DÒNG LƯU KÝ
Rất vụng về em có biết biết không?
Chưa tính đến những đêm dài mãi miết
Viết rất nhiều còn chỉ một trang thôi
Bồ câu đưa thư giờ đến em rồi
Trong chờ đợi xin nói lời gì chứ!
Đốt thời gian trong thao thức bồi hồi
Cánh nhạn hồng tin về bóc đọc vội
Dòng chữ đầu tiên em viết cho tôi
Bằng tên gọi nghe ngàn lần thương mến
Tôi nắn nót từng giòng xin đáp gởi
Tôi nắn nót từng giòng xin đáp gởi
Hồi âm trong cảm xúc tuổi vào đời
Bước theo em tôi vẫn bước sau em
Tuy rằng giữa hai người không xa mấy
Đường đến trường không gian cứ dài thêm
Dài như cánh thư không hẹn khi trở lại
Thời gian đi những mong chờ ái ngại
Cho vơi bớt nổi nhớ nhung vời vợi
Và cứ thế đường về nhà rất chậm
Lại theo nhau sau những buổi tan trường
Mỗi bước em như tia nắng thân thương
Sau rặng núi vô tình xa xa ấy
Nắng ngủ yên núi đồi sao thinh lặng
Hỡi chiều buông gọi gió đến cùng sương
Trong ta bao xúc động ghét hay thương
Phượng đã nở cánh rơi đầy ngõ lối
Phượng đã nở cánh rơi đầy ngõ lối
Ve nhịp nhàng điểm nhạc với ngàn phương
Ngàn tia nắng đón chào mừng ngày mới
Một mùa hè vô hình và thu tới
Đến cùng nhau trong xác phượng đỏ hồng
Thu giao mùa cổng trường tôi mãi đợi
Một màu xanh trãi rộng với tình không
Đêm trầm lắng bên đèn khuya ngồi học
Đếm ngón tay xuân mười bảy gần kề
Chàng trai trẻ ghi vào trang bờ lóc
Ne vơ fall - in- love với lời thề
Từng trang ký chuyển gam màu tím biếc
Từng trang ký chuyển gam màu tím biếc
Trong tim đau giờ chấp nhận lỗi lầm
Quay về với trang sách và trường lớp
Hướng tương lai rộng mở hãy ươm mầm…
VTT.9.09
LỜI TÌNH XƯA
Hoàng hôn trên sông Hãn
Không vương thôi vấn làm gì
Đò tuy vãn khách bến ni chưa tàn
À ơi ! vọng lẫn tiếng đàn
Giọng người năm ấy ngập tràn lời thương
Sông chiều thấm đẫm hơi sương
Khói vương bờ vắng, tà dương buông lời
Không vương chi sợi tơ trời
Sao mà vẫn nhớ một lời thuở nao
Sông xanh thanh vắng, trăng mơ
Ngọt ngào như ấm lời thơ từ người
Men tình đong tuổi đôi mươi
Xin người giữ mãi đây bài tình xưa
Đò tuy vãn khách bến ni chưa tàn
À ơi ! vọng lẫn tiếng đàn
Giọng người năm ấy ngập tràn lời thương
Sông chiều thấm đẫm hơi sương
Khói vương bờ vắng, tà dương buông lời
Không vương chi sợi tơ trời
Sao mà vẫn nhớ một lời thuở nao
Sông xanh thanh vắng, trăng mơ
Ngọt ngào như ấm lời thơ từ người
Men tình đong tuổi đôi mươi
Xin người giữ mãi đây bài tình xưa
VTT 4/10
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét