Thứ Sáu, 9 tháng 10, 2015

Xướng họa thơ - 2015 (P1)

Thưa quý huynh hữu !
Từ các diễn đàn thơ Đường xướng họa, năm 2015 Văn Thiên tùng đã cùng giao lưu với quý thi huynh, những vần thơ đã được quý vị mời họa. Văn Thiên Tùng đã tổng hợp và thông qua trang nầy Văn Thiên Tùng rải lên chỉa sẻ cùng quý thi huynh những bài thơ xướng họa với tính cách giao lưu trao đổi và xem như một diễn đàn sinh hoạt của các bạn yêu thích thể thơ nầy. Có thể có nhiều thiếu sót trong quá trình biên tập cũng như khi chuyển tải lên trang. Mong quý thi huynh thông cảm góp ý và trao đổi để cùng nhau đi đến một mục đích chung là góp phần giao lưu sinh hoạt một cách lành mạnh đối với những ai đã thích thể thơ này.
Chào thân ái !

CẢM HẠ VỀ!

Xướng:
Phượng mỗi lần qua cửa học đường
Nhớ thời tao loạn tuổi còn vương
Động viên nhìn bạn xa xôi lớp
Nhập ngũ trông tôi vắng vẻ trường
Não nuột ve sầu phơi ảo mộng
Thẫn thờ cuốc tủi nhặt tang thương
Soi ngăn ký ức cầm điêu đứng
Sử nhuộm quan hà viết mấy chương?
Lê Đăng Mành

LỜI QUÊ

HỌA
Gió tung mù mịt những con đường
Nắng hạ nam Lào xới bụi vương
Cát trắng oằn mình lăn bãi cuối
Hàng tre lay lất dạo đêm trường
Quê nghèo tang tóc điều đâu muốn
Xóm nhỏ điêu tàn quả xót thương
Lịch sử sang trang niên kỷ mới
Hòa bình thống nhất sử liền chương.
Quảng trị, 19/4/2015
Văn Thiên Tùng

LÃNG DU

Bát ngát mênh mông vọng tiếng gà
Gió đưa sóng lúa ngút trời xa
Sông xanh trầm mặc hàng cau đứng
Mây trắng nhàn cư bóng nắng qua
Đây tấm lưng êm bờ cỏ mượt!
Đâu chàng tuổi trẻ mộng thơ hòa?
Cánh chim lay động hồn du tử
Ngày ấy nơi này, ta nhớ ta!
29/1/2015,Đoàn Chinh Nam

CANH GÀ

Họa
Ông cha điểm giấc chủ canh gà
Tiếng gáy định giờ gióng vọng xa
Cánh vỗ âm đầu ngày mới đến
Đêm tàn điệu kết chuyển dần qua
Mặt trời thức giấc vầng dương tỏa
Vạn vật vươn lên cảnh sắc hòa
Nhịp sống đó đây bừng trổi dậy
Thời giờ xưa hẳn khác thời ta.
Quảng Trị,14/4/2015
Văn Thiên Tùng

ĐỢI

Huế của tôi giờ lạc cõi đâu
Thương hoài buổi ấy mịt trời ngâu
Mưa dầm thúi đất buồn tâm nẫu
Gió lộng mòn sông quạnh trí rầu
Chốn hải vân quan mình giã bậu
Nẻo tam giang phá thiếp chờ nhau
Câu hờn tiếng giận giờ chôn giấu
Chỉ thấy hình ai ở mãi đầu
Diudangsacxuan

CHỜ

Huế chừ từng khắc chẳng quên đâu
Nhớ những hạ hồng lớt phớt ngâu
Lối sớm Vân Lâu vờn cỏ dại
Nẻo chiều Lê Lợi lắng ve rầu
Hai ta cùng nắm tay so với
Nhóm bạn theo hùa mắt háy nhau
Tình ý gieo mầm theo chân bước
Đẹp sao cái thuở mới yêu đầu.
Quảng Trị 4/2015
Văn Thiên Tùng

NHỚ HUẾ

Trở lại thăm người Huế vẫn xưa
Lòng nghe nặng trĩu nhớ sao vừa
Tràng Tiền mấy nhịp dầm sương gió
Đại Nội bao mùa trải nắng mưa
Thiên Mụ câu thề ai đã hứa
Văn Lâu ước nguyện hỏi tàn chưa
Mà nay cách biệt tình đôi lứa
Bên ấy mơ gì lỡ chuyến đưa ?

Mơ gì lỡ chuyến hởi đò xưa ?
Mắt lệ em sa tủi phận thừa
Lăng tẩm u hoài ôm dạ lữ
Hoàng thành lặng lẽ bóng song thưa
Hương giang một nỗi buồn sương bạc
Núi ngự riêng mình tủi trắng mưa
Một thuở vàng son giờ đâu nửa ?
Cung sầu gác hận đã lùi chưa ?
Diudangsacxuan

HUẾ VẪN NHƯ XƯA

Huế chừ vẫn chẳng khác chi xưa
Núi Ngự sông Hương kể mấy vừa
Cồn Hến bao mùa quần bão lũ
Tràng Tiền mấy độ dãi dầm mưa
Tịnh Tâm ắt hẳn nơi hò hẹn
Thiên Mụ rẻ đàng đúng vậy chưa?
Duyên nợ đôi ta ngày ấy nếu
Thuyền tình cập bến nói gì đưa!

Lỡ chuyến đò ngày ấy chuyện xưa
Ắt sầu vương vấn có chi thừa
Duyên tình tại số ai trách đặng
Kiếp phận do trời thiếp dạ thưa
Mấy nhịp Trường Tiền in bóng nước
Tứ thành Đại Nội dãi dầm mưa
Huế giờ mòn mỏi giang tay đón
Bến cũ đợi thuyền ấy thấu chưa?
Quảng trị, 12/4/2015
Văn Thiên Tùng

CHỚM HẠ

( Xướng )
Xuân chiều ngúng nguẩy đợi hè sang
Phượng rỡ ràng đơm nắng ủ vàng
Ngỡ dáng ai về lơi lả vọng
Như hình tố nữ điệu đà loang
Đòng đưa ngọn trúc vươn đầu bãi
Phảng phất chòm sương quyện giữa đàng
Gió lãng mơ màng ru mộng trải
Ve rền hớn hở cuộn hồn hoang
Minh Tâm 17/04/2015

GIAO MÙA

Họa
Nắng sớm nhô hừng báo hạ sang
Vầng dương the thé tỏa hoe vàng
Sầu đông rủ nhụy hương vừa cạn
Cành phượng rực hồng sắc mướt loang
Xuân ấy tình ta thề nguyện kết
Hè nao loan phụng rẻ chia đàng
Giao mùa tựa nổi lòng tri kỷ
Nhạn biệt phương trời lạc lối hoang.
Quảng trị 18/4/2015
Văn Thiên Tùng


LƯU BÚT HẠ!

Xướng:
Thưa thớt khung trời cánh én chao
Mùa đi cành đượm lá mai đào
Thanh tao sen cựa màu huyền diệu
Khắc khoải cuốc chìa phách khổ đau
Chiều bủa mơ màng hồn khói sóng
Sáng giăng phơi phới ngọn nam Lào
Ve cầm khúc nhạc thời xa vắng
Phượng ứa sắc buồn vẫy bút trao!
LĐM

HẠ CA

Họa
Hương chiều thoảng thoảng bướm lượn chao
Xuân tiễn ngàn hoa ngẩn sắc đào
Lặng ngắm vầng dương bừng nhịp sống
Nghe vời điệu cuốc não hồn đau
Chơi vơi ngần sóng triền đông dạo
Xào xạc muôn cây quyện gió Lào
Khúc nhạc trưa hè ve xiểm tấu
Nom trời xanh trắng hạ tình trao.
Quảng Trị, 19/4/2015
Văn Thiên Tùng

HOA BÈO

Thân bèo dạt nổi sống đời chênh
Chẳng biết về đâu mãi dập dềnh
Rủi sẽ cuồng trôi vào ngọn thác
May thì nhẹ lướt ở dòng kênh.
Còn mang sắc ngọc thời êm ả
Vẫn để hình ngay lúc gập ghềnh
Bất kể mai này không chỗ đậu
Hoa ngời thắm nở đẹp màu nghênh.
Thanh Lê

LỤC BÌNH

Cảm họa:
Lang bạt ruộng đồng hay hố chênh
Chẳng đâu là chốn cứ lềnh dềnh
Đỏ đen phận kiếp nương dòng nước
Hạn hán thân loài bám lấy kênh
Kết mảng gom chùm khi tạnh ráo
Tựa nhau kết mảng lúc chao ghềnh
Bốn mùa cứ vậy tăng nòi giống
Rực rỡ sắc màu tím tím nghênh.
Quảng trị 18/4/2015
Văn Thiên Tùng

TÂM VỊ

BÙ bấy nhiêu đời cũng tái tê
NHÌN tâm mới rõ hướng quay về
DƯỚI âm tào cội duyên khai nụ
RUỘNG phước ươm mầm chốn mạt đê
LÒE loẹt sắc trần bao mỏi mệt
MUÔN màu tạm cảnh lắm ê chề
THÚ vui Đạo lạc người ngơ ngáo
TƯỢNG ĐÁ TRONG CHÙA DỌA KẺ MÊ
Phan Thành Lanh

THÚ THAY

Họa
BÙ đắp bao đời mới đủ tê
NHÌN lui quá khứ hẳn quy về
DƯỚI trần nghiệp kiếp hoài mang nợ
RUỘNG Thánh duyên lành chất ngất đê
LÒE thế nghĩa ân đầu chót lưỡi
MUÔN câu si hận vướng ê hề
THÚ thay câu ví từ nhân thế
TƯỢNG ĐÁ TRONG CHÙA DỌA KẺ MÊ.
Quảng trị 18/4/2015
Văn Thiên Tùng.

HOÀI TRÔNG

Xướng

Bao mùa đợi nhớ rũ phong sương
Nhặt lá chiều rơi đỏ ngập đường
Núi lặng người đi ôm dạ bạc
Hồ trầm ái bỏ giữ hồn vương
Thuyền xuôi nẻo gió chàng ly biệt
Bến lỡ trăng về thiếp mịt phương
Sáo thả lồng bay tình vạn hướng
Bao mùa đợi nhớ rũ phong sương
Diudangsacxuan

ĐỢI NHÉ!

HỌA
Dẫu có bão bùng hay gió sương
Làm sao quên được thuở chung đường
Cổng trường năm tháng bao thề ước
Ghế đá như thường lắm vấn vương
Đã nói ráng chờ ngày hội ngộ
Y rằng thời khắc lúc hoài phương
Thiếp chàng liền cánh trong trời mộng
Dẫu có bão bùng hay gió sương
Quảng trị 18/4/2015
VănVăn Thiên Tùngài xướng

MỘT THUỞ XÓM NGHÈO

Môi xưa chơm chớm nụ hoa hường
Quen với ruộng đồng lộng gió sương
Nhuễ nhoại trưa hè bờ tát nước
Phất phơ áo trắng buổi tan trường
Quê nghèo bạn lứa vừa con mắt
Xóm ngái tình ai ngại bước đường
Khói lửa ngút trời - đời rẽ lối
Tóc thề thuở ấy lệ thầm vương
Lê Viên Ngọc

NGÀY VỀ

Họa:
Trở lại quê hương chẳng thấy Hường
Ô hay ! Em đã biệt ngàn sương
Nẻo làng còn dấu lần chung bước
Lối xóm hằn in khoảng đến trường
Chiến cuộc gieo neo đành rẻ lối
Quê hương tan tác biệt đôi đường
Ngắm nhìn di ảnh lòng đau xót
Kỷ niệm đầy vơi lệ nhỏ vương.
Quảng Trị 15/4/2015
Văn Thiên Tùng

GẶP THI HỮU !

THỈNH HỌA

Độc Hành phiêu lãng ghé nhà thăm
Cho nắng Đàng Trong sưởi nụ mầm
Mừng Bạn tương phùng thì xởi lởi
Buồn ta hội ngộ lại trầm ngâm
Tuần trà hụt nước nên khan chén
Tiệc rượu co vòi chẳng ướt mâm
Quấn quýt nâng lời chào giã biệt
Đưa nhau bịn rịn bắt tay cầm.
3-2-2015-Lê Đăng Mành

TÌNH THI HỮU

Họa
Mừng bạn muôn phương chiếu cố thăm
Trang thơ huynh hữu vốn ươm mầm
Bao bài xướng khởi trình làng họa
Bấy điệu tao đàn thỉnh khách ngâm
Hội ngộ từng kỳ lừng sáo trúc
Giao lưu dăm bận rộn bàn mâm
Nắm tay nồng thắm tình se sắt
Tạm biệt nhìn nhau lệ chẳng cầm.
Quảng Trị, 04/02/2015
Văn Thiên Tùng

MAI

(Mời họa)
Chơi đùa son sắt với trời đông
Mưa quất sương chan mặc gió lồng
Thân thẳng ngay chồi lay nhật nguyệt
Cành trơ trụi lá cảm càn khôn
Thanh cao hương tỏa thềm đài các
Nhàn nhã hồn nương chốn cửa không
Lẫm liệt phơi mình bên giá lạnh
Khai hoa điểm sắc đón xuân nồng !
Lê Đăng Mành

MAI

Họa:
Trau chuốt thân cành mấy giá đông
Chẳng như cá chậu với chim lồng
Đông tàng thoát xác mình trơ trọc
Xuân ẩm khai hoa nõn mởn khôn
Sóng sánh danh rồng chưng chính điện
Đẩy đà phận hạc gióng thinh không
Trần gian ai tạo MAI nên thế
Bao dáng thanh cao lắm sắc nồng.
Quảng Trị, 19/01/2015
Văn Thiên Tùng

LÃO GIÀ THÍCH!

Xướng
Sáu mươi bảy tuổi đã đi qua!
Lão thấy bản thân nỏ chịu già
Thích sống hài hòa không thoái chí
Thích yêu bình dị chẳng bôn ba
Thích ngày thủng thẳng vun trồng xới
Thích tối lai rai xướng họa ca
Thích luyện tính tình vui sống khỏe
Thích nguồn tráng kiện mãi theo ta!
Trương Văn Lũy

LÃO GIÀ NÊN…

Họa
Lão tuổi ai từng trải nghiệm qua
Bao điều cần thiết dưỡng thân già
Nên vui đùa bỡn bên con cháu
Nên sống an nhàn lánh quán ba
Nên giữ tâm thanh rèn trí lực
Nên gìn sức kiện luyện thơ ca
Nên cười thoải mái vô tư lự
Nên quý thời gian đến với ta.
Quảng Trị,
Văn Thiên Tùng

MỪNG ĐÓN NĂM MÙI

Xướng

Ất Mùi sắp sửa bước lên thềm
Nao nức trong lòng quá, hở em ?
Trai khỏe ngọc dương bồi khí lực ( * )
Gái xinh sữa mát dưỡng da mềm
Lưu linh - món quý tràn ly nhậu
Nam nữ - trò chơi bịt mắt tìm ( * )
Dê béo, rượu nồng, câu chúc Tết
Tràn đầy sức sống đẹp tơ duyên.
Sông Thu
( * )Món Ngọc dương tiềm thuốc
( * * ) Trò chơi Bịt Mắt Bắt Dê

XUÂN TÌNH

Họa
Nhìn chậu đào xinh thắm góc thềm
Sắc hồng phơn phớt lại nhớ tên
Người tình năm cũ thân mà mượt
Đôi bạn thời nao dáng liễu mềm
Từng buổi tan trường chân nối bước
Bao lần ly biệt bấy phen tìm
Ất Mùi xuân tết nhìn hoa ngỡ
Cái tuổi thơ mình sóng sánh duyên
Quảng Trị, Văn Thiên Tùng

CHỐN XƯA
(ngũ độ thanh)

Lâu rồi chẳng ghé lại đường quê
Đã mấy mùa xuân được trở về
Rực rỡ hương đồng quanh cỏ lúa
Um tùm sắc nội phủ bờ đê
Non thề thuở ấy giờ sum họp
Biển hẹn ngày xưa cũng đến kề
Kỉ niệm hôm nào luôn nhớ mãi
Mong trời nối nhịp nghĩa tình thê
Đinh Hoàng Nhân

HỘI LÀNG

Đúng hẹn xuân về dự hội quê
Dân làng khắp chốn hẹn quay về
Cổng chào năm tháng dầu phai nét
Con nước đến mùa phủ ngập đê
Lũ trẻ tung tăng đầu bến xóm
Đàn bò ngoe nguẩy cuối triền đê
Ôi chao kỷ niệm còn đâu đó
Một thuở ân tình kết ái thê .
Q.Trị 01/4/2015,Văn Thiên Tùng

HỒN CỦA NƯỚC...

Gỗ mỡ,Vàng tâm,khó tỏ tường
Bàn qua giá trị há tương đương
Sĩ,sư dẫn chứng nguồn khoa học
Hà nội đem dùng tiếng địa phương
Hứng lại tung qua,vui lãnh đạo
Nhìn ngang ngó dọc,khổ dân thường
Khác chi cùng họ trời cho thế
Gỗ mỡ,Vàng tâm khó tỏ tường
Gỗ mỡ,Vàng tâm khó tỏ tường

Nếu đi bán sẽ lợi gian thương
Là loài thích sống nơi rừng núi
Lại đánh về chôn giữa phố phường
Dễ bệnh nhiều sâu nào rộng tán
Mau tàn ít cánh chẳng thơm hương
Than ôi nét đẹp ngàn năm ấy
Chịu cảnh lầm than nỗi đoạn trường.
Sao băng khóc

ÔI ! LÁ PHỔI THỦ ĐÔ

Cây xanh gục hạ mới tinh tường
Đạo tặc môi trường chuyện vẫn đương
Dư luận gắt gao vào nội việc
Thông tin nhập cuộc với muôn phương
Thủ đô râm mát còn đâu nữa
Đường phố hanh hoang chuyện lạ thường
Lá phổi diệu kỳ ai lệnh giáng !?
Cây xanh gục hạ mới tinh tường

Cây xanh gục hạ mới tinh tường
Phá hoại hàng hàng chẳng xót thương
Đâu bóng phủ râm từng nẻo phố
Hay cành tán khỏa mỗi đường phường
Thu đông khỏe khoắn che mưa bão
Xuân hạ mởn mầm tỏa sắc hương
Đồng loạt bới thay ai nỡ vậy !?
Cây xanh gục hạ mới tinh tường.
27/3/2015- Văn Thiên Tùng

TỔ QUỐC TÔI

Xướng
Trời Nam Việt ký đậm bao thời
Tặc phỉ phương ngoài lộng khắp nơi
Sách lược xâm lăng tuồn rác rưởi
Cường lân quấy loạn phản tơi bời
Đông trùng sóng hận Hoàng Sa hỡi
Bắc lũy biên thù Bản Giốc ơi
Đất tổ vua Hùng khai quốc gợi
Ngàn năm thổ ngạch khắc ghi đời
NHẬT NGUYỆT 2012
Saigon 20.03.2015

LỊCH SỬ TA

Họa
Lịch sử vinh danh cũng lắm thời
Chiến công lừng lẫy khắp từng nơi
Tàu lân từ mộng xâm lăng bởi
Nội quốc ra đòn giáng tới bời
Giặc Pháp bao phen tan tác hỡi
Thực dân lắm bận cuốn cờ ơi
Kẻ nào ảo vọng lùa quân tới
Ắt hẳn mồ chôn chúng suốt đời
Q.Trị 21/3/201,
Văn Thiên Tùng

DÒNG THẠCH HÃN

Xướng
Thạch Hãn lắng mình giữa chốn đây
Cổ Thành in bóng mãi còn ngây
Cầu Ga dáng cổ thơm ngời tiếng*
Bến Sãi nem lùi ngát nức mây
Vĩnh Định chia dòng qua xứ lúa
Ba Lòng khởi mạch tự rừng cây
Triệu Phong yểu điệu tình sông nước
Cửa Việt thong dong góp biển đầy
HANSY
Những chữ viết hoa là địa danh có dòng Thạch Hãn chảy qua.
*Tên dân gian gọi cầu Thạch Hãn

ĐẤT CHÚA

Họa
Cát Dinh Ái Tử chính nơi đây
Tiên Chúa dựng xây nghiệp chốn nầy
Ngũ đạo tinh hùng vang biển lớn
Muôn dân lực dũng vọng trời mây
Tiền Kiên - Hậu Tả vành đai lính
Thạch Hãn- Non Mai ngát bãi cây
Mô súng- Bàu Voi thục tượng- khí
Việt Yên thương lái vào ra đầy. *
Văn Thiên Tùng
* Nay là cảng Của Việt

THÁCH HOẠ

Xướng:
Bảng luật Đường Thi học chửa thông
Thanh âm ngữ tự nó xoay vòng
Gieo vần đối cú chơi câu ỔNG
Ghép chữ điền từ thử vận ONG
Bạn hữu đa tài vào mở rộng
Giang hồ đại nghĩa tới khơi mòng
Ai người hoạ nổi thơ cuồng lộng
Ta bái làm thầy có được không?
Tà thi Sao Bang Khóc

CŨNG NÊN

Họa
Đường thi biến hóa luận sao thông
Bảy chữ tám câu cứ mắc vòng
Đối thực từ văn đà thấy hổng
Luật vần bằng trắc lại tìm ong
Họa bài huynh xướng như trời mộng
Yêu thể thơ này tựa thác mòng
Tuyệt tác lưu truyền khung định dạng
Nên chăng cùng giũa tốt hơn không?
18/3/2015 Văn Thiên Tùng

THỔN THỨC...
Thơ : Dạ Minh Châu.

Trăng nơi đâu đêm sầu hiu hắt /
Ngọn gió buồn gieo rắc niềm đau
Chưa vui lệ nghẹn chực trào
Tình chung chi để xa nhau thật rồi .
Hãy về đi chúc anh hạnh phúc
Đoạn đường tình gấp khúc chông chênh
Không duyên nên nợ chúng mình
Dây tơ không cột thôi đành biệt ly .

Buổi chia tay mưa buồn rả rích
Ngọn gió lùa rét buốt con tim
Bao năm mòn mõi đi tìm
Thôi đành buông bỏ mộng chìm hư không
Mới khi yêu ảo mơ lầu mộng
Tình chưa tròn vọng các tan hoang
Con tim thổn thức bàng hoàng
Hồn em chết nữa lệ tràn ai hay .
GIA LAI chiều mưa buồn

Họa : Y ĐỀ

Nắng biệt đâu năm canh héo hắt
Nổi buồn dâng lay lất hờn đau
Trăng kia đẫm giọt lệ trào
Tình duyên rẻ lối bể dâu cạn rồi
Dẫu rẻ chia mong em vạn phúc
Chặng cuối đời không thể chông chênh
Đừng như câu chuyện chúng mình
Nên duyên chẳng phận mới đành từ ly

Tiếng côn trùng ca từ lích rích
Hạ thổn thức xé nát can tim
Nhọc công năm tháng chọn tìm
Giờ tan thành khói khuất chìm nẻo không !?

Khúc yêu đầu ngát vời tình mộng
Bão lốc xoay cũng chẳng hư hoang
Ôm choàng hạnh phúc đàng hoàng
Ngờ đâu tan tác lúc nào có hay .
Văn Thiên Tùng 20/3/2015

HỎI CƯỚI

Một buổi xuân về đượm sắc mai
Anh qua dạm ngỏ nói rằng mai
Duyên này ấp ủ tình đôi lứa
Phận nọ trao thầm nghĩa trúc mai
Mâm quả xe lòng đây cậy mối
Buồng cau kết dạ đó nhờ mai
Bao ngày đợi ấy rằng duyên oải
Chịu há nghen mình kẻo một mai ?
Diudangsacxuan

MAI ! CHỚ CHẦN CHỪ
Họa

Chần chừ chi mẽn cứ rày mai
Đã hứa cùng nhau lắm mải mai
Lời tỏ ắp đầy từng mỗi tối
Tin thư qua lại những hừng mai
Duyên mình tự đến không cần mối
Bà nguyệt se rổi tới cậy mai
Thưa chuyện mẹ cha hai họ tới
Định ngày hôn ước phải không Mai
Văn Thiên Tùng 18/3/2015

Xướng
Chợt Thấy

Rồi như tượng đá ngẩn ngơ sầu
Lặng lẽ bên đời một kiếp đau
Vắng vẻ đường khuya tàng lá rũ
Đìu hiu ngõ tối bụi hoa nhàu
Bờ duyên dã dượi tàn phai sắc
Cõi hạnh thờ ơ rã úa màu
Chợt thấy hồn trăm nghìn vụn vỡ
Rồi như tượng đá ngẩn ngơ sầu
TTD...3/10/15

KHÁC HẲN

Họa
Gương sáng khác muôn tượng đá sầu
Bóng hình phật thánh giũ niềm đau
Từ bi- hỷ xả tâm vô lượng
Cứu rỗi- đức tin trí chẳng nhàu
Ngõ tới thiên đường tùy bản ngã
Nẻo về cội phúc ứng căn màu
Trau bồi đức hạnh cây nhân thế
Gương sáng khác muôn tượng đá sầu
Văn Thiên Tùng

LẠC LỎNG

Xướng
Để cánh chim chiều lạc lõng thôi
Ngàn đay bện tổ xác xơ rồi
Dồn thương cảm lại miền hiu hắt
Bỏ lãng quên vào chuyện cút côi
Trót huyễn mây hồng xinh xẻo phận
Nào hay gió bạc mỏng manh đời
Bầu thơ lạnh lẽo nhòa tri kỷ
Kéo mảnh xuân tàn gạt gẫm môi.
LN ( 01/03/2015 )

Y HẸN

Họa
Mãi còn y hẹn đó không thôi
Tính toán bằng như chuyện đã rồi
Ngày tháng ngút ngàn niềm hạnh ngộ
Thời gian trống vắng luống đơn côi
Từng canh thao thức ngầm than số
Lắm khắc mơ màng ngẩm trách đời
Thân phận trời kia đà tác hợp
Làm sao quên vị mặn bờ môi.
Quảng Trị, 17/3/2015
Văn Thiên Tùng

CHẮC VỀ KHÔNG
(Ngũ vị hương)

Hứa hẹn thu nào bỏ giữa đâu
Mà nay ngóng đợi đẫm u sầu
Hay hờ hững tếch đường duyên nợ
Rã cội ân tình chẳng sắc sâu
Tưởng mãi ngàn năm rồng phượng sánh
Đâu dè mấy bữa dạ lòng đau
Thì thôi chớ mị lời ma quỷ
Chắc hẳn lòng ai đã vợi nhàu
HANSY

VỀ CHỨ ANH

Họa
Giữ điều ước hẹn chẳng quên đâu
Năm tháng phôi pha lắm tủi sầu
Muôn dặm đường đời tình vẫn tỏ
Khúc tơ duyên buộc nợ thâm sâu
Lời thề đã thốt sao không xót
Lỗi hẹn cam đành nén nổi đau
Ráng nhé ! cuối thu mình đoàn tụ
Anh ơi! chớ nghĩ dạ thêm nhàu.
Q.Trị.15/3/2015
Văn Thiên Tùng

TIỄN MÙA ĐI
Bài xướng Lê Thị Hồng Bích

Em tiễn anh đi nhạt ráng chiều,
Hoa vàng xác lá rụng cô liêu.
Người đi khuất dạng đường quen vắng,
Kẻ ở nghiêng lòng dốc nắng xiêu.
Gió cuốn xạc xào môi mím chặt,
Mây trôi hờ hững trán đăm chiêu.
Dệt bao mộng ước chìm quên lãng,
Mới hiểu tình đời lắm trớ trêu.

TIỄN MÙA ĐI

Họa :
Lá vàng xao xác rủ muôn chiều
Quạnh vắng nơi nầy chốn tịch liêu
Mây trắng chông chênh vờn núi thẳm
Ráng hồng le lói tỏa vầng xiêu
Chân trời sao phải chia ngăn lối
Bến mộng cớ nào lại dỡ chiêu
Ân nghĩa mặn mà ai rẻ lối
Tình nồng ai nỡ cợt đùa trêu.
Văn Thiên Tùng

NGÁN

Họa
Khen ai thừa sức phí cuộc chơi
Nên mới chôn chân chốn bụi đời
Nhập cuộc mặt mày oai lẫm liệt
Tan sòng vóc dáng bủn run rồi
Núi thẳm dốc đèo đờ đẫn viếng
Sông sâu biển cả ngán ngao rồi
Tam hồi tứ bận xưa từng chuốc
Nay đà nhất nhị thấy ông trời
QuảngTrị, 20/ 3/2014
Văn Thiên Tùng

ĐÁNG

Xướng
Khéo ai mê mẫn cảnh làng chơi
Nên mới ôm nguyên món nợ đời
Nhập hội mặt mày oai lẫm liệt
Tan sòng da dẻ bủn run rồi/ tái đồi mồi
Non cao đôi chóp mơ màng với
Suối thác một đàng rệu rạo bơi
Tam bận tứ vòng xưa trót lọt
Nay đà nhất nhị chộ tiên trời .
QuảngTrị, 20/ 3/2014
Văn Thiên Tùng

THĂM TRƯỜNG XƯA!

Xướng
Trường ở đây rồi Bạn cũ đâu?
Soi trang ký ức thuở ban đầu
Thẫn thờ trăn trở gom hoa đốm
Khắc khoải mơ mòng nhặt bóng câu
Giã biệt Hàm Nghi*màu bút tủi
Chia ly Thị Điểm giọng ve sầu
Bồi hồi nhung nhớ tình hoa phượng
Tâm khảm u hoài mãi khắc sâu
Lê Đăng Mành

CÒN ĐÂU ?

Họa:
Tên trường biệt mãi chẳng còn đâu?
Còn lại đây bao kỷ niệm đầu
Bục giảng phấn tô đều nét chữ
Thầy cô truyền giảng tỏ lời câu
Đâu rồi cái thuở tròn hoa mộng
Hay lúc đùa yêu để bạn sầu
Thương tuổi ngọc ngà đầy luyến nhớ
Muôn vàn ký ức đấy hằn sâu.
Quảng Trị 22/4/2015
Văn Thiên Tùng

NHỚ TRƯỜNG XƯA

Sân trường cánh phượng khẽ khàng lay
Bục giảng đìu hiu lặng nhớ thầy
Dáng cũ theo về ôm kỷ niệm
Thơ tình viết vội gửi hàng cây
Môi hường lã lướt đùa hoa thẹn
Mắt biếc đòng đưa ướp mộng gầy
Ghém chặt lời yêu ngày hẹn lỡ
Âm thầm giấu kín một vòng tay..!
Tuyền Phấn 16/4/2015

ĐOẠN TUYỆT

Rũ hết từ đây thật hả mình ?
Sao người chả nói mãi làm thinh
Ân nồng cạn nghĩ đành tâm bỏ
Nghĩa thắm không màng nỡ vứt khinh
Tiếng hẹn ngày nao chàng phũi sạch
Lời yêu thưở nọ thiếp luôn gìn
Tim anh đã chẳng còn em nửa
Thì xót lần thôi đứt đoạn tình
Diudangsacxua

ĐỘC TÚY !

Bỗng thoáng phù hoa để lại gì
Tường cơ thạch hóa mãi phòng khi...
Nan kì tuổi hạc phân bằng hữu
Nghiệt cảnh nguy hàn rã cố tri
Quyết phủi rời nhanh dòng cự lãng
Tràn vun gội mát buổi xuân thì
Hoằng dương trí huệ ngời tâm khảm
Sẽ thấy an lòng chẳng lụy bi !
P/s:
-Tường cơ (牆基): nền móng.
-Cự lãng (巨浪 ): sóng lớn

KHÚC NGUYỆT CẦM

Họa
Xề xáng xa xề tiếng vọng xa
Thanh âm đàn khởi vợi trăng ngà
Nhịp nhàng trầm bổng hòa cung tiết
Luyến láy nhặt khoan chảy điệu ra
Thu hút nghệ nhân hoài thể loại
Nao lòng thính giả với muôn nhà
Nguyệt cầm ấy khúc hồn dân tộc
Cổ nhạc kia từng phủ sóng ba.
Quảng Trị 20/4/2015
Văn Thiên Tùng

KHÚC ÂM BA

Trăng chiều hửng nhẹ gối bờ xa
Trải dát triền sông nhuyễn lụa ngà
Lướt khẽ thuyền xuôi, dòng khép lại
Khua hờ mái ngược, sóng loang ra
Lời tan gió thoảng khơi niềm bến
Khúc vọng ngàn dâng gửi nỗi nhà
Sợi chuốt ân tình muôn nhắn nhủ
Đâu miền lắng đọng những âm ba
Nguyễn Quốc Bình

NHỦ LÒNG

Họa
Thôi đành giữ đóa hoa đời nở
Ngậm đắng bờ môi chẳng vẩn vơ
Trách kẻ bạc tình giao của nợ
Giận người tủi phận tạc vần thơ
Đâu lời non bể rằng thương nhớ
Đấy tiếng ngọt ngon mãi đợi chờ
Nhẹ dạ lòng mang đời trót lỡ
Chơi vơi ngàn dặm ráng vô bờ..
Quảng Trị 20/4/2015
Văn Thiên Tùng

KHÓC ĐỜI

Xướng:
Ta gục chết bên tình nức nở
Lịm người đi giữa ái bơ vơ
Trắng mưa thu trí bay miền nhạc
Sương tím hạ tâm lộng cõi thơ
Trăng mộng xuống ru đời nỗi nhớ
Gió mơ về dỗ kiếp thương chờ
Xót dòng trôi bến sầu đà lở
Buồn sóng vỗ thuyền đã cách bờ
Diudangsacxuan

GIÁ NHƯ

Xướng
Giá kể như minh vẫn trẻ con
Bao là bánh kẹo thỏa ăn ngon
Tâm không giận dỗi thường vui vẻ
Dạ chẳng lo toan đỡ mỏi mòn
Chả vướng yêu đương... hờn sướng, khổ
Nào đeo luyến ái... hận vuông tròn
Giòn cười tươi khóc qua ngày tháng
Nếu được, xin làm mãi trẻ con
Hoa Vo Thuong (LNUP)

CHẤP GÌ

Cảm họa:
Bỏ qua mấy chuyện cỏn còn con
Gác hết ngoài tai đặng ngủ ngon
Tự tại sầu bi từ kiếp nạn
Thanh tâm an lạc chẳng gầy mòn
Sân đời ái ố cùng hoan lạc
Nẻo thế sân si lắm méo tròn
Tích thiện chân tu ngời đức độ
Chấp gì mấy chuyện cỏn còn con.
Quảng Trị 20/4/2015
Văn Thiên Tùng

NGÀN XƯA ĐÃ ĐỊNH

Cánh chim HỒNG-LẠC mấy triều vương
Từ thuở NGƯỜI khai mở lối đường.
Vàng đá chưa phai hồn lệ sử
Kiếm cung còn tạc dấu quê hương.
Cổ kim mấy lớp sầu dâu bể
Vó ngựa bao phen dậy chiến trường.
Hùng khí nước NAM kinh bóng giặc,
Ngàn xưa đã định, Trời riêng phương.
MẶC PHƯƠNG TỬ.

NƯỚC NON NGÀN DẶM

Họa:
Chúa Nguyễn nam hành dựng nghiệp vương
Châu ô ác địa khổ trăm đường
Việt Yên thuyền ngược lên non Hãn
Ái Tử đây rồi định chốn hương
Ngũ đạo quân binh xây cứ địa
Ấp làng dân chúng dựng dinh trường
Đất đai khai mở thiên thu hưởng
Nước Việt vươn dài tận cõi phương.
Quảng Trị 01/5/2015
Văn Thiên Tùng

ĐỢI BẠN …

Xướng
Đợi bạn âm thầm quặn khói sương
Lòng đau nặng trĩu ngó bên đường
Chiều loang bóng ngả cay cay lệ
Tóc xõa mi sầu ướt ướt gương
Kỷ niệm phai mờ trang giấy tím
Thời gian trốn vội giấc mơ hường
Người đi mắt tủi hồn nghe buốt
Lẳng lặng ta về quạnh quẻ hương …
Hoàng thương 28/04/2015

NỔI LÒNG

Họa:
Tiễn người tri kỷ biệt ngàn sương
Nén lệ nhìn ai khuất dặm đường
Chiều tối lặng buồn nghe điệu cuốc
Sáng hừng tỉnh giấc ngắm khung gương
Mi nhòe nét liễu bờ môi nhạt
Má điểm lằn cong lạt nét hường
Phương ấy nghìn trùng chàng thấu hiểu
Tấm thân ngag ngọc nhạt nhòa hương.
Quảng Trị 02/5/2015
Văn Thiên Tùng.


 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét