KHOẢNG LẶNG TÂM HỒN
(Riêng tặng quý Thầy cô và các bạn lớp
11C&10A3 NH.Non Nước Đà Nẵng)
Thương phượng lắm - Phượng mùa hè
năm ấy !
Theo quê hương tan tác bởi chiến
tranh
Tất tả di dân - như chuyện đã đành
Phượng nằm lại - ta lạc vào xứ lạ
Trại tạm cư - lắm điều không kể ngạ
Mì gạo cấp… đến nhận - lại ăn nằm
Phòng học chia - ván chắn với nền
băm
Trò đi học tay nách xách chiếc ghế
Cảnh trường lớp lúc này là như thế
!
Chẳng khuôn viên bàn ghế lẫn sân
chơi
Nay phòng này - mốt chỗ nọ chuyển
dời
Nhà ăn ở chỉ một ô nhỏ nhỏ…
Hè ở đây - không sắc màu phượng đỏ
Chẳng hề nghe … dù một tiếng ve
ngân
Nắng chói chang như thiêu đốt ngoài
sân
Đường nhựa nóng - cát xới tung nồm
ngát
Ngày cuối khóa - rộn vang lời ca
hát
Nào đồng ca- nào phần thưởng tặng
khen
Tiếng tau mi - tên họ vốn từng quen
Từ cửa lớp tự lúc nào chả biết
Tập lưu bút lẹ làng chuyền tay viết
Giữ chút gì đọng lại với thời gian
Giữ
bao nhiêu hình ảnh tỏa trong ngần
Thành kỷ niệm dọc dài theo nét bút
Phút chia tay… ai nào không sùi sụt
Chín tháng rồi - sao nhanh quá thế vầy
Bọn chúng mình vổ cánh kể từ đây
Người trở lại quê - người hoài viễn xứ
Những chuyến xe chẳng chút nào do
dự
Lăn bánh đưa …dân Quảng đến muôn
phương
Lại chở theo tên đất lẫn tên trường
Nguyễn Hoàng- Bồ Đề- Thánh Tâm- Đắc
Lộ
Dân về quê giữa hoang tàn sụp đỗ
Người vào Nam lập ấp - sống
lưu dân
Người tỉnh này - người chốn nọ xa
gần
Cuộc sống mới giữa muôn vàn gian
khó
Tuổi chúng mình …ngày xưa là thế đó
Rất vô tư và quá đỗi… thân thương
Năm tháng qua đồng chung một mái
trường
Bao kỷ niệm… ngùi… ngùi hoài lắng
đọng…
Lời hát ai …văng vẳng còn vang vọng
Bài thơ tình nghệch ngoạc gửi làm
quen
Ấy
lén đọc… rồi “nguýt” lẹ… dỗi hờn
Ta và ấy …bị cặp đôi … “đỡ chết”
Sau giờ học chụm đầu nhau tán phét
Học hết mình - giành điểm cố tranh
đua
Nữ hay nam cứ thế chẳng chịu thua
Nên mới được thầy cô đều ngưỡng mộ
Lắm câu chuyện không thể nào hé lộ
Của lớp mình ngày ấy mười một xê
Trường Nguyễn Hoàng hai buổi cứ đi
về
Hẳn sâu lắm! tình thầy cô bè bạn…
Nhóm Diễm Trang - Mười A thường
ghép gán
Với lớp Xê dùng thun bắn giấy qua
Trên đường về nhóm hùa lại chọc đùa
Ta đỏ mặt chỉ biết cười nhìn nớ… !
Chuyện học trò dại khờ chừ …nhơ
nhớ!
Bao mến yêu trên lăng kính xanh
hồng
Bao nhớ thương thoang thoáng lẫn
hương nồng
Mãi còn đó chẳng bao giờ hoen úa./.
Q.Trị,15.6. 2017
Mai Vân-VTT
Mai Vân-VTT
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét