Thứ Ba, 12 tháng 2, 2013

Văn Thiên Tùng- Thơ



KHÚC TRÁNG CA
 

1.Đất mẹ hùng anh sử ngợi ca
Dẫu bao bỉ cực vẫn can qua

Tựa nguồn mạch thẳm nuôi dòng chảy
Sánh cảng khơi sâu lộng gió lùa
Thành Cổ vách tan hầm huyệt táng 
Đáy sông dòng xiết cốt xương hòa
Hỡi hồn oan oán tiềm đâu đấy
Thức dậy níu chuông gióng nhịp khua

2.Gương sáng liệt anh vạn thuở ghi
Hằn tên bia tạc sử lưu ngày
Dẫu thành quách nát thời chinh chiến
Hay cốt xương tan lúc loạn ly
Nuôi chí  nam nhi vì nghĩa lớn
Xả thân đất nước buổi xuân thì
Ra đi chẳng sợ gì gian khó
Quét sạch quân tham vẹn đất này.
.
Quảng Trị , 13/02/2013( 04/01/Quý Tỵ)
Văn Thiên Tùng
 
KHÚC NAM BÌNH

Trời đất hỗn giao  bước vào năm mới
Ngàn chim câu lượn dạo khúc Nam Bình
Bầy cu cu gáy gụ  gọi bình minh
Hòa theo tiếng chuông chùa ngân vọng ấm

Xóm làng xa như bừng cơn ngây ngủ
Tiếng gọi nhau ơi ới rộn ràng thay
Sân nhà ai mẹ con gà xúm xít
Chíp chíp đàn con tung cánh xòe bay 

Những cháu bé tay bíu chặt vai mẹ
Theo tới trường mầm học tiếng ờ... ơ
Cô cùng cháu uốn vần nghe đõ đ…  
Hỗn khúc làng quê thời đại bây giờ…

Nẻo đường làng mờ mịt  khói hòa sương
Giọng con trẻ   ới-ơi  chào bè bạn
Từng bước chân chim sóng sánh tới trường
Đang báo hiệu những ngày đầy sức sống...

Thế hệ mai sau phải là như thế
Trí tuệ hơn người đất nước đứng lên
Một Việt Nam dáng vững - sức bền
Làng thôn mới vươn lên cùng nhịp bước. 
VTT 01/01/2011
                                  
  XUÂN BÊN NHAU
Giờ bên nhau những ngày xuân độc lập 
Khi ta  cùng  tạo dáng đứng quê hương
Lửa điêu tàn xưa thiêu nát thịt xương
Khơi tro bụi chung tay tìm đắp mộ!!!

Xin thắp nén hương ngày rằm xá tội
Và ngàn hoa thầm tạ gửi mặt sông
Hồn oan... oán!!! đây lời kinh cầu gọi   
Theo khói hương thoát khỏi chốn trần hồng

Hỡi ai đó! vốn nửa đời  nghiêng nga
Hãy mang về  gió mát tự ngàn phương
Gió chướng mi ơi! thôi đừng thổi nữa!
Sướng chi đâu quạt ngược đống "tàn" vương...

Máu xương một nhà dẫu Nam-dẫu Bắc
Cùng chung tên nước Việt tổ Vua Hùng
Hãy đứng bên nhau đồng da - đồng tộc
Điểm son Tổ quốc - đẹp  sáng vô cùng…
VTT 01/01/2011 

 TÌNH  QUÊ 

Đây quê tôi xứ Quảng lúc nằm nôi

Và tiếng mẹ “ầu ơ”  từng đêm vắng

Thuở ấy trong tôi dòng sông phẳng lặng

Một làng quê trong tình mẹ dáng cha



Mấy chục năm rồi biền biệt cách xa  
Còn đó câu “đất có lề - quê có thói”

Giờ trở lại bên dòng sông, con“hói”   
Của ngày xưa khi  tập tễnh vào đời...



Thuở chiến tranh ly loạn thác muôn nơi,

Sâu đậm tình thâm ruột rà máu mủ.

Ngày tháng xa quê bao điều nếm đủ, 
  Cất dấu hồn quê trong trái tim mình...


Gói hành trang mang suốt chặng hành trình,

Giếng nước, bờ ao, cánh đồng xa tít...

Những con đường làng bụi bay mù mịt,

Tiếng võng đưa kĩu kịt những trưa hè.



Nhớ ngôi trường phượng đỏ với tiếng ve,

Trong nắng hạ hòa ca khúc ly biệt...

Nhớ lắm những! hàng cau làng thân thiết,

Thay nhau trèo bắt t chim non...



Bởi nghịch hoang nên từng phải ăn đòn,  
Tuổi thơ ơi! Những tâm hồn trong sáng.

Kỷ niệm hằn sâu từng năm, từng tháng,

Lớn khôn cùng sông Hãn đượm phù sa. 
VTT 10/2010
 Cảng Cửa Việt hợp nguồn sông Thạch Hãn ( ảnh VTT9/2010)
Dưới: Đứng trên cầu nhìn lên thượng nguồn Non Mai - sông Hãn
Cầu Cửa Việt đã nồi liền bờ cửa hợp nguồn đôi dòng sông Thạch Hãn
Cầu Cửa Việt Với cảng cá hôm nay( ảnh VTT9/2010)

 
( ảnh VTT9/2010)
 
Cầu Cửa Việt  dài nhất tỉnh Quảng Trị 
Cầu nối liền xã Triệu An- Triệu Phong  và Gio Hải - Gio Linh  
Dài hơn 800m. Ảnh VTT 9/2010.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét