VỀ GIỮA NGÀN LAU
Mùa thu có em có tôi và nỗi đau
Có giấc mơ về qua biết mấy dêm thâu
Bốn con mắt ngó nhau trói lòng bên tiếng thở
Tôi đã thấy em về giữa bóng ngàn lau.
Em xa xăm bốn mùa hoài thương tóc gió
Gửi gắm hương nồng khi nghiêng cánh mù sương
Chiều phố núi ai mềm lòng bên con hồ soi bóng
Nỗi nhớ chiều thu tôi- em một mong thương.
Mai đứng giữa đời lòng hẹn với bể dâu
Nương nhờ nỗi nhớ ta đi tìm nhau
Mấy mươi năm lạc bước vẫn khắc sâu bóng dáng
Nữa đời ôm dấu tàn phai bởi vì em một lắng sâu.
Nối một vòng tay nghìn trùng cơ hồ ngắn lại
Chiều thu có em xưa về ngắm nghía tình xa
Tiếng khóc có phải bật lên từ ngậm ngùi nuối tiếc
Bỏ mặc chiếu chăn em hóa kiếp một loài hoa.
Có phải khi chăm chút lòng nhau
là dòng sông về trong mắt
Mấy dòng thơ đi qua như dìu dắt nhau về
Tội tình một khói sương tìm vầng trăng xa khuất
Vội vả tay cầm bông hoa di trong cơn mê.
Trang trải mấy lời như cùng nhau níu buộc
Một nữa tôi ơi về lại với ngàn sau
Đi giữa bóng hoàng hôn mơ hoài mắt biếc
Thương mãi tình ai em về giữa ngàn lau.
TÓC GIÓ LỜI RU
Trong mắt em vời vợi một ngàn lau
Mới biết mong thương kéo lại gần nhau
Một hơi thở nhẹ dậy lên gió cuốn
Mấy mươi năm đi lạc hãy về mau
Về ngó lại mặt mày xưa tóc trắng
Vun vén tình mà trả nợ hư không
Em có biết ai mang theo nỗi nhớ
Về với mùa thu thức với dòng sông
Bên con hồ mù sương buồn phố núi
Ai lặng thầm soi bóng với chiều thu
Một bóng dáng đi về buông tóc gió
Bay suốt đời tình em một lời ru.
Hoàng Văn Chẩm 8.3009
NỬA ĐỜI NGẨN NGƠ
Nữa đời còn biết ngẫn ngơ
Nữa đời còn biết làm thơ yêu người
Em xa xăm một khoảng trời
Thơ đi muôn dặm một lời thương mong
Nữa đời nợ một dòng sông
Nợ em câu hát gởi lòng năm xưa
Nữa đời như một giấc mơ
Chuyện lòng trang trải nương nhờ tinh xa
Nợ em câu hát gởi lòng năm xưa
Nữa đời như một giấc mơ
Chuyện lòng trang trải nương nhờ tinh xa
Nữa đời em mãi trong ta
Hai mùa thu một khúc ca bên lòng
Nữa em còn chút hương nồng
Nữa ta còn một dòng sông bên đời
Hoàng Văn Chẩm 9.2009
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét