kêu, cu đất gù
Từng áng mây
bay phiêu lãng mãi
Chòi tranh gió
thổi thoảng vu vu
Tầng không mù
mịt hỏa châu sáng
Trận địa rềnh
vang pháo đạn thù
Phiêu bạt giang
hồ đời lính chiến
Tiền đồn lác
đác giọt mưa thu.
Ngô Van
Giai
Virginia
BẠN
GIÀ BUỒN
Bạn già ra ngắm
mảnh trăng thu!
Qua lại trông
xa dấp dáng gù
Nhớ cảnh thương
người nơi diệu vợi
Yêu cây mến lá
chốn hoang vu
Người đi biền
biệt tình thay đổi
Kẻ ở chờ mong bạn
giận thù
Con bóng đi về
thêm quạnh quẽ
Bạn già ra ngắm
mảnh trăng thu!
Truong
Van Luy
NHỚ CHĂNG ?
Nhớ chăng lá
rụng những chiều thu ?
Ghê đá công viên...vẳng tiếng gù
Hai đứa say sưa chìm đắm mộng
Mà không nghe thấy gió thông vu !
Ước mơ chồng vợ-say ân ái
Trông đợi giao bôi-tạc chén thù
Người đã sang ngang về bến lạ
Nhớ chăng lá rụng những chiều thu ?
Ghê đá công viên...vẳng tiếng gù
Hai đứa say sưa chìm đắm mộng
Mà không nghe thấy gió thông vu !
Ước mơ chồng vợ-say ân ái
Trông đợi giao bôi-tạc chén thù
Người đã sang ngang về bến lạ
Nhớ chăng lá rụng những chiều thu ?
Phan
Ngoc
TRĂNG
THU
Màn đêm dìu dịu
ánh trăng thu
Ngái ngủ chim mơ vọng tiếng gù
Nhạn trắng theo sương trời tĩnh mịch
Nai vàng khua lá cảnh hoang vu
Canh dài muông thú kêu lạc lõng
Khuya khoắc nàng thơ gọi tạc thù
Cung Quảng Hằng Nga say giấc điệp
Màn đêm dìu dịu ánh trăng thu.
Phùng Trần - Trần Quế Sơn
(Illinois 12- 12- 2012)
Ngái ngủ chim mơ vọng tiếng gù
Nhạn trắng theo sương trời tĩnh mịch
Nai vàng khua lá cảnh hoang vu
Canh dài muông thú kêu lạc lõng
Khuya khoắc nàng thơ gọi tạc thù
Cung Quảng Hằng Nga say giấc điệp
Màn đêm dìu dịu ánh trăng thu.
Phùng Trần - Trần Quế Sơn
(Illinois 12- 12- 2012)
SÔNG THU
Họa
Ai về xứ Quảng
ghé sông Thu
Giúp hộ giùm
cho nạo chổ gù
Giữ nước trong
veo nhìn đắm đuối
Đuổi người gian
ác chuyện phao vu
Thơ trăng xướng
họa câu ngâm vịnh
Rượu bạn vui
chơi chén tạc thù
Phố Hội thân
thương chờ tiếp đón
Ai về xứ Quảng
ghé sông Thu
Hoài
Thương
GỌI BẠN
Thiên Hương
nhấc máy gọi Xuân Thu
Ở bển đầu giây
mãi gật gù
Viễn xứ nhớ nhà thin thíc khóc
Viễn xứ nhớ nhà thin thíc khóc
Quê xưa mong
bạn nói vi vu
Mùa màng lúa
bắp lên xanh tốt
Nương rẫy mè ,dưa rất đặc thù
Điện thoại đường dài hao tốn lắm
Tao về mua card đã nghen Thu !!!!
Nương rẫy mè ,dưa rất đặc thù
Điện thoại đường dài hao tốn lắm
Tao về mua card đã nghen Thu !!!!
My Hanh VN
NHỚ DÒNG THU
Miền Trung
ấy chỉ một dòng Thu*,
Xuyên mấy
Quảng… quê lắm bãi, gù…
Sông khéo lượn
mình khoe dáng dấp,
Rừng treo thác
xõa tạc sơn vu
Kia ngàn quả
ngọt trao tình mộng
Đấy lắm biền
dâu đợi kén thù**...
Từng nét hằn in
từng nổi nhớ
Miền Trung
ấy chỉ một dòng Thu./.
Văn Thiên
Tùng
* Thu bồn ** kén tằm
BÓNG CHIỀU
Xướng
Xướng
Bóng chiều lấp ló ở ngoài hiên
Phòng vắng, bên song mắt muộn phiền
Có phải hạt mưa -nhòa kỷ niệm
Hay là giọt lệ -đắm tình duyên !
Bao mùa lá đổ, sầu thiên kỷ
Mấy độ tuyết rơi, tủi vạn niên
Gió vẫn vô tình lay nhẹ cửa
Cho hồn cay đắng một niềm riêng.
Phòng vắng, bên song mắt muộn phiền
Có phải hạt mưa -nhòa kỷ niệm
Hay là giọt lệ -đắm tình duyên !
Bao mùa lá đổ, sầu thiên kỷ
Mấy độ tuyết rơi, tủi vạn niên
Gió vẫn vô tình lay nhẹ cửa
Cho hồn cay đắng một niềm riêng.
Dec, 5th.2012 -Motthoi
Họa
NỖI NIỀM
Gió mùa lay động ở đầu hiên!
Rải rác vàng rơi gợi nỗi phiền
Lơ lửng mây chiều thương cố quận
Đông đưa sương sớm nhớ tơ duyên
Bao lần thu lại cây thay lá
Mấy lượt xuân về tết đổi niên
Nhìn cảnh sinh tình xao xuyến lạ
Xế đời ôm mộng mối sầu riêng!
NỖI NIỀM
Gió mùa lay động ở đầu hiên!
Rải rác vàng rơi gợi nỗi phiền
Lơ lửng mây chiều thương cố quận
Đông đưa sương sớm nhớ tơ duyên
Bao lần thu lại cây thay lá
Mấy lượt xuân về tết đổi niên
Nhìn cảnh sinh tình xao xuyến lạ
Xế đời ôm mộng mối sầu riêng!
Trương Vă Lũy
ĐÊM BUỒN
Trăng khuya chếch bóng dọi bên hiên
Liễu rủ vàng lay cảnh gợi phiền
Nỗi nhớ mông lung miền ký ức
Niềm thưong vương vấn cỏi tơ duyên
Mắt nhìn tim rộn lưu bao tháng
Tay nắm lòng rung luyến những niên
Sương phủ gương chênh đêm tĩnh mịch
Biết ai chia sẻ nỗi lòng riêng.
Trăng khuya chếch bóng dọi bên hiên
Liễu rủ vàng lay cảnh gợi phiền
Nỗi nhớ mông lung miền ký ức
Niềm thưong vương vấn cỏi tơ duyên
Mắt nhìn tim rộn lưu bao tháng
Tay nắm lòng rung luyến những niên
Sương phủ gương chênh đêm tĩnh mịch
Biết ai chia sẻ nỗi lòng riêng.
Trần văn Hạng
SI TÌNH
Chênh chếch trăng mờ ở cuối hiên
Đèn khuya một bóng trĩu ưu phiền
Năm canh khắc khoải mơ hình dáng
Sáu khắc thẫn thờ ước mối duyên
Ôm ấp khối tình trong mộng tưởng
Trông vời hạnh phúc suốt bao niên
Chênh chếch trăng mờ ở cuối hiên
Đèn khuya một bóng trĩu ưu phiền
Năm canh khắc khoải mơ hình dáng
Sáu khắc thẫn thờ ước mối duyên
Ôm ấp khối tình trong mộng tưởng
Trông vời hạnh phúc suốt bao niên
Trải qua năm tháng, ta thầm đợi
Một ánh mắt nhìn thấu cõi riêng....
Sông ThuMột ánh mắt nhìn thấu cõi riêng....
KHOẢNG RIÊNG
Nắng sớm hừng lên khỏa mái hiên
Xoa tan bao những đắng cay, phiền
Ngàn hoa lủng lẳng đơm hương nhụy
Đàn bướm lượn chao ướm đọ duyên
Sương giọt xóa mành giao nẻo lối
Thời gian gõ nhịp điểm tân niên
Bóng chiều dần khép hừng tây đón,
Để lại sân đời khoảng tối riêng...
Quảng Trị 08/12/2012
- Văn Thiên tùng
VIẾNG MỘ HÀN MẶC TỬ
(Bài xướng)
Ta đến Quy Nhơn viếng mộ Hàn!
Thì thầm như có tiếng kêu than
Thương thân Thi Sĩ nhiều vô hạnh
Ghét nghiệp hồng trần lắm trái ngang
Mệnh yểu thiên thu còn cám cảnh
Một trang tình sử mãi sầu mang
Bao đời mòn mỏi thơ chưa khép
Luyến tiếc nâng niu viết mấy hàng!
22/10/2012.
Trương Văn Lũy

VIẾNG MỘ HÀN MẶC TỬ
(Bài họa:1)
Ngàn khơi dậy nhạc trước Mồ Hàn
Thi sĩ trăng thâu gió thở than
Liễu rủ khuôn vàng mơ thác đứng
Dương che mặt ngọc mộng triều ngang
Gò Bồi cát lặn thơ văn trãi
Ghềnh Ráng sóng gào chữ nghĩa mang
Hồn gởi trên cao tiên tục hội
Thân nằm nghe lá rụng lìa hàng.
Nha Trang,23.10,2012
Võ Sĩ Quý
Mộ Hàn Mặc Tư ở Gềnh Ráng-Quy Nhơn
THƠ TRĂNG HÀN MẶC TỬ
THƠ TRĂNG HÀN MẶC TỬ
(Bài họa:2)
Tiếng ai rao bán cả cung Hàn
Ray rứt, kêu gào lẫn oán than !
Sự nghiệp thênh thang quay ngã hẹp
Tình duyên suông sẻ rẽ sang ngang
Đớn đau thân xác, tâm đầy đọa
Bế tắc tinh thần, trí hỗn mang
Rút ruột gởi vào từng câu chữ
Thơ trăng- máu lệ nhỏ hai hàng ...
Sông Thu
(Bài họa:3)
Bàn Thành tứ hữu tiếng thi Hàn,
Ghềnh Ráng ai nằm núi - suối than!
Trăng thả bóng mờ soi nẻo lối,
Sương là lấp loáng tỏa mành ngang.
Phong Trần bút kết Mai Đình* lụy,
Công Luận thơ lên Mặc Tử mang...
Duyên nợ Mộng Cầm ai nỡ kết!
Nửa xuân gương vỡ lệ tuôn hàng...
Quảng Trị,23/10/2012
Văn Thiên Tùng
* tình đầu với tập "duyên quê"
KHÓC HÀN THI NHÂN
(Bài họa:4)
Trăng lạnh lùng soi lịm tiết hàn
Trăng lạnh lùng soi lịm tiết hàn
Ru vần tuyệt tác lững lờ than!
Dư âm còn dấu thời hoa bướm
Vết tích vẫn hằn thuở dọc ngang
Sắc sảo tài hoa vương mệnh yểu
U hoài phận bạc phải thân mang
“Ba sinh duyên nợ âu là thế”(*)
Để lại ngàn sau lệ nhỏ hàng!
Hạ Thái Trần Quốc Phiệt
(*) Trích thơ Hàn Mạc Tử (Chuyến Đò Ngang
(Bài họa:5)
Đệ Huynh đến viếng mộ phần Hàn
Thương tiếc ngậm ngùi tiếng thở than!
Nghi ngút khói hương trời xuống thấp
Đìu hiu nghĩa địa mây giăng ngang
Qui Nhơn phảng phất hồn thơ vọng
Mặc khách tiêu sầu bầu rượu mang
Tưởng niệm thi tài thân mệnh yểu
Bâng khuâng giấy bút viết dăm hàng.
Ngô Văn Giai
Virginia Oct 23/2012
KÍNH VIẾNG MỘ HÀN
(Bài họa:6)
Tận cùng thăm thẳm vọng thơ Hàn
U uẩn hồn trăng tiếng oán than
Ngao ngán tình đời cơn mộng ảo
Lỡ làng duyên nợ chuyến đò ngang
Tài hoa phận mỏng nhiều oan trái
Nghiệp chướng đa đoan một kiếp mang
Trước mộ cúi đầu xin bái tạ
Thành tâm kính viếng một đôi hàng.
Hoanggiado
(Bài họa:5)
Từ nhỏ lòng em mến mộ Hàn
Lời thơ đắm đuối lẫn sầu than
ĐÂY THÔN VỸ DẠ-hồn thanh tịnh
RƯỚM MÁU ĐAU THƯƠNG-dạ ngỗn ngang
Một mảnh thuyền trăng soi bát ngát
Đôi bờ bến mộng trãi mênh mang
Tình duyên lận đận nhiều oan trái
Bạc mệnh, thương ai lệ mấy hàng
THY LỆ TRANG
MASSACHUSETS
TRĂNG SÁNG MỘ HÀN
(Bài họa:6)
Chưa được đến thăm chốn
mộ Hàn
Hòa đồng cảm tác mấy lời
than
Văn đàn ướt lệ
thuyền trôi dạt
Thi sĩ đẫm dòng bến rẽ
ngang
Hoàng Cúc, tình hài duyên
ảo vọng
Mộng Cầm, nghĩa phụ kiếp
vương mang
Mộ "Hàn" trăng
rọi nơi Ghềnh Ráng
"Mạc Tử" người
ơi! gửi mấy hàng.
Ngọc Ẩn Nhi Huyền
TP.Nha Trang .
THƯƠNG NHỚ HÀN
MẶC TỬ
(Bài họa:7)
Bia
chữ còn đây-nhớ cụ Hàn
Sóng
xô bờ đá, vọng lời than !
Chàng đi vĩnh viễn lòng tan nát
Chàng đi vĩnh viễn lòng tan nát
Cầm
ở trăm năm dạ ngỗn ngang
Giông
bão trời gieo đành gánh chịu
Oan
khiên đất gán phải cưu mang
Thương
thay dâu bể đời Thi Sĩ
Sự nghiệp, tình yêu chóng rã hàng.
Sự nghiệp, tình yêu chóng rã hàng.
Oct. 23rd. 2012
motthoi
VIẾNG MỘ HÀN MẶC TỬ
(Bài họa:5)
Triều vang Ghềnh Ráng phổ thơ Hàn
VIẾNG MỘ HÀN MẶC TỬ
(Bài họa:5)
Triều vang Ghềnh Ráng phổ thơ Hàn
Hợp khúc Cô Liêu như thở than
Có phải mơ hoa nhiều bất hạnh
Hồng trần xuân chín vội quy ngang
Tương tư cát bụi buồn đau cảnh
Mây nước vô thường khổ hận mang
Mặc Tử đau thương tình chửa khép!
Hồn thơ huyền ảo xếp đầu hàng.
Lê Văn Thanh
(Bài họa:5)
Nào
ai dám trách nỗi ôn Hàn
Một cõi đi về chẳng oán than
Mặc Tử ôm lòng trăng lẻ bạn
Mộng Cầm giấu lệ buổi sang ngang
Tình xa mãn kiếp thơ còn nợ
Mệnh bạc muôn đời phận phải mang
Sóng biển Quy Nhơn tràn cát trắng
Tha nhân viếng mộ cảm đôi hàng
Phieuvan_Thlangdu
CẢM TÁC TỪ ĐƯỜNG
(Chi Lê-Hữu họ Lê-Mậu làng Bích La).
Xướng:
Dòng giống đâm hoa rải bốn phương.
Bích La vững gốc: tựa-cành vươn
Đức cao soi rọi trường sinh kế.
Ân nặng khắc ghi chốn tự đường.
Thờ cúng duy trì: ràng buộc mối.
Cháu con hiền hiếu: ngát thơm hương.
Về đây gặp mặt-tình thân thuộc.
Nao nức...tràn lòng dậy mến thương.
(08/10/2012) -23/8/Nhâm Thìn
Hoàng Giang
Họa 1
Lê Hữu - Bích la rạng mấy phương
Từ đường khánh tạ lá hoa vươn
Xa xưa bề thế vương gia tộc
Hiện tại uy nghi đỉnh miếu đường
Cháu chắt quy về nơi cội rễ
Bà con thăm thú cạnh làn hương
Tình quê mãi trọn cùng thôn xóm
Hiếu đạo hồi gia đậm nét thương.
Lê Văn Hạt
CẢM TÁC TỪ ĐƯỜNG
Họa 2
Q.Trị 20/10/2012
Văn Thiên Tùng
* Tiếng ngọc kêu
LÊ HỮU-BÍCH LA
DÒNG HỌ LÊ HỮU
CẢM TÁC TỪ ĐƯỜNG
Họa 8
Họa 9
TÌNH THI HỮU
Một cõi đi về chẳng oán than
Mặc Tử ôm lòng trăng lẻ bạn
Mộng Cầm giấu lệ buổi sang ngang
Tình xa mãn kiếp thơ còn nợ
Mệnh bạc muôn đời phận phải mang
Sóng biển Quy Nhơn tràn cát trắng
Tha nhân viếng mộ cảm đôi hàng
Phieuvan_Thlangdu
VÀO ĐÔNG
Xướng
Đất trời đổi tiết chuyển vào Đông,
Khí lạnh se da buốt tận lòng.
Đồng cỏ bình minh sương đọng tuyết,
Xe nhà buổi sáng kính nhòa bông.
Chim đàn tung cánh về Nam sưởi,
Gia súc ẩn chuồng tránh gió thông.
Vạn vật ngủ yên tường bất động,
Xuân nồng há để khách chờ mong?
Tư Nguyên
San
Jose, Lập Đông Nhâm-Thìn
TIẾNG XƯA
Họa
Nhớ người so phiếm một chiều đông
Dạo khúc Nam Ai tê tái lòng
Âm vọng xa xăm hồn bảng lảng
Tiếng chùng sâu lắng dạ lông bông
Mờ trong sương khói u hoài gió
Cao ngất tầng mây vi vút thông
Ước vỗ cánh bay tìm dĩ vãng
Phương trời ngày cũ thỏa lòng mong.
Nov-12-2012
Hạ Thái Trần Quốc Phiệt
KIẾP LƯU ĐÀY
Họa
Ngoài kia hiu hắt...biết sang Đông
Biệt xứ bao năm lạnh cõi lòng
Cây kiểng trước sân đà trụi lá
Chậu hoa ngoài cửa không còn bông
Xót trông cánh nhạn...sương che núi
Buồn ngắm mây trời ...tuyết phủ thông !
Thân ở nơi đây, hồn cố quốc
Ngày về nắng ấm mãi hoài mong !
Nov. 11. 2012
Phan Ngọc
Đệ Nhất B1- QH 58-59
.
TIẾT ĐÔNG
Họa
Tiết trời thay đổi chuyển sang Đông
Gió lạnh buốt da tê tái lòng
Mây khói mênh mông muôn vạn nẻo
Sương mai giăng phủ lá cành bông
Sân vườn ngập nước đêm buông xuống
Đường đất đầy bùn xe chẳng thông
Phố chợ lưa thưa mưa nặng hạt
Người chờ Xuân đến thỏa trông mong...
Ngô Văn Giai
November 11,2012
VÀO ĐÔNG NHỚ QUÊ HƯƠNG
Họa
Thu tàn sắp sửa bước sang Đông,
Nhớ nước càng thêm chạnh nỗi lòng.
Kẻ đói lạnh căm trên đệm lá,
Người no ấm áp dưới chăn bông.
Cửa nhà dột nát-tường không kín,
Đường sá bùn lầy-nước chẳng thông.
Đất mẹ chưa qua cơn bĩ cực,
Một ngày tươi sáng...vẫn cầu mong!
Chánh Minh
Đồi Anaheim, 10-11-2012
ĐÓN ĐÔNG
Họa
Bấc cuộn ngàn lau cỡn gió đông,
Gợi bao kỷ niệm xuyến xao lòng.
Đâu còn tuổi mộng đơm hương nhụy,
Chẳng thấy xuân hồng ướp nụ bông?!
Thương ánh trăng non vờn ngọn liễu,
Nhớ chiều nắng thả khỏa chồi thông.
Chập chờn một khoảng trời vô định!
Đâu đó trong ta những tiếc mong?!
Quảng Trị, 13/11/2012-
Văn Thiên Tùng
Quảng Trị, 13/11/2012-
Văn Thiên Tùng
KHÔNG ĐỀ
Họa
Trận bão Sandy viếng phía Đông,
Người trôi vật chết quá đau lòng.
Cửa nhà tan nát bay luôn mái,
Cây cối tơi bời rụng sạch bông.
Nước đứng mênh mông nào lối thoát,
Xe nằm ngang dọc chẳng đường thông.
Điện - ga tắt ngúm, xăng không bán.
Giúp đỡ dân tình vẫn đợi mong.
Ngô Minh Hằng
VỀ HUẾ
Họa và kính chúc thầy Bùi Ngoạn Lạc thường an
lạc
Họa
Phương Đoài mây trắng ngỡ
phương Đông,
Nhớ Huế bên tê vẳng tiếng lòng.
Núi Ngự mây trôi còn nhuộm tím...
Sông Hương bèo dạt có đơm bông?
Tha hương tóc trắng duyên thiền quán,
Viễn xứ canh tàn nghiệp ngộ thông.
Bắt chước Trang Chu đời hóa bướm,
Bắt chước Trang Chu đời hóa bướm,
Gõ sừng mà hát khỏi chờ mong.
Trần Kiêm Đoàn
Sacramento,
mùa Thanksgiving 2012
Thân gởi Quý Bạn và cá
anh chị,
Gia dinh Lê Hữu chúng tôi đang xây
dựng lại Từ Đường, được Thầy Hoàng
Đằng (cựu GS Trương NH) giới thiệu 4 chữ của bức hoành phi : TƯ ÂN TƯỞNG ĐỨC và bài thơ cảm tác.
Trong chương trình Lạc thành nay mai,chúng
tôi dự tính có một tuyển tập nhỏ giới thiệu về Từ Đường,những cảm tác
cùa các bậc tiền bối ,những bước thăng trầm của Từ đường..... để
thân hữu,bà con,cháu chắt hiểu biết cội nguồn. Với tinh thần quý mến và thân hữu bấy lâu, xin quý anh,chị hạ bút cùng HỌA bài thơ "Cảm tác
Từ đường", xin cùng hành trình với giòng sử gia tộc Lê Hữu chúng tôi.
Nhân đây,xin chân thành và đa tạ
tình nghĩa mà Quý Anh Chị đã dành cho gia đình chúng tôi. Từ những ưu ái
đó, quý Anh Chị, có cả một tâm hồn để vận dụng trí tuệ hướng về quê hương Bích La,
Từ đường LÊ HỮU chúng tôi. Đặc biệt,thầy Hoàng Đằng rất nhạy cảm và nhiệt
tình trong ý tưởng thực hiện nội dung của Bức Hoành phi; và những bài HỌA
đầy ý nghĩa hôm nay...Những Anh Chi tham gia chương trình Xuớng Họa là
nhưng bà con, nội tộc của Bích La; là những thân hữu quý mến của gia đình nên
chúng tôi kính mời tham gia và hôm nay có được 1 bài Xướng với 11 bài Họa và một
bài cảm tác.
Như trước đây, chúng tôi có dự kiến,
xin phép Quý thân hữu cho chúng tôi giới thiệu những bài Thơ Xướng họa trong
tập sách nhỏ nói về sự hình thành Từ đường. Ngoài ra, chúng tôi cũng đã
cho thưc hiện, mỗi bài Thơ được khắc trên mốt tấm gổ quý (gỗ walnut của Mỹ, không mối mọt, cỡ 30cm x 20cm),chưng bày trong
Từ đường để nội dung TƯ ÂN TƯỞNG ĐỨC, con cháu thấu hiểu mà gìn giữ đạo hiếu
với Tổ tiên Ông Bà. Thật là mãn nguyện.
Thân kính và đa tạ
Lê Hữu Thăng
CẢM TÁC TỪ ĐƯỜNG
TƯ an kiến tánh khắp mười phương
ÂN nghĩa tiền nhân những tấm gương
TƯỞNG nhớ công xưa ngời sáng mãi
ĐỨC dày lan tỏa Thái Bình Dương
LÊ gia nền nếp bao thời đại
HỮU nhánh sum vầy lắm sắc hương
TRƯỜNG thịnh cát tường muôn vạn sự
TỒN sinh ngàn thuở rạng tông đường.
Nguyễn Hữu Thức
Cháu ngoại Hoa An Lê Hữu Khư
TƯ an kiến tánh khắp mười phương
ÂN nghĩa tiền nhân những tấm gương
TƯỞNG nhớ công xưa ngời sáng mãi
ĐỨC dày lan tỏa Thái Bình Dương
LÊ gia nền nếp bao thời đại
HỮU nhánh sum vầy lắm sắc hương
TRƯỜNG thịnh cát tường muôn vạn sự
TỒN sinh ngàn thuở rạng tông đường.
Nguyễn Hữu Thức
Cháu ngoại Hoa An Lê Hữu Khư
CẢM TÁC TỪ ĐƯỜNG
(Chi Lê-Hữu họ Lê-Mậu làng Bích La).
Xướng:
Dòng giống đâm hoa rải bốn phương.
Bích La vững gốc: tựa-cành vươn
Đức cao soi rọi trường sinh kế.
Ân nặng khắc ghi chốn tự đường.
Thờ cúng duy trì: ràng buộc mối.
Cháu con hiền hiếu: ngát thơm hương.
Về đây gặp mặt-tình thân thuộc.
Nao nức...tràn lòng dậy mến thương.
(08/10/2012) -23/8/Nhâm Thìn
Hoàng Giang
TỪ ĐƯỜNG LÊ HỮU
Họa 1
Lê Hữu - Bích la rạng mấy phương
Từ đường khánh tạ lá hoa vươn
Xa xưa bề thế vương gia tộc
Hiện tại uy nghi đỉnh miếu đường
Cháu chắt quy về nơi cội rễ
Bà con thăm thú cạnh làn hương
Tình quê mãi trọn cùng thôn xóm
Hiếu đạo hồi gia đậm nét thương.
Lê Văn Hạt
CẢM TÁC TỪ ĐƯỜNG
Họa 2
Mỹ Duệ -Cẩm Xuyên ấy cội phương!
Tộc Lê từ đấy mạch nguồn vươn...
Phương Cai -Am Tháp tiền Tiên Tổ,
Hoa giáp - Bích La hậu Bổn Đường.
Dòng dõi đơm bông sây quả hạt
Tộc Lê từ đấy mạch nguồn vươn...
Phương Cai -Am Tháp tiền Tiên Tổ,
Hoa giáp - Bích La hậu Bổn Đường.
Dòng dõi đơm bông sây quả hạt
Cháu con khai nhụy ngát đài hương
"TƯ ÂN TƯỞNG ĐỨC" hoành phi ý,
Hữu nhánh trau
bồi đặng nghĩa "Thương"*. Văn Thiên Tùng
* Tiếng ngọc kêu
MỘT LÒNG
Họa 3
Cháu con tụ lại tự muôn phương
Rộn rã niềm vui mãi tỏa vươn
Rộn rã niềm vui mãi tỏa vươn
Nghĩa nặng in tâm về vạn lối
Ơn sâu khắc cốt đến muôn đường
Thân bằng đón nhận tình ghi dạ
Quyến thuộc luận bàn ý ngát hương
Hậu duệ dương trần luôn tưởng nhớ
Công ơn tiên tổ ngọt ngào thương!
Thân bằng đón nhận tình ghi dạ
Quyến thuộc luận bàn ý ngát hương
Hậu duệ dương trần luôn tưởng nhớ
Công ơn tiên tổ ngọt ngào thương!
Như Thu
CẢM TÁC TỪ ĐƯỜNG
Họa 4
Tiên tổ một thời quản bốn phương
Tộc Lê con cháu mãi cành vươn
UY nghi một cõi trời non nước
Sừng sửng Bích La cảnh miếu đường
Họ tộc quây quần về bổn xứ
Tộc Lê con cháu mãi cành vươn
UY nghi một cõi trời non nước
Sừng sửng Bích La cảnh miếu đường
Họ tộc quây quần về bổn xứ
Cháu con khánh tạ ngát trầm hương
Vang danh một thuở chi Lê Hữu
Hậu duệ noi gương "nghĩa - quí - thương".**
Vang danh một thuở chi Lê Hữu
Hậu duệ noi gương "nghĩa - quí - thương".**
Thụ nhân
HKV (Camranh)
PS: **:
Nghĩa-quí-thương: luôn noi gương tiên tổ sống có nghĩa và biết quí thương
CẢM HỌA TỪ ĐƯỜNG THƠ
Họa 5
Từ nguồn chia nhánh khắp ngàn phương
Gian khó chẳng hề ngại cánh vươn
TÂN SỞ công thành nhờ nghiệp tổ
BÍCH LA danh rạng tự nghiêm đường
TƯ ÂN chi Hữu luôn bền chí
TƯỞNG ĐỨC dòng Lê mãi ngát hương
Thờ phụng vẹn toàn câu hiếu đạo
Tâm thành hòa quyện nghĩa yêu thương
Quang Tuyết
LÊ HỮU-BÍCH LA
Họa 6
BÍCH LA- LÊ HỮU tỏa muôn phương
Nét cũ cội tùng nhánh trổ vươn
Nối gót tiền nhân ngôi miếu tự
Noi gương tổ đức mái từ đường
Quê xa vang vọng hồn non nước
Đất mẹ ngập tràn cảnh sắc hương
Ơn phước mênh mông lòng biển cả
Ngàn trùng vô tận một nguồn thương.
Lê bá Lộc PA. 10 - 2012
Nét cũ cội tùng nhánh trổ vươn
Nối gót tiền nhân ngôi miếu tự
Noi gương tổ đức mái từ đường
Quê xa vang vọng hồn non nước
Đất mẹ ngập tràn cảnh sắc hương
Ơn phước mênh mông lòng biển cả
Ngàn trùng vô tận một nguồn thương.
Lê bá Lộc PA. 10 - 2012
DÒNG HỌ LÊ HỮU
Họa7
Danh đạt đức thành rạng mấy phương
Cây ngài Phủ doãn lá cành vươn
Ngát thơm đất nước công dinh phủ
Ngời sáng non sông việc học đường
Tiên tổ xưa gieo nhiều đức độ
Cháu con nay tỏa lắm hoa hương
Uy nghiêm Lê Hữu nơi thờ tự
Muôn thuở,muôn người mãi kính thương
Nguyễn Tường-New York Oct-26-2012
Cây ngài Phủ doãn lá cành vươn
Ngát thơm đất nước công dinh phủ
Ngời sáng non sông việc học đường
Tiên tổ xưa gieo nhiều đức độ
Cháu con nay tỏa lắm hoa hương
Uy nghiêm Lê Hữu nơi thờ tự
Muôn thuở,muôn người mãi kính thương
Nguyễn Tường-New York Oct-26-2012
CẢM TÁC TỪ ĐƯỜNG
Họa 8
Danh tiếng lẫy lừng khắp bốn phương,
Cõi xưa lưu dấu lá cành vươn!
Bích La nguồn cội gây cơ nghiệp
Chi Hữu cháu con dựng tự đường
Viếng cảnh tri ân người vạn thuở
Chạnh lòng tưởng niệm nén tâm hương
Hậu lai há chẳng nêu gương sáng?
Để lại cho đời mối cảm thương!
Lễ giang-Quảng tri 21-10-2012.
Nguyễn Thược
Nguyễn Thược
CẢM TÁC TỪ ĐƯỜNG
Họa 9
Bích La nguồn cội tiếng muôn phương
Lê Hữu chi cành trái mãi vươn
Sự nghiệp tiền nhân lưu cõi thế
Cơ đồ hậu duệ sáng tông đường
Thượng thư dòng dõi ngời nhân nghĩa
Thượng thư dòng dõi ngời nhân nghĩa
Phủ doãn công thần rạng sắc hương
Thờ phụng tổ tiên tròn hiếu đạo
"Tư ân tưởng đức" vững niềm thương.
Lê Ngọc Phái
NHỚ CỘI NGUỒN
Họa 10
Lê Hữu Bích La nhánh mãi vươn
Gia đạo sinh tồn nơi mái ấm
Tổ tiên thờ phụng chốn từ đường
Đời đời gìn giữ nét chân phương
Đời đời gìn giữ nét chân phương
Tiền nhân công đức so trời biển
Hậu thế ân tình vẹn khói hương
Nguồn cội muôn người ghi tạc dạ
Bên lòng canh cánh vạn niềm thương.
Lê Ngọc Kha
CỘI NGUỒN LÊ HỮU
Họa 11
Đời đời Lê Hữu tỏa muôn phương
Bổn tộc sinh tồn phước lộc vươn
Tiên Tổ lừng danh quan, giáo sử
Bích La ngời sáng đỉnh Từ Đường
Tình thâm ruột thịt về quê Mẹ
Nghĩa nặng tấm lòng thắp nén hương
Con cháu gần xa đồng khánh tạ
Cội nguồn huyết mạch dạ thân thương
PhiHồng
Maryland 11-2012
(Mời họa)
Gian khổ quen rồi chớ thở than!
Bạn già tiêu khiển, thú vô vàn
Mưa xuân dào dạt luôn tươi thắm
Nắng hạ khô hanh chẳng héo tàn
Rễ nhú nụ xanh đang phát triển
Cành vươn chồi biếc đã đầy tràn
Giao lưu thơ phú cùng thêu dệt
Ý vị thâm tình mãi chứa chan!
03/9/2012. Trương Văn Lũy
Sướng khổ trên đời
Họa
Sướng khổ ai ơi chớ có than!
Buồn lo trăm nỗi,thú muôn vàn
Xả buông ái ố,tâm thanh thản
Đeo giữ sân si, dạ héo tàn
Đừng nghĩ thế gian luôn vướng luỵ
Chẳng mong hạnh phúc mãi tuôn tràn
Nếm nêm mặn nhạt tùy ta cả
Hương vị cuộc đời: canh húp chan!
Sông
Thu
SỐNG CHAN HÒA
Họa
Dẫu sao đi nữa cũng đừng than,
Gặp dịp giúp nhau cứ đổi vàn.
Đau ốm sang ngay lúc bệnh phát,
Tang ma đến sớm tận giờ tàn.
Phò nguy chớ ngại lương tiền
thiếu,
Cứu khốn đừng khoe của cải
tràn.
Xử thế mong sao tình trọn vẹn,
Khó khăn thịnh đạt sống cùng
chan!
Võ Làng Trâm
BẠN GIÀ TỘI NGHIỆP
(Thơ
vui mời họa)
Chí vốn tung hoành đã đổi thay!
Đại
bàng gãy cánh, biết sao đây
Tâm
can dũng cảm hằm hè tới
Xác thịt ươn hèn vẹo vọ quay
Hào kiệt lúc cùng ngồi rệu mặt
Tang
bòng khi tận đứng xuôi tay
Trớ
trêu con tạo gây tai hại
Chưa
toại nợ nần- ngậm đắng cay!
Bình Thuận30/8/2012. Trương Văn Lũy
Trăng tàn, sao rọi, dẫn đường thay
ĐẠI BÀNG gãy cánh Ó lên thay
Đời trăm lần đổi,vạn lần thay
Bình Thuận Hàm Tân lắm đổi thay
TẠI EM MÀ (Thơ vui mời họa)
Lủng lẳng bên nhau tận chí già
Bây giờ còn chỉ thịt và da
Nhớ thời sung mãn trông ra phết
Thương lúc ỉu xìu thấy nản a
Những tưởng suốt mùa năng dũng khí
Nào ngờ nửa cuộc nãn chui ra
Tức đời ậm ực bèn gây sự
Hẳn bảo rằng không... tại em mà...
Hoàng Hữu bản- Phan Thiết (HTL)
CHỈ VẬY MÀHọa
Cái thuở nên duyên ước tới già
Đồng hành viên mãn dẫu teo da
Nửa đường chiêu cũ đâu ra dáng
Một chặng bài xưa quả tệ a!
Nhìn xuống ngó quanh đành sút vó
Lắc qua nắn lại chẳng thêm ra
Thôi thì tiếc nuối mần chi nữa
Tạo hóa sinh ra chỉ vậy mà ...
Văn Thiên Tùng
THUA ĐÒN
(Bài họa:1)
Trăng tàn, sao rọi, dẫn đường thay
Mãnh hổ thua dê –
mới chạy đây
Vây được chặt đầu
– vào bếp nướng
Tìm ra xâu ruột –
đến lò quay
Gìa mồm lếu láo –
ngồi khoanh cẳng
Lắm miệng hô hào –
đứng khấp tay
Thất trận lòng đau
– nhai muối mặn
Thua đòn miệng
thít – ngậm gừng cay
Độc Hành.Saigon
NHỎ MÀ CAY
(Bài hoa:2)
ĐẠI BÀNG gãy cánh Ó lên thay
Dẫn cháu đem con tấn tới đây
Mới đến giữa khơi vần đít lại
Vừa qua tới bến trở đầu quay
Miệng hùm gan sứa bày tung
cước
Dạ thú lòng tham bịa múa tay
Lớn xác bí đao toàn ruột xốp
Nhỏ con ớt hiểm não thừa cay
Độc Hành.Saigon
BA KHÔNG
(Bài
họa:3)
Đời trăm lần đổi,vạn lần thay
Than
vãn làm chi,nghe tớ đây:
Chướng
mắt?- Nhắm nghiền mê mải ngủ
Ngứa
tai?-Bịt chặt nhẹ nhàng quay !
Vui
cùng bạn hữu,rèn câu chữ
Khỏe
với côn quyền,luyện cẳng tay
Chú
khỉ "ba không" mà sướng nhỉ (*)
Trái
cây ngon ngọt chẳng lo cay !
Sông Thu.Biên Hòa
XƯA VÀ NAY
(Bài họa:4)
Bình Thuận Hàm Tân lắm đổi thay
Trước hai giờ
chín khá rồi đây
Hôm nay cơm gạo
không còn chạy
Hồi ấy muối rau
cứ vẫn quay
Gánh củi bao năm
còng cốt sống
Đốt than suốt
tháng phỏng da tay
Lâu lâu bạn hửu
quây quần lại
Tâm sự chyện xưa
đẩm lệ cay
Đôc Hành.Sài gònTẠI EM MÀ (Thơ vui mời họa)
Lủng lẳng bên nhau tận chí già
Bây giờ còn chỉ thịt và da
Nhớ thời sung mãn trông ra phết
Thương lúc ỉu xìu thấy nản a
Những tưởng suốt mùa năng dũng khí
Nào ngờ nửa cuộc nãn chui ra
Tức đời ậm ực bèn gây sự
Hẳn bảo rằng không... tại em mà...
Hoàng Hữu bản- Phan Thiết (HTL)
CHỈ VẬY MÀHọa
Cái thuở nên duyên ước tới già
Đồng hành viên mãn dẫu teo da
Nửa đường chiêu cũ đâu ra dáng
Một chặng bài xưa quả tệ a!
Nhìn xuống ngó quanh đành sút vó
Lắc qua nắn lại chẳng thêm ra
Thôi thì tiếc nuối mần chi nữa
Tạo hóa sinh ra chỉ vậy mà ...
Văn Thiên Tùng
GIÀ MÀ HAM
(Thơ vui mời họa)
Thân già trí não vẫn còn cương!
Suốt tháng quanh năm tập diễn thường
Giữ nết siêng năng xây tình tự
Ôm nề độc đáo dệt yêu đương
Vườn xưa, lối cũ, rời lìa nhớ
Bến lạ, đò xa, chờ đợi thương
Lão luyện càng cao dày tận dụng
Chần chừ rồi tiếc trả Diêm Vương!
01/9/2012.Trương Văn Lũy
Bình Thuận
ĐỢI CHỜ
(Bài họa:1)
Gìa rồi huyết áp cứ
hay cương
Động mạch vành tim
lại bất thường
Dưởng bệnh vài hôm
ăn tổ yến
Bồi thân mấy bửa
uống sâm, “đương”*
Ở nhà sửa cháo luôn
yêu mến
Đến viện thuốc men
mãi nhớ thương
Chờ phút giờ hay
thăm THƯỢNG ĐẾ
Đợi ngày tháng tốt
viếng DIÊM VƯƠNG
Độc Hành. Saigon
TÌNH GIÀ
(Bài họa:2)
Ngựa già phi được
phải còn cương
“Gặm cỏ” thì hay bị
thất thường
Thỉnh thoảng họa bùa
vun chữ ái
Lai rai vẻ phép đắp
vần đương
Xa nhau mấy bửa lòng
nhung nhớ
Cách biệt đôi ngày
dạ mến thương
Trọn kiếp ông bà vui
như phụng
Suốt đời hai cụ
sướng như VƯƠNG
Độc Hành.Saigon
AI HƠN AI?
(Bài họa:3)
Đời thế mà hay: nhu
thắng cương
Đàn ông thua
vợ,chuyện bình thường !
Múa quyền một chốc
,chàng than đã...
Hùng biện cả
ngày,thiếp vẫn đương...
Phở quán vừa ăn đà
thấy chán
Cơm nhà mãi nuốt
vẫn nghe thương
Sợi tình trót vướng
thì khôn thoát
Cột chặt như là tơ
nhện vương !
Sông Thu.Biên Hòa
CHẲNG CÒN VƯƠNG
(Bài họa:4)
Vó mòn gối mỏi mục
giây cương
Thoái hóa huyết cao
chết bất thường
Sáng sớm uống ngừa
viên hạ áp
Về chiều ngậm đở
chút “quy đương”*
“Trường đồ phi tận”
– nên bà mến
Đoản sức hồi cung –
được chủ thương
Nhồi máu cơ tim –
rồi kiếp ngựa
Nợ đời trả hết chẳng
còn vương.
Độc Hành. Saigon
(cây ĐƯƠNG QUY THUỐC
BẮC)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét