Chủ Nhật, 21 tháng 11, 2010

Thu và Nổi nhớ - VTT



THU TRONG KỶ NIỆM

Lẻ bóng trăng mờ tiếng Cuốc kêu  
Rì rào heo muộn thổi muôn chiều
Đường xưa lối cũ từng chung bước 
Gác vắng từng đêm bóng tịch liêu

Nhạn lạc kêu bầy tan tác cánh
Vạc kêu oang oác gọi tìm đàn
Thu về tháng bảy heo may lạnh

Lẻ gối đêm buồn nhớ cố nhân.
VTT.9/2010

THU NHỚ
Buồn lòng kẻ xa nhà
Ngóng theo về quê mẹ
Thu về đong dòng lệ
Tôi ơi! nhớ chăng là

Những làn mây xa bay
Mỏng manh như tà áo
Gió heo may chở nặng
Mưa theo về ai hay

Khóm tường vi  rực  hồng
Trước sân nhà người ấy
Cánh đong đưa theo gió
Se se  ngủ giấc nồng

Tường vi và hơi thu
Chìm vào trong giấc mộng
Giọt NGÂU nào rơi rụng
Khi nắng vừa xa đi

Chỉ còn thu bên ta
Ửng hồng trong nắng muộn
Mùa HẠ mùa đi mãi
Như chuyện tình xưa xa

Chiều nay buồn chi lạ
Ra sân ngắm Tường vi
Sắc hồng hoa hồng  mãi
Má ai hồng bên ai  ?

Đông đến chẳng lời mời
Mưa rơi từng hạt nặng  
Khóm Tường vi chết lặng
Từng cánh rơi  mưa ơi!

Thẩn thờ sau giấc mộng
Bão giông hẳn qua rồi
Sắc hồng hoa thắm đượm
Dưới bùn hoa tả tơi...
VTT 9/2010

NỔI NHỚ

Trời mưa nhẹ nhớ chiều buồn Quảng Trị
Lạnh se se em mặc áo len màu 
Nước sông Hãn- bắt đầu thay màu bạc
Cầu Rì Rì gió thổi cuốn áo bay

Chiều tan trường em đi qua phố nhỏ
Giấc mơ xưa thấp thoáng  dáng anh về
Tóc bồng bềnh, bay bay trong bụi gió
Để bây giờ đong nổi nhớ tái tê...
Dương Thị Bích Đào 9/2010

 GẦN.... và XA
Em miệt mài đi sầu dâng viễn xứ
Đất mẹ quê cha, da diết tình nhà
Gởi mấy vần thơ, dệt màu nhung nhớ
Thương tuổi học trò nhẹ bước qua mau

Xa thật xa em gió ngàn xứ lạ
Nửa quả địa cầu nghiêng hẳn về đâu?
Tiếng quê hương mối tình đầu chôn chặt
Vệt nắng vàng xuyên kẻ lá lung linh

Gần thật gần dòng sông Hãn vẫn xanh
Ôm mái tóc bồng bềnh em ngày ấy
Cầu Rì rì thầm mơ màng đứng đợi …
Con gió Lào tiển nhẹ bước em sang

Gần cũng gần, xa mãi còn xa
Em hong màu áo, trắng cả đôi tà
Nửa của riêng em làm nhung nhớ
Nửa để lại ta… tê tái… muộn phiền

Mười ngón tay run kéo mùa thu lại
Chợt gió đông về thấm cả tình thơ
Hàng xoan cũng cành trơ trụi lá
Tiếc thương thầm hình bóng đã bay xa…
Lê Ngọc Quế 10/2010
Cảm tác
NGƯỜI ĐÃ ĐI RỒI,CÒN MỖI TA
GIỜ ĐÂY NGỒI NGẮM BÓNG TRĂNG NGÀ
NHỚ VỀ NGÀY THÁNG XA XƯA ẤY
NUỐI TIẾC MỘT THỜI QUA ĐÃ XA

ĐƯỜNG CŨ PHƯỢNG HỒNG VỪA MỚI NỞ
LỐI VỀ MONG MÕI CUỐI SÂN GA...
NGƯỜI ĐI PHƯƠNG ẤY CHIỀU THU ẤY
CÒN NHỚ HAY NAY ĐÃ NHẠT NHÒA ???
Kế Thế 406 
Người đã xa rồi ngày tháng Hạ
         Thu về một bóng gió heo may !
                                      SMB
Mưa rơi tí tách bên phòng vắng
          Giá lạnh đêm đông gợi nổi buồn
                 Trăm đắng ngàn cay đành câm lặng
               Nhớ người tri kỷ lệ tào tuôn...
VTT



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét