1/ NGƯỜI CHA VÀ CON LỪA
Chuyện kể rằng : Lão nhà quê nọ
Dắt con Lừa ra chợ bán đi
Trên đường gặp một người kia
Khuyên rằng " Lừa đó cứ thì ngồi lên"
Hai cha con nghe liền cùng cưỡi
Gặp người kia lại nói "Ông ơi
Lừa này nếu chở hai người
Sẽ mau kiệt sức đi đời còn chi "
Nghe có lý, ông thì nhảy xuống
Cậu con trai sung sướng ngồi cười
Lần này lại gặp một người
Chê "Ông làm chuyện ngược đời xưa nay
Cậu con trai đang thời mạnh khỏe
Nhường cho cha như thế mới là"
Nghe lời ông cũng hiểu ra
Bắt con nhảy xuống đặng mà leo lên
Đi một đoạn lại thêm ý kiến
"Cảnh tượng này thật hiếm trên đời
Thằng con chân bước rã rời
Ông già thoải mái, con người vô tâm"
Ông nghe nói, tuột chân xuống đất
Hai cha con trói chặt con Lừa
Khiêng nhanh ra chợ kịp giờ
Đến nơi Lừa đã mắt khờ, đứt hơi
2/ BA CON LỪA
Một cộng một là hai, quá dễ
Hai con Lừa cũng thế khác chi
Rắc rối thay một chuyến đi
Ông kia đếm mãi thiếu đi một Lừa
Khách bộ hành hiểu ra cớ sự
Bảo :"Xuống đất đếm thử xem sao
Rằng hai con đó, thiếu đâu ?"
Đủ hai, ông lại mau mau lên đường
Vừa leo lên lưng Lừa nhẩm tính
"Lại một Lừa mất biến đi đâu"
Bộ hành chỉ biết lắc đầu
"Ba con Lừa đó, phải đâu hai Lừa"
3/ LỪA VÀ HẢI CẨU
Cây hoa đẹp mọc trong đồng ruộng
Lừa nghênh ngang nên đụng u đầu
Tìm gặp Hải cẩu càu nhàu
"Sao anh chẳng chịu chặt mau tôi nhờ"
Hải cẩu hỏi cho ra nguyên cớ
Lừa rằng "Cây mọc đó khó đi"
Cẩu rằng : "Cây chặt một khi
Gốc còn nằm đó va thì vẫn va"
Lừa bàn rằng "Thì ta đào gốc"
Cẩu e rằng " Thành một hố sâu
Lần này Lừa chẳng u đầu
Thì lại sập hố, lộn nhào gãy chân"
Lừa nghe nói phân vân vặn hỏi
Anh làm ơn cứ nói tại sao
Cẩu rằng "Chẳng khó hiểu đâu
Tại anh muôn kiếp trước sau 'Con Lừa' "
Nguyễn Tường 9/11/09
CÁO, THỎ VÀ GÀ TRỐNG
Thỏ yếu đuối vốn loài nhút nhát
Bị Cáo gian chiếm đoạt ngôi nhà
Thỏ buồn miệng khóc lu loa
Hỏi khắp rừng núi ai là cứu tinh
Bầy Chó Săn nghe tin đến giúp
Sủa "Gâu Gâu ! Cáo cút đi ngay !"
Cáo biết chắc chắn phen này
Mình đã tới số liền bày kế xưa
Phải lên tiếng dọa cho Chó sợ
" Tao nhảy ra, hết số chúng bay ! "
Chó tuy khỏe mạnh một bầy
Nghe Cáo đe dọa chạy ngay về nhà
Thỏ lại khóc lu loa tìm Gấu
Xin ra tay đuổi Cáo phen này
Gấu rằng " Cáo cút đi ngay !"
Cáo vừa thấy Gấu nghĩ ngay hết thời
Bèn giở lại cứ bài cũ rích
Bọn to con nhưng biết sợ ta
" Gấu kia, nếu tao nhảy ra
Xé mày tan xác chớ mà kêu đau ! "
Gấu nghe dọa chạy mau tẩu thoát
Cáo cười khì ngoắt ngoắt đuôi gian
Thỏ buồn nghe tiếng gáy ran
Tìm ngay Gà Trống đặng bàn cứu nguy
Chú Gà Trống lạ gì bọn Cáo
Mau về nhà giải cứu Thỏ ngay
" Ò ó o, có dao đây
Cáo đâu, mau chạy ra đây nộp mình !"
Nghe có dao, thất kinh hồn vía
Cáo tung mình chạy lẹ vô rừng
Thỏ vô nhà lại , vui mừng
Cám ơn Gà Trống vô cùng khôn ngoan
Thỏ yếu đuối vốn loài nhút nhát
Bị Cáo gian chiếm đoạt ngôi nhà
Thỏ buồn miệng khóc lu loa
Hỏi khắp rừng núi ai là cứu tinh
Bầy Chó Săn nghe tin đến giúp
Sủa "Gâu Gâu ! Cáo cút đi ngay !"
Cáo biết chắc chắn phen này
Mình đã tới số liền bày kế xưa
Phải lên tiếng dọa cho Chó sợ
" Tao nhảy ra, hết số chúng bay ! "
Chó tuy khỏe mạnh một bầy
Nghe Cáo đe dọa chạy ngay về nhà
Thỏ lại khóc lu loa tìm Gấu
Xin ra tay đuổi Cáo phen này
Gấu rằng " Cáo cút đi ngay !"
Cáo vừa thấy Gấu nghĩ ngay hết thời
Bèn giở lại cứ bài cũ rích
Bọn to con nhưng biết sợ ta
" Gấu kia, nếu tao nhảy ra
Xé mày tan xác chớ mà kêu đau ! "
Gấu nghe dọa chạy mau tẩu thoát
Cáo cười khì ngoắt ngoắt đuôi gian
Thỏ buồn nghe tiếng gáy ran
Tìm ngay Gà Trống đặng bàn cứu nguy
Chú Gà Trống lạ gì bọn Cáo
Mau về nhà giải cứu Thỏ ngay
" Ò ó o, có dao đây
Cáo đâu, mau chạy ra đây nộp mình !"
Nghe có dao, thất kinh hồn vía
Cáo tung mình chạy lẹ vô rừng
Thỏ vô nhà lại , vui mừng
Cám ơn Gà Trống vô cùng khôn ngoan
Nguyễn Tường 15.11.09
HÃY GIỮ GÌN SỨC KHỎE
Hãy giữ gìn sức khỏe
Vì mang kiếp con người
Ai chẳng muốn an vui
Vĩnh tồn trong cõi thế
Hãy giữ gìn sức khỏe
Vì thân xác hôm nay
Là món quà Thượng Đế
Đã ban cho một ngày
Hãy giữ gìn sức khỏe
Không phải để sống lâu
Vì kẻ trước, người sau
Sẽ tới giờ vĩnh biệt
Hãy giữ gìn sức khỏe
Không phải vì cho tôi
Nhưng sẽ thành hương vị
Góp chung vô cuộc đời
Hãy gĩ gìn sức khỏe
Cả thể xác, tâm hồn
Sống sao khi lìa thế
Còn chút gì yêu thương
Nguyễn Tường 7.11.09
CỤ TỲ KHEO VÀ CON GÀ KHỎA THÂN
Luân hồi nếu có hồi luân
Kiếp sau xin được làm thân con gàMột ngày đạp mái mấy bà
Chẳng cần Xia-lit, Vi-a tốn tiền
Nắm thóc vặt vãnh ngoài sân
Oai hùng vỗ cánh, khỏi cần đâu xa
Một bầy các chị ào ra
Bày đặt khép nép với là làm duyên
Gà chàng cứ việc nhảy lên
Rồi vài chị khác luân phiên đợi chờ
Càng già càng khoái mái tơ
Cũng như các cụ ngày xưa, ngày này
Anh nào tuổi Dậu, đưa tay
Tui Rồng chấp cánh xin bay lên trời
Kiếp sau xin lại làm người
Yêu đương một thuở, một thời thanh xuân
Có con nối dõi, nối dòng
Duy trì sự sống ở trong địa cầu
Tới khi già bạc mái đầu
Tiếc chi quá khứ mà đau đớn lòng
Niềm vui nhiều lắm, chả không
Bạn bè là một, cháu con là mười
Ăn chơi thiên hạ chê cười
Con người trác táng, con người dâm ô
Chẳng nên khóc lóc con CỜ
Mai ra vườn rộng tưới nhờ bụi cây
Chỉ còn sử dụng việc này
Có ai hối tiếc đưa tay lãnh tiền
Tiền đây trợ cấp ưu tiên
Gọi là an ủi giải phiền tuổi cao
Tiền này chớ lại tào lao
Đi tìm gái điếm, gái bao ngoài đường
Chơi bời tới lúc liệt dương
Bạn bè dù tiếc, dù thương cũng là
Đi theo ông tổ ông bà
Lại núp nải chuối ngắm gà khỏa thân
Nửa đêm gà trống gáy rân
“Ó ò o : Cụ nhanh chân đi Chùa !”
Cụ rằng : “Thôi cụ chào thua !
Cụ đây đâu phải Thầy Chùa gà kia
Nhắn Thầy mai cụ chết đi
Làm cho chục thẻ quy y về chầu”
Gà rằng “Không dễ vậy đâu”
Diêm vương biết được cho đầu thai ngay
Biến thành gà trống tui đây
Người đời xẻ thịt, phanh thây cúng dường
Cúng người chết bởi liệt dương”
Nghe tin cụ nhảy xuống giường đi ngay
“Thôi anh đi lễ Chùa đây!
Cuối đời sám hối ít ngày còn hơn
Nằm nhìn gà chết thảm thương
Nghĩ ra số kiếp hồi luân, luân hồi
Làm sao hóa kiếp làm người”
Cụ bà nghe tiếng cười cười chạy theo
Chờ tui với cụ “TỲ KHEO”
Kể từ buổi đó xóm nghèo dậy kinh
Nhà thờ, chùa tháp mọc lên
Xóm làng thay đổi, gia đình yên vui
Gái trai bỏ chuyện ăn chơi
Học tập, xây dựng cuộc đời văn minh
Nguyễn Tường Chiều 30.8.09
Nguyễn Tường viết thơ ngụ ngôn dạng La Fontaine phải không nhỉ?
Trả lờiXóa