Thứ Hai, 12 tháng 6, 2017

SAU LŨY TRE LÀNG

SAU LŨY TRE LÀNG

Ta tìm lại con đường làng thoáng Hạ
Mỗi bước đi như nặng trĩu tấc lòng
Mỗi khúc quanh từng ngõ rẻ lòng vòng
Đâu đó thoảng …hương nồng mùi rạ mới

Cánh đồng vàng đang hồi vừa chín tới
Cọng rơm ôm từng chẽn lúa trĩu oằn
Là thành quả …bao vất vả nhọc nhằn
Mới có được … ngày mùa như ý nguyện

Chút mùi quê… gió đồng ngai ngái quyện
Lúc mặt trời dần nhích ánh hừng lên
Chất bùn nồng - hăng hắc ấy chẳng quên
Như món nợ… ân tình người với đất

Tuổi thơ với … bao nổi niềm chất ngất
Mỗi trưa hè đầu cuối xóm đùa chơi
Bày lắm trò từng nhóm một đã đời
Cò cò nhảy - gõ căng - nào đá dế… …

Thắng hay thua đan xen đâu có dễ
Lại cãi nhau ầm ĩ dậy đường làng
Lắm bạn bè xóm dưới rủ nhau sang
Chơi ù mọi - trốn tìm… đồng ca hát …

Lũy tre làng xõa mình che tỏa mát
Là không gian ôm ấp tuổi thơ mình
Là sân chơi đa thức …vốn giao tình
Nhưng lại quá dồi dào …ngoài mong đợi

Quên sao được…. những trưa đồng tắm hói
Bơi cùng nhau từng nhóm nhảy lộn vòng
Con hói làng nguồn nước dẫn xanh trong
Nước tung bấn … chen bơi - cùng ngụp lặn

Cả con hói lao nhao cười đùa bỡn
Quên hẳn trời đang phả nắng đốt thiêu
Quên thời gian bóng ngã đổ sang chiều
Quên đói mệt… lã người đâu cần biết…

Lại cái chuyện sáng - trưa hay chập choạng
Bước lần theo… tiếng dế vọng xa xa
Từng dấu chân rón rén… lắng nghe mà
Tìm cho được thật nhiều con dế mọi

Bấy chuyện xưa …chẳng thể nào kể xiết
Tuổi ngây thơ chân đất dấm khắp làng
Bao nhiều trò đùa nghịch vốn hằng mang
Trong tháng hạ …đường làng nam- nồm ngát

Nay vốn vẫn muôn nẻo đường phiêu dạt
Kỷ năng bơi - giao tiếp …cả tuyệt vời
Bài đồng dao chắp cánh dẫn vào đời
Bên cái lũy …tre làng man mát ấy.

Lũy tre làng êm đềm dìu tuổi mộng
Con dường quê ẩn dấu tuổi thơ mình
Những vui buồn chất chứa trĩu ân tình
Vùng kỷ niệm dấu yêu thành vốn sống…

Có một khoảng riêng vốn làm ta xao động
Những suy tư theo dòng chảy tuôn trào
Bao nhiêu là kỷ niệm của hôm nao
Chợt đâu đó lay hồn mình thức dậy …

Một tình yêu - vốn suốt đời mắc nợ
Vẫn mang theo trong suốt chặng hành trình
Chuyện xa xưa - chuyện hai đứa chúng mình
Hằng mơ ước…
nên đôi
nào chẳng được …
Q.Trị,04.6. 2017
Mai Vân - VTT




QUÊ ANH

Bình Trị Thiên một thời cùng danh gọi
Câu hò vè mái đẩy lẫn mái đưa
Em có lần nào đến mảnh đất nầy chưa ?
Có thấu hiểu ngọn ngành phương ngữ đó…?

Đây cội nguồn tâm miền trung vốn dĩ
Câu hò vang theo nhịp đẩy đò đưa
Điệu mái nhì  …ơ hờ… … mỗi sớm trưa
Âm mái nện … dậy vang đêm thanh vắng.

Câu đối đáp …nam thanh - kìa nữ tú
Hò vay đi …đáp trả đối liền cơ
Thúc đều tay giã gạo… giọng hờ …ơ…
Mái đẩy dô… dô… đều tay khua nhịp

Bài nói lối …đan xen  câu trạng ví
Cô lên đồng ngúc ngắc điệu Chầu văn
Mỗi cô đồng áo mão với chít khăn 
Màu sặc sỡ y là Tiên giáng thế…

Em có biết ? những khúc dân ca ấy
Là cội nguồn có từ thuở khai sinh
Tự khi nao đã có tại quê mình
Răng, rứa, mô, tê…. ả-eng- bọ mạ ….

Câu phương ngữ vẫn tồn lưu thế ạ
Điểm tâm giao trụ cột nối ba miền
Dẫu bao lần thiên - thế những đảo điên
Nhưng vẫn trụ giữa muôn vàn gian khó

Em có biết giữa hai đầu nổi nhớ ?
Bắc đèo Ngang câu vý dặm điệu đà
Nam Hải Vân lưỡng Quảng diễn tuồng ca
Bao dòng  chảy  lượn vòng theo triền thoải.

Ôi ! Một thuở tam sông đồng buộc nối
Nhật Lệ đưa lữ khách tới Hãn giang
Truông nhà Hồ hiểm địa tiếng nguy nan
Rồi mới đến  Phá Tam vào cửa Thuận

Khách xuôi ngược Kinh Thành cùng tỉnh lẻ
Đều vượt qua bao bến lắm truông đàng
Trường Tiền kia soi nhịp đáy Hương giang
Chuông Thiên Mụ ngân đưa từng hửng sáng…

Ráng em nhé ! Gắng về thăm một bữa
Nơi Huyền Trân lìa quốc đến Chàm vương
Để Châu Ô - Châu Rí  khởi đầu chương
Thời Tiên chúa đặt dinh-thành Nam tiến…
Q.Trị,19.5.2017
Mai Vân-VTT





TÂM SỰ DÒNG KÊNH
(Tặng các chàng trai - cô gái trên công trình

Đại Thủy Nông Nam Thạch Hãn- Triệu Hải- Q.Trị

năm nao đã thành đôi lứa))

Sao quên được những ngày gian khổ ấy
Thống nhất rồi còn bao cảnh nguy nan
Trở về quê trên một đống điêu tàn
Bao mệt nhọc vươn lên từ đỗ nát

Dồn sức người đồng  nhau cùng gột dũa
Nhọc nhằn sao - vất vả ấy nào quên
Khổ cực thay …kẻ chân yếu - tay mềm
Rất khó nhọc mới thục thành công việc

Đồi khô héo - cầu đường bom đạn xéo
Đồng quạnh khô - phố thị héo hon buồn
Sông kiệt nguồn dòng nghẽn …ứa giọt tuôn
Bao mầm sống ngấp ngoi chờ kết nhựa

Sao lại để mầm xanh kia dẫy dụa
Đồng hoang hoài khô héo đợi chờ mưa
Hay gió Lào nóng xát những giữa trưa
Cây và đất cùng người cần có được

Để có thể vượt qua ngàn gian khó
Từ sức người sỏi đá sẽ thành cơm
Để mùa về mỗi vụ mỗi vàng đơm
Nên cần phải chặn dòng đưa nước tưới

Một công trình Đại Thủy Nông đã khởi
Chặn đầu nguồn Thạch Hãn nước trôn cao
Bao con kênh cứ thế nối dẫn trào
Đưa  dòng chảy lượn lờ khắp đây đó

Một công trình ba năm ròng khắc khoải
Cả miền trung đồng sức cố đắp đào
Nước đã về cuộc sống bớt lao đao
Đồng Triệu - Hải từ nay hai vụ tưới

Nhờ có nước cuộc sống dần no đủ
Bao nương đồi - cây cối mọc thởi mơi
Cuộc dân sinh tự đó được đổi đời
Chia lượng nước mỗi khi mùa lũ tới.

San sẻ nhiều khi gió hanh - nắng ập
Ấy nhờ vào sức lực tự muôn nơi
Ruộng đồng kia …mướt mẩy -  thắm nương đồi
Bao thành quả mang về như mong đợi   

Sao quên được những ngày vất vả ấy
Một công trường chỉ dựa sức mình thôi
Dẫu rét căm - nắng xát hoặc mưa dồi
Vẫn bền bỉ gánh gồng vai quẵng nặng

Nơi một thuở tim anh từng xao động
Trên công trình tay anh xén em mang
Gót chân ai thoăn thoắt bước nhịp nhàng
Em ngoáy nhìn… anh càng thêm  bối rối

Nhớ những lúcđi về  ta chung lối
Chỉ đùa cười đâu dám ngỏ lời yêu
Dẫu rằng đang …bên nhau những sớm chiều  
Nhưng vẫn có điều gì …ngai ngại đó

Có nhiều lần lời thương đành bỏ ngỏ
Tiếng yêu kia …đâu dám tỏ buông bày
Nổi nhớ thầm từng đêm vậy …lất lây
Mong rồi ước… mai rày đơm kết trái…

Những cuộc tình … bao chàng trai - cô gái
Cũng từ đây nên lứa thắm duyên đôi
Cũng từ đây bền vững nhú đơm chồi
Cây hạnh phúc nương dòng nên đời mới…
 
Những hạt gạo đậm đà phù sa với
Dưỡng chất sinh từ nguồn Hãn - Non Mai
Dòng nước kia chẳng toan tính van nài
Ngấm vào đất - len sâu từng mạch sống  
Q.Trị,08.6. 2017
Mai Vân-VTT



SẮC - HƯƠNG MÀU … NHỚ !

Thương bao lũy tre làng khi nhuốm Hạ
Tháng Tư vừa chạm ngõ tỏa sắc hương
Mỗi loài hoa - mỗi hương sắc khác thường
Hoa tô điểm đất trời hòa cuộc sống

Xoan ngan ngát hương đưa lừng nẻo tối
Sắc tím hồng ướm nắng lúc hừng lên
Kia hương lài - lan lý - bưởi dịu êm
Cao mảnh khảnh - hương cau lèn gió mới

Cơn nồm đông thoáng vờn lúc chiều xế
Chuyển giao mùa Xuân - Hạ cận kề bên
Tháng tư qua - tháng năm bước lên thềm
Bao oi nực - cửu độc …nhồi nhân thế

Mưa Tiểu Mãn - chẳng hề xoa dịu mấy
Khi mặt trời sàm sỡ cận kề hơn
Giáng sét giông - lốc tố mỗi từng cơn
Chao đảo cả đông tây cùng Nam bắc

Ba tháng hạ hanh khô càng nóng nực
Tháng sáu về có gì khác hơn không ?
Bấy ngày qua chẳng có được cơn giông
Nam Lảo khởi từng làn đan xen thổi

Bụi cát bay - từng ngọn cây hờn dỗi
Đợi trông mưa  khao khát đến tột cùng
Bởi vì mưa “tháng sáu -  tựa máu  rồng”
Thôi ráng chịu với luật trời tất định …

Tháng cơ khát nhưng bên trời vẫn rộ
Những sắc hương cánh tỏa đẹp ngời ngời
Phượng thắm hồng - mua - sim tím …ửng tươi
Pha màu nhớ … nền trời tim tím biếc

Hẳn từng biết những tháng hè ly biệt
Chia tay nhau ba tháng hạ vương buồn
Tuổi học trò bao ngấn lệ trào tuôn
Ve đồng cảm với bài “thương ca Hạ”…

Nhớ làm sao ? Những mùa hè ấy lại
Thoáng ngây buồn chợt đâu đó vương lan
Cứ theo ai đếm bước giữa nắng tàn
Mến chi lạ -  hay thương thầm ấy thiệt …
                         
Tình chi lạ - chỉ mình ta… ta biết
Vậy ấy mà …thuở đó chẳng lời than
Bóng hình ai ấp ủ  suốt canh tàn
Sắc màu nhớ - hương tóc dầm tuổi mộng.
Q.Trị,04.6. 2017
Mai Vân-VTT



THƯƠNG CA 


Cơn mưa hạ vội vàng tuôn xối xả
Có giọt nào thương hạt nắng giùm tôi 
Hạt chơi vơi lây lất giữa tầng trời
Như nổi nhớ của riêng mình ta đó

Một chút nhớ xin mượn nhờ cánh gió
Ngàn lời thương năng nặng gởi mây thôi
Tan mưa rồi mây hãy giúp giùm tôi
Mang tất cả về với người phương ấy

Nhớ và thương phút giây nào cũng vậy
Gần hay xa có khác thể chi đâu
Lửa yêu kia nồng ấm tựa ban đầu
Như bấy sắc cầu vồng thăm thắm vậy

Nổi cô đơn chồng lên vùng kỷ niệm 
Hỏi rằng người phương ấy giống ta không ?
Mưa có làm xao động trái tim hồng
Lay lất nhớ - nao nao buồn da diết

Với lúc này anh vẫn thường khắc biết
Mình dẫu xa  nhưng đâu có cách lòng
Hai chúng ta luôn giữ nhịp tương đồng
Luồng giao cảm vẫn nhịp nhàng xe kết

Dù bể rộng hay non cao vẫn thế
Trời sinh ra đã dành định riêng ta
Hai nữa ấy trời kia tác hợp mà
Ai nào thể
          tách rời riêng
                        đôi mảnh!
 Q.Trị,29.5.2017
Mai Vân -VTT


 
KÝ ỨC THÁNG NĂM

Làm sao quên những ngày mồng Năm với
Tuổi thơ ta theo cha mẹ biết từng
Sớm tinh mơ tay liềm rựa vào rừng
Tìm cây- lá  hái về thay chè uống

Lá mồng Năm ắp đầy nhựa sống
Là tinh hoa trời đất vốn cho cây
Qua một đêm sinh khí tụ tích đầy
Dùng nó uống tựa y là  thần dược…

Tết Đoan Ngọ nhà nhà bày tiệc cổ
Đặc sản bánh đúc đậm nét dân gian
Rượu gạo chưng truyền thống tự ngàn năm
Xôi nếp dẻo - chè kê đặc quánh đũa

Nồi xáo vịt - bún quê hòa ấm dậm
Thịt heo phay - nước mắm chấm pha gừng
Nục tươi rói -  hấp lên cuốn béo lừng
Nuốt một đĩa - rau thơm cùng dái mít

Mâm cổ lắm sắc màu quy tính mát
Dâng tổ tiên báo hỷ vụ mùa xong
Sau cộ  này tất bật việc ruộng đồng
Lo vụ tới với lưng còng nắng xát

Đời nông dân ắt cày sâu cuốc bẩm
Chiếc áo tơi - đường đọi vốn theo mình
Bù nước lá mồng năm đậm nghĩa tình  
Tăng thêm sức trước muôn vàn khó nhọc…

Ai cũng biết ! Những ngày mồng năm ấy
Đến vào lúc tiết Tiểu Mãn chuyển giao
Với tháng năm hiếm có trận mưa rào
Nẳng xém da - gió Lào xua rát rạt…

Tuổi thơ ai … cũng đã từng nếm trãi
Hương vị quê …mặn chát -  ấm - cay nồng
Năm tháng qua cứ thế lại chất chồng
Làm chất liệu
           tạo sắc màu
                       cuộc sống…     
Q.Trị,30.5.2017
Mai Vân-VTT


ĐỢI ANH …!

Mùa Hạ ấy khi cổng trường hờ khép
Ta nợ nhau chỉ bấy nụ cười đưa
Lúc gần nhau trời đất bổng dư thừa
Mà chẳng hiểu vì sao mình lại thế

Chất vấn lòng -  lắm lúc thầm gặn hỏi
Cớ vì sao ?  tâm trạng với ngây buồn
Chỉ chút thôi …lãng vãng giọt sầu tuôn
Hương mùi tóc…thoáng len từng nổi nhớ

Thôi có lẽ dáng hình người năm ấy
Trước cổng trường ai gieo nợ ta vương
Tuổi học trò hai buổi bước chung đường
Yêu thầm đấy … nhưng chưa lần tình tỏ

Tuổi đôi mươi giữa khung trời rộng mở
Bước vào đời muôn hướng với ngàn phương
Nhưng trong ta sao chẳng giải tận tường
Lời yêu đến … người … ta hằng thương nhớ

Anh sẽ về … đợi anh về …em nhé !
Trao mảnh thương em ghép mộng nhớ thành
Lời tỏ tình duy nhất của lòng anh
Mà ngày đó …dại khờ nên mắc nợ …
Q.Trị,30.5.2017
Mai Vân-VTT


CHUYỆN CHÚNG MÌNH

Chuyện chúng mình đến bây giờ điểm lại
Một cuộc tình chớm nở đến thành đôi
Bao  gập ghềnh trắc trở  ấy không thôi
Mới có được ngày nên duyên thành lứa

Nhớ lần đầu chúng mình là hai đửa
Nghịch vô tư vui cùng bạn lớp hè
Chơi trốn tìm lòn lũi khắp lùm tre
Chắng chút giận - dỗi hờn hay trách móc…

Dầu nhiều lần-  anh làm em bật khóc
Vậy rồi mai ta lại tiếp chơi đùa
Bao nhiêu trò… ai cũng cố ăn thua
Rồi cứ thế …! Bỗng một ngày kia đã

Em mắc cỡ - mỗi lần tay chạm phải
Đổi thay rồi có phải “bống bồng bông” ?
Đôi má hây - hây với ửng hồng
Anh cũng vậy … đôi tai bừng - bừng nóng.

Nay mình cũng vừa chớm tròn đôi tám
Dấu yêu ơi ! nhẫn cỏ đính thay lời
Vòng hoa kia thường trao… đấy đùa chơi
Thế mà lại biến chơi - thành sự thật…

Cuộc thế vần xoay- duyện tình hạnh ngộ
Ta đến với nhau chẳng áo yếm nhẫn trao
Hai trái tim vẫn đồng điệu đấy nào
Khi tiệc cưới  ta nhằm thời hậu chiến !
                      
Không tiệc mặn chỉ thuốc-  trà  - kẹo -mứt
Chẳng xe hoa chẳng nhạc sống rềnh ràng
Đám cưới mình đơn giản vậy chẳng sang
Mà vẫn thấy
                Hạnh phúc
                           Tràn trề  nhỉ ?  
 Q.Trị,28.5.2017
Mai Vân-VTT



TRĂNG LÀ EM…

Em còn nhớ  xuân nao vừa chín tới
Đầy đặn trên đôi má ửng hồng tươi
Gió chênh chao trăng lại nhoẽn miệng cười
Lùa  mắt biếc giao tình như muốn nói

Gió ngập ngừng thay muôn vàn lời ngỏ
Ấp úng…a … ấp úng … chẳng  từ câu
Tự hỏi mỉnh? Nên bắt chuyện từ đâu ?
Tim xuyến xao nhưng môi thời chẳng hở

Bao dòng thư nồng nàn chưa từng ngỏ
Lại xé toang từng trang một đấy cơ
Sao giờ đây … mặt đối mặt đẫn đờ
 chẳng có từ câu nào tròn tỏ

Hạ buông rèm sân trường hoe phượng đỏ
Điệp âm buồn não nuột khúc chia ly
Ta bên nhau chẳng nói được điều gì
Mắt đau đáu giao làn quay tiễn bước…

Phút chia xa nợ nhau lời ngầm  ước    
Bao mùa đi cánh cánh mãi tấc lòng
Mỗi mùa trăng khắc khoải nổi chờ mong
Tròn vành vạnh hửng hồng góc trời hẹn

Giờ cánh gió chuyển làn về phương ấy
Một góc riêng - một  khoảng lặng cho mình
Nơi tình ta một thuở …. với lặng thinh
Giờ yêu lắm
                  Trăng ơi !
                                  Yêu trăng lắm !
… …
Tỏ tình  chừ …chẳng như lúc  ấy mô !!!!

Q.Trị,25.5.2017
Mai Vân-VTT
 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét