Thứ Ba, 9 tháng 10, 2018

KHUNG TRỜI KỶ NIỆM - Văn Thiên Tùng

KHUNG TRỜI KỶ NIỆM 

Anh mãi nhớ thu nao mà hai đứa
Sánh vai nhau đếm bước mỗi chiều tàn
Đường Ngô Quyền lãng đãng giọt ngâu tan
Từng câu chuyện ươm tình ta kết trái


Thế mà đã bao mùa thu xa ngái
Anh vẫn thầm tìm lại bóng hình xưa
Biết bao lần độc bước giữa nắng trưa
Xới kỷ niệm - lục dư hương ngày ấy


Một mình ngắm dòng Hương êm đềm chảy
Thương nhịp cầu năm tháng vẫn y nguyên
Bao lời yêu gắn kết một ước nguyền
Đôi hình bóng sóng sánh vờn mặt nước


Cầu ơn chúa cho tình ta mãi được
Trọn kiếp này nguyện sống mãi bên nhau
Hai trái tim đồng nhịp kết bền lâu
Mà trang ký …đầu tiên ghi ước tưởng …


Thế rồi nhưng nợ duyện nào chẳng vướng
Mẹ cha em đã dứt mối tơ hồng
Cấm ngăn mình không được kết giao đồng
Bà Nguyệt Lão đắng nhìn … tình rẻ lối 


Cũng tại bởi - ông bà em dạm mối
Nên đoạn đành dấu lệ - nén châu vơi
Lời nguyền ta từng hứa với đất trời
Giờ mâi mãi … chôn vùi vùng kỷ niệm


Mối tình đầu bổng chốc đà tan biến
Hai cuộc đời rẻ hướng nuốt sầu vơi
Hai trái tim đồng hướng - nhớ thương vời
Để mỗi độ … Thu về hong kỷ niệm

Quả tình đầu…
      sao mà …
                 khó khuây nguôi …!
Mai Vân- VTT , 05/10/2018.





Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét