Chủ Nhật, 4 tháng 7, 2021

Nhà thơ : Nguyên Vô Cùng

 

TIN BUỒN ! 
 

Đồng môn Nguyễn Hoàng và quý thân thi hữu cùng bạn bè  vô cùng thương tiếc:
CHS.NH & Nhà thơ " NGUYỄN ĐẮC BỒNG, 
Bút danh:  NGUYỄN VÔ CÙNG
Sinh năm 1954.  
Quê quán:  Khu M, Thạch Hãn, xã Hải Trí, tỉnh Quảng Trị .
Đã từ trần vào lúc 7giờ 30 chiều ngày 2 tháng 7 năm 2021 ( giờ GA )
Tại thành phố Atlanta, Georgia, Hoa Kỳ .
- Hưởng thọ : 67 tuổi .
 Vậy kính báo tin đến quý đồng môn và thân thi hữu gần xa cùng bạn bè, đồng hương biết gửi lời chia buồn cùng tang quyến, đồng nguyện cầu hương linh Người quá cố sớm tịnh yên nơi Cõi Vĩnh hằng!
Quảng trị, ngày 04 tháng 7 năm 2021.
Blog: Hương Thời Gian.
 
 
KHÚC CHIỀU 

1.
Mấy chục năm rồi xa chốn cũ
Ngỡ ngàng cứ tưởng mới vừa qua
Chói chang nắng đổ giàn hoa úa
Thầm lặng người đi sóng lệ nhòa
Nỗi nước tim mòn thân lữ thứ
Cung đàn máu rướm bản du ca
Chân mây vẫn ngóng mùa sum họp
Đất cũ hồi sinh kịp bóng tà
 
2.
Tà dương thấp thoáng cuối non tây
Xao xác chim kêu gợi những ngày
Ngõ tối mẹ cầu cơn gió lặng
Rừng sâu con đếm nỗi buồn lay
Một trời đổ vỡ tràn năm tháng
Hai tiếng thương đau lấm mặt mày
Đổi chủ quê mình ra xứ lạ
Cho người tan tác mảnh hồn say
 
3.
Mảnh hồn say khướt trời xa lắc
Ta mãi ôm chi một phiến sầu
Rời rã vai gầy lưng núi thẳm
Chập chờn mộng dữ trắng canh thâu
Cồn xưa khói tỏa cay bờ mắt
Dặm khách sương chan bạc mái đầu
Son phấn tuồng đời ghê mặt vẽ
Cười khan mà dấu cõi lòng đau
 
4.
Dấu cõi lòng đau giữa chợ chiều
Nghe chừng phố xá cũng cô liêu
Nắng chưa đủ ấm ngày mau tắt
Tình vẫn dâng đầy bóng vội xiêu
Rượu vắng tri âm thành đắng ngắt
Đàn chùng lạc điệu cũng buồn thiu
Mày râu phờ phạc đời ly khách
Bến nước soi gương thẹn ít nhiều
 
5.
Ít nhiều cũng một thời chinh chiến
Còn thoảng bên tai tiếng đạn gầm
Xung trận máu tràn cơn bão lửa
Hạ màn hồn đọng nỗi buồn câm
Biết câu thế sự là mây thoảng
Sao kiếp nhân sinh tựa sóng ngầm
Từng đợt xô ta về đảo vắng
Quanh mình ôi cả biển sầu ngâm!
 
6.
Ngâm khúc thơ xưa những thẹn thùng
Đâu giòng máu Việt trước thù chung
Binh thuyền phá Hán tài thao lược
Chiến mã bình Mông chí vẫy vùng
Thế nước cheo leo bờ vực thẳm
Lòng người chới với nỗi lao lung
Trong đêm chợt thấy từ muôn ngả
Ánh lửa yêu thương nổi bập bùng
 
7.
Bập bùng ánh đuốc hay lời hẹn
Một sáng hoan ca dậy đất trời
Vén áng mây mù cho nắng dọi
Khai dòng lệ ứ để sầu vơi
Đem trang sử cũ soi hồn nước
Lấy trái tim son dệt mộng đời
Đường dẫu thác ghềnh chân có mỏi
Lòng quê xin giữ đến tàn hơi

8.
Hơi ấm trao nhau phút chuyển mùa
Người về dựng lại mái nhà xưa
Thềm hoang mấy độ tầng rêu phủ
Vách trống bao phen ngọn gió lùa
Biết ánh tà dương gần xế bóng
Mà tình cố lý chẳng già nua
Nghe chăng tiếng vọng từ xa thẳm
Một dãi cơ đồ bỏ nắng mưa
 
9.
Nắng mưa chẳng nhạt tình non nước
Xiết chặt bàn tay nối mộng lành
Mở cửa tự do trời biển rộng
Gieo mùa nhân ái ruộng đồng xanh
Chồi non thế hệ dần thêm lá
Lộc biếc dân sinh sẽ đậm cành
Khi trái tim mang giòng máu Việt
Quay lưng ngoảnh mặt hỏi sao đành
 
10.
Hỏi sao đành đoạn, hỏi riêng ai
Gẫm cuộc trăm năm được mấy dài
Rõ mặt, hư danh còn luẩn quẩn
Tàn đêm, ảo mộng cứ dằng dai
Dẫu hồn cố thổ thường vương vấn
Song bước ly hương vẫn miệt mài
Quán trọ bên trời bao thổn thức
Mơ mòng đất mẹ một ngày mai
Nguyễn Vô Cùng 
 
 
HỌA THƠ NGƯỜI VỪA KHUẤT BÓNG: NGUYỄN VÔ CÙNG
[1]
CHỜ MONG
Bao năm chốn cũ vấn vương lòng
Từ độ thuyền đi để bến không
Đất Mẹ sóng dồn cơn thống khổ
Trời xa trăng lạnh gót phiêu bồng
Từng câu tiển biệt nào nguôi nhớ
Một buổi trùng phùng mãi ngóng trông
Vắng giữa canh khuya gà rộn tiếng
Gọi vầng dương sáng nỗi chờ mong
Nguyễn Vô Cùng
*
[2]
HẰNG MONG
Bao nhiêu ấp ủ ở trong lòng
Sao lại bắt đầu con số không
Dù phài buông xuôi theo vận nước
Dẫu chưa trả hết nợ tang bồng
Lênh đêng ngày tháng ôm hoài vọng
Trôi dạt dòng đời vẫn cứ trông
Ngồi ngó đất trời xuân lại đến
Giấc mơ nào đẹp những hằng mong
Phan Khâm
*
[3]
ĐỌC THƯ CHỊ
Thư chị làm em thật não lòng
Hỏi rằng: em có trở về không?
Hẳn quên thuở trước Cha dìu dắt?
Còn nhớ ngày xưa Mẹ ẵm bồng?
Em vẫn lênh đênh mờ mịt khuất
Chị đành hiu hắt mỏi mòn trông
Chị ơi, trời sẽ rồi tươi sáng
Đời lại sum vầy, thỏa ước mong!
Nguyễn Kinh Bắc
*
[4]
CÒN CHI MONG
Dù cho mưa gió vẫn hài lòng
Dâu bể đổi thay có cũng không
Thơ phú quê xưa trôi ngút ngập
Văn chương hải ngoại nổi bềnh bồng
Người lên phương Bắc vui tìm gặp
Bạn xuống miền Nam mừng đợi trông
Sách báo dập dìu ta hội họp
Cuối đời được thế còn chi mong.
Nguyễn Thị Ngọc Dung
*
[5]
THÔI HẾT CHỜ MONG!
Đọc lại vần thơ tiếc bấn lòng
Khí đời nén chặt bỗng chân không!
Vườn Xưa* hong nắng giàn thiên lý
Bước cũ chan mưa ngọn cỏ bồng
Mộng Khúc Chiều* đang còn mãi đợi
Mơ Mùa Xuân* cứ vẫn hoài trông
Người ơi! còn quá nhiều thương tưởng
Một Nguyễn Vô Cùng ngập ước mong.!
Hạ Thái Trần Quốc Phiệt
July/28/2021
(*) Những tác phẩm của NVC
*
[6]
TRO BỤI
Đất nước ngả nghiêng nát nỗi lòng
Giang sơn gấm vóc đã thành không
Rời ra quê Mẹ... thân tầm gửi
Lạc đến trời Tây... phận cỏ bồng !
Mặc niệm mùa xuân nghe cuốc gọi
Mơ về cố quận biết người trông
Trăm năm rồi cũng hoàn tro bụi
Lệ đọng dòng thơ ngập nhớ mong
Lý Hiểu Thy
Arlington 7/2021
*
[7]
THƯƠNG TIẾC BẠN NGUYỄN VÔ CÙNG
Bạn đã xa rời chẳng đợi trông
Người đi chửa thỏa chí tang bồng
Dòng nuôi thác cuộn hư rồi ảo
Cửa dưỡng vô thường có lại không
Bến cũ thương hoài lưu buốt dạ
Đường xưa nhớ mãi chất đau lòng
Quê hương khắc khoải hồn sông núi
Huyệt lạnh anh lìa bỏ ước mong
Minh Thuý Thành Nội
Tháng 7/30/2021
*
[8]
HỒN THƠ GỞI LẠI
Những ta- huynh đệ đã chung lòng
Một thuở dã tràng chợt trống không
Lỡ vận nhìn trăng mơ kiếm khách
Sa cơ nuốt hận hẹn tang bồng
Đêm chìm - đốt lửa cho ngày thức
Biển động - xoay buồm kịp bến mong
Lấy chữ lưu vong tô huyết sử
Hồn thơ gởi lại - chạnh hoài mong !
Lê Giao Văn - 30.7.2021.
*
[9]
NGÓNG ĐỢI
Nghe khúc biệt ly chợt xé lòng
Ta Bà dẫu biết sắc là không
Dời xa cõi thế buông thân tục
Cất bước thanh vân lạc cõi Bồng
Gọi mãi trong say người chẳng tới
Châm đầy chén đắng bạn hoài trông
Hồn còn phảng phất mau về lại
Non nước quê nhà vẫn nhớ mong.
Huy Vụ - 30/07/2021
*
[10]
HOÀI NIỆM
“Vườn Xưa“ hoài niệm nát tan lòng
Nay có… mai còn… mốt lại không
Nghĩ đến quê hương thương Mẹ Việt
Nhìn qua thân hữu nhớ Anh Bồng
Tương phùng bạn ước chưa tròn mộng
Hạnh ngộ người chờ chẳng vẹn trông
Vội vã đi về miền cực lạc
Hết rồi ngày tháng mỏi mòn mong.
Lê Ngọc Kha
*
[11]
MỘT NỖI NIỀM
Quê hương đất nước vẫn trong lòng
Thế cuộc bềnh bồng có bỗng không!
Cố quốc hằng mong ngày hội ngộ
Lưu dân mãi đợi phút mơ bồng
Thời gian thấm thoắt vàng thương tiếc
Vũ trụ vần xoay tím ngóng trông
Dĩ vãng huy hoàng sao lấp lánh
Tương lai thấp thoáng nhọc lòng mong...
Ly Châu (San Jose, CA)
[12]
THỎA CẦU MONG
Thơ xưa còn đọng ở trong lòng
Thoa dịu hồn đau! thấu hiểu không
Gió thổi mây vần bay lãng đãng
Nước trôi bèo dạt nổi bểnh bồng
Vần thơ đồng điệu hôm mai đợi
Khúc nhạc tri âm sớm tối trông
Thương tiếc vô cùng lòng nguyện ước
Tây phương chào đón thỏa cầu mong.
Trần Quảng Lượng
*
[13]
ĐỢI MONG
Nuôi chí bình sinh trải tấc lòng,
Ngậm ngùi sự thế có rồi không.
Yêu quê hương mẹ trời non thẳm,
Nhớ cội nguồn cha cảnh sắc bồng.
Những tưởng thời gian xây dựng lại,
Ngờ đâu năm tháng luống chờ trông.
Nhìn về cố lý muôn trùng dặm,
Gởi mảnh tình riêng mãi đợi mong.
July/30/2021
Trần Quế Sơn
*
[14]
NGUYỆN ƯỚC MONG
Vừa biết tin anh những mủi lòng
Vô Cùng thơ xướng bấy nay không
Nghi thương cố quận về thăm viếng
Mộng tưởng người xưa đón ẵm bổng.
Giải thể quê Cha hằng ngóng đợi,
Tương phùng đất Mẹ vẫn hoài trông!
Mới hay hồi triệu qua thiến giới . . .
Vĩnh phúc muôn đời nguyện ước mong!
Oklahoma City, July 30, 2021
Hoài Việt Nguyễn Vĩnh Tường
*
[15]
NHỚ QUÊ XƯA
Rời quê, cảnh vật giữ riêng lòng
Nhớ mảnh trăng sầu rọi giữa không
Nhớ mõ khuya cha tìm tịnh độ
Nhớ tơ tối mẹ dệt non bồng
Nhớ bao khổ cực luôn oằn gánh
Nhớ chút an thường vẫn mỏi trông
Nhớ nỗi đau lìa cây bóng cả
Con đời viễn xứ ngậm hoài mong
Lý Đức Quỳnh
30/7/2021
*
[16]
MONG GẶP LẠI CỐ NHÂN
Vẫn nhớ như in, một tấm lòng
Thuyền rời chốn cũ bến đò không
Quê hương từ giã, tìm chân lý
Đất Mẹ ra đi kiếm cỏ bồng
Cách biệt bao ngày nên ngóng đợi
Tương phùng một buổi cũng chờ trông
Thương hoài người cũ xa ngàn dặm
Gặp lại cố nhân thỏa ước mong...!
Mai Xuân Thanh
July 30, 2021
*
[17]
Ý MUỐN QUAY
Ra đi cúi mặt hận bên lòng,
Nửa cuộc đời xây dựng hóa không.
Vận nước đổi thay trò nhược tiểu,
Thân trai đổ gãy chí tang bồng.
Ngục tù khổ ải chưa phai xóa,
Năm tháng quê nhà mãi đoái trông.
Ý muốn quay càn khôn đảo lại
Nhưng tay chừ thiếu sức mình mong.
Githéa Hoàng Hy
*
[18]
XÓA NHÒA
Sống đủ bấy lâu cũng mát lòng
Tuần hoàn luân chuyển có rồi không
Thế nhân tranh đấu ngàn non biếc
Trời đất thong dong ngọn cỏ bồng
Giã biệt đau lòng hoài luyến tiếc
Trùng phùng hớn hở hết chờ trông
Thời gian dần xóa phôi pha hết
Vĩnh cửu đâu mà tiếc với mong!
Lộc Bắc
Jul21
*
[19]
NỖI BUỒN NĂM THÁNG
Người đi lưu lại vết thương lòng
Vợ ốm con đau khốn khổ không ?!
Lao động phờ râu nơi đất khách,
Đứng chờ tóc bạc chốn non bồng.
Ngày về năm tháng còng lưng đợi,
Thao thức đêm hôm mỏi mắt trông.
Thôi thế từ đây đành tuyệt vọng,
Đâu còn chi nữa để mà mong.
Hồ Công Tâm
*
[20]
NỖI NHỚ MONG
Bến cũ bao năm nhớ xé lòng,
Ngày đi chẳng hẹn có về không.
Âm thầm một bóng đêm hiu quạnh,
Thắt thẻo phòng đơn chốn lẽ bồng.
Câu hứa mãi ghi tim khắt khoải,
Dáng hình lưu ấn dạ chờ trông.
Bao năm tháng đợi ngày sum họp,
Còn chỉ là bao nỗi ước mong.
Hồ Nguyện
(31-7-2021)
*
[21]
VỠ GIẤC
Biệt xứ xa quê ngẫm chạnh lòng
Chuông chiều lay lắt vẳng thinh không
Thấm lời sang sảng thời Cha nhủ...
Xót tiếng ầu ơ thuở Mẹ bồng.
Tổ quán cội nguồn ngao ngán nhẽ
Cố nhân tri kỷ mỏi mòn trông!
Chợt nghe đầu trái mo cau rụng
Vỡ giấc nao lòng ...khát đợi mong.
31-7-2021
Nguyễn Huy Khôi
*
[22]
TIẾC CẢNH XA XƯA
Đã trải bao năm cứ bận lòng
Đi từ dạo ấy khoảng trời không
Nhìn đàn chim én thương Xuân cũ
Thấy cánh hoa rơi nhớ bến bồng
Trở gót phiêu lưu hồn mãi nhớ
Yên đời thôn dã dạ còn trông
Êm êm thánh thót đàn lên tiếng
Giữa ánh chiều tà gợi nỗi mong…
Paris, 31/07/2021
Trịnh Cơ
*
[23]
VƯỜN XƯA
Thi phẩm “Vườn Xưa” thấy thỏa lòng
Thả hồn thơ lượn mấy tầng không
Cảm thương trường lớp thời đi học
Gợi nhớ quê hương thuở bế bồng
Thế sự thăng trầm bao ngóng đợi
Cuộc đời lận đận lắm chờ trông
Nguyễn Vô Cùng vẫn nuôi hy vọng
Canh cánh bên người những ước mong.
Lê Ngọc Kha
 
 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét