Chủ Nhật, 10 tháng 2, 2013

HƯƠNG THỜI GIAN-thơ tập 09


-->
HƯƠNG THỜI GIAN
                                  Văn Thiên Tùng   8/2009

Ai cũng có một quê hương để nhớ

Một tuổi thơ ấm áp nặng tình nhà

Một giọng nói từ cha sinh mẹ đẻ

Một ngôi trường tình nghĩa thầy trò ta.



Tôi yêu quê từ lúc mẹ đưa nôi

Yêu giọng ấm câu hò thương của mẹ

Mấp máy môi con chỉ cười đáp nhẹ

Cùng tháng năm con vững bước vào đời



Một phố nhỏ một làng quê ta ở

Một con sông nguồn nước lúc đưa nôi

Nguồn phù sa năm tháng lũ đắp bồi

Khơi mạch sống nên hình hài ta lớn



Một tên trường, một tên đường ta đến

Gởi tuổi thơ nhỏ bé để nên người

Gởi không gian đầy ắp tuổi đôi mươi

Gởi tình yêu vào đời thương và mến  

 
--> 
HỘI QUÊ

Tháng giêng giờ tý mồng ba

Rủ nhau đi hội Bích La chợ đình

Trẻ thời mua lộc cầu tình

Mua cau vôi đỏ cho mình gần nhau



Hội xuân kẻ trước người sau

Nén hương tâm nguyện ước cầu điều may

Cầu TÀI phúc đáo tận tay

Cầu LỘC Linh ứng THỌ rày chẳng lui



Trăm bề gia đạo yên vui

Gia đường êm ấm trong ngoài hiển vinh

Cầu mong tiên tổ hiển linh

Quốc gia hưng thịnh dân sinh an bình



Ai ơi về viếng chợ Đình

Người mua kẻ bán quê mình Triệu Đông

Lệ xưa Cù* nổi hồ trong**

Là điềm báo tốt Tổ tông truyền lời…

                                  Văn Thiên Tùng   6/2009
* Con Rùa là vật linh thiêng dân gian được  gọi tên lóng là “ Cù” ** hồ nước không không bị phèn .


-->

TÌNH THƠ


Riêng tặng bạn NTĐ

Chỉ bấy nhiêu thôi cũng đủ rồi

Nhắc chi chuyện xửa để thêm thương

Thương người năm ấy đôi chín lẻ

Tóc xỏa vai nghiêng tỏa ngát hương

 

thương mái tóc ai thuở ấy

Ngọn gió heo về tím vành môi

Biển biếc thay lời như muốn nói

Những điều duy nhất có trong tôi



Sương đêm se lạnh ai ngồi đếm

Sao rơi điểm nét mặt không lời

Vai nghiêng tóc xỏa đôi bờ ướt

Hương tỏa ngát hương nghe ấm môi



Sáng nay thức dậy còn đâu nữa

Mộng biến tan thành khói và mây

Mộng vỡ tan theo từng bọt nước

Mình ai ngơ ngẫn ngẫn và ngây

Văn Thiên Tùng 8/2009


ÂN TÌNH

Chữ tình của mẹ và cha

Mênh mông như biển bao la như trời

Con ơi xin nhớ mấy lời

Mẹ cha chỉ dạy ghi đời nhớ chăng !



HƯƠNG TÌNH THƠ

Bướm ngây ngô lượn vòng cành hoa dại

Hoa vô tình bướm lượn mãi không thôi

Hương sắc tím nắng mai hồng tỏa ngát

Quyện vào tim những cảm xúc bồi hồi



Hãy giữ lấy những gì ta có thể

Hãy nâng niu giọt đắng của đời người

Cây vẫn phải bơm nhựa vào cành ngọn

Để muôn hoa tỏa ngát sắc xuân thời



Hạnh phúc mỏng manh nào ai có được

Trong mơ ta thầm nhắc một trời thơ

Một trời nhớ dành cho người thuở ấy

Trong tầm tay chợt tan biến bao giờ 



GIÓ LÀO
Ơi !ngọn gió Nam lào
sao mầy đa đoan thế
giữa trưa hè cao độ
vi vút cùng phi lao

Hỡi ! gió lào hôm nao
sao không thương hạt cát
nắng rát những trưa hè
cát lăn hoài mãi sao

Giờ ngọn gió Nam Lào
Chao ơi! trời Quảng Trị
ve đó đây vào hội
ru tình hạ lao xao

Thương trời kia đầy sao
gió đâu rì rào thổi
mây trăng vào chuyện kể
tình tôi và trăng sao ...

Cảm ơn! gió Nam lào
không so chi hơn thiệt
rong duổi cùng năm tháng
gió luôn cùng bên ta…


Văn Thiên Tùng 28/6/2009


TRƯỜNG TÔI NĂM ẤY

Riêng tặng các bạn lớp 11C NN-Đà Nẵng

Cũng trường, phòng, lớp sớm cùng trưa

Lớp học bên nhau khắp chốn xa

Tay xách cặp vở, nách kẹp ghế

Nhà vòm che chở nắng cùng mưa

Đường không tên - vách ngăn che chắn

Bục giảng vang ồn tận dãy ba

Bàn học chênh vênh chân giá chống

Nguyễn Hoàng xanh đỏ bảng tên xưa

Văn Thiên Tùng 6/2009 





DÁNG AI 
Văn Thiên Tùng

Ước gì ta hạt sương sa
Được rơi lên má em pha thêm hồng
Ước gì ta gió mùa đông
Thổi tung mái tóc bềnh bồng theo em

Ngày xưa Hoàng Thị ai theo
Đường trường em với dáng eo duyên ngà
Em là Hoàng Thị riêng ta
Bướm vàng vờn cánh  sương sa vai gầy 

Gởi lời theo gió cùng mây
Gởi hồn lên tận chân trời ai mơ
Gởi thương biển biếc tìm bờ
Trong tôi chỉ một vần thơ tặng người …
VTT


    
-->

-->
ĐÀO HOA XUÂN MỘNG
Riêng tặng  Anh Đào

Xuân đến bên tôi một cánh Đào
Nhớ người phương ấy nhớ thương sao
Nâng niu xin xếp cành hoa giấy
Để nhớ người thương tự thuở nào
Để tiếc thời hoa vào mộng ấy
Cành Đào biêng biếc đợi xuân trao
Tình ai mười sáu xuân như ngọc
Hương tóc ngát thơm thắm sắc Đào

Văn Thiên Tùng 02/2009
-->
DÒNG LƯU KÝ

Lá thư tình đầu tiên anh tập viết
Rất vụng về em có biết biết không?
Chưa tính đến những đêm dài thức trọn)
Viết rất nhiều còn chỉ một trang thôi
Bồ câu đưa thư giờ đến em rồi
Trong chờ đợi xin nói lời gì chứ !
Đốt thời gian trong thao thức bồi hồi
Cánh nhạn hồng tin về bóc đọc vội
Dòng chữ đầu tiên em viết cho tôi
Bằng tên gọi nghe như lời thương hại
Tôi nắn nót từng giòng xin đáp lại
Hồi âm trong cảm xúc tuổi vào đời

Bước theo em tôi vẫn bước sau em
Tuy rằng giữa hai người không xa mấy
đường đến trường không gian lại  dài thêm
Dài như cánh thư không hẹn khi trở lại
Thời gian đi tôi mong đợi gì đây
Cho vơi bớt nổi nhớ nhung chờ đợi
Và cứ thế đường về nhà rất chậm
Lại theo nhau sau những buổi tan trường

Mỗi bước em như tia nắng thân thương
Sau rặng núi vô tình xa xa ấy
Nắng ngủ yên núi đồi sao thinh lặng
Hỡi chiều buông gọi gió đến cùng sương

Trong ta bao xúc động ghét hay thương
Phượng đã nở cánh rơi đầy ngõ lối
Ve nhịp nhàng điểm nhạc với ngàn phương
Ngàn tia nắng đón chào mừng ngày mới

Một mùa hè vô hình   thu vừa tới
Đến cùng nhau trong xác phượng đỏ hồng
Thu giao mùa cổng trường tôi mãi đợi
Một màu xanh trãi rộng với tình không

Đêm trầm lắng bên đèn khuya ngồi học
Đếm ngón tay xuân mười bảy gần kề
Chàng trai trẻ ghi vào trang bờ lóc
Ne vơ  fall - in- love mãi nhớ nghe

Dòng mực vẫn ngọt ngào từng trang ký
Con tim đau giờ chấp nhận  lỗi lầm
Quay về với trang sách và trường   lớp
Hướng tương lai rộng mở hãy ươm mầm…
VTT.9.09
-->
-->

Duyên tRAO

Biết ai độ tuổi quá mười

Sao mà mới gặp môi cười mắt trao

Mắt ai như một vì sao

Đêm mơ trở giấc rơi vào hồn ta

Lớp hè Đó mới lớp ba

Đây hơn hai lớp không xa mấy bàn

Cộng trừ Đây viết chia nhân

I tờ Đó viết chưa thành nghĩa câu

Nhưng mà lại nghịch đứng đầu

Văn chưa tròn nét viết câu ghẹo người

Đây cầm giấy đọc “buồn cười”

Lời ai muốn tỏ muốn mời làm quen

Hè xa đôi mắt lệ hoen

Đôi má phúng phính lúm tiền nguýt yêu

Hoa đồng chung hái thật nhiều

Kết thành vòng chuổi gửi điều cùng trao

Bên nhau thầm những ước ao

Véo tay “chó nổi”, lời chào thành câu

Nhưng mà Đó có khóc đâu

Lại cười thân thiện cúi đầu “bai bai”

Sân trường nắng gió chờ ai

Đôi chân sáo nhảy so tài hơn thua

Đường về đầy những sắc hoa

Tím hồng, hồng biếc nắng đùa gió reo

Em cười gió nắng cười theo

Bụi mờ gót nhỏ, ngoằn nghèo chân sang

Thương khi đôi mắt liếc ngang

Mến khi đôi má em mang lúm tiền

Em hiền như một cô tiên

Gửi niềm nhung nhớ nét duyên tóc thề

Giờ đang vào tuổi cận kề

Thẹn thùng má ửng ấp e nghiêng đầu

Thương nhau xin nói trọn câu

Véo yêu cái buổi ước cầu DUYÊN trao./.

VTT 10/09

BỜ TÌNH XƯA


Những cuộc tình đến như mơ

Dập dềnh như khói lam mờ chiều trôi

Sương tan khói cũng tan rồi

Chỉ còn giọt nắng mãi ngồi đợi ai

Trao yêu tình chớ nhạt phai

Cho duyên thêm thắm cho vôi thêm nồng

Tình nào là cuộc tình hồng

Không như bèo dạt bên sông lững lờ

Theo dòng nước lớn không bờ

Bèo thì bèo dạt lững lờ mây trôi

Bến sông níu  kéo dùm tôi

Sóng xin dừng nhé bèo thôi cập bờ

Lênh đênh tháng đợi năm chờ

Xin cho tôi được đến bờ tình xưa

VTT 10/09

TÌNH HỒNG


Mến nhau khi tuổi lên mười

Thương nhau cũng chỉ nụ cười mắt trao

Ngày qua tháng những ước ao

Nhớ và thương ấy nói sao rằng giờ

Trao yêu viết mấy vần thơ

Gửi người trao mộng ai chờ đợi ai

Tháng đi ngày đến đêm dài

Nắng hồng mấy độ chiều phai xa dần

Trai khôn gái lứa duyên gần

Thiếp chàng chàng thiếp trọn đời bên nhau.

CHỈ TƠ


Đã qua những cuộc bể dâu

Tình ta từ mến lúc đầu giờ thương

Trời buông chi sợi tơ vương

Một duyên hai phận đôi đường chỉ tơ

Duyên đâu chỉ sự tình cờ 

Bên nhau nguyện gắn tóc tơ duyên nồng

 VTT 10/09
Quê ta mùa nƯỚC


Nghe tin bão đến biết tiêu điều

Nhưng mà góc độ ấy bao nhiêu

Nếu là mười bảy* đâu tránh khỏi

Cộng thêm cấp bão lớn chịu tiêu

Lũ tràn bão quyét tan tác cả

Làng trên xóm dưới nhà nhà xiêu

Đất lành chim đậu ai chả ước

Bám làng giữ xóm ấy thiệt nhiều
 
* Vĩ độ 17          
Văn Thiên Tùng 9/2009 


CA TRUYỀN THIÊN - HỌA 

Câu ca truyền khẩu nhớ ghi đời 
Thảm họa thiên tai giáng khắp nơi 
Tý, Sửu hư hao Dần bất lợi 
Bão càn, lũ quyét khổ ai ơi! 
Quê miềng Quảng Trị chung số phận 
Một dãi miền Trung bão đến mười * 
Phòng chống thiên tai nhắc phải nhớ! 
Dân gian tránh họa giận ông Trời!!!   
 * 10 CƠN BÃO trong năm đối với M. Trung
 Văn Thiên Tùng 9/2009   
NẶNG GÁNH
--> Trai gái trẻ già gọi ới ơi!

Lợn gà éc ác tiếng muôn nơi

Trời cao trời hỡi không soi xét

Rừng núi khóc than lỗi tại “Người”

Tầm tả gió reo cùng sóng nước

Sóng dồn sông lỡ đất tả tơi

Xứ miềng Quảng Trị tâm đòn gánh 
 
Nặng trĩu đôi vai gánh vạn đời.
                   Văn Thiên Tùng 10/2009    
           Cơn bão số 9/09  
Miền trung một giải đã bao đời          Vất vả muôn dân chẳng lúc chơi        Lũ lụt mùa mưa, đồng úng ngập        Khô cằn tháng hạn lệ đầy vơi          Cả năm quần quật, vào chưa một          Chỉ trận bão qua, mất cả mười      Chua xót vùng eo, tên lại Quảng      Lầm than khôn xiết, thấu không Trời.  
Thanh-Huyền 
BÃO SỐ 11 / 2009
     
Xót xa nhìn bão lụt miền trung 
Dồn dập, dân lâm cảnh khốn cùng 
Số chín chưa yên, mười một đến 
Ruộng đồng mãi ngập, lũ hòa chung 
Tan hoang nhà cửa, không nơi ở 
Thiếu thốn gạo cơm, khắp một vùng 
Cả nước người ơi nào góp sức 
Đồng bào ruột thịt há quay lưng.   
Thanh-Huyền
    
Xuân ký  
-->
Gặp lại nhau đây giữa Sài Thành
Bạn hữu tình thân chuyện cố nhân
Kẻ ở người   đi ngàn ngàn dặm
Tình nghĩa bên nhau tấc tấc gần
Hèn mọn sang giàu  so chi lắm!
Chén tạc ta nâng chớ vội tàn
Gói gọn tình thơ  trang lưu niệm
Phút chốc ghi lòng chớ vội quên                    
Văn thiên Tùng  03/09 
 
-->
Họa thơ :
Bài “ Áo Trắng Nguyễn Hoàng”  
-->
Khe khẻ tiếng chim hót sớm mai
Đọc bài áo trắng chạnh lòng ai
Khen người bạn xửa tay còn khéo
Tấm áo năm xưa chẳng bạc phai
Xanh đỏ Nguyễn Hoàng đường chỉ thắm
Đồng môn trường lớp nợ còn vay
Dù đi hay ở tơ lòng vướng
Dẫu đến hay về lệ thấm cay
  -->
Văn Thiên Tùng 11/2009 Tải blog 20.11.2009

3 nhận xét:

  1. Bài "dáng ai" thật dễ thương

    Trả lờiXóa
  2. Mình đăng bài "Cảm đề Dáng Ai" , không phải hoạ thơ ,dù đã giữ nguyên vận khổ thơ thứ nhất và khổ thơ thứ ba ,riêng khổ thơ giữa đành phải đổi vần để vần gieo được chặt hơn.

    DÁNG XƯA
    (Cảm đề "Dáng ai")

    Em đi gót nhỏ kiêu sa
    Nghiêng che vành nón , nắng pha má hồng
    Se se bấc lạnh chớm đông
    Chân chim nhẹ bước gió bồng tóc em


    Dáng xưa tóc mượt cài trâm
    Lòng gương ý lược em thầm mơ ai?
    Ờ , em kiều diễm trang đài
    Để ta xanh mộng nối dài tương tư


    Gởi hồn theo với ngàn mây
    Dáng xưa thoáng hiện lộng trời huyền mơ
    Chừ đây sóng đã xa bờ
    Nụ tình ươm thắm hoá thơ tặng người

    Trả lờiXóa