NGỠ NGÀNG LỐI XƯA
Đôi lần qua phố cũ
Chiều phai nắng nhạt màu
Phố bây giờ đổi mới
Theo dòng đời bể dâu
Ta một mình đếm bước
Trên lối xưa tới trường
Gởi hồn lên vạt nắng
Rụng xuống giọt sầu vương
tình học trò mãi thương
Trong veo như sương sớm
Bâng khuâng mùa phượng chớm
Dòng lưu bút ngập ngừng
Ôi thuở măt nai tròn
Dệt biết bao là mộng
Như chim con bé bỏng
Mơ đôi cánh thần tiên
Nhiều khi nhớ vô cùng
Quý thầy cô bè bạn
Rộn ràng thòi áo trắng
Mà nghe lòng xôn xao
Nhiều khi nhìn mưa ngâu
Bay bay qua phố nhỏ
Buồn ơi buồn chi lạ
Bổng dưng lệ ngấn trào
Chuyện tóc xanh ngày nào
Lịm dần vào quên lãng
Như mây chiều lãng đãng
Theo ngọn gió cuốn trôi
Chiều ni qua lối cũ
Nắng thu phai nhạt màu
Cổng trường xưa thay biển
Nguyễn Hoàng ơi!... nơi đâu?
Thời gian như vó câu
Thoáng đó mấy mươi năm
nay không còn con gái
Trên lối xưa ngỡ ngàng ./.
QT. 10/8/2009
Tho moc mac nhung chan tinh
Trả lờiXóaƯớc chi biển trường vẫn mang tên Nguyễn Hoàng như xưa hí !
Trả lờiXóa