Thứ Ba, 8 tháng 9, 2009

Đêm trở giấc - LCP


Đêm trở giấc bên áng sách ngồi nghĩ
Thương ông đò thầm lặng với dòng sông
Nặng trĩu lòng qua xuân hạ thu đông
Bến đò xưa ông cắm sào đứng đọi.

Trên khoang thuyền gió giao mùa thu tói
Những chuyến đò lần lượt khách sang sông
Qua sông rồi nhớ mãi đò đưa sông
Trong giông bão mới thấy lòng chí cả

Và cứ thế, từng chuyến đò hối hả
Khách đi, đến theo khát vọng mong chờ
Ông lái đò nhẹ nhóm sống vô tư
Mặc gió rét vẫn đưa người về bến


Ánh chiều vàng cánh chim trời gọi nắng
Níu hoàng hôn chầm chậm rớt bên sông
Ông lái buồn rười rượi tấc lòng
Thương người đi nhớ lăng lắc bến cũ
Nhớ thầy cô buổi tựu trường tan lớp
Hẹn thành danh đem ước vọng mừng thầy

Đêm trở giấc thầy cô lặng lẽ
Đưa bao thuyền thuận cánh ra khơi
Nắng gió không sờn tâm,trí, lực
Thắp lên đuốc tuệ sáng cho đời

Ước nguyện trăm năm vạn nghĩa tình
Vì đời, vì tuổi trẻ hy sinh
“ tôn sư trọng đạo” ân ngời sáng
Sâu nặng tình người, đất nước vinh.


Lê Chí phóng (HQN Kỷ sửu 09P.51)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét