Thứ Bảy, 3 tháng 10, 2009

THƠ -ĐTP

HOA CHẠC CHÌU

Cho anh chút chỉu chìu chiu.
Anh bứt dây chìu bó củi cho em.
Nếu tuổi thơ tôi không đi chăn bò.
Thì làm sao vượt được dốc Cồn Kho vào Rú Trấm
Làm sao biết hái củi sim bó bằng dây chạc chìu xanh thẩm
và làm sao thấy được một màu tím nép mình trong bờ gai bụi rậm
ơi hoa chạc chìu, hoa chạc chìu
Màu hoa mong manh nhuộm hồn tôi tím ngắt.
Những bó củi sim. Những con bò đeo lục lạc
Mùa đông Quảng Trị tấm áo tơi đan bằng lá kè và màu màu tím hoa chạc chìu lạnh buốt tuổi thơ tôi!
Tuổi thơ chập chờn. Tuổi thơ nghèo đói
Tuổi thơ lạnh lùng. Tuổi thơ vang dội
Tôi ôm vào lòng tuổi thơ ấy ra đi
Mỗi người đều có một thời trẻ dại để phân ly.
Những đứa trẻ chăn bò lớn lên trở thành người khác
Tôi trở thành kẻ mất em
Vĩnh viễn mất em
Như giọt mưa trên hoang mạc
Tôi hát với hoa trong suốt cuộc kiếm tìm
ơi hoa chạc chìu, hoa chạc chìu
Dây chạc chìu khô giữ nổi bó củi sim
Thì tím làm chi những chiều gió nổi?
Tôi trầm mình trong niềm hoang vu mong đợi.
Còn nhớ đến tôi dây chạc chìu hãy cứ xanh
Hãy cứ xanh dù mối tình đã lỡ.
Hoa chạc chìu, hoa chạc chìu ơi!...


 Đặng Triệu Phong

Sunday, 20. January 2008, 14:36:27

HÔM NAY TÔI LẠI TRỞ VỀ 

Thăm lại vùng đất quê
Thấy vùng đất khô hạn
Đứng trông chờ cơn mưa
Thăm lại dòng sông nhỏ
Bao nổi thương và nhớ
Một thời tắm cùng trâu
Giờ đây sông lẽ bóng
Đứng hiu quạnh một mình
Nhìn ra phia xa xa
Thấy lại khóm tre già
Nghiêng thanh theo chiều gió
Lá vàng rơi tua tủa
Đứng trông chờ cơn mưa.
Đặng Triệu Ái.
TRỞ VỀ ÁI TỬ HÔM NAY 
 
Bà con cô bác cấy cày đông vui.
Tiếng cười rộn rã khắp nơi.
Bà con xuống vụ rối bời chân tay.
Bên thì cày máy, bên thì cày tay.
Tiếng rì tắc của thợ cày.
Hòa theo tiếng máy phay từng sào.
Cơn mưa đỗ xuống ào ào.
Bà con cô bác nao nao trong lòng.
Mong sao xuống vụ thành công.
Hạt mầm tươi tốt trong lòng an vui.
Đặng Triệu Ái.
Đặng Triệu Ái xin được tăng bài thơ này cho bà con nông dân ở quê hương mình!!!

HÌNH NHƯ SEN NỞ NGOÀI AO

Hình như sen nở ngoài ao
Hình như sen đến bên rào.
Hình như cây cỏ tương tư
Mây bay về ngủ bên bờ tịch liêu
Em như giọt nắng cuối chiều
Rơi trên mái tóc quá nhiều gian nan.
Thương em từ thủa cơ hàn
Tình yêu đi suốt dặm đường trầm ai
Anh còn biển rộng sông dài
Mà em thơm thảo như bài ru xưa.
Vô tình nắng vô tình mưa ta đi
Đời vẫn như xưa là đời
Hình như thoang thoảng hoài dơi.
Bay vào cổ tích để rồi bay ra
Chuyện tình ấy để bất khuất thân kỳ
Anh còn mắc nợ bởi vì yêu em!!!.
Thương em mấy núi cũng trèo
Mấy sông vẫn lội mấy đèo cũng qua
thương em duyên dáng mặn mà
môi hồng em nhoẻn nụ cười quá xinh
thương em đôi mắt đa tình
nhìn ngang liếc dọc biết ... mình liếc ai
thương em cái tật nói dai
nói từ mờ sáng tới ngày hôm sau
thương em lúc ốm lúc đau
em thường thủ thỉ "em yêu mình chàng"
thương em cái tật cắt ngang
dù chưa biết chuyện em đà hét toang
thương em anh biết mình ngang
cho dù nói đúng cũng dành phần xai

Đặng Triệu Ái.

MỘT CHIỀU NGƯỢC GIÓ

Em ngược đường, ngược nắng để yêu anh
Ngược phố tan tầm, ngược chiều gió thổi
Ngược lòng mình tìm về nông nổi
Lãng du đi vô định cánh chim trời

Em ngược thời gian, em ngược không gian
Ngược đời thường bon chen tìm về mê đắm
Ngược trái tim tự bao giờ chai lặng
Em đánh thức nỗi buồn, em gợi khát khao xanh

Mang bao điều em muốn nói cùng anh
Chợt sững lại trước cây mùa trút lá
Trái đất sẽ thế nào khi mầu xanh không còn nữa
Và sẽ thế nào khi trong anh không em?

Em trở về im lặng của đêm
Chẳng còn nữa người đông và bụi đỏ
Phố bỗng buồn tênh, bờ vai hút gió
Riêng chiều này - Thuyền ơi! Đừng có rời xa
Thuyền ơi! đừng có nghé qua bến nào.
Sao lòng bến cứ nao nao
Đêm về bến đứng ngắm sao một mình.
Thuyền ơi nắng sớm bình minh
Thuyền đừng lẫn trốn xa rời bến nghe.
Đặng Triệu Ái
Sài Gòn:29/10/06

THƠ TÌNH TẶNG CHO NHỎ
Tặng em 3m
Tôi không tặng em hoa
Như muôn ngàn người khác
Tôi không tặng vàng bạc
Như những kẻ sa hoa

Nhưng tôi muốn tặng em
Mối tình đầu duy nhất
Và tặng em ánh mắt
Của một kẻ tình say

Tôi tặng em nụ cười
Cầu hòa thôi em nhé?

Tặng em thêm gì nữa?
Chỉ còn lại trái tim
Chưa một lần mơ mộng
Nhưng một lần lơ đãng
Em lấy cắp còn đâu?

Tôi còn lại tấm thân
Là gia tài duy nhất
Xin tặng em tất cả
Hãy nhận đi em ơi!

Tôi tặng cả cuộc đời
Và mối tình duy nhất.
      tôi  yêu em
Tôi yêu em như rừng thông bát ngát
Xanh biếc bốn mùa không héo úa vào đông
Tình của tôi như dòng nước âm thầm
Trôi chảy mãi trong lòng sông vô tận

Tôi yêu em một tình yêu trầm lặng
Tha thiết nhẹ nhàng nhưng mạnh tựa bão giông
Bởi yêu em nên tôi rất cảm thông
Dù hai đứa đôi bến bờ chia cắt

Tôi yêu em như một cơn gió lốc
Cuồn cuộn xoáy vào điểm tựa của tình yêu
Rộng rãi trôi xuôi theo con nước thủy triều
Sẽ dâng mãi cho tình yêu ngời sáng

Tôi yêu em như nắng hồng sa mạc
Sưởi ấm muôn đời không lạnh lẽo trái tim
Vũ trụ bao la mà tôi chỉ có yêu em
Bởi tim hai đứa có cùng chung một nhịp đập

Tôi yêu em một tình yêu chân thật
Không lọc lừa không tính toán nghĩ suy
Tình của tôi chỉ mãi mãi trao đi
Không đòi hỏi mối tình em đáp lại

Tôi yêu em một tình yêu quằn quại
Trong cơn say quên cảm giác của con người
Hơi men nồng hâm nóng lại tuổi đôi mươi
Đời trai trẻ trong tung hoành ngang dọc.
Gửi em!
Em yêu ơi anh ở nơi xa
Rất nhớ em trong buổi chiều tà
Trời chiều nay mưa phùn lạnh lắm
Em nơi nhà chắc cũng rất nhớ anh
Anh yêu em anh muốn hét to lên
Nhưng khoảng cách đã khiến mình đau khổ
Có lỗi đau em tự mình giấu kín
Chẳng cho anh hay biết nỗi lòng em.
Anh rất buồn và càng yêu em mãi
Hỡi bông hoa bé nhỏ quê nhà
Anh mãi yêu, chẳng bao giờ đổi khác!
Những chiều tà anh lặng lẽ nhớ em.
Rồi đêm đêm gió vẫn luồn khe cửa
Lạnh tay anh dưới ánh đèn bàn
Em ở xa chắc buồn lắm hở?
Anh ngồi bàn cũng khóc như em!

Tình yêu ta tình yêu chim én
Hót vang ca lúc nắng ấm chan hoà
Rồi ùa khóc những lúc trời lạnh lẽo
Của chiều tà khi ta phải xa nhau
Em yêu ơi, bức thư tình theo gió
Nhờ mây kia trao tận đến tay em
Yêu em mãi, tình ca chim én nhỏ
Để đêm đêm anh lại nhớ đến em
Rồi ngồi khóc như đêm nào đã khóc
Hẹn gặp em những lúc anh về
Tình ta đẹp không gì ngăn cách nổi!
Dẫu cùng khóc suốt năm suốt tháng
Ta vẫn chờ ngày hẹn để có nhau!

Đặng Triệu Ái


2 nhận xét: