Thứ Bảy, 3 tháng 10, 2009

LA THỤY - THƠ


TÌNH XƯA
Sầu thu mênh mang thương rừng phai
Tương tư bâng khuâng nhiều canh dài
Lời trăng vương gieo hờn lên môi
Đêm đêm mơ ai nhìn mây trôi

Đêm đêm mơ ai nhìn mây trôi
Chừ đây uyên ương không còn đôi
Rồi em sang ngang trên thuyền hoa
Giang hồ phiêu bồng ru đời ta

Giang hồ phiêu bồng ru đời ta
Lênh đênh trùng khơi đùa phong ba
Vàng trăng giăng tơ khơi tình xưa
Tình ơi !Tình ơi ! Đừng đong đưa

            THÙY HIÊN
      Chiều tàn sương lung linh
      Vườn hồng mơ chim xanh
      Thùy Hiên  , em trong vườn
      Bừng lòng bao là thương

      Môi hồng gieo buồn vương
      Mơ hồ chờ anh hôn
      Lâng lâng và chơi vơi
      Yêu em không còn lời

      Hồn chiều in lên mi
     Thuyền tình xuôi mây đi
     Ồ nàng hay sao trời
     Thiên hà hay trùng khơi ?

     Hồn anh dâng bâng khuâng
     Đàn lòng sao ngân vang
     Cung trầm rung miên man
     Lời trên môi thì thầm
  
Lời chiều muôn năm xưa
Òa tràn trăm sông thơ
Mênh mang tà huy bay
Thùy Hiên* vàng trăng gầy.

     *Thùy Hiên : Tên người thiếu nữ


TÌNH XƯA
Sầu thu mênh mang thương rừng phai
Tương tư bâng khuâng nhiều canh dài
Lời trăng vương gieo hờn lên môi

Đêm đêm mơ ai nhìn mây trôi

Đêm đêm mơ ai nhìn mây trôi
Chừ đây uyên ương không còn đôi
Rồi em sang ngang trên thuyền hoa
Giang hồ phiêu bồng ru đời ta

Giang hồ phiêu bồng ru đời ta
Lênh đênh trùng khơi đùa phong ba
Vàng trăng giăng tơ khơi tình xưa
Tình ơi !Tình ơi ! Đừng đong đưa

            THÙY HIÊN
      Chiều tàn sương lung linh
      Vườn hồng mơ chim xanh
      Thùy Hiên  , em trong vườn
      Bừng lòng bao là thương

      Môi hồng gieo buồn vương
      Mơ hồ chờ anh hôn
      Lâng lâng và chơi vơi
      Yêu em không còn lời

      Hồn chiều in lên mi
     Thuyền tình xuôi mây đi
     Ồ nàng hay sao trời
     Thiên hà hay trùng khơi ?

     Hồn anh dâng bâng khuâng
     Đàn lòng sao ngân vang
     Cung trầm rung miên man
     Lời trên môi thì thầm
     
Lời chiều muôn năm xưa
Òa tràn trăm sông thơ
Mênh mang tà huy bay
Thùy Hiên* vàng trăng gầy.
*Thùy Hiên : Tên người thiếu nữ

            KHÓC THẦY
    (Kính bái vọng hương hồn thầy Thái Mộng Hùng )
Lệ nhỏ hoen mi đẫm ý thơ
Nguyễn Hoàng  thổn thức nhớ thầy xưa
Ung dung tiêu sái vần thi phú
Tao nhã phong lưu cuộc kiệu cờ
Sư biểu đức cao đời ngưỡng mộ
Môn đồ danh rạng ý mong chờ
Tâm nhang nghi ngút ngùi tấc dạ
Di ảnh lung linh mộng vẫn ngờ
                  (Hoạ thơ cô Trùng Dương)


        VỌNG CỐ HƯƠNG

Mây Tần dõi bóng dạ nao nao
Hồi ức miên man cuộn sóng trào
Quảng Trị đường xưa ươm kỷ niệm
La Gi phố mới vắng tâm giao
Ly hương khắc khoải thương mưa bấc
Biệt xứ bâng khuâng nhớ gió Lào
Trở gối chập chờn chao cánh mộng
Vọng về cố lý dấu yêu trao


               MẸ
Dù thân thấm đẫm bụi đời
Và tóc con chớm điểm màu sương
Nhưng với mẹ ,
                          con vẫn còn thơ trẻ
Dù vóc hạc hao mòn theo từng tia nắng xế
Mẹ luôn là bóng cả ,
                                  ân cần rợp tỏa
Trìu mến ủ che
Dắt dìu con lìa thoát bến mê


       LỜI VỌNG CHÂN MÂY
             (Cảm đề “ Hát giữa rừng chiều “ của ĐHT )

        Non thiền lắng bợn sắc không
Suối nguồn lờ lững một dòng chân như
        Hương Tây phương giũ phù hư
Thoát trùng bể khổ Thuyền Từ phiêu diêu
        Hòa mình cùng chốn tịch liêu
Chuông mai Suối Đó , kinh chiều Chùa Đây
       Thì thầm lời vọng chân mây
Rừng chiều ai hát riêng tây vô thường




Trong khoảnh khắc bỗng dưng lòng trống vắng
Mênh mông buồn ta lặng bước trong đêm
Tâm tư ơi sao vương nặng nỗi niềm
Sầu thấp thoáng gợn thêm bao cô độc
Như đồng nhịp sương đêm rơi thổn thức
Rưng rưng buông từng giọt ướt vai gầy
Trong mịt mù bao đắng chát chua cay
Ta lạc lõng giữa thời gian chắp cánh
Đêm hoang vắng chợt lòng đau thấm lạnh
Cuộc đời thôi càng buốt lạnh nhiều hơn
Vi vu reo gió thoảng vọng cơn hờn
Réo mắt mãi khơi hồn thêm dạt sóng
Mang kỷ niệm bên lòng ta chất đống
Thôi rồi đâu còn những lúc xa xưa
Náo nức vui ta mải miết chơi đùa
Cùng bạn bè , hồn nhiên nơi Cố Quảng
Nay tất cả chôn vùi theo dĩ vãng
Chỉ còn chăng âm vọng vượt thời gian
Gieo trong ta tấm tức những giây buồn
Với tất cả đơn côi và thảng thốt
Bủa vây đời xoay quanh như gió trốt
Mang xa rồi bao dáng dấp thân yêu
Cho tâm tư thoáng gợn những tiêu điều
Đêm đen tối, một mình ta lặng bước
Với tâm hồn chua chát nỗi chơi vơi
            
(Mùa hè đỏ lửa phiêu tán 1972)
       (Ngùi thương nhớ về cố hương Quảng Trị)


            TÌNH THƠ
Ruột tằm rút mãi đã xong chưa
Vấn vít đong đưa đến tận giờ
Xướng họa gieo vần thêu ý bút
Tâm giao nâng chén dệt đường tơ
"Diêu bông" lá mộng kìa ai đợi
"Cổ điển" mùa mơ nọ khách chờ
Cánh bướm Trang Chu còn lãng đãng
Đắm hồn ươm kén ủ tình thơ

LIÊU TRAI HUYỄN MỘNG

Dáng ngọc phiêu linh nhẹ gót hài !
Ngàn năm diễm ảo nét liêu trai
Thiên thai tống biệt vương tình mộng
Huyền hoặc đường trăng gợn cảm hoài


TỪ THỨC VỀ TRẦN

Cợt gió đùa mây thoả mộng lòng
Thiên thai chừ lạnh với hư không
Ngàn năm cánh hạc bay mù biệt
Vướng nợ trần gian lấm bụi hồng

        LIÊU TRAI CẢM TÁC
                 ( Cô vọng ngôn chi cô thính chi )
                                VƯƠNG NGƯ DƯƠNG
    
Chiêu niệm hồn hoa chờ hiển linh
Hay là em hát khúc vong tình
Trăng xưa tròn khuyết trời còn thắm
Hạc cũ tụ tan đất có xinh
Một phút tâm đầu mơ dáng bướm
Ngàn năm ý hợp mộng hình tinh
Sao khuya chếch bóng soi hoài vọng
Lãng đãng vàng gieo rợn nét trinh



                  NHÀN CA

Thoáng chốc đầy vơi bóng nguyệt già
Thu tàn đông tạ ánh xuân qua
Gõ bồn Trang Tử mơ hồ điệp
Vung gậy Xích Tùng mộng tố nga
Chuốc chén lung linh trời ảo diệu
Gieo vần sóng sánh đất giao hòa
Ung dung tự tại cười khinh khoái
Hào sảng ngân vang khúc tráng ca



SƠ THU TỰ THÁN
Sương thu gợn bạc tóc xanh rồi
Mộng đẹp hoa niên ủ mãi thôi
Cơm áo đong đưa lòng dậy sóng
Sách đèn dang dở miệng hoen cười
Hùng tâm thuở ấy tàn dây dẫn
Tráng khí ngày nao tắt lửa mồi
Tri kỷ dõi tìm nào mấy bóng
Chiều thu con nước có trôi xuôi?

     PHẬT HOÀNG NHÂN TÔNG

Mở mang bờ cõi –Dẹp Mông Nguyên
Tiêu sái Nhân Tông giũ thế quyền
Gột sạch tục căn ngời đuốc tuệ
Thấm nhuần phật tánh rạng tâm thiền
Trúc Lâm khai sáng dày ơn tổ
Yên Tử pháp truyền đẹp cảnh tiên
Bát nhã thuyền xuôi về bến giác
Sắc không vô ngại định tâm yên
                                   
        TRẦN NHÂN TÔNG

Hào khí Đông A: quét lũ Nguyên
Nhân Tông thanh thản nhượng quân quyền
Ta bà gạn đục,theo đường phật
Tục lụy khơi trong dựng lối thiền
Tài  , đức rạng ngời danh thánh chúa
Ý,  tâm cao vợi pháp trần tiên
Hoa đàm đuốc tuệ bừng khai ngộ
Đất Việt ngàn năm đẹp núi Yên  

         CÒN GIEO HẠT MỘNG
                    (  Mừng anh Lê Ngọc Kha 70 xuân)

         Sáo diều nâng bổng cánh thơ
Lộng trong hồn gió toả mơ ước gì
         Mặc cho phiền muộn trôi đi
Cái vòng danh lợi đâu ghì được ta
         Bảy mươi man mác bóng tà
Còn gieo hạt mộng ươm hoa muộn mằn
         Đời người thoáng chốc phù vân
Chạnh lòng nhớ áo nàng Bân xưa nào
         Dáng hồng lãng đãng chiêm bao
Lâng lâng cánh bướm ta vào chiều xuân
                                  
           
CẢM ĐỀ “CUỐI NĂM”
                                   ( Thơ Đá Ngây Ngô )

Xuân về lâng lâng nào nhờ gió chở
Đáy cốc vênh hay rượu ngấm ngã nghiêng
Thèm trái cấm lòng vướng bận nghiệp duyên
Loan phượng múa tình ai đang khép mở

Mắt xanh trắng tri âm còn níu mộng
Bến xuân ơi lưu luyến cõi trời xưa
Sương khói phủ bâng khuâng xuân không mùa
Thầm nguyện ước cho nguồn yêu mở rộng

Ngọn nến ấy lung linh trời ảo diệu
Hương xưa nào thoang thoảng ủ tình mơ
Để ngất ngây tình tràn thơm men rượu
Hào sảng cười đồng vọng đá ngây ngô



             THỤY DU

Ta ,
      Gã mù huơ gậy đồi hoang
Sờ soạng từng dấu chân
Soãi bước
Thụy du nhẹ nâng gót
Giữa thẳm đen chừng đang lóe chớp
Cánh chim hồn chấp chới
Tiềm thức mịt mù sóng bủa
Vọng về trong hư ảo
Rờn rợn tiếng hú hoang sơ
Khắc khoải uất u của vượn người xưa cũ

Hồn thiêng sơn dã gọi bình nguyên
Vạn năm thẳm đọng
                                  triền miên mộng dài
Vọng âm
                tiếng khóc sơ khai
Mênh mang tro bụi cõi người hóa thân
Hồng hoang – Đương đại
Vượn với Người
                           Hồn liệng chung chiêng
     

 MỪNG XUÂN
Nâng chén hòa vui ấm giọng ca
Ý tình thao thiết bút thêu hoa
Mai e ấp nụ ươm vàng nắng
Sen khẽ khàng hương ủ đượm trà
Bấc lạnh nỗi niềm đông tận nhỉ!
Rượu nồng hương sắc xuân khai a!
Lâng lâng thi tứ tươm trào giọt
Cánh mộng dần bay vào thẳm xa






8 nhận xét:

  1. Một số bài không đọc được vì font chữ lạ. NK Phước

    Trả lờiXóa
  2. Nội dung tốt nhưng font chữ và cách trình bày không đồng đều

    Trả lờiXóa
  3. Thơ hay ,đặc biệt là các bài thơ Đường luật

    Trả lờiXóa
  4. Trang blog nay co noi dung phong phu .nhung font chu co nhieu kieu ,khong dong bo, kho doc. De nghi chu blog chinh sua cho de xem hon

    Trả lờiXóa
  5. Rất cảm động khi đọc trang này.Cám ơn anh VTT. ĐOÀN MINH PHÚ

    Trả lờiXóa
  6. Tốt! Chào các bạn, Lê Nguyên lớp 10A3 đây.

    Trả lờiXóa
  7. Hai bài thơ TÌNH XƯA và THÙY HIÊN toàn là bình thanh nên nghe êm nhẹ du dương 1

    Trả lờiXóa
  8. Thơ khá mướt đó ! Tay này chắc đa cảm dữ lắm nghe !

    Trả lờiXóa