Thứ Năm, 1 tháng 6, 2017

Quê hương - thơ - gió lào và nắng hạ(1)

Khi đọc trang "Blog Tình yêu muôn Thưở" của T.Trang; với bài thơ  " TIẾNG  LÒNG"  là bài thơ hay, lời thơ  bay bướm, nghĩa ý thâm tình... Xin mạn phép thi nữ T. Trang; Blog HTG được chuyển tải nội dung bài thơ lên Trang diễn đàn, mục  thơ đường xướng họa; đồng kính  giới thiệu đến các thi hữu, mọi người yêu thơ đọc, thưởng thức và  cùng góp họa...thêm bài  
TIẾNG LÒNG

Đêm vắng đàn ai một tiếng buông,
Mà sao xao xuyến cả canh trường.
Lặng trong nét nhạc, hồn mê mãi,
Đọng ở cung trầm, lệ vấn vương.

Trăng đổ ngoài song, trăng thổn thức,
Tóc vương bên gối, tóc buồn thương.
Hởi người nắn phím tơ ngà ấy,
Đời có gì đâu giấc mộng thường.

Cung đàn ai nắn tiếng tơ buông,
Thổn thức tim ta luống đoạn trường.
Đêm vắng trở trăn, lòng khắc khoải,
Canh dài thao thức, dạ sầu vương.

Hoa rơi đầu ngõ, hoa tê tái,
Lệ đổ muôn trùng, lệ nhớ thương.
Oán trách đời, chao ôi bạc bẽo!
Tiếc chi một giấc mộng vô thường...
 T.Trang (Trích từ blog tình yêu muôn thuở.)

TƠ LÒNG
Họa
Đôi bàn tay nhẹ lướt tơ buông,
Như tỏ cùng ai thấu đoạn trường.
Từng tiếng nhạc chìm theo quãng lặng,
Hỗn âm trầm chảy điệu sầu vương.

 
Mưa rơi tí tách, mưa trông đợi,
Gối lẻ chăn đơn, gối nhớ thương.
Ngàn dặm trùng khơi tình há tỏ?
Bao giờ cầm dạo khúc nghê thường.

Bao giờ cầm dạo khúc nghê thường,
Cho thỏa lòng ai nổi nhớ thương.
Giọt đắng môi sầu đêm tĩnh lặng,
Nén đau lệ đẫm  mắt mi vương.

Người đi biệt xứ, người đâu biết,
Một khúc đàn vang, một khúc trường.
Lá úa vàng rơi từng khoảnh khắc,
Cuốc kêu khắc khoải rũ chiều buông.
Q.Trị 20.5.2011
Văn Thiên Tùng

KHUYA VỌNG

Họa
Não nùng khuya vọng sáo lầu buông
Ai trút cho ta bản dạ trường
Để bạn cảm hoài câu tuyệt tác
Mà lòng đòi đoạn ngấn thầm vương
 
Đêm chìm mơ ước dài đêm nhớ
Bến dậy mong chờ ngắn bến thương
Nhắn gởi mái chèo trăng lữ thứ
Có nghe vọng lại khúc Nghê Thường

Khuya đầm trĩu nặng lá sương buông
Tiếng ếch thâu canh nhạc hý trường
Kẻ hứng giọng ngâm lời dế thảm
Ai sầu ly đọng mối tơ vương
 
Dài theo ý lạ thêm niềm ước
Sâu giữa giấc nồng lịm giọt thương
Như cuốn con tim
vào mộng lẻ
Hỏi chi vật đổi cuộc vô thường

Lê Viên Ngọc

RỐI LÒNG

Họa
Tà dương nhợt nhạt bóng thiều buông
Xác lá bay bay giữa thảo trường
Xanh biếc mây sa mù mịt trải
Vàng phai nắng úa nhạt mờ vương

Chiều rơi hiu hắt, chiều nhung nhớ
Đêm xuống âm thầm, đêm luyến thương
Một cõi không gian trong chuyển đổi
Giao thời cảnh trí khác hơn thường.

Màm đêm bí ẩn nhẹ nhàng buông
Chợp mắt ngày trôi mấy dặm trường
Ngoảnh mặt lờ đi đời gió cuốn

Quay lưng ghi lại khúc mây vương
Đèn khuya lẻ bóng, đèn nhung nhớ
Ngõ sớm đôi bờ, ngõ tiếc thương
Rồi tưởng như lòng đang hụt hẫng
Lơ mơ trong cuộc thế… vô thường…!
Hạ Thái
Trần Quốc Phiệt



   
NGẮM TRĂNG
Nhân vào trang Blog của PL đọc bài thơ " Ngắm Trăng";
Blog Văn Thiên Tùng Hương Thời gian xin mạn phép thi nữ PL
được tải lên trang và mời quý thi hữu yêu thơ cùng góp họa ...
http://vn.360plus.yahoo.com/phuonglientn


Nguyệt rụng đầy tay sánh giọt vàng,
Song thưa gió thổi hẹn mùa sang.
Ly khuya dạ đắm nghiêng bên cội,
Chén muộn hồn say ngã dưới tàng.
Nhấc bút gom sương lùa tiếng lạc,
Thêu vần góp nụ kiếm câu hoang.
Trăng khuya sao nỡ còn soi tỏ ?
Ðể kẻ ngắm trăng chợt ngỡ ngàng.
09/5/2011, Phuợng Liên

NGẮM TRĂNG THU

Họa 1
Lóng lánh sương trăng lớp lớp vàng,
Màu thay sắc lá tiễn thời sang.
Lửng lơ nhạn bạc bay tầng núi,
Ngơ ngác nai nâu nép bóng tàng.
Lau lách im lìm men suối dại,
Gió ngàn vi vút lướt rừng hoang.
Từng đêm thức trắng chờ xem nguyệt,
Ai trách rằng ai chẳng ngó ngàng.
Hạ Thái, Trần Quốc Phiệt.

TRĂNG SOI

Khuôn ngọc trăng soi nét võ vàng,
Đượm buồn thân phận lúc đông sang.
Đêm khuya thêm lạnh trên chăn chiếu,
Nắng sớm đã phai dưới bóng tàng.
Góp gió quay cuồng cùng ảo ảnh,
Gom mây xếp lại cảnh hồng hoang.
Nửa vầng mờ tỏ... lòng xao xuyến,
Nuối tiếc cho ai ... ngỡ với ngàng.
SG 5.2011 - Văn Kế Thế

 
 

 
ĐỢI TRĂNG

Họa 2
Giang tay gom nắng trãi he vàng,
Có phải đằng Tây ới gió sang?
Gửi ráng mây chùng sà phố núi,
Ướm vầng trời nhạt mãn khuê tàng.
Hỏi rằng sớm muộn sầu chi mãi?
Sáng tỏ mờ lu một cõi hoang.
Vời vợi lắc lư cung cấm tỏ,
Hằng Nga lấp ló dáng ...ngơ ngàng.
QT.5.2011


  BUỒN CÔ PHỤ

Thiếu phụ bên song dáng võ vàng,
Mắt buồn hoen lệ lúc thu sang.
Đàn xưa ai oán như đồng vọng,
Sáo cũ du dương cứ ẩn tàng.
Bóng nhạn mù tăm đau dạ héo,
Cánh hồng khuất nẻo lạnh hồn hoang.
Chàng ngoài muôn dặm hay chăng tá !
Níu mộng ngày xanh ngỡ lại ngàng.
La gi 5.2011
Đoàn Minh Phú

NGẮM TRĂNG

Họa
Trời khuya thanh lặng ánh trăng vàng!
Lạc giữa rừng Dương bóng nhẹ sang.
Lãng vãng lá rơi va động nhánh,
Chập chờn gió vuốt thoảng lay tàng.
Hồn thơ mơ mộng bay hương tỏa,
Ánh nguyệt ngất ngây lướt núi hoang.
Đêm lạnh quần trăng vơi quạnh quẽ,
Gà ai… gáy tiếng ngẩn ngơ ngàng.!
Trương văn Lũy.

SAY NGUYỆT

Họa
Rót chén trăng mơ óng ánh vàng,
Vườn khuya nguyệt lộng gió vờn sang.
Cổng cài cánh xoãi quầng trăng hiện,
Lá vắt cành nghiêng bóng nguyệt tàng.
Gối mộng cùng trăng, cung quãng vắng,
Nâng duyên với nguyệt ,địa đàng hoang.
Uống trăng nhấp chút tình tri ngộ,
Say nguyệt lòng riêng ngỡ với ngàng./.
VT.Nguyên.

BÓNG NGUYỆT VÀNG

Họa
Thấp thoáng bên song bóng nguyệt vàng,
Ngóng chờ thi khách bước chân sang
Thả hồn quốc sắc mơ thành đạt,
Ngắm cảnh thiên hương mộng ẩn tàng.
Trót đã cưu mang thời hiện đại,
Vẫn còn lưu luyến thuở hồng hoang.
Canh khuya chênh chếch trăng triền núi,
Ngơ ngác nai tơ dáng ngượng ngàng.
Lê Ngọc Kha

DẠ NGUYỆT

Họa
Bàng bạc không gian ánh nguyệt vàng,
Mơ màng từng đợt gió lùa sang.
Lao xao làn sóng xô đùa bóng,
Vằng vặc vầng trăng ngã giỡn tàng.
Hoa dại rừng phong xòe cánh mỏng,
Hồn say cõi thế bước chân hoang.
Ý nào, lơi lả trêu thềm vắng ?
Khiến cả lòng đây ngỡ đến ngàng.
Quang Tuyết.
 
 TRĂNG SOI BẾN VẮNG

Họa
Mặt nước trăng soi gợn sóng vàng,
Bến khuya hiu hắt khách thưa sang.
Xạc xào liễu uốn Hằng khi hiện,
Lờ lững mây bay Cuội lúc tàng.
Càng nhớ càng thương em lẻ bóng,
Thậm đau thậm xót mảnh hồn hoang.
Từ ly thuở ấy đêm trăng thệ,
Băm sáu năm qua chẳng ngó ngàng !
Thái Huy 5-19-

MẾN NGUYỆT

Họa
Nguyệt vẫn lung linh bãi cát vàng,
Đêm thanh ai đã rủ rê sang.
Dùng dằng bởi mến miền cô tịch,
Ngơ ngẫn vì say nỗi ẩn tàng.
Một ánh trăng thương đầu bãi lạnh,
Đôi dòng suối mát giữa gò hoang.
Trời cho hạ giới yêu vành Nguyệt,
Nước cũng tương tư chảy ngợ ngàng.
Lê Viên Ngọc

TRĂNG LÊN

Họa 9
Trăng lên tỏa ánh sáng trưng vàng,
Gió nhẹ về đưa đêm mới sang.
Lơ lửng trên cao vầng nguyệt lãng, *
Lưa thưa dưới thấp áng vân tàng .
Giang sơn phó mặc thời hưng phế,
Đất nước màng chi cảnh phí hoang.
Bàn cờ cuộc rượu đây cung Quảng,
Thích chí bình sinh : Mệt ! ngó ngàng.
Lê Bá Lộc

TRĂNG ĐÂU ?

Họa 11
Góc phố nhà tôi ngập ánh vàng
Ngắm trăng thì thật quá là sang.
Lầu cao sân nhỏ luôn che bóng,
Nhà thấp cây cao cứ tập tàng.
Vẻ đẹp chị Hằng còn ảo tưởng,
Cái khờ thằng Cuội tợ hồn hoang.
Ánh trăng có gợi bao tình tứ,
Ca tụng hằng nga khá ngỡ ngàng !
Lê Văn Hạt

GÁI HOANG

Họa 12
Bụm nguyệt qua sông hẹn đá vàng,
Mê chàng nên phải vượt dòng sang.
Vén xiêm chạy đuổi câu tình loạn,
Cởi yếm thả trôi mảnh áo tàng.
Đã quyết lội qua vùng nước đục,
Cũng đành nhận lấy cuộc chơi hoang.
Tội gì giam hãm cho gầy guộc,
Kín cổng không ai đến ngó ngàng.
Lý Hiểu . 05/2011

TÌNH QUÊ
(Nhân Đọc “Mail” của Tùng)

Xướng
Ngắn ngủi vài câu đã nghẹn ngào
Thương về chốn cũ biết là bao!
Đông tàn buốt giá luồng heo bấc
Hạ đến hanh hây ngọn gió Lào
Vẳng tiếng tre khua cành kẽo kẹt
Vang âm nước vỗ mạn lao xao
Quê hương trú ẩn trong tiềm thức
Nỗi nhớ miên man mãi dạt dào !
Hạ Thái Trần Quốc Phiệt.
  
NGỌT NGÀO TIẾNG QUÊ

Họa 1
Tâm sự sẻ chia quả ngọt ngào,
Chút tình đất mẹ ấm nồng bao!
Thương đồng khô nước oằn cơn hạ,
Nhớ cát trắng bay xát bấc lào.
Nước cuốn, đất bồi sông uốn khúc,
Mưa tuôn bão táp gió nghiêng xao.
Tranh quê màu chấm vào nhung lụa!
Gợi nhớ trong ai dạt ớ ...dào...
Quảng Trị 15.5.2011
 
 

       
NHIÊU KHÊ GIỮA CÕI TRẦN

Xướng
Thi phú ngâm nga suốt cả tuần,
Lắm khi túy ẩm vọng hồn xuân.
Bài thơ dang dở đang còn viết,
Câu chuyện chưa xong lại khất dần.
Bằng hữu ước chi gom đủ mặt,
Bà con mong được trả đầy ân…
Nhiêu khê trong cõi đời dung tạm,
Trót đã mang duyên nợ… dự phần.
Hạ Thái
Trần Quốc Phiệt

KIẾP NHÂN SINH
(Kính họa vận"Nhiêu Khê Giữa Cõi Trần"
Nhà thơ:Hạ Thái - Trần Quốc Phiệt)

Họa
Tuổi đã cao niên ngoại lục tuần,
Thơ văn hứng cảm tưởng còn xuân.
Tứ chi sắc chuyển thêm già vội,
Mái tóc sương pha cứ bạc dần
Nhân quả đổi thay nhờ thiện nghiệp,
Căn duyên hạnh ngộ cậy hồng ân.
Ba chìm bảy nổi đời lang bạt,
Phước báu nhơn sinh đã có phần.
Phùng Trần, Trần Quế Sơn
Illinois; May- 14- 2001

Nương vận:
NHIÊU KHÊ GIỮA CÕI TRẦN

TẦM MAI QUẾ LỘ

Họa 2
Tìm mai quế lộ uống luôn tuần,
Cải lão hoàn đồng để đón xuân.
Thi hữu đua nhau cùng sáng tác,
Tay chân đau nhức ắt ngưng dần.
Tao nhân khen bảo nhờ an phận,
Thơ phú xướng hòa nhắc tạ ân.
Tiên cảnh bồng lai ngay hạ giới,
Tạm dung chung hưởng khỏi chia phần!
Hoài Việt - Nguyễn Vĩnh Tường

CĂN PHẦN

Họa 3
Mãi mê nâng chén được dăm tuần,
Tỉnh giấc Nam Kha đã mãn xuân !
Nhặt nhạnh niềm riêng vun vén lại,
Lục tìm kỉ niệm góp gom dần.
Bạn bè một thuở đầy chung thủy,
Thân thuộc suốt đời nặng nghĩa ân.
Canh cánh bên lòng bao nổi nhớ,
Mặc cho con tạo định căn phần .
Tâm giao ,Nguyễn Văn Tương
(15/5/2011

VỮNG CHÍ

Họa 4
Đừng quá so đo với tuổi tuần !
Vòm trời của én lượn mùa xuân.
Trăng soi lối cũ dù chưa tỏ,
Hoa thắm ngày xưa có nhạt dần.
Thi hữu giữ gìn nhân trọn nghĩa,
Anh em vững cố đức bền ân.
Ông xanh nhắn gởi lời tâm đạo,
Lập chí tuy nhiên đã có phần !
Trương văn Lũy

ĐỜI NGƯỜI

Họa 5
Đời người hạnh phúc có bao tuần,
Bất chợt nhìn ra thấy hết xuân.
Đã biết thời gian không níu được,
Mà sao ngày tháng để vơi dần.
Trang thơ thắt chặt niềm ưu ái,
Nét chữ phô bày chỗ nghĩa ân.
Cảnh giới bồng lai trong ý thức,
Thi nhân ắt hẵn có chung phần.
Lê bá Lộc

DANG DỞ

HỌA 6
Cứ ngỡ dài lâu...đã thất tuần
Nồi kê chưa chín, hết mùa Xuân.
Khối tình thề nguyện mong tròn vẹn,
Ngọn lửa hăng say cứ nguội dần.
Nghiên bút đắn đo vần với điệu,
Tử sinh cân nhắc oán cùng ân.
"Cờ đang dở cuộc không còn nước."
Nào muốn nhiêu khê, lỡ nhận phần.
Nguyễn-Phú-Long.

NHIÊU KHÊ GIỮA CỎI TRẦN

Họa 7
Cạn chén mềm môi biết mấy tuần,
Nhiêu khê bao nỗi vẫn còn xuân.
Sầu tư gạn bỏ thư nhàn mãi,
Rắc rối qua đi thoải dần.
Ra sức dựng xây thành bể ái ,
Cố công vun đắp tạo nguồn ân
Phong trần nhẹ gánh ơn trời đất*,
Cho hưởng thanh cao mới được phần.*
*Nương ý câu:
“Bắt phong trần phải phong trần
Cho thanh cao mới được phần thanh cao
Đoạn trường tân thanh Nguyễn Du”

BÉT RƯỢU

Họa 8
Cụng chén lai rai chửa giáp tuần...(*)
Men say đã tới ghẹo nàng xuân.
Khiến thơ vội viết xem chừng đoảng,
Làm ý vừa khơi đã loãng dần.
Mất cả cơ may hầu đáp lễ ,
Không còn dịp tốt để tri ân...
Bạn thơ xướng họa:Nhiêu Khê...Cõi ,
Thái mỗ lâu nay đã góp phần...
Thái Huy,5-17-11
(*) giáp vòng

NHIÊU KHÊ GIỮA CÕI TRẦN

Họa 9 (lần 2)
Lìa chốn chôn nhau ngoại ngũ tuần
Bao nhiêu nhung nhớ những ngày xuân
Đường xưa quen thuộc chưa xa hẳn
Xóm cũ thân yêu chẳng lạ dần
Nợ nước ơn nhà mong đáp nghĩa
Công cha lòng mẹ nguyện đền ân
“Nhiêu khê giữa cõi trần” ly loạn
Vẫn giữ tình quê trọn vẹn phần
Lê Ngọc Kha

CỐ GÓP PHẦN

Họa 10
Câu chuyện tới lui hết hẳn tuần
Tuổi đời gom lại sức thêm xuân
Diễn đàn lai láng thơ muôn ý
Bài xướng lâng lâng nghĩa giải dần
Nam bắc Đông tây cùng thấu tỏ
Xa gần đây đó hẹn tri ân
Bảy ngày bao việc còn đâu rỗi,
Bút họa khuya khoắt cố góp phần.
Quảng Trị 17.5.2011
Văn Thiên Tùng

Họa 11
Nâng chén say men rượu một tuần,
Đây lòng thi nữ nữa chừng xuân.
Bồi hồi ngắm nắng chiều chưa tắt,
U uẩn nhìn trăng lặn khuất dần.
Sao thổi xênh xang cầu nặng nghĩa,
Đàn ca rộn rã ước tròn ân.
Ngoãnh trông phần số nhiêu khê lắm,
Rồi cũng theo nhau xuống mộ phần.
Quang Tuyết

CÕI TẠM

Họa 12
Sống với trần gian biết mấy tuần !?
Gọi là ở trọ,chớ hoài xuân.
Hạ qua cứ nghĩ xuân vừa mãn,
Đông đến tin xuân sắp hé dần.
Chén nghĩa đong đầy mong đáp trả,
Cốc tình rót đủ muốn tri ân.
Vui thơ mến bạn -duyên trần thế,
Dẫu có nhiêu khê vẫn góp phần.
VT NGUYÊN
                 
Tải blog 20.5.2011

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét