Thứ Năm, 24 tháng 9, 2009

NHỚ XUÂN QUỲNH

NHỚ XUÂN QUỲNH
HH 25/12/99

Vần thơ không kịp dũa
Để dỡ dang với đời
Chị về miền hư ảo
Chị về miền xa khơi


Thương ơi ! Sóng bạc đầu
Gối mình nằm cuối bãi
Nhói lòng chi lời ru
Cả một đời chị khổ


Bình yên và bão tố
Không chỉ từ riêng thơ
Chị khát mình được sống
Với trở trăn nhật thường


Xuân Quỳnh ơi ! Xuân Quỳnh
Tôi lặng niềm thương chị
Đời nhiều gian truân thế
Mà tình yêu mãi còn


Thời gian như là gió
Mùa đi theo thángnăm
"... chỉ còn anh và em
Cùng tình yêu ở lại...."


Những dòng thơ cháy bỏng
Giờ rất gần bên tôi
Mà chị giờ xa xôi
Lối nghìn trùng khuất bóng


Trang thơ còn viết dở
Chị ngũ quên mất rồi
Tôi ngậm ngùi tiếc nuối
Thương một người yêu thơ

(Sau khi đọc được nhứng trang viết về cuộc đời Xuân Quỳnh và những bài thơ của chị. Tôi thật sự cảm thấy xúc động, dó là lý do vì sao tôi viết bài thơ này...) 

1 nhận xét: