Thứ Bảy, 19 tháng 9, 2009

CHÙM THƠ : " CON YÊU ..."


CHÙM THƠ NHỎ : " CON YÊU ...."



Họ và tên :
Văn Thị Hồng Hà
Bút danh : Văn Thị Hồng Hà
- Tiểu Yên - Hải lăng
Sinh năm : 1979
Quê gốc : - Hải phú
- Hải Lăng - Quảng Trị

Đã đăng nhiều thơ truyện trên Báo Q. Trị và Cửa Việt,Áo Trắng
- Bản tin Bách khoa TP. HCM - Biên tập CLB Thơ văn ĐH.BKTP.HCM
Cùng in chung 2 tập thơ của CLB Thơ văn ĐHBKTP.HCM

     QUÊ HƯƠNG
                       Văn Thị Hồng Hà
Con biết giờ đây cơn nắng đỏ au
Và gió muốn xé toang trời Quảng Trị
Đất cằn khô nằm phơi mình hứng lửa
Cát bỏng dưới chân nắng cháy trên đầu


Con biết quê mình khắc khổ nắng mưa
Vất vả oằn vai bốn mùa trĩu nặng
Cha vỡ đất mồ hôi đầm vai áo
Mẹ ra đồng nón lá gió nghiêng chao


Con yêu quê từ câu hát ca dao
Yêu màu nâu đất bình thường giản dị
Nơi ấy có cha tháng ngày lam lũ
Có mẹ thân gầy một nắng hai sương


Con yêu quê ngay cả những khi mơ
Khắc khoải nhớ bởi không còn kề cận
Con xốn xang khi cồn cào chợt tỉnh
Nghe dâng lòng quay quắt nổi nhớ thương


Phải có một ngày con về giữa quê hương
Bằng kiến thức từng ngày con học được
Góp sức mình xây dựng những cánh đồng
Những cổ máy đỡ vai gầy của mẹ !
               HH 02/97

THỜI THƠ ẤU
Xa quê hương nhớ những đồi cát trắng
Nhớ tuổi thơ ta nghịch đất bên đường
Nhớ tiếng gà lãnh lót vọng trong sương
Mẹ trở dậy hong nồi cơm lúa mới.


Tuổi thơ ơi ! một thời người có nhớ
Trái khế chua ta hái rát cả tay
Mảnh vườn riêng chơi trận giả thật say
Ôm bẹ chuối băng vườn rào hàng xóm


Tuổi thơ ơi ! một thời người có nhớ
Tay xuýt xoa khi ngã thiệt là đau
Cả những chiều ru "bé " ngũ thật say
Cái giọng "chớt " À ơi nghe ngọng líu


Tuổi thơ ơi một thời ôm chặt níu
Những trưa hè tung quẫy tắm sông quê
Gió Chiều lộng thổi rát cả triền đê
Vui uốn lượn cùng cánh diều mơ ước.


Hỡi tuổi thơ con chuồn chuồn đỏ chói
Mẹ vắng nhà lén trốn học đi chơi
Rồi úp mặt trước trận đòn nhận tội
Bỏ cơm ăn còn nằm “vạ”... khóc hờ...


Hỡi tuổi thơ những nông nổi dại khờ
Khi đã lớn mới trách trò nghịch dại
Nhớ thương ơi! Vết bùn lem vai áo
Cha đón con sau mỗi buổi tan trường


Một tuổi thơ rạo rực đến chừng bao
Ôm mộng mị lạc vào vườn cổ tích
Hỡi tuổi thơ ! câu chuyện hôm nao
Khi gặp phải bà tiên và cô tấm


Nhớ rất nhiều ơi lứa tuổi thần tiên
Nhớ sách bút cô trò trường xưa cũ
Nơi một thời trắng trong hồn con trẻ
Thầy cô người chắp cánh ước mơ xanh


Thời thơ ấu ! ôi một thời yêu dấu
Tuổi thơ ơi! Sao gợi nhớ bồi hồi
Ôi! trường xưa đây quê mẹ thân yêu
Sản sinh ra máu thịt một đời người ...
             Hồng Hà 06/06/99
  ƠN SÂU NGHĨA NẶNG
Vẫn biết mẹ một đời tần tảo
Bôn ba khi nắng sớm mưa chiều
Vẫn biết cha còng lưng gánh nặng
Trăn trở nhiều cuộc sống lo toan


Con lớn lên rất đổi hồn nhiên
Tuổi thơ là tháng ngày hạnh phúc
Vẫn biết câu tre già măng mọc
Lòng mẹ bao la đây biển Thái bình


Con trẻ người nông cạn nghĩ suy
Chẳng hiểu bao điều hy sinh to tát
Con ruổi rong với ngọt ngào hạnh phúc
Chẳng biết đắng cay gian khổ cho người


Hỡi niềm vui nào có thể nhân đôi
Hãy nhân lên thành trăm lần thành đạt
Đuổi buồn đau tủi hờn thất vọng
Lặng lẽ ra đi sau cánh cửa cuộc đời...


Hãy cho con là én nhỏ ngây ngô
Múa lựơn ca đây mùa xuân hạnh phúc
Nâng bước con đi chắp cánh ước mơ
Xanh xanh mãi nở đầy hoa trái ngọt


Con yêu rất nhiều và khao khát rất sâu
Tâm tư con đây cả bầu huyết nóng
Mẹ cha ơi ! Người là trăng là gió
Thổi hương thơm trong ánh nắng mai hồng


Soi tận đáy lòng hạnh phúc thiêng liêng
Đây tất cả những gì xin ghi nhớ
Mảnh tình con mang máu thịt mẹ cha
Cuộc đời con chín tháng mẹ sinh ra


Không biết nói thế nào cho đúng nghĩa
Nguyện chỉ vươn lên xứng với ơn người
Là tình thương bao la ..là là tất cả...
Cuộc đời con máu thịt mẹ cha ....
( Xin viết tặng ba mẹ năm con tròn tuổi hai mươi)
                     H.H 19/3/2000
NHỚ MẸ VÀ QUÊ
Thương tặng mẹ
Đắng lòng một giấc mơ hoang
Mẹ ơi, xa mãi ngút ngàn lời ru
Âu ơi ngọn gió mùa thu
Hương hoa thơm ngát ... phù du chạnh lòng


Xoè tay hứng giọt mưa hồng
Mênh mang nổi nhớ bổng chừng nghẹn tim
Quê nhà một góc thiêng liêng
Răng, mô, tê, rứa tiếng miềng dạ thưa ...


Lạy trời cho thuận nắng mưa
Nơi xa điệu vợi được mùa lúa quê
Con đi chưa hẹn ngày về
Nhớ thương quặn ruột bốn bề lạ xa
HH 18/6/2002











 

MẸ VÀ CON
 

1. TRĂNG!?
Gió lùa ngang tóc
Nghiêng những cành sương
Nửa đêm huyền hoặc
Níu trăng qua đường.
                 Tiểu Yên. 8/2004
2. TÌNH MẸ
Nâu sồng tấm áo mẹ con
Hai mươi năm lẻ dài mòn giấc xuân
Ầu ờ … tóc bạc hoa râm
Vẫn thương những đợt sóng ngầm cho con.
Tiểu Yên. 8/2004
3. NGOẠI VÀ NGÀY XƯA
Dạn dày bao vết chân chim
Dọc ngang bảy nổi ba chìm lận lưng
Ngậm ngùi tóc bạc rưng rưng
Hồi ức ngày cũ… thơm lừng sắn ngô.
                      Tiểu Yên. 8/2004
4. CHA  và CON


Bươn chải gánh gồng bao sương gió
Tình cha nào có sá gì đâu
Con vẹn tròn trong vòng tay ấm áp
Bước vào đời mới thấm thía gian nan.
              Tiểu Yên. 8/2004
           CHIA TAY SÀI GÒN
Chia tay Sài Gòn, chia tay phố thị
Đường về quê xa lắc một ngày dài
Tiếng còi tàu giục giã cuối sân ga
Mỗi bến đỗ, mỗi gần thêm chút nữa.


Chia tay Sài Gòn, chia tay phố thị
Giấc mơ phồn hoa bỏ vội sau lưng
Muốn tìm lại vòng tay ba ấm áp
Niềm sướng vui bên mẹ, mẹ thân yêu.


Chia tay Sài Gòn, chia tay phố thị
Gói hành trang con nặng cả mùa xuân
Mang tình yêu và mang cả ước mơ
Con hớn hở… thấy mình như trẻ nhỏ.


Chia tay Sài Gòn, chia tay phố thị
Lòng nhẹ thênh thang không vướng bụi đời
Căn gác trọ nép mình sau ngõ nhỏ
Con tìm về mái ấm của tim con!!!
                  Tiểu Yên. 03/2/2005.

TIẾNG THU
Tiếng chim chuyền lảnh lót
Chấp chới giữa vầng không
Bên đường thu đứng đợi
Lá vàng xào xạc rơi.


Mùa thu, mùa thu tới
Con bướm về rong chơi
Hoa cúc vàng ngập lối
Say nắng trời ngẩn ngơ.


Mùa thu có vần thơ
Chín trong vườn quả ngọt
Mùa thu cao tiếng hát
Môi bé mềm ngân nga.


Trời thu xanh bao la
Hoá hồn trang sách nhỏ
Trống khai trường giòn giã
Đón thu về đơm hoa.


Hương mùa thu rất thơm
Sắc mùa thu ngất ngây
Bé ơi! Bừng thức dậy
Đi đến trường sáng nay.
 Văn Thị Hồng Hà
THẢO NGUYÊN
Em gối vào lòng cỏ
Nằm lẫn giữa bồn hoa
Bình nguyên rộng bao la
Chỉ mình em tĩnh tại

Nõn nà đôi cánh tay
Thả hứng hờ đón gió
Lang thang xé ánh chiều
Thành phiến màu loang lổ.


Những gam mầu lấp ló
Nấp sau rèm mây xanh
Dịu dàng níu vầng trăng
Cười nữa vành ý nhị


Em cũng cười thi vị
Sau một nữa đôi môi
Thoảng chút hương bồi hồi
Mênh mang mùi đồng nội


Mơ hồ không có lối
Những vết mòn quanh co
Trượt lên sườn nhấp nhố
Những hồn cây biết nói.


Phải bồn hoa vẫy gọi
Em rẽ vào lối mơ
Bềnh bồng Bống hoá u
Chập chờn trên lá cỏ./.
            H.H 09/4/99
TẾT XA QUÊ
Tết xa quê có thấy buồn trống trải!?
Thiếu cành xuân trong buổi sớm mai hồng
Ta nhón nhén nghe lòng đang thờ nhẹ
Nỗi bồi hồi của chính kẻ tha phương.


Hỡi miền Trung xa ngái mấy dặm đường
Quay quắt nhớ từng bờ tre xóm nhỏ
Cánh đồng đang xuân cánh cò điểm trắng
Đẹp vô cùng, duyên quá !!! Nét thời gian.


Gió se se, mưa dìu dịu, êm đềm
Hương nếp thơm ấm nồng hơi bếp lửa
Mẻ bánh đầu tiên, tiếng cười náo nức
Mẹ ‘cời’ than, chúm chím má hây hồng…


Tết đông vui mà thấy lòng trống trải
Sài Gòn ngược xuôi phố xá tưng bừng
Không lấp kín được nỗi buồn kín kẻ
Nhớ làm sao phong thái Tết quê mình…


Thèm bánh chưng, dưa món, măng hầm
Vắt cải chua ăn kèm vị tết
Mứt, hạt dưa suốt ngày nhóp nhép
Ấm trà thơm đối ẩm chuyện hàn huyên.


Sài Gòn ở đây cũng có phố hoa
Với những con đường thênh thang cảnh trí
Giò chả, bánh, mứt… thiếu gì mỹ vị
Vậy mà sao không ấm áp trong lòng!?
(Nhằm ngày 26 tháng Chạp)
            Tiểu Yên. 27/01/2006



          














TẾT VỀ QUÊ
Hai con kính chúc ba mẹ một năm mới :
“ Hạnh phúc - An Khang- Thịnh Vượng”
Hai con VH-VHH


Sắp về lại quê xa
Nhiều xôn xao nỗi nhớ
Buồn, vui, và hớn hở
Đắm cõi lòng lâng lâng.


Thương ơi! Niềm bâng khuâng
Mỗi chiều ba mươi Tết
Mẹ gói ghém Mùa Xuân
Nồi bánh chưng gạo nếp.


Nhành mai rực thiệp Tết
Thắm sắc vàng khôi nguyên
Trước bàn thờ tổ tiên
Cha trầm ngâm kính cẩn.


Chuông đồng hồ kính cong
Dồn dập sang phút mới
Giao thừa và thêm tuổi
Bắt đầu một vòng quay!?


Còi tàu và sân ga
Cũng trở thành dấu nhớ
Tim tha phương nặng nợ
Một gánh tình, con mang!!!
                 03/2/05 (25 Tết)















  






GIẢN ĐƠN
Em yêu cọng cỏ
Ven đường ướt sương
Chút hương lặng lẽ
Trăn trở một mình


Hoa dại bé xinh
Lặng yên trước gió
Không trách vô tình
Ai người không biết


Em yêu cây nhỏ
Mảnh mai dịu hiền
Giản đơn chùm nụ
Tím màu bâng khuâng


Với tay nâng nhẹ
Một cành đơn côi
Gió ơi đừng thổi
Rạp cây hết rồi


Em yêu hoa nhỏ
Nên ước làm mưa
Rây rây từng hạt
Khẽ rơi cánh mềm


Cho biếc môi hôn
Hoa cười trong nắng
Sắc hoa tim tím
Nồng nàn ướp hương!?
               V.T.H.H 3/96
( Báo Quảng Trị số :
ngày / / 96 trang dành cho các em )


KHÔNG ĐỀ …
Nếu có thể, được một ngày thư thả
Đạp xe bon bon dạo hết phố phường
Lãng tử dừng chân – một mình đứng lặng
Ngắm gương mặt đời phản chiếu qua tim


Ai trải lụa, sao trời xanh nhung gấm !?
Ai dệt tơ, nên vàng óng buổi chiều !?
Ai ướp hương, cho nồng nàn gió sớm !?
Và ai họa đàn trong tiếng chim ngân !?


Hỡi sớm mai, khi mặt trời thức dậy
Với một Chú Mèo ngái ngủ thơ ngây
Sinh nhật Mèo, không hoa không quà tặng
Chỉ có nụ cười rất đỗi tinh khôi…


Ta chẳng có phép màu nào cả
Nhưng dẫu sao vẫn chúc rất thật lòng
Mèo hãy ngắm sao trời và lãng mạn
Mở cửa sổ lòng mình và ước… thế thôi


Phút giây nào, thắp nến và nhấp môi
Để kỷ niệm một ngày rất đáng nhớ
Thời gian ơi, cầu xin Người đừng vội
Với một tuổi đời vừa mới lên ngôi.
                        (Tiểu Yên.2003)

  Hết phần I
( ....con yêu quê hương noi chôn nhau cắt rốn khi ra đời ....)

1 nhận xét: