CUNG THƯƠNG
CUNG THƯƠNG
Cung thương ấy sao nửa vời dứt
quảng
Vần thơ kia khép chặt vẫn dâng trào
Những từ câu gọt dũa chẳng ngọt
ngào
Hằng xao động bao tầm hồn đồng điệu
Có góc riêng… không thể nào thấu
hiểu
Nên lặng thầm dấu cất ấy vào trong
Từ thẳm sâu khoảng lặng nhớ thương
mong
Một tiếng yêu … sao cứ hoài xa lạ
Ngồi một mình …thấm dầm cơn mưa hạ
Mưa lẹ làng …mưa vội - thoáng thoáng qua
Bong bóng vỡ - vỡ òa … biến trong mưa
Cũng tựa mảnh tình chúng mình ấy vậy
Mưa trái mùa …gợi nguồn thơ trổi
dậy
Hòa vào mưa - nâng cảm xúc khởi
nguồn
Ươm vào mưa …cuồn cuộn giọt thơ tuôn
Vơi vơi chút …nguôi nguôi… ngần nhung
nhớ!
Tình chúng mình …cứ dặm dài rong
ruổi
Tựa cánh chim lạc lối chẳng hướng
về
Từng đêm dài- từng canh vắng lê thê
Em mãi ngóng …anh về …em mãi ngóng…
Nối cung thương …bao ngày dài lắng
đọng
Xóa giùm đi những nốt lặng … u buồn
Nâng cảm xúc bằng luyến láy trào
tuôn
Mà lòng em
từng ôm thương
nén nhớ !
… … … về anh …
Q.Trị,13.6. 2017Mai Vân-VTT
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét