MAI TA VỀ
Mai ta về , trời còn mưa không em ?
Về Quảng Trị để ngắm lại quê hương
Để vương vấn những con đường xuôi ngược
Của một thời áo trắng đã đi qua.
Mai ta về nhìn hàng cây phượng vĩ
Những con đường rợp bóng mát hôm nao
Nón che nghiêng ta thẹn thùng với gió
Má hây hây , bay rối mái tóc thề.
Mai ta về nhìn ruộng đồng xanh mát
Hương bưởi nồng nàn , cùng Thạch Hãn thôn
Khế hoa tím , tỏa hương thơm ngan ngát
Nhành tre xanh , mơn mỡm bóng xôn xao.
Mai ta về với con đường sỏi đá
Của ngày xưa ta nghịch bước lối đi
Tay ôm cặp , chân lăn tròn đá cuội
Miệng mĩm cười ngó mây bay vu vơ.
Hãn Giang ơi ! thơm như giòng sữa mẹ
Ta yêu sông như yêu từ thuở nào
Yêu Quảng Trị đã ươm ta khôn lớn
Bước vào đời với những ước mơ xanh ..
Lê Thị Dũng
Khi anh tuổi đã lớn
Lúc em không còn nhỏ
Vào tháng bảy mưa Ngâu
Anh e ấp tỏ tình
Đâu có chút kỷniệm
Không ánh mắt chảo đao
Chỉ một lần chợt đến
Nhìn em , anh xôn xao
Anh ngày xưa không đến
Cho những buổi tan trường
Trên đường xa mưa ướt
Anh đón em đi về
Ngày ấy không là anh?
Để theo HOÀNG THỊ về
Có anh mãi sau lưng
Em ngẩn ngơ lớp học
Có phải từ bao giờ ?
Anh cồn cào thương nhớ
Qua một thoáng gặp em
Để anh lao đao lòng
Nhìn biển vắng đêm sâu
Anh nói mình cũng thế
Bao giờ được gặp em
Cho anh xin nụ cười
Trong linh hồn anh nói
Tình anh không hảo huyền
Anh xin trao tặng em
Còn lại nữa phần đời
Tình anh không cuồng dại
Như đốm lửa nồng nàn
Tình dẫu là hư không
Đâu có là muộn màng...
Lê Thị Dũng
KHÚC TỰ TÌNH
Ta đâu còn thiếu nữ
Mà ưa gió hôn tóc
Ta không là thi sĩ
Nhưng vẫn thích làm thơ
Ta bao nỗi thầm kín
Hằng đêm ngồi bên sông
Nhìn trăng kéo theo gió
Đến vỗ về lòng ta ??
Trăng đêm nay không tròn
Như một đêm nao ấy
Ta hẹn hò cùng nhau
Nhìn một vầng trăng khuyết
Ta bao điều chưa nói
Tóc gió đã thôi bay
Đời mênh mông sương khói
Lấy đâu nương náu lòng ?
Hình bóng người yêu dấu!
Giờ thì đã vắng xa
Vẵng đưa tiếng thì thầm
Hẹn ngày mai tao ngộ
Thạch Hãn ơi ! quê hương.
Hằng đêm ta tự tình
Với bóng tối bao la
Và ta thì bé nhỏ
Ta không còn đôi tám
Nhưng vẫn sao ướt mi ?
Bởi vì gió làm ta
Nhớ nhung người phương ấy...
LÊ Thị Dũng
ÁNH MẮT MÙA THU
Ta ôm mùa thu vào lòng nhung nhớ
Bởi mùa thu có những chiếc lá bay
Mùa thu và ánh mắt em sâu thẳm
Làm ta cố quên ..nhưng làm sao quên ??
Mĩm cười đi nhé ..mùa thu yên ả
Cùng chiếc thuyền trên sông lênh đênh trôi
Chở màu nắng mùa thu vào đêm vắng
Để bây chừ ta rao bán muộn phiền
Em ra đi ..ta ôm tình câm nín
Thời gian phôi pha nhưng nào pha phôi
Ta còn nhớ miệng em cười chúm chiếm
khi thẹn thùng khe khẽ gọi tên ai ???
Ta vẫn nhớ em thướt tha nghiêng bước
Mắt lúng liếng liếc nhìn ngập hồn ta
Gót em hồng giẫm trên lá vàng rụng
Ta cứ ngỡ chân em nhuộm lụa vàng
Ta sâu lắng ..hằng đêm ngồi thơ thẫn
Vì tình yêu sao là một giấc mơ?
Có ai đó bảo ta sao ngớ ngẫn ?/
Cứ một mình và mài mình ta thôi...
Lê Thị Dũng
QT 19 /8/2009
CHỐN CŨ
Có lúc muốn cùng anh thăm nhà cũ
Ngồi bên nhau nhắc lại chuyện năm nào
Chiếc áo trắng em khâu màu chỉ tím
Để giờ đây vương vấn tuổi hoàng hôn
Lê Thị Dũng
ĐIỀU CHƯA KỊP NÓI
Lúc anh chưa đi xa
Đã có khi em nhớ
Mùa thu buồn lá úa
Không níu được chân anh
Em trách anh không hỏi ?
Sao em buồn nhiều thế
Anh cũng chưa chào em
Để về nơi xa đó
Thôi anh ra đi nhé
Nôn nao lòng làm chi
Vì anh kẻ vô tình
Không thấy lòng trống vắng...
Lê Thị Dũng
HOÀI NIỆM
Ta trở lại bên dòng sông quê cũ
Nhớ ngày xưa như một phút chiêm bao
Nụ cười em , gợi thương nhớ vô vàn
Em có biết hôm nay ta trở lại ??
Ta trở về trên mãnh đất Quảng Trị
Đường Gia Long lộng gió thổi chiều nay
Ta ngậm ngùi, chợt thấy quá bơ vơ
Vì không em trong buổi chiều nhạt nắng.
Đường Quang Trung vẫn còn hàng phượng vĩ
Nhưng sao ,vẫn thấy tím ngập lòng ta ?
Màu áo tím mùa đông em thường mặc
Buổi chiều mưa hai đứa chung đường về
Em có hay chiều nay ta trở lại ?
Trong những ngày tuổi xế bóng chiều buông
Lòng ta buồn nhớ đêm nao đưa tiển
Giọt sương khuya , thấm ướt đôi vai mềm
Ta đứng đây lòng sao nghe quạnh vắng
Đám mây trời vẫn lồng lộng trên kia
Mùa đông đi rồi lại mùa đông đến
Ta bồi hồi thương nhớ đến em nhiều... QT 19 /8/2009
Lê Thị Dũng
MONG LẦN QUAY LẠI
MONG LẦN QUAY LẠI
Người Ngô Xá không về thăm Quảng Trị ?
Thăm cánh đồng lúa chín nặng trĩu bông
Hoa xoan tím ngày xưa bay trong gió
Mái đình làng cổ kính phủ rêu xanh
Chốn xa xăm người còn nhớ quê hương?
Nhớ Nguyễn Hoàng Thầy cô cùng bè bạn
Nhớ con đường đến trường ngày hai buổi
Hàng phượng vĩ nhân chứng tuổi ấu thơ
Bao kỉ niệm dòng sông và mãnh đất
Có sá chi vì địa lí trở ngăn ?
Mà không lần quay trở về chốn cũ
Nhìn Ngô Xá thay áo mới khoe màu ?
Ngô Xá mong có lần người quay lại
Bước chân về trên con đường làng quê
Lũy tre xanh vẫn rì rào gợi nhớ
Những người con xa xứ ghé về thăm ..
LÊ THỊ DŨNG
Hội ngộ Nguyễn Hoàng 20/6
Hội ngộ Nguyễn Hoàng 20/6
Nếu ai đã từng nói ngoài hạnh phúc
gia đình, thì còn có một thứ hạnh phúc đáng trân trọng , đó là thứ
hạnh phúc khi gặp lại thầy cô và bạn bè xưa cũ..thứ hạnh phúc của một
thời áo trắng, Đúng như vậy, một kỷ niệm khó quên của một thời cắp
sách đến trường, và mái trường Nguyễn Hoàng chung ..đong đầy luyến
thương ..
Quảng Trị hôm nay như đẹp hơn tât
cả mọi ngày. Trời trong xanh hơn , nắng vàng rực rỡ, những chùm hoa
phượng như đang e ấp bẽn lẽn vì sự hội tụ chung vui của quý thầy cô
cùng với các thế hệ cựu học sinh Nguyễn Hoàng . Cái nắng len lõi trong
những tán lá lùm cây tạo cho sân trường cũ những bóng râm yên ả , dịu
mát trong buổi hội ngộ ..
Như một lời hẹn ước sau mấy năm
gặp lại của cuộc hội ngộ lần 1. . . Với cuộc sống mỗi người muôn vạn
nẻo , các hoàn cảnh khác nhau , với ở mọi phương trời , thành phố, nông
thôn, trong nước, hải ngoại . . . đã về lại với cây phượng khoe sắc ,
với áo trắng Nguyễn Hoàng , với tiếng ve sầu râm ran . Tất cả hội tụ
trên sân trường cũ, mong tìm gặp thầy cô , bạn bè , đồng môn để tìm lại
kỷ niệm xưa và cũng là nỗi nhớ cho ngày tháng kế tiếp .
Đây là lần hội ngộ thứ hai, nếu lần
trước ai đã lỗi hẹn, thì lần này về không khỏi ngậm ngùi khi nhìn lại
trên mảnh đất xưa , thầy cô đó , học sinh Nguyễn Hoàng đó , mảnh đất
còn lại đây, nhưng bóng dáng của ngôi trường xưa không còn . Những xúc
cảm mừng vui lẫn lộn đầy ắp trong lòng mỗi người. Tôi cũng trong dòng
người ấy , nhìn ngắm khuôn mặt thầy cô sau ba năm gặp lại đã già hơn
nhiều , tóc đã bạc hơn , nhưng đôi mắt vẫn rực sáng , hiền từ khi trở về
chốn cũ, các đồng môn Nguyễn Hoàng chào hỏi thầy cô . . ..Bạn bè tìm
nhau tíu tít , họ như trở lại cái không khi trong giờ ra chơi giữa buổi ,
tiếng cười nói , niềm hân hoan , đi cùng với những giọt nước mắt lau
vội ,tất cả òa vỡ trong cái nắng mùa hè Quảng Trị ..Những bạn bè đã gặp ,
có người bây giờ mới gặp , bâng khuâng , hớn hở , vui mừng. Họ ôm
nhau, nhìn khuôn mặt phôi phai vì năm tháng của nhau , trên mái đầu tóc
không còn xanh nữa , họ trao nhau số điện thoại , địa chỉ để liên lạc
và họ cũng nhắc tên những người bạn chưa tìm gặp được với sự bồi hồi.
Ôi! Tính cảm thầy cô, đồng môn Nguyễn Hoàng thiêng liêng., gắn bó làm
sao .
Tôi đã gặp lại cô bạn năm nao đó là
Kim Cúc hiện tại ở Bình Thuận , bạn thân từ thời học trường Nữ tiểu
hoc, sau này Kim Cúc cũng học NH nhưng khác lớp . Kim Cúc đã tìm tôi
mấy năm nay nhưng bây giờ mới gặp , hai đưa ôm nhau , tôi thật sự xúc
động và ôm cứng lấy Cúc. Bao kỷ niêm buồn vui thời tiểu học với những
hạt ô mai mua ở tiệm thuốc bắc Đức Thọ Đường, Kim Cúc nhắc lại những lần
tôi mang khế và hoa mít ép với muối thêm rau thơm mang đến lớp ăn và
những tiếng suýt xoa khi ăn nhầm ớt là chuỗi ngày đáng nhớ đến xót lòng
...Xin lỗi Trần Thị Minh Diệu ở Sài Gòn , hôm tháng 2 /2010 trong đêm
họp mặt Nguyễn Hoàng ở Sài Gòn, Minh Diệu gọi Dũng nhưng Dũng
không nghe tiếng gọi và Kim Cúc bảo Minh Diệu buồn vì Dũng không quay
lại .Hẹn một ngày sẽ gặp tại Sài Gòn để tạ tội và Trần Thị Túy Huệ lẫn
Trần Thị Phi Hồng ở xa vạn dặm , Kim Cúc cũng nhắc lại xin được qua
đây gửi lời thăm hai bạn và gia đình luôn mạnh khỏe bình an , hẹn ngày
tái ngộ. Cũng trong không gian này tôi đã găp lại anh , lẫn lộn giữa các
đồng môn , đôi mắt anh nhìn tôi. . . vẫn ánh mắt buồn diệu vợi , xa
xăm , tiếc nuối …..
…………….. Cái khung cảnh hiện tại làm tôi
chợt quay nhớ thời áo trắng khi học Nguyễn Hoàng .Tôi nhớ những mùa
thu Quảng Trị của những ngày đầu năm học, mùa thu len lỏi trên sân
trường với những tà áo trắng mới tinh , mùa thu với những tán lá sân
trường , với những con đường quen thuộc vào những buổi sáng sớm , những
chiếc lá rơi rụng trước lối đi làm tôi yêu con đường đến trường lạ lùng .
Mùa thu ở cái tỉnh lị nhỏ bé này sao nhớ hoài vẫn còn nhớ. Mùa
thu mùa tựu trường, tôi hân hoan vui sướng ôm cặp đến trường với
miệng đoc thầm bài văn của Thanh Tịnh ca tụng ngày đầu tiên đi học. Đó
là nhũng khoảnh khắc khó quên , ấy là nơi tôi gặp anh, mối tình đầu thơ
ngây trong trắng , nơi mà tôi bắt đầu biết yêu , yêu người , yêu góc
phố dịu dàng , yêu con đường , nếu không yêu những thứ ấy thì không cảm
nhận được ..Đó là những lúc hai đứa đi bên nhau dưới hàng cây và đường
Gia Long lộng gió , cái dòng sôngThạch Hãn lung linh , huyền ảo mà bây
giờ về đêm bên dòng sông ấy tôi vẫn còn cái cảm giác nôn nao ấm áp
..Từng khoảnh khắc mùa thu đã đi qua Quảng Trị, với dấu ấn mái trường
xưa , thầy cô , bạn bè , luôn là những gì đẹp đẽ nhất trong cuộc đời
……..
Tiếng ban tổ chức họp măt lần
II vang lên làm tôi bừng tĩnh dòng suy nghĩ của mình. Tiếng giới thiệu
các đoàn đại biểu, quý thầy cô và cựu học sinh Nguyễn Hoàng tại thành
phố Hồ Chí Minh, Bà Rịa –Vũng tàu ,Bình Thuận , Hàm Tân , Đà Lạt , Đà
Nẵng , Huế, Nha Trang và hơn 800 anh chị em tham dự. Những bó hoa tươi
thắm trao tặng quý thầy cô và ban tổ chức là món quà quý hiếm khi hội
ngộ ,anh Nguyễn Lớn trong ban tổ chức đọc phút mặc niệm các thầy cô và
các cựu học sinh NH đã mất, làm ai cũng buồn bã với những gì đã mất mát
.
Thầy Hòa đại diện quý thầy cô
san sẻ những tâm tư sâu lắng, sự xúc động và niềm vui sau những lần
gặp mặt của mình. Thầy được các anh chị đồng môn NH hải ngoại nồng
nhiệt tiếp đón tại Mỹ khi cùng các thầy thầy Duyên, thầy Tuấn sang Mỹ
theo lời mời tham dự họp mặt NH tại hải ngoại. Qua mỗi lần gặp mặt
thì tình cảm NH càng gắn bó thắt chặt hơn …..thầy Hồ Ngọc Thanh với
giọng nói điềm đạm , vẫn nụ cười hiền hòa nói lên cảm xúc khi về hội
ngộ ….Đoàn Đà Nẵng đồng ca bài hát lấy từ lời thơ của thầy Thái Mộng
Hùng được một cựu học sinh Nguyễn Hoàng phổ nhạc , có câu : “ Thương
nhớ Nguyễn Hoàng ơi ..Trường cũ năm xưa giờ đã vắng bóng …Mộng vàng áo
trắng đã phai rồi ..Hãn Mai vương vấn mãi hồn tôi. . . ” làm cho ai cũng ngậm ngùi xúc động., Một anh đại diện đoàn Bình Thuận đọc bài thơ : “ Cỗng trường xưa” , làm cho mắt mọi người đều mộng nước , những bài hát của các anh chị đồng môn : “ Đường xưa lối cũ “ , “ Ngày xưa Hoàng Thị “ , “ Hoa soan bên thềm cũ
”…….gợi biết bao kỷ niêm đau đáu khó quên. Những lời phát biểu chân
tình của các đoàn , lời nhớ ơn thầy cô , lời chia sẻ nhớ thương ,
tâm sự , nhắn nhủ , hân hoan , cảm động , dù là tên trường không còn
trên vùng đất nầy nữa , hay đó là một điều làm cho chúng ta vẫn nhớ mãi
không quên ngôi trường xưa .
Những suất học bỗng trao tặng cho
các học sinh con em NH học giỏi , những món quà ấm nghĩa tình đồng
môn cho những cựu hoc sinh NH có hoàn cảnh khó khăn , những chiếc xe
lăn của Câu lạc bộ Nghĩa tình Đà Nẵng , tạo nên vòng tay thân ái và
thắp sáng ngọn lửa “Quỹ tấm lòng vàng Nguyễn Hoàng”
Tôi được ban tổ chức phân công đại
diện cho hơn 800 đồng môn Nguyễn Hoàng , đọc lời tri ân quý thầy cô.
Suốt cả đêm hôm trước tôi trằn trọc , phân vân nghĩ ngày mai khi đọc
có lẻ sẽ khóc vì không dấu được xúc động của mình …Nhưng khi bước
lên bục , tôi nhìn bao quát một lượt khung cảnh , với những khuôn mặt
thân thương, tất cả như tiếp sức với tôi để diễn tả tâm trạng lòng kính
mến và nhớ ơn quý thầy cô.Hình bóng quý thầy cô hiện diện trước măt tôi
và cả thầy cô đã vĩnh viễn ra đi , khi tôi đọc những câu
“…Quý thầy cô với lòng nhiệt
huyết tuổi thanh xuân , đã dạy dỗ , bảo ban chúng em nên người , chắp
cánh cho chúng em bước vào bầu trời cao rộng , đã đưa chúng em đến bến
bờ tri thức ..Dù bất kì ở nơi đâu , ở lứa tuổi nào chúng em cũng làm
theo lời dạy dổ đó.. Trong mỗi trái tim chúng em , thầy cô là chỗ dựa tinh thần quý báu ..Xin gửi đến quý thầy cô lời tri ân sâu sắc ..”
Khi đọc những đoạn đó giọng tôi
chững lại và vội vàng nuốt những giọt nước mắt , Kim Cúc cũng nói,
Dũng ơi ! lúc ấy Cúc đã khóc vì nghĩ đến công ơn của quý thầy cô vô bờ
bến ,..và còn nhiều ..nhiều nữa những cảm xúc , sự kính yêu thầy cô,
tình đồng môn không thể tả hết
Cuộc gặp mặt nào cũng tàn
,giờ phút chia tay lại đến , cuộc hội ngộ để lại trong lòng mọi người sự
tiếc nuối khôn nguôi , để lại cho mọi người thêm một kỷ niệm khó quên.
Nguyễn Hoàng đã dạy cho ta nên người, Nguyễn Hoàng vẫn nhung nhớ trong
ta. Mặc dù ngôi trường không còn mang tên cũ , nhưng Nguyễn Hoàng vẫn
luôn sống trong ký ức của mọi người , ngôi trường xưa , hàng phượng vĩ,
tiếng giảng bài, tiếng cười nói bạn bè , mãi mãi thân thương . . . Xin
hẹn quý thầy cô và các đồng môn ba năm sau gặp lại …
Quảng Trị 6 / 2010
Lê Thị Dũng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét