Thứ Hai, 12 tháng 6, 2017

THƯƠNG CA HẠ



 NỔI TÌNH TRĂNG

Một khoảng lặng chơi vơi đâu là Nguyệt
Nghìn trùng xa …xa lắc quá đi thôi!
Đêm dần vơi… dáng Nguyệt mãi xa vời
Thương Nguyệt lắm … sao hoài không mở lối !


Vậy đêm nữa - tàn canh TRĂNG mong đợi
Nén ngàn thương - ôm nổi nhớ ngất đầy
Dẫu bên trời Nguyệt quả cận kề mây
Nhưng đâu phải gần nhau là hợp cẩn.


Có lẽ TRĂNG …ghen hờn mây vớ vẩn !
Nghĩ bâng quơ thầm trách gió chút thôi
Bởi từng canh Trăng hết đứng lại ngồi
Nhìn gió đẩy xao mây vờn bóng Nguyệt


Cái chuyện tình từ khi TRĂNG là NGUYỆT
Nửa bên nầy - nửa chốn đó vời xa
Hai nữa tuy …khác biệt cũng một mà
Sao lại cứ …đông tây vời xa thảm


Chuyện tình TRĂNG sánh đôi cùng NGUYỆT thắm
Giữa thanh thiên bạch nhật tự xưa rày
Một vòng xoay khép kín đủ tháng ngày
Tròn tròn tỏ - nhạt nhạt mờ ...mờ khuyết…


Không thể sánh … sự tương đồng dị biệt
Trăng - Nguyệt là hai nét một hình thôi
Chẳng lăng nhăng - dối cuội.. bỡn đùa chơi
Và rất mực thủy chung lừng thiên thế


Đâu có như ... gió mây hằng niên tuế
Giữa cửu trùng lấp liếng thói cuội nhăng
Hùa cùng nhau ghẹo nguyệt lại lừa trăng
Gây lốc tố quay cuồng thiên đình đấy


Tình chúng mình đâu có là như vậy
Ơn trời cao khéo đặt sắp rỏ rành
Chữ thủy chung duyên nợ khép đã đành
Hòa quyện nhé
                   còn thẹn thùng
                                              chi nữa.
Q.Trị,11.6. 2017
Mai Vân



NGHẸN LÒNG

Tại ngày đó em nghe lời ngon ngọt

Từ môi anh và giọng hát anh hay

Lại gặp nhau chung hướng gọi cô thầy

Nên em phải ngã lòng anh từ ấy.



Vậy mà mình chẳng bên nhau được mấy

Như ngày kia anh đường đột sang nhà

Vì anh sợ em yêu phải người ta

Nên vội vã bảo mạ cha mang lễ tới



Em ngỡ ngàng nghe trong lòng chới với

Cớ sao anh dám xử sự  thế nầy

Chuyện cưới xin em chẳng chút nào hay

Một đời người tình duyên đâu phải dễ



Giận thật nhiều nhưng rồi đành mặc kệ

Nhắm mắt sang - mười hai bến đục trong

Đời con gái như thuyền dạt giữa dòng

Khi tới bến chi trông nhờ mệnh số…



Phận vợ chồng chẳng dung hòa mấy độ

Hai trái tim như hai mảnh trời riêng

Những ngày dài cứ vậy lại ngã nghiêng

Em chao đảo chẳng ngờ đời lại thế



Đôi  mảnh ghép dẫu cố nào vẫn hở

Bao phủ phàng - trách phận một mình thôi

Thương con thơ bé bỏng nén kín lời

Nhưng anh vẫn …thói nào như tật ấy…



Tự hỏi lòng sao đời mình lại vậy

Nợ ai vay riêng mình trả thế này

Chuyện gia đình trong đục chằng nào hay

Mặc vợ yếu và đàn con thơ dại



Cũng nhiều lúc soi gương thầm hỏi lại

Duyên ai xui -  nợ mình gánh ắp đầy

Nghĩ quẩn nên nhiều lần định buông tay

Lìa thế giới - lìa gia đình thoát kiếp



Nghẹn lòng lắm …nhưng chẳng sao thoát được

Vậy thôi đành ta chọn bước ly thân

Ở một mình như vậy cũng quen dần

Còn hơn cảnh

                          phải  “đồng sàng - dị mộng” …

Q.Trị,03.6. 2017
Mai Vân-VTT



TÌNH  MƯA

Em có  biết … quê anh vào giữa hạ
Nắng chẻ tre -  Nam Lào quạt thiêu mình
Vạn vật đều nhận chịu một cực hình
Trên chảo lửa quay cuồng cùng nhiệt nóng…

Em có biết … bao cánh đồng đợi nước
Bao con sông buồn tủi bởi cạn dòng
Bao cánh rừng cây lá mãi đợi mong
Cơn giông chuyển với mây thành mưa vội

Em có biết …ta yêu mưa nhiều lắm !
Bởi vì mưa là tất cả em ơi !
Mưa đang là nhịp sống của đất trời
Là cứu cánh giúp đẩy lùi lửa hạ

Em có biết… hiếm có cơn mưa thế
Nhưng năm nay mưa lại vốn thương tình
Từng cơn mưa xen nắng đến quê mình
Như đồng cảm dân tình Trung đấy!?

Mưa trái mùa ...mang tình cho tất cả
Nhịp xanh tươi điểm nét sự hồi sinh
Bức tranh quê đượm sắc tỏa lung linh
Cũng từ đó …
           Mới yêu mưa
                                                Như thế !
Q.Trị,28.5.2017
Mai Vân-VTT
TRĂNG LÀ EM…


Em còn nhớ  xuân nao vừa chín tới
Đầy đặn trên đôi má ửng hồng tươi
Gió chênh chao trăng lại nhoẽn miệng cười
Lùa  mắt biếc giao tình như muốn nói

Gió ngập ngừng thay muôn vàn lời ngỏ
Ấp úng…a … ấp úng … chẳng  từ câu
Tự hỏi mỉnh? Nên bắt chuyện từ đâu ?
Tim xuyến xao nhưng môi thời chẳng hở

Bao dòng thư nồng nàn chưa từng ngỏ
Lại xé toang từng trang một đấy cơ
Sao giờ đây … mặt đối mặt đẫn đờ
 chẳng có từ câu nào tròn tỏ

Hạ buông rèm sân trường hoe phượng đỏ
Điệp âm buồn não nuột khúc chia ly
Ta bên nhau chẳng nói được điều gì
Mắt đau đáu giao làn quay tiễn bước…

Phút chia xa nợ nhau lời ngầm  ước    
Bao mùa đi cánh cánh mãi tấc lòng
Mỗi mùa trăng khắc khoải nổi chờ mong
Tròn vành vạnh hửng hồng góc trời hẹn

Giờ cánh gió chuyển làn về phương ấy
Một góc riêng - một  khoảng lặng cho mình
Nơi tình ta một thuở …. với lặng thinh
Giờ yêu lắm
                  Trăng ơi !
                                  Yêu trăng lắm !
… …
Tỏ tình  chừ …chẳng như lúc  ấy mô !!!!

Q.Trị,25.5.2017
Mai Vân

 


NGUYỆT …!



Dẫu ai cuội hay nhăng thời vẫn thế

Nguyệt là trăng hay em cũng vậy thôi

Mỗi ngày qua dẫu nắng dập mưa dồi
Rằng ta vẫn dấu mong ….chờ vọng Nguyệt

Dẫu xuôi ngược Đông trời hay tây cõi
Có lúc mờ - lúc tỏ …lúc mù không
Một vận xoay thích nhất buổi Nguyệt hồng
Ấy không chỉ riêng ta mà ai cũng

Yêu biết mấy trăng ơi! Vừa tuổi mộng
Giữa muôn vàn trong đục… lẫn mù sa
Hay cả lúc …non xanh ám ánh tà
Nguyệt xao động lòng ta cùng nhân thế

Ngay cả lúc lạc chơi miền hư ảo
Giữa tầng xanh tắm nắng hạn mưa đầm
Bến sông Hằng cõi ấy… dẫu xa xăm
Nguyệt thon thả biến thành vầng Nguyệt khuyết

Thương cái thuở trăng kia chưa là Nguyệt
Mãi vô tư với muôn khoảng tầng trời
Dáng dấp kia như vẫn tỏa sáng ngời
Lay động cả ngàn sao khi mành khép

Thương khi lúc …tàn canh khắc tiễn biệt
Nguyệt rời ta đến đối cực mù xa
Biết bao điều uẩn khúc chẳng ngộ ra
Em lại đến… bên ta lúc Chập choạng.

Đêm dần vơi ! chắng vơi ngần tâm sự
Bao yêu thương nghẽn lối bởi tình trao  
Ái ân dần ….nâng cung bậc ngọt ngào !
Ta tin Nguyệt…
                  lời thề kia
                                  mãi tỏ    
Q.Trị,02.6.2017
Mai Vân-VTT

 

TRỞ GIẤC

Cớ vì sao lại giật mình trở giấc
Em đó ư ! Người trong mộng ta ơi!
Một giấc mơ … Ôi ! quả thực tuyệt vời
Mộng hay thực… với chúng mình chỉ thế

Đừng trách phận - chớ than đời lận đận
Mây có giăng gió chẳng chịu ngừng đâu
Cớ chuyện chi em lại phải âu sầu
Mà cứ vậy thẳng đường không chệch lối

Dẫu hai sợi tơ trời đang lạc mối
Đợi ông Tơ bà Nguyệt với tay xe
Từ thẳm sâu diệu vợi những ước thề
Ắt bờ mộng tác thành như nguyện ước

Dẫu yến oanh đang dặm dài dâu bể
Muôn trùng xa nhưng đâu có cách lòng
Câu ân ái …từng khắc tỏ - khắc mong
Lời Oanh -Yến vẫn giao hòa em nợ…!

Cảm ơn em ! những vần thơ dịu vợi
Ru anh tròn sâu giấc mỗi từng đêm
Như lời yêu …dìu mộng quả êm đềm
Thơ chắp cánh níu thuyền tình đỗ bến…
Q.Trị,25.5.2017
Mai Vân-VTT

 

 

BẾN NHỚ

Ta lại về bên bến đò năm ấy
Thu Bồn xưa lưu dấu bước chân ai
Lời chia tay day dứt bấy dặm dài
Gieo mầm nhớ ngoài ni dòng Thạch Hãn

Buổi chia xa tay trong tay tiễn bước
Mắt  giao tình đắm duối lúc trao yêu
Ráng nghe anh ! Em chỉ có bấy điều
Thương nhiều lắm ! Đợi anh ngày tác hợp.

Em quay gót  - mắt dõi nhìn đắm đuối
Lời thề xưa xin ban  phép nhiệm mầu
Bến sông xưa trong đục dẫu đổi màu
Rằng em vẫn… một mực chờ và đợi…

Chiều nơi ni- ngầm hỏi cùng mây trắng
Răng mây hoài theo gió cuộn về mô
Bến sông xưa như ẩn dấu nổi sầu
Hình bóng cũ đâu rồi ? sao vời vợi …

Mây chả nói- sông lặng mình bến đợi
Ấy xa rồi …thuở đó giữa cuồng giông
Lời thề xưa như canh cánh tấc lòng
“ Còn mô nữa anh yêu ! Người năm cũ”.   
Q.Trị,16.5.2017
Mai Vân-VTT



THÔI ĐÀNH HẸN

Cũng lắm lúc dòng suy tư xoáy ngược
Dấu thời gian những thương- hận- đợi- mong
Bao kỷ niệm chợt vọng về nẻo nhớ
Lời yêu thương như canh cánh tấc lòng

Có ai thấu nổi buồn vương tháng hạ
Bao cuộc tình đan lối bước chân đi
Khi em anh vừa đượm nét xuân thì
Hong kỷ niệm ắp đầy trang thương nhớ …

Ôi! Cái thưở tương tư chồng chất lối
Điệp âm buồn vốn dĩ vẫn đeo mang
Lời chia xa hong nắng hạ võ vàng
Theo cánh phượng điểm khắc lần ly biệt

Lần cuối bên nhau nghẹn ngào- chẳng nói
Mắt mi giao đau đáu mướt dòng châu
Tiễn em xa lây lất …giọt lệ sầu
Buồn tê dại …đắng lòng theo nhịp bước.

Hiểu giùm anh ....Hiểu giùm anh…em nhé !
Trách mà chi ...duyên phận định tất rồi
Dầu chừ nay… người góc bể chân trời…
Mình hẹn nhé !... kiếp sau cùng nối nhịp


Dấu thời gian ….Dấu thời gian... gõ nhịp
Kỷ niệm buồn… Kỷ niệm ...chẳng hề vơi
Lời yêu thương như phép thuật nhiệm mầu
                  hoài lắng đọng
                                thẳm sâu
                                         tầng ký ức.
Quảng trị, 12/5/2017.

Mai Vân-VTT

 



ƯỚC GÌ !

Ước gì em … mỗi sáng được hóa thân
Thành đóa hoa mặt trời kia rạng chiếu
Ước gì tim em … căng đầy nhựa sống
Để những vần thơ sáng tỏa vô ngần

Ước là ...ước… mỗi ngày em vẫn thế
Những vần thơ cuồn cuộn khúc sông yêu
Những tâm tư đừng nhuốm ráng mây chiều
Và chẳng thể tan hòa trong nắng xế

Anh vẫn biết những điều em dấu kín
Chẳng thể nào chia sớt một riêng ai
Khúc sông yêu …giận dữ …xoáy đau bờ
Nào ai tỏ ? Mượn vần  thơ làm tỏ

Nếu một ngày kia dòng thơ bỏ ngỏ
Không còn ai …mở lối dẫn thơ trào
Ai khơi nguồn cảm hứng vút ngàn sao.
Anh nguyện hứa …sẽ là người thắp nến

Ước chỉ vậy …nhưng nào ai có được
Vút khỏi tầm tay bởi duyên nợ an bày
Dìu suy tư chắp cánh mộng từng ngày.
Thôi cứ  mặc… anh đây hoài cứ ước

Quảng Trị,12/5/17.
Mai Vân-VTT


GỞI NGƯỜI Ở LẠI


Ngày chia tay bước vào đời binh nghiệp
Gót quân hành luyện tập chẳng hề xao
Như lời anh đã hứa tự hôm nào
Rằng anh sẽ hoàn thành như ước nguyện

Đời quân ngũ ắt bao điều gian khổ
Vượt muôn vàn nguy khó lắm gian nan
Súng lên vai- băng xuyên mọi non ngàn
Ngày luyện tập đêm canh chừng biên ải

Rèn ý chí- sức dẻo dai bền bỉ
Để sau này nhằm khi có binh đao
Đời chiến chinh đâu có quản chi nào
Khi vào trận ắt quyết giành chiến thắng…

Đến một ngày khi trôi tròn nghĩa vụ
Như bao chàng trai khác sẽ quay về
Nơi miền đất chan chứa nét tình quê
Có em anh - con đê  làng dịu vợi.

Nơi ấy ta vẫn ngày ngày hai buổi
Sóng sánh bên nhau cắp sách tới trường
Những chiều hè bên bến xóm thân thương
Cùng  ngụp lặn giỡn đùa theo con nước….

Anh đã về sau thời gian xuôi ngược
Chân cứng đá mềm đã từng trãi đeo mang
Giờ cùng em ta xây dựng thôn làng
Hạnh phúc bên nhau trọn đời em nhé!
Q.Trị,16.5.2017
Mai Vân-VTT
 






Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét