Thứ Năm, 1 tháng 6, 2017

Quê hương - thơ - gió lào và nắng hạ (2)

 NGUYỆT ! -

Xướng
Nguyệt thả muôn tơ tỏa mái lầu
Nguyệt lồng dáng Nguyệt tỏa về đâu
Sao khuya lấp lánh sao ngời tỏ
Biển sớm mênh mang biển kín sầu
Bến vắng vắng tin ngoài ải nhạn
Phòng côi côi giấc giữa mùa ngâu
Tà trăng nhuốm bạc màu năm tháng
Bóng thỏ sương pha sắc nhạt nhàu
Sonata,
Phượng

Họa 1
Ai đem phượng đỏ ẩn hiên lầu
Hè chuyển sắc hè ẩn ở đâu
Ve trổi râm ran ve gửi nhớ
Cuốc kêu tha thiết cuốc mang sầu
Mùa xanh xanh lá chờ duyên phận
Hạ thắm thắm cành đợi hạt ngâu
Khắc khoải năm canh buồn viễn xứ
Phong sương gió bụi mộng phai nhàu
Mạch Đình

Trong Mơ

Họa 2
Mơ bước chân lên vọng nguyệt lầu
Hồn bâng khuâng biết vọng về đâu
Mờ trong sương khói, mờ nhân ảnh
Thoáng hiện dung nhan, thoáng lệ sầu
Gió nhạc, nhạc tình si nắng hạ
Mây thơ, thơ mộng mị mưa ngâu
Và nghe huyền tích thời Lưu Nguyễn
Tỉnh giấc, trăng tan bóng nát nhàu
Hạ Thái
Trần Quốc Phiệt

Canh Khuya Lẻ Bóng

Họa
Mình riêng lủi thủi tuốt trên lầu
Em đứng chờ trăng em thấy đâu ?
Mây kéo băng ngàn mây tản loãng
Gío len song cửa gío khơi sầu
Kẻ đi đi mãi mờ tin nhạn
Người ở ở hoài lạnh tháng ngâu
Chẳng biết chừng mô bèo tụ lại ?
Phần em kỷ niệm vẫn chưa nhàu...
Thái Huy 6-7-11

Chút Nghĩa Cũ Càng

Xướng
“Chút nghĩa cũ càng” gởi Phú Long
Kinh qua năm tháng “…vướng tơ lòng”
“ …Bao nhiêu tình” vẫn còn chờ đợi
“… Mấy nẻo đường” hoài mãi ngóng mong
Bên vợ con đời vui thoải mái
Ngoài bè bạn sống đẹp tương đồng
Thơ văn, tùy bút đều sành điệu
“Ai đắp lũy thầy” dễ cảm thông.
Lê Ngọc Kha

*Những nhóm từ trong vòng kép
Là tựa đề tác phẩm của huynh
Nguyển Phú Long

Khoán thủ:

Ngày Ấy Chưa Xa
Chút Nghĩa Cũ Càng

Ngày ngày hoài cổ vọng Thăng Long
Ấy nẻo đường xưa mãi thuộc lòng
Chưa biết bao giờ thăm viếng lại
Xa rời tuởng nhớ vẫn hằng mong
Chút tình thắm đượm dòng tâm sự
Nghĩa cử thâm sâu khắc chữ đồng
Cũ kỹ chuyện đời sưu diễn tả
Càng vui càng tạo cảnh hanh thông.
Hoài Việt
Nguyễn Vĩnh Tường

Bọn Mình
Họa gởi Lê-Ngọc-Kha.

"Đường Chiều*" thơ thẩn nhớ Thăng-Long.
"Ngày Ấy Chưa Xa" những tấm lòng.
"Lưu Niệm Vần Thơ*" còn dấu ấn,
"Bên Dòng Vĩnh Định*" mãi hoài mong.
Đổi trao xướng họa thêm hòa hợp,
Bàn luận cổ kim hết dị đồng.
Đã chót hiu hiu cùng tuế nguyệt
Giữa trời...Ta đó! Tựa loài thông.
Nguyễn-Phú-Long

Ngày Ấy Chưa Xa

Họa kính tặng:
Thi huynh Hoài Việt-Phú Long-Phùng Trần

Họa
Cho dù cá gáy hóa thành long
"Ngày Ấy Chưa Xa*" vẫn giữ lòng
Tương ngộ giao hòa luôn mãi nhớ
"Lưu Vong Xướng Họa*" cứ hoài mong
Câu thơ ngâm vịnh vui tình bạn
Trà rượu tạc thù cạn chén đồng
Khổ nhọc thân già nào quản ngại
Cầu cho con cháu đượn hanh thông
Lê Ngọc Kha
* Thi phẩm của thi huynh Hoài Việt-Phú Long-Phùng Trần
* Thi Phẩm của thi huynh Hoài Việt và cố thi huynh Chiêu Đăng

Kính Họa
Chút Nghĩa Cũ Càng
của thi huynh Lê Ngọc Kha

Họa
“…Bao nhiêu tình”… biết, chỉ anh Long
“…Mấy nẽo đường …qua” nhớ tạc lòng
“Chút nghĩa cũ càng” càng vọng ngóng
Nhiều ơn mới mãi , mãi hoài mong
Bên lề lịch sử, khen tùy bút
Trong cõi văn chương, thưởng chữ đồng *
Núi Tản sông Đà noi huyết thống
Căn cơ như thế ắt tinh thông.
Hạ Thái
Trần Quốc Phiệt

*”Đồng hội, đồng thuyền,….
thế sự thăng trầm quân diệc ngã…”

Tình Xưa Nghĩa Cũ

Họa
Tình xưa nghĩa cũ có Phú-Long
Bao nhiêu ngày tháng để trong lòng
Câu thơ nhã ái niềm hy vọng
Lời lẽ ôn hòa nỗi ước mong
Dạ cảm bâng khuâng làn gió nội
Tâm tư bát ngát cảnh hương đồng
Cùng nhau đất khách theo dòng lũ
Da tạ ơn trời chí hiệp thông
Lê bá Lộc

Chung Nhịp Thơ Gieo

Họa
"Giấc Mộng Tuyệt Vời " Thơ Nguyễn ...Long(*)
"Xuân Tha Hương "ấy nặng bên lòng
"Bữa Cơm Chiều" với bao người đợi
"Thơ Gởi Bạn" thôi lắm kẻ mong
"Tấm Thiệp..." trao tay nao tấc dạ
"Thu Em" dạo khúc rộn tơ đồng
Bổng bay theo gío đi muôn hướng
Ghi dấu yêu thương đã quán thông.
Thái Huy
(*) Cáo lỗi nhà thơ Nguyễn Phú Long,kẻ hạ đã thuổng mất chữ
"Phú";phần trong kép tên những tác phẩm,trích từ :DUYÊN THƠ

XƯỚNG HỌA.

VẪN NHỚ LÒNG

Họa bài Chút Nghĩa cũ càng

Cho dù đất lỡ với trời long,
Ngần ấy năm xa vẫn nhớ lòng.
Góc bể gần xa hằng ngóng đợi,
Tha phương bôn tẩu vẫn hoài mong.
Quê nhà sớm tối chung đường bước,
Đất lạ tây ta chẳng bất đồng.
Góp đức trao tình thân hữu khắp,
Trẻ già thanh thản trí uyên thông.
Quảng Trị 7.06.2011
Văn Thiên Tùng

Trên Đỉnh Chon Von

Xướng
Ngồi trên đỉnh núi ngắm vầng trăng
Đọc những dòng thơ tặng chị Hằng
Thử vạch mây xanh tìm ý mộng
Và đào tuyết trắng kiếm mầm văn
Thấm niềm thác vỡ than rên xiết
Cảm nỗi non tan khóc đất bằng
Nơi cõi chon von cao chất ngất ngất
Trời gần sao vẫn buốt hơn băng.
Hạ Thái
Trần Quốc Phiệt

Làm Thơ Tình Ái

Họa
Tối định ra vườn để ngắm trăng
Làm thơ tình ái tán cô Hằng
Kiếm hoài chẳng thể tìm ra ý
Thầm nghĩ hay là đổi viết văn
Khỏi phải lo chi niêm với luật
Không cần suy tính trắc hay bằng
May thay Hạ Thái khơi nguồn hứng
Liền họa năm vần gửi thẳng băng.
Hoài Việt
Nguyễn Vĩnh Tường

Miền Cô Quạnh

Họa
Ước được gần như Cuội với Trăng
Niềm riêng kết vận gửi cung Hằng
Vay ngàn nếp lụa thêu khuôn ngọc
Mượn triệu sao trời lộng ý văn
Những muốn bay lên thềm biệt điện
Mà ta há phải cánh chim bằng
Trên cao quạnh quẽ đời nhan sắc
Một bóng xuân hồng chịu giá băng
Phieuvan_Thlangdu

Hồn Quốc Gọi

Họa 3
Ta gởi đường tơ mộng dưới trăng,
Giấc mơ choàng dậy giữa Cung Hằng.
Hư không nhạc trổi ngàn giai điệu,
Lộng gió thơ hòa muôn áng văn.
Điện Quảng chim trời bay có đến?
Quê nhà hồn quốc gọi sao bằng!...
Nỗi niềm viễn xứ buồn lưu khách,
Một mảnh lòng đau ngập tuyết băng./.
Phùng Trần
Trần Quê Sơn
Illinois; May-29-2011

Trên Đỉnh Cho Von

Họa 4
Bát ngát mây trời đợi ánh trăng!
Bâng khuâng mờ ảo tưởng cung hằng
Gợi hồn thi sĩ tuôn lời ấm
Lộng bút tao nhân ngập ý văn
Dào dạt thơ đề vui giấc mộng
Rì rào sóng vỗ đẹp đâu bằng
Trong cơn tuyệt hảo ngày xưa ấy
Còn lại bây giờ chỉ đống băng!
Trương văn Lũy

Nhớ Bữa Lên Chơi

Họa 5
Ngồi buồn mơ mộng đến cùng trăng
Quyến luyến, mừng vui nhỉ! Ả Hằng!
Ngây ngất đâu là hơi mỹ tửu,
Miệt mài nào phải chuyện thơ văn.
Một trời nhạc gió, dòng sông bạc,
Bốn hướng tơ buông, phiến đá bằng.
"Ngoảnh lại Cửu Hoàn coi cũng nhỏ."
Ô kìa! Đây đó ánh sao băng.
Nguyễn-Phú-Long.

Trên Cao

Họa 6
Vũ trụ bao dung nhìn ánh trăng
Thương yêu dệt ảo ảnh cô Hằng
Vờn qua Biển Á nên thơ phú
Dạo đến Trời Âu tạo ký văn
Nhân loại buồn vui tranh mạnh yếu
Thế gian yêu ghét đọ vun bằng
Thiên hà xa thẳm còn mơ mộng
Chắc mãi quay cuồng ôm giá băng
Nha Trang,30.5.2011
Võ Sĩ Quý

Chênh Vênh Dấu Ấn

Họa 7
Đêm thu vằng vặc dạo chơi trăng
Thơ thẩn mình riêng dưới bóng hằng
Em tóc xỏa vai buồn dáng liễu
The rèm vương bụi nản cung văn
Mây bay khó xóa niềm cô quạnh
Gío thổi đâu tan nỗi bất bằng
Cố giết thời gian từng bước hụt
Và chôn dấu ấn giữa sơn băng.
Thái Huy
Photobucket
Thôi Rồi

Họa 8
Thi sĩ thường mơ đợi ánh trăng
Mong mây đừng xóa bóng em hằng
Tâm hồn còn kẹt toàn hoang tưởng
Thi phú vơ thêm cả vận văn
Suy nghỉ cái ngày đất hóa núi
Tranh bàn đêm nọ nước san bằng
Mai này tỉnh ngộ cho rằng mộng
Duyên nợ thôi rồi đã đóng băng !!
Lê Văn Hạt

Mấy Cõi Tầng Trời

Họa 9
Xoãi mình ôm sóng dạo cùng trăng,
Lạc chốn thiên thu tới vĩnh Hằng.
Cung cấm đâu rồi người bạc số,
Ngọc Hoàng đợi kẻ tấu trình văn.
Xét xem số mệnh khắp thiên hạ,
Định phận thế gian tránh bất bằng.
Mấy cõi tầng trời xa ngất tận,
Tinh cầu nào xấu hóa sao băng.
Văn Thiên Tùng

Vầng Trăng Huyền Diệu

Họa 10
Thư thả trên đường dạo ngắm trăng.
Ước ao dáng ngọc chị Nga-Hằng.
Trời trong gió mát-ôm tình mộng.
Lòng dậy niềm vui-dệt áng văn.
Chú cuội trần gian mơ Nguyệt-điện.
Thi nhân cõi thế ước Chim bằng.
Biết là chuyện hảo từ muôn thuở.
Vẫn ấm cõi lòng khi giá băng.
Hồ Trọng Trí
(Hồ Trị)
1.Ben song trang 410x307 Bến Sông Trăng
ĐÊM MỘNG DƯỚI TRĂNG

Đêm lắng sâu hồn trong ánh trăng
Gió đưa mây ẩn bóng thanh hằng
Bên thềm hoa thắm vương hồn nhạc
Tựa cửa song buồn lặng tứ văn
Thánh thót Phong Linh lời ái vãng
Êm êm Cầm Nguyệt khúc Nam Bằng
Nồng say giấc mộng quên buông sáo
Trăng hỡi cung vàng có giá băng

Quang Tuyết
trang_xuan2

Trên Đỉnh Cho Von

Họa 12
Buồn này đã trãi mấy mùa trăng
Mượn gió nhờ mây gởi chị Hằng
Tựa gốc thông già xây mộng tưởng
Dựa đầu phiến đá viết thơ văn
Bao lâu vớ vẩn tìm vần điệu !
Mấy thủa loanh quanh chuyện trắc bằng
Hoang phí thời gian thêm ngớ ngẩn
Khi đời như một thoáng sao băng
kethe 406

Chon Von

Họa 13
Chon von non thẳm đỉnh treo trăng
To nhỏ niềm vui Cuội cạnh Hằng
Sáo trúc Cuội khơi dăm khúc nhạc
Nghiên son Hằng thảo ít câu văn
Ngợi ca trời đất đầy vinh hiển
Mừng chúc nhân gian ắp thái bằng.(*)
Hưởng thảy như Xuân ngày tháng cũ
Pháo hoa rộn nổ hệt sao băng.
Thái Huy,5-31-11
(*) xin hiểu cương cho chữ này : Thái bình

Sạch Như Băng

Họa 14
Bảy mươi lịch lãm những trời trăng
Ví phỏng làm duyên với Ả Hằng
Gội mộng siêu nhiên không chán ngán
Giấc mơ huyền thoại nữa chăn văn
Mây chòm ỏng ẻo chân trời thấp
Cây rủ đong đưa chõm đá bằng
Thiên giới có hay lòng hạ giới

Trang hồng tẩy tục sạch như băng
Lê Viên Ngọc

Khúc Tơ Lòng

Họa 15

Thương người gảy khúc nhạc đêm trăng
Nhịp phách tơ vương động giấc Hằng
Phú Lục tay đưa vương ý nhạc
Hành Vân gió cuốn xẻ lời văn
Miên man nỗi nhớ phai xuân sắc
Lặng lẽ niềm đau buốt đất bằng
Trên Đỉnh Chon Von

Họa 17
Túi thơ bầu rượu ngồi nhìn trăng
“Trên đỉnh chon von” với ả Hằng
Chếnh choáng đôi vần chưa đạt ý
Bềnh bồng bao chữ nỏ thành văn
Đường đời ngoắt ngoéo cong nào thẳng
Lối núi cheo leo lõm chẳng bằng
Vì nể bạn bè nên đến đó
Cho dù cơn rét tựa như băng.
Lê Ngọc Kha

Phiến Sầu

Xướng
Lối vắng hoang tàn ngọn hải đăng
Đường mây dệt bóng cánh buồm căng
Miền côi quạnh quẽ cùng con gió
Phận mỏng chơ vơ với chị Hằng
Một khúc tình khơi tình biển động
Nghìn thu mộng gửi mộng tơ giăng
Sương gieo lệ thẫm đau ghềnh đá
Trở giấc lênh đênh nỗi cát đằng
Sonata

Vỗ Giấc Chiều Phai
Họa 1
Làn gió hòa cùng với ngọn đăng
Diều xanh vút thẳm cuộn dây căng
Mây trời lả lướt đùa làn sóng
Ngọn núi chênh vênh cợt mộng hằng
Nắn phiếm đàn gieo đàn vội dứt
Trôi đời nhện đổ nhện còn giăng
Vàng mơ ảo khúc nay từ biệt
Trắng sắc xuân mơ đóa tử đằng
Mạch Đình

Họa 2
Tuyệt diệu !... thiên nhiên tựa bách đăng
Sông Ngân một dãy lụa màn căng
Núi non trùng điệp bao sơn động
Sông biển mênh mông bấy thủy hằng
Nắng ngã bờ Tây, tia nắng chiếu
Chiều nghiêng cõi Bắc, bóng chiều giăng
Tao nhân mặc khách hồn say đắm
Thưởng lãm ơn ban cũng đãi đằng.
Hạ Thái
Trần Quốc Phiệt

Phiến Sầu

Họa 3
Khắc khoải canh dài bóng ảo đăng
Phiến sầu khơi nhẹ khúc giây căng
Âm thanh trầm bổng ru hồn Cuội
Nhạc điệu du dương gợi dáng Hằng
Làn gió đìu hiu theo gió cuốn
Chòm mây bàng bạc kéo mây giăng
Gập ghềnh sỏi đá chênh vênh bước
Ngoảnh mặt quay lưng chẳng đãi đằng.
Lê Ngọc Kha

Phiến sầu
(họa đảo vận)

Họa 4
Thăm thẳm dặm ngàn mấy ngọn đăng
Niềm riêng trăn trở nghĩ thêm căng
Bên trời quê mẹ ngăn đường ngõ
Giữa chốn trần ai búi ngã đằng
Giữ nước phận người luôn mãi giữ
Giăng tơ đời nhện vẫn hoài giăng
Nỗi nhà lắm cảnh còn nghiêng ngửa
Nào nỡ ngồi yên ngắm ả Hằng.
Lê Ngọc Kha

Mơ Khúc Nghê Thường

Họa 5
Và đêm thu ấy ngợp hoa đăng
Dung dẻ cùng em tay kéo căng
Chân bước đong đưa theo nốt nhạc
Hồn bay lơ lửng tới cung hằng
Em mơ hoa thắm hoa chung nở
Anh mộng sao khuya sao kết giăng
Nghinh đón giai nhân về đối ẩm
Men say chất ngất quyện vân đằng...
Thái Huy

Vui hội pháo Hoa quốc tế 2011

Họa 6
Hai năm đến hẹn hội châu đăng,
Các nước về đây đấu thật căng.
Nhạc trổi pháo bay đan trời Quảng,
Điệu chùng tia lượn dệt cung Hằng.
Sông Hàn mặt nước lung linh tỏa,
Cảng biển khói hòa lướt thướt giăng.
Lóng lánh muôn màu thêu thảm gấm,
Tô thêm vẻ đẹp bờ tây Đằng*.
Q.Trị 25.5.2011
Văn Thiên Tùng
* Bờ Tây Đằng : là Bờ Bạch Đằng trên cửa sông Hàn- Đà Nẵng

Dài trông bóng cũ
Cố thi hữu Điền Đăng

Xướng
Từ buổi xa nhau mãi đến giờ,
Cung lòng năm tháng bặt đường tơ .
Mái thưa giọt lạnh bao mùa rót ,
Tình vắng hương phai mấy ngả chờ .
Xót nỗi canh mòn ngây giấc lá ,
Nghiêng dòng thu quạnh buốt trăng thơ.
Dài trông bóng cũ ngùi thương nhớ !
Đêm trắng hoa sương nở cuối bờ.
Điền Đăng

Dài trông bóng cũ
Bài họa
(đăng trong thi tập Đường Chiều)

Họa 1
Nỗi nhớ niềm thương tự thuở giờ ,
Tao phùng thi khách kết duyên tơ .
Tri âm ngày tưởng bâng khuâng đợi ,
Tri kỷ đêm mong thổn thức chờ .
Sáo trúc ngân nga dìu giấc mộng,
Gió trăng thầm thĩ cảm hồn thơ
“Dài trông bóng cũ” bao lưu luyến !
Bát ngát trùng dương sóng vỗ bờ.
Lê Ngọc Kha

Dài trông bóng cũ

Họa 2
Dẩu chưa gần gủi được bao giờ,
Mà ngỡ như đàn hợp tiếng tơ.
Kẻ chốn phương trời lưu luyến nhớ !
Người bên quê mẹ vấn vương chờ.
Tin sương nhạn níu tình thi hữu,
Bóng núi mây vờn nghĩa ý thơ.
Xướng họa “Đường Chiều” ghi dấu tích,
Đại dương dù cách trở đôi bờ.
Hạ Thái
Trần Quốc Phiệt

Dài Trông bóng cũ

Họa 3
Đường Chiều kết nối đến bây giờ!
Trọng nghĩa yêu đời trải gấm tơ.
Nét chữ mười phương luôn ngóng đợi,
Lời văn tứ xứ mãi mong chờ.
Tâm giao vạn thuở vui nguyên lối,
Thi hữu muôn đời đẹp ý thơ.
Bạn tốt-người hiền xin ký gởi,
Dở hay nào quản-mặc đâu bờ !
Trương văn Lũy

Lỡ Cung Tơ

Họa 4
Tưởng đã cùng nhau thuở bấy giờ
Ai ngờ định mệnh lỡ cung tơ
Long lanh ánh mắt chiều hò hẹn
Lành lạnh làn môi buổi đợi chờ
Bão tố cuồng quay theo nét chữ
Phong ba vỡ nát mỗi dòng thơ
Chôn vùi kỷ niệm bao năm tháng
Để lại niềm đau ngập bến bờ
Lê Bá Lộc

Đồng Cảm

Họa 5
Tâm tư hoài tưởng đến bây giờ,
Đọng mãi hồn tôi những nét tơ.
Trường cũ chung bàn từng đối diện,
Quê xưa cùng ngõ hẹn nhau chờ.
Đâu ngờ chiến cuộc gây hai ngã,
Ngăn cách đôi bờ bặt tiếng thơ.
Nắng lịm chiều tàn mơ nhớ bóng,
Trăng suông mờ ảo dáng trên bờ!
Hoài Việt
Nguyễn Vĩnh Tường

Khúc Nhả Tơ

Họa 6
Thềm trăng bóng liễu tự xưa giờ,
Cùng áng lòng rung khúc nhả tơ.
Tiếc lúc buổi mơ thầm buổi nhớ,
Thương khi bên hẹn trách bên chờ.
Bỗng dưng lạc giữa trời phương mộng,
Bất chợt rơi vào đất hướng thơ.
Có thấy bao la hình bóng cũ,
Trôi theo dòng xoáy - biết đâu bờ.
Lê Viên Ngọc

Tình Xưa Tỏa Khắp

Họa 7
Xướng họa giao duyên hẹn tới giờ,
Kiếp tằm kén nhả,nhện giăng tơ.
Đường mây tám hướng bao hò hẹn,
Cánh nhạn mười phương những đợi chờ.
Lá úa sương thu nhòe phố thị,
Hoa vàng dáng hạ lạnh nguồn thơ.
Tình xưa gởi mảnh trăng vằng vặc,
Tỏa khắp không gian chẳng bến bờ.
Phùng Trần
Trần Quế Sơn
llinois; May-21-2011

Dài trông bóng cũ

Bài họa (sau khi anh Điền Đăng quy tiên)

Họa 8
Chuông báo canh năm đã điểm giờ,
Ngồi buồn nhìn cảnh nhện giăng tơ.
Múi trên chằng chịt bao đường nhớ,
Sợi giữa quanh co mấy ngõ chờ.
Lóng lánh sương khuya sa giọt ngọc,
Chập chờn đêm vắng họa bài thơ.
Tiễn anh đi … thấy lòng xao xuyến…!
Nghĩ cũng chung quy một bến bờ.
Lê Ngọc Kha

Lời Cuối Trao Nhau

Họa 9
Đường chiều chung bước đến bây giờ,
Những tưởng tháng ngày thêm mối tơ.
Hình ảnh xem hoài còn ngóng đợi,
Văn chương đọc mãi vẫn mong chờ.
Ước ao gặp mặt mừng ly rượu.
Mơ mộng cầm tay trao áng thơ...
Thôi đã thôi rồi! Đành vĩnh biệt!
"Dài trông bóng cũ" đã sang bờ.
Nguyễn-Phú-Long

Vô Duyên Bút Mặc

Họa 10 (bài họa lần 2)
Chưa từng gặp biết Bác bao giờ,
Xướng họa chung cùng dệt mối tơ.
Trần thế không quen đành lỡ vậy,
Thiên Đàng tao ngộ hẹn nhau chờ.
Mời qua thăm viếng trao vần ngọc,
Tay bắt mặt mừng tặng tứ thơ.
Mặc bút vô duyên, rày chúc Bác,
Niết Bàn vui hưởng chốn khôn bờ...!
Hoài Việt
Nguyễn Vĩnh Tường

SAO VỘI...

Họa 11
"Đường chiều' nghiền ngẫm quả nhiều giờ,
Thi nhóm quyện hòa tợ mối tơ.
Bút xướng dệt vần hay nghĩa chọn,
Họa bài thêu ý đẹp trang chờ.
Trình làng đây đó vui hòa đón,
Tuyển tập hình- tên hiện mục thơ.
Cõi tạm nhân gian ai phận nấy
Điền Đăng sao Bác vội lìa bờ !
Q.Trị -23.5.2011
Văn Thiên Tùng

DUYÊN XƯA KHÓ NỐI

Họa 12
"Dài Trông Bóng Cũ "- Biết bao giờ ?
Khiến khách lòng đau tựa xé tơ.
Bởi nhớ trùng trùng lời ước hẹn,
Do thương chất ngất nỗi mong chờ .
Vắn dài mắt lệ xô chăn gối,
Đòi đoạn tâm can đợi cánh thơ.
Từ chốn xa xôi vùng kỷ niệm,
Sao mau khỏa lấp giữa đôi bờ ?
Thái Huy

Kính Tiễn

Họa 13
Vãn bối chưa quen ,đến tận giờ
Đọc thơ tiền bối-nối cung tơ
Tấm lòng đồng cảm chung nguồn đợi
Thi tứ sẻ chia rẽ mạch chờ
Dẫu Ở bao năm tung cuộc mộng
Khi ĐI một phút ngắt đời thơ.
"Dài Trông Bóng Cũ" bài sơ ngộ
Vội kính tiển đưa- đổi bến bờ./.
VTNguyên

KHÓC ANH ĐIỀN ĐĂNG

Mây đen bỗng kéo đầy trời
Nhận tin anh đã về nơi suối ngàn
“Điền Đăng vĩnh biệt trần gian”
Người đi lặng lẽ để ngàn nhớ thương!

Mắt tôi lệ bỗng ứa tuôn
Lòng tôi se thắt nhịp buồn vút cao
Sáng mai đến hẹn gặp nhau
Mỗi tuần một buổi, lẽ nào anh quên?!

Lời xưa giữ mãi trong tim
Mong ngày thứ sáu tôi tìm đến anh
Tình thơ tình bạn mãi xanh
Bao năm gắn bó nghĩa tình sắt son.

Bao nhiêu kỷ niệm vẫn còn
Cà phê Bà Chiểu, lối mòn in sâu
Rượu xuân chưa rót mời nhau
Sao anh nỡ để lòng đau thế này.

Đêm nay cánh hạc trời Tây
Ngậm ngùi nương bóng đường mây trở về
Hồn thơ dõi bước anh đi
Nhóm Hồng thương tiếc nhâm nhi giọt sầu
Lê Ngọc Phái

THƯƠNG TIẾC ANH ĐIỀN ĐĂNG
Nương vận bài “Khóc anh Điền Đăng
của nhà thơ Lê Ngọc Phái”

Hạc vàng lìa cánh bên trời
Giả từ cõi tạm đến nơi ngút ngàn
Còn đâu hò hẹn thời gian
Điền Đăng anh hỡi…! muôn ngàn luyến thương

Mây đen gió chướng mưa tuôn
Dòng thơ lai láng điệu buồn bay cao
Nhớ khi xướng họa có nhau
“Đường chiều” in bóng lòng nào lại quên*

Nhớ nhiều nhức nhói con tim
Nỗi niềm tâm sự biết tìm đâu anh
Trời cao đất rộng biển xanh
Duyên thơ chan chứa ân tình vàng son

Tình thơ tình bạn mãi còn
Trải dài năm tháng đường mòn vết sâu
Bao lần cạn chén bên nhau
Giờ chia đôi ngã thương đau nỗi này

Trông xa biền biệt phương Tây
Ngóng nhìn vời vợi chân mây dặm về
Anh ơi ! sao nỡ bỏ đi
Bạn bè thương tiếc hóa nhi u sầu
Lê Ngọc Kha
Boston
*Thi phẩm Đường chiều của Lê Ngọc Kha
có thơ và hình ảnh nhà thơ Điền Đăng

Vọng Bái Nhà Thơ Điền Đăng
(nương vận của nhà thơ Lê Ngọc Phái).

Xa xôi cách trở phưong trời
Lời phân ưu trải trùng khơi băng ngàn
Mịt mù biền biệt không gian
Chưa sơ giao cũng ngập tràn tiếc thương

Khăn nào thấm giọt lệ tuôn
Lời nào kể xiềt nỗi buồn dâng cao
Cơ duyên xướng họa biết nhau
Bài thơ còn đó hẳn nào được quên !

Ngôn từ nẫy tự con tim
Thiết tha vọng bái hương tìm đến anh
Xin thơ bay vút tầng xanh
Nơi người an giấc ấn tình dấu son.

Ta bà, cõi tạm không còn
Chu du tiên cảnh mây dồn nước sâu
Vẫy tay, vẫy tay chào nhau….
Bài ca ngày trước vận sau thuở này

Chấp tay vọng bái lầu Tây
“Đường Chiều” di ảnh còn đây nẻo về
Sinh, lão, bịnh, tử …ở, đi…!
Ngàn năm đã vậy, vẫn ghi muộn sầu !
Hạ Thái
Trần Quốc Phiệt
Ca, USA

Thương muộn bác ĐIỀN ĐĂNG
Nương vận Bài khóc Điền Đăng “ của nhà thơ Lê Ngọc Phái

Sáng nay tin bác về trời
Cánh chim lìa tổ về nơi xa ngàn
Bạn bè còn ở thế gian
Vần thơ khóc bác muôn vàn tiếc thương
Nghe lòng đau nhói sầu tuôn
Tôi chưa biết cũng thấy buồn dâng cao
Ước chi họa bút có nhau
Đường thi lão luyện lẻ nào vội quên
Chút tình cũng nhói con tim
Chưa lần hân hạnh được tìm bác anh
Mái đầu ai chẳng còn xanh
Mà sao vẫn xót mối tình sắt son
Thi đàn hôm sớm vẫn còn
“Đường Chiều “ dấu bác vết mòn hằn sâu
Chưa lần giao hảo cùng nhau
Tôi chưa cảm hết nổi đau thế này
Rồi đây bên cỏi trời tây
Bác nương theo gió theo mây ngóng về
Bạn bè tiễn biệt bác đi
háu con đứt ruột thê nhi u sầu
Tâm Giao (14/5/2011)

THƯƠNG TIẾC BÁC ĐIỀN ĐĂNG
(Viết nương vận"Khóc Anh Điền Đăng"
Nhà thơ: Lê Ngọc Phái)

Bác về Tây Trúc cõi trời
Thênh thang dạo bước khắp nơi mây ngàn
Từ đây vĩnh biệt dương gian
Lìa xa cảnh mộng gởi ngàn mến thương!

Đất trời u ám mưa tuôn
Giọt sầu thương cảm chia buồn dâng cao
Còn đâu ngày tháng gặp nhau
Câu thơ xướng họa ngày nào khó quên?!

Bàn hoàn lạnh buốt con tim
"Đường Chiều" thi phú gọi tìm đàn anh
Lời vàng ý ngọc ngời xanh
Giao duyên xướng họa đậm tình nét son.

Bác đi năm tháng vẫn còn
Dòng thơ lưu niệm chảy mòn đậm sâu
Dẫu chưa hội diện gần nhjau
Tiếc người mặc khách quặn đau lòng nầy.

Bác về cảnh giới Phương Tây
Theo hương khói tỏa đường mây ngự về
Bụi trần giũ sạch nhẹ đi
Thân nhân ,bằng hữu,trẻ nhi âu sầu!
PHÙNG TRẦN - TRẦN QUẾ SƠN
(ILLINOIS- May- 14-2011)
Tải Blog 01.6.2011.


 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét