Thứ Hai, 5 tháng 11, 2018

GỬI NGÂN THƯƠNG NHỚ ! Văn Thiên Tùng


GỬI NGẦN THƯƠNG NHỚ !

Gió chuyển mùa bấc phùn se se lạnh
Phải chăng đông vừa chạm ngõ trần gian
Bỏ lại đây thu lạnh chút hanh tàn
Từng chiếc lá chuyển gam dần phai sắc

Nhớ đông nao bên mặt hồ man mác
Ghế đá chênh chao - trăng loáng thoáng vàng
Dáng Hà Thành loang sắc tiễn thu sang
Hương hoa sữa muộn màng len gió thoảng

Ôi ! mùi hương dịu dàng mà anh tưởng
Hương tóc em vương tỏa thoáng xuân thì
Hương của tình yêu - cảm nhận từ khi
Hai chúng mình vai kề vai nồng nụ ái

Từng câu yêu dẫn nguồn rất ái ngại
Lời tỏ tình chẳng biết khởi từ đâu
Hai tiếng đầu "thương mến" ngập… ngừng lâu
Trao  ánh mắt thẹn thùng ngầm thầm hỏi

Em cúi mặt… lặng thinh nào chịu nói
Càng làm anh thêm bối rối mà thôi
Tim rộn rảng tăng nhịp đập liên hồi
Chàng khờ à! Sao mà khờ …quá vậy !!!

Em im lặng … nghĩa là ngầm zậy …zậy
Mong lời yêu thắm dịu mắt - môi hiền
Hãy trao em chút cảm xúc đầu tiên
Bằng nụ hôn thật ngọt ngào lên …trán…

Những kỷ niệm vùi chôn từng năm tháng
Bỏ lại công viên yên ắng mỗi tan trường
Trắng ngần màu  hoa sữa  lúc thu vương
Hương lừng ngát con đường xưa hò hẹn…

Rời giảng đường thuyền tình ta lạc bến
Đôi nẻo xa vời - duyên phận nổi trôi
Hai trái tim một thuở vốn chung đôi
Giờ lạc bước theo dòng đời nghiệt ngã

Mỗi tàn thu lá vàng rơi lã chã
Là lúc trời chuyển sắc báo mùa sang
Anh ngồi ôm ngần kỷ niệm võ vàng
Hồn băng lạnh theo bấc phùn tê tái

Ai xui khiến chắp mối tơ tình ái
Để lời yêu quặn quẽ mỗi đông sang
Để ngần hoa sữa trắng cũng ngỡ ngàng
Ôm nghẹn đắng - uống sầu tình vời vợi.

Một cuộc tình ước trong tầm tay với
Lại thôi đành chấp nhận nuốt ngần đau
Mặc từng canh tâm sự ngấm nát nhàu
Bầu thương nhớ  cố trút -  nào vơi cạn!

Mai Vân- VTT, 30/10/2018.
Anh minh họa : Nguồn từ Internet.




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét