Thứ Bảy, 13 tháng 11, 2010

Họa thơ Đường- Hồ Trị

Thầy Hồ Trị ( nguyên giáo sư Trung học Triệu Phong - Quảng Trị ; cựu hs NH ) mời hoạ thơ để in vào tuyển tập xuân của thầy 

 


MỜI HOẠ

LUẬN GIÀ
Không đợi tuổi già cũng đến nơi
Bảy mươi chưa phải lúc mình ngơi
Dù ai có bảo xưa nay hiếm
Mình vẫn nhắc nay lạm phát rồi
Xã hội tính ra già gánh nặng
Quần sinh nhẩm lại: trẻ dư dôi
Thời nay dân số già không nhỏ
Thế sự đua chen lão thiệt rồi
                                
NHÌN LẠI ĐỜI MÌNH
 
Mình nay gần đến bảy mươi xuân
Phước lộc trời cho đặng mấy phân
Sự nghiệp công danh đành gác lại
Rẫy vườn cây trái cứ lui dần
Đệ huynh họ tộc toàn tâm kính
Bằng hữu tương lân vẹn nghĩa nhân
Ngoảnh lại đời mình đâu bến đợi
Vô tâm dạo bước nhẹ nhàng thân
                                 
HỌC GIẢ
 
Học thật tưởng như xuống giá rồi
Một thời học giả soán luôn ngôi
Học chơi mà đoạt bao bằng lớn
Đậu thật nên tranh bấy ghế ngồi
Quan tước lợi danh nhờ mã phát
Ngựa xe dinh thự cậy tài môi
May thay thực học còn phong độ
Thực giả lem nhem cái sự đời
                                  
TỰ TÌNH
 
Sớm muộn đời ai cũng đến già
Bảy mươi Tân Mão đang chờ ta
Người đang phấn khởi vui duyên lão
Mình vẫn ung dung với cảnh nhà
Gia đạo gieo neo mong thuận hướng
Nhân tình thắm nhạt ước giao hòa
Vòng quay thế sự hằng luân chuyển
Chung cuộc rồi ai cũng thế mà
                               
NGẪM PHẬN NGƯỜI
 
Nghĩ về bè bạn dạ phân vân
Kẻ dở , người hay , kẻ được ân
Niên thiếu cùng nhau chung lớp học
Trưởng thành mỗi đứa lại riêng phần
Người đi viễn xứ , người quê cũ
Kẻ sống phong lưu , kẻ luỵ trần
Yểu – thọ , phú – bần không luận trước
Chẳng mong muôn sự được cân phân
 
                                    
THƠ XUÂN
(Khoán thủ)
 
TIỄN bao vướng bận đón chào xuân
NĂM Mão này , ta đã thất tuần
CANH tác rẫy vườn khôn nỗi việc
DẦN chơi thơ phú dễ an tâm
ĐÓN thơ đồng điệu vui tình bạn
XUÂN ướm vần gieo nhớ cố nhân
TÂN vận tuỳ duyên xoay thuận hướng
MẸO hay tịnh dưỡng : Khí – Tâm - Thần
                                           
Hồ Trị                                        (21-8-2010)

XƯỚNG

 HỌC GIẢ
Học thật tưởng như xuống giá rồi
Một thời học giả soán luôn ngôi
Học chơi mà đoạt bao bằng lớn
Đậu thật nên tranh bấy ghế ngồi
Quan tước lợi danh nhờ mã phát
Ngựa xe dinh thự cậy tài môi
May thay thực học còn phong độ
Thực giả lem nhem cái sự đời
  HỒ TRỊ
 
  HOẠ
CÁI SĨ
 
Cái sĩ ngàn xưa tuột giá rồi
Lọ là đèn sách mới đầu ngôi
Khôn lanh "tại chức" vênh vang hét
Giỏi giắn “chuyên tu” chễm chệ ngồi
Hỡi “kẻ cầm cân" thôi múa mép
Này "anh cốt cán" chớ khua môi
Học - Hành gắn kết từ bao thuở
Cho xứng mày râu phục vụ đời
 
 GIANG ĐÀ
  
 KẺ SĨ
 
Kẻ Sĩ giờ đây mất sĩ rồi
Vênh vênh váo váo tọa trên ngôi
Nghĩa nhân nào sánh bằng danh lợi
Đạo đức sao qua được ghế ngồi
Giàu có uy nghi khôn cửa miệng
Chức cao quyền trọng giỏi mềm môi
Quên câu gieo hạt nhân lành quả
Sống bẩn ô danh sĩ một đời
 Quang Tuyết
 
HỌC GIẢ 
 
Chuyện thế gian ai cũng biết rồi
Vàng thau lẫn lộn rỡm(dổm) lên ngôi
Được dăm ba chữ tìm nơi tựa
Mất một vài “cây” kiếm chỗ ngồi
Sự nghiệp lo toan nhờ lẽo mép
Công danh chạy chọt cậy khua môi
Trước sau rồi cũng đâu ra đó
Thật giả phân minh luật của đời
  Văn Kế Thế
 
XƯỚNG

NHÌN LẠI ĐỜI MÌNH

 
Mình nay gần đến bảy mươi xuân
Phước lộc trời cho đặng mấy phân
Sự nghiệp công danh đành gác lại
Rẫy vườn cây trái cứ lui dần
Đệ huynh họ tộc toàn tâm kính
Bằng hữu tương lân vẹn nghĩa nhân
Ngoảnh lại đời mình đâu bến đợi
Vô tâm dạo bước nhẹ nhàng thân
  HỒ TRỊ
 
HOẠ
NHÌN LẠI ĐỜI MÌNH
 
Sáu mươi sắp tới : chửa phai xuân
Tàn cuộc chơi rồi mới tỏ phân
Thơ túi rượu bầu bay bướm mãi
Cờ bàn sách kệ thảnh thơi dần
‘Trồng người” một thuở đang chờ quả
“Gieo hạt” bao năm vẫn chọn nhân
Quá nửa đời a! Còn xanh mộng
“Vô vi” đỡ nhọc đến phàm thân
  LA THUỴ
 
GIỮ LÒNG SON SẮT
 
Bạc áo hào hoa vẫn nét xuân
Thanh tao lịch lãm vượt mười phân
Đàn tiêu tròn khúc tình ngân vọng
Nhạc sáo vuông câu thơ đậm dần
Cầm phấn nửa đời nâng khách trí
Bắc cầu một thuở tiễn người nhân
Giữ lòng son sắt cùng tuế nguyệt
Giữa bến “trầm luân” chẳng thẹn thân
 GIANG ĐÀ
 
XƯỚNG
 
NGẪM PHẬN NGƯỜI
 
Nghĩ về bè bạn dạ phân vân
Kẻ dở , người hay , kẻ được ân
Niên thiếu cùng nhau chung lớp học
Trưởng thành mỗi đứa lại riêng phần
Người đi viễn xứ , người quê cũ
Kẻ sống phong lưu , kẻ luỵ trần
Yểu – thọ , phú – bần không luận trước
Chẳng mong muôn sự được cân phân
  HỒ TRỊ
HOẠ
 
NGẪM ….
Tuồng đời ảo hoá tựa phù vân
Sân , hận , hoan , bi , lạc, ái , ân…
Bể khổ mênh mang nào thấy bến
Trường tình mờ mịt lại vương phần
Hoa Đàm lấp lánh tươi nguồn đạo
Đuốc Tuệ lung linh đẹp chốn trần
Bát Nhã thuyền xuôi về cõi giác
Tâm thân an lạc diệu muôn phần
 LA THUỴ
 
XƯỚNG

TỰ TÌNH
Sớm muộn đời ai cũng đến già
Bảy mươi Tân Mão đang chờ ta
Người đang phấn khởi vui duyên lão
Mình vẫn ung dung với cảnh nhà
Gia đạo gieo neo mong thuận hướng
Nhân tình thắm nhạt ước giao hòa
Vòng quay thế sự hằng luân chuyển
Chung cuộc rồi ai cũng thế mà
 HỒ TRỊ
 
HOẠ
DÕI BƯỚC TRĂM NĂM
 
       (Hoạ bài “Tự tình”)
Trót lỡ sinh ra ắt phải già
Vui vầy bè bạn đến cùng ta
Cứ đàn cứ hát vui vườn trọ
Cùng gió cùng trăng thoả sự nhà
Chất ngất văn chương cầu bến phúc
Chở chuyên thuyền đạo dựng tình hoà
Thi tình hoạ ý cùng thêu dệt
Dõi bước trăm năm mấy kẻ mà.
Giang Đà 
                  


1.Họa bài “TỰ TÌNH”:    
           CHÚC PHÚC                                                        
Mừng phúc cho anh đẹp tuổi già
Xứng hàng bóng cả với người ta
Bạn bè lui tới vui thơ phú
Con cháu vây quanh ấm cửa nhà
Bục giảng trả đời lưu kỷ niệm
Gia trang dưỡng sức sống an hòa
Bon chen vứt bỏ hồn thanh thản
Một kiếp nhân sinh mãi mặn mà./.
Kachiusa
                                  
2.Họa bài “NGẪM PHẬN 
NGƯỜI”             
               CUỘC ĐỜI…! 
 
Cuộc đời ba chấm lắm vân vân…
Đâu kẻ số hồng hưởng đặc ân ?
Chí trẻ xông pha đi khắp nẻo
Tâm già xét lại thấy chung phần
Lợi danh gió thoảng tan lầu mộng
Nhân nghĩa tên thơm đẹp ánh trần
Sướng khổ vô thường ai cũng biết
Hợp tan cát bụi tích rồi phân./.
Kachiusa
                                      
3.Họa bài “LUẬN GIÀ”:
                LUẬN TUỔI GIÀ
      Cao niên chống gậy khá nhiều nơi
      “Thất thập lai hy” đáng nghỉ ngơi
      Dáng vẻ ngày nào đâu thấy nữa
      Uy danh một thuở cũng đi rồi
      Thân hình uể oải đau phần cốt
      Chân cẳng liêu xiêu yếu…chỗ dôi
      Sự nghiệp non sông trao lớp trẻ
      Khuôn viên lòng mẹ hẳn lo rồi !./.
 Kachiusa
                                    
4.Họa bài “NHÌN LẠI ĐỜI MÌNH”:
 
TUỔI GIÀ
 
    Xin chúc mừng anh bảy chục xuân
    Tử vi đã tỏ tính từng phân
    Dáng hình ngày trước đâu còn nữa
    Sức lực giờ đây cũng cạn dần
    Gần đất xa trời thôi lý tưởng
    Thân mòn trí giảm đủ nguyên nhân
    Có ai tránh được vòng sinh tử
    Thư thả tâm hồn đỡ mệt thân./.
Kachiusa  
                    
 Chùm 3 bài thơ họa
họa bài “TỰ CẢM” của thi huynh Hồ Trị:  
        
         Bài 1:          HỒN THƠ 
 
Sáng ra rửa mắt ít dòng thơ
Chiều bạn sang thăm mấy ván cờ
Tối nghiệm trang đời bao ý mở
Khuya về đẹp giấc thỏa hồn mơ
Văn chương đôi lúc như còn nợ
Chữ nghĩa nhiều khi phải thủ hờ
Tức cảnh sinh tình hoa bút nở
Ca ngâm xướng họa tấu ầu ơ./.
 Kachiusa
                                             
   Bài 2:  TÌNH THƠ 
 
Tửu trà nâng chén thắm tình thơ
Cùng bạn tri âm chẳng trống cờ
Kẻ hứng người tung hòa tứ điệu
Lời trao ý gửi thỏa hồn mơ
Một đời nặng nợ lòng chưa tỏa
Trọn kiếp đa mang mộng khép hờ
Xướng họa ca ngâm nào có muộn
Bút hoa trỗi nhịp khúc ầu ơ./.
 Kachiusa
                                  
 
Bài 3:      SAY THƠ ĐƯỜNG 
 
Lắng đọng trang đời dệt tứ thơ
Đường thi nhập cuộc tưởng chơi cờ
Thế thần biến hóa thâm cùng hậu
Ngữ nghĩa lunh linh thực lẫn mơ
Tức cảnh sinh tình tâm ý thỏa
Du sơn ngoạn thủy bóng trăng hờ
Sớm chiều ngơ ngẩn say câu chữ
Vợ trách: cả ngày… “a” với “ơ”!
Kachiusa  
                                   

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét