Thứ Hai, 23 tháng 8, 2010

Chùm thơ tháng hạ -V.T.Do


Quê hương tuổi thơ

 Văn Thị Do
Ôi  nhớ quá ! quê hương thời tuổi nhỏ
Nhớ lũy tre già, nhớ mái tranh xưa
Bên đình cây đa ru gió nắng mưa
Nhớ nương ớt… luống cà hoa tim tím

Ôi nhớ quá! Quê hương ơi nhớ quá
Nhớ hàng cau ngan ngát phả hương đưa
Quanh vườn nhà bông cải  vàng chớm nụ
Mối xuân qua nắng lụa đến trao mùa

Ôi nhớ quá!quê hương ơi nhớ quá
Nhớ đàn trâu gặm cỏ ở bên đê
Nhớ những ngày hè cánh diều lộng gió
Tiếng líu lo của bầy chim chiền chiện

Ôi nhớ quá! Hôm mưa đường lầy lội
Thu mình cùng vở sách trong   áo ni lông
Quần xăn quá gối bấm chân ngón nhỏ
Dép xách trên tay đếm bước tới trường

Ôi nhớ quá! Dáng mẹ hiền tần tỏa
Lao nhọc tháng ngày phai nhạt sắc hương
Mái tóc mẹ! bụi thời gian nhuốm bạc
Nuôi con khôn lớn biết mấy đoạn trường

Ôi nhớ quá! Hạ vàng chan hơi lửa
Bóng cha già mồ hôi đổ trên vai
Gánh đàn con một đời chưa mệt mỏi
Cơ cực gian nan kiêu hãnh nụ cười

Ôi nhớ quá! Tháng mười mưa ròng rã
Củ khoai lang ấm dạ những ngày đông
Quây quần bên nhau sửoi ấm bếp hồng
Tiếng bắp rang nổ  dòn hơi pháo tết

Ôi nhớ quá! Những đêm thanh gió mát
Nhịp nhàng khua rộn rịp phía cuối làng
Giọng hò ai… ngập ngừng câu đối đáp
Tình nở hoa bên cối gạo chờ trăng

Ôi nhớ quá! Quảng đời thơ xanh ấy
Kỷ niệm xưa sống mãi tận bây giờ
Vẫn còn đây cánh võng gọi nắng trưa
Ru hồn tôi về qua vùng dĩ vãng.
Văn Thị Do 8/2010

Còn đâu

Còn đâu áo trắng ngày xưa
Ngậm ngùi nhẩm đếm bao mùa thu đi
Còn đâu tóc gió xuân thì
Trường tan guốc mộc vỉa hè khua vang
Còn đâu dáng ngọc nét ngà
Rưng rưng phượng đỏ hạ sang gợi buồn
Còn đâu trống giục tựu trường
Tung bay én nhỏ theo đàn xôn xao
Tóc mây áo lụa về đâu?
Chỉ hàng cây đứng rầu rầu nhớ nhung
Hương xưa gió cuốn theo dòng
Mong manh ký ức  chiều buông phai tàn
Bùi ngùi đếm bước thời gian
Thương hoài kỷ niệm vô vàn thuở nao.
 Văn Thị Do 7/2010

Ước !

Chuyến xe chở thời gian
Thăng trầm từ vạn thuở
Chuyến xe chở đời người
Nặng trăn trở ưu tư
Tất cả đều hư vô
Khi chiều sa đêm xuống
Ước ta là gió lộng
Thanh thản giữa trời cao
VTD 7/2010

Với hạ

Văn Thị Do
Phượng thắm đong đưa tắm nắng vàng
Ve sầu nức nở gọi hè sang
Về đâu hạ ấy màu hoa đỏ
Để lại thu phai dệt lá vàng
Lang thang bên trời mây hờ hững
Phiêu du xứ lạ gió bâng khuâng
Hè ơi! Biết đến boa giờ nhỉ?
Về lại lối xưa bớt ngỡ ngàng
VTD - QT 6/2010

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét