Chủ Nhật, 29 tháng 11, 2009

Tìm bạn bốn phương



Tìm Bạn Bốn Phương
 
  Nữ 45 tuổi đẹp sang,
  Có nhà , có tiệm, không màng lợi danh.
  Em yêu mái ấm yên lành,
  Ba lần ly dị mấy anh chồng lười.
  Anh nào phong nhã tốt tươi,
  Yêu người chung thủy xin mời đến em.
* * *
  Nữ 50 tuổi đen dòn,
  Ba con, bốn cháu lon ton đầy nhà.
  Chồng nay bám gót người ta,
  Chính chuyên, em chẳng kêu ca buồn phiền.
  Anh nào thông hiểu nỗi niềm,
  Nếu trên bốn chục cảm phiền viết thư.
    * * *
  Nam 55 tuổi thành công,
  Nhà  to, xe đẹp rộng lòng yêu thương.
  Cuộc tình gẫy gánh giữa đường,
  Vợ xưa cáo giác anh thường kiết keo.
  Anh nay dám hứa một lèo,
  Em nào dễ mến anh đèo anh chia.
  * * *  
  Nữ 60 tuổi xinh ngoan,
  Cả đời chăm sóc lo toan việc nhà.
  Chồng về Nam Việt năm qua,
  Gặp cô con gái bán Bar mê liền.
  Em nay chán cảnh ngồi thiền,
  Anh nào yêu bé cho tên tặng hình.
    * * *
  Nữ 65 tuổi giỏi dang,
  Chồng vừa khuất núi vì mang bệnh già.
  Các con nay lớn ở xa,
  Cảnh nhà đơn chiếc vào ra một mình.
  Anh nào tức cảnh sinh tình,
  Biên thư, điện thoại, gửi hình em coi.
    * * *
  Nam 70 tuổi hiên ngang,
  Dẻo dai, tốt tướng, nhà  sang nhất miền.
  Tháng tháng nhà nước phát tiền,
  Ngồi xe Nhật, lái liên miên cả ngày.
  Tìm em gái Việt thơ ngây,
  Ai muốn qua Pháp anh đây sẵn sàng.
    * * *
  Nữ 75 tuổi dịu dàng,
  Chồng con bỏ lại lang thang chợ đời.
  Thân già lặn lội ngược xuôi,
  Đi chùa, đi chợ lôi thôi lạc đường.
  Tìm người cùng cảnh đoạn trường,
  Nắm tay đi tiếp quãng đường dở dang.   

ĐMPST
Ngày xưa Bu nó hiền lành
Tóc dài còn thoảng hoa chanh vườn nhà
Từ ngày Bu nó đi xa
Mùi chanh Bu nó quăng ra lại vườn
Chỉ còn giữ một mùi hương
Chanel Bu nó vẫn thường xịt, thoa
Đôi chân lúc trước ở nhà
Móng còn hoen ố, thoảng pha mầu bùn
Bây giờ xanh đỏ tùm lum
Móng chân, tay, tóc một chùm như nhau
Mỗi nơi mỗi thứ một mầu
Chân quê Bu nó vất đâu mất rồi
Lái xe Bu nó chỉ ngồi
Loại xe Lếch Xợt ghế đôi mui trần
Hột xoàn đeo cỡ ngón chân
Một mình mua sắm chẳng cần hỏi anh
Nghe bà Hanh Phước dỗ dành
Trái chanh Bu nó bơm thành trái cam
Chẻ môi,nâng mũi,sửa cằm

Bây giờ Bu nó khác trăm vạn lần
Từ ngày xuất ngoại trao thân
Hương đồng gío nội quẳng dần đi đâu

ĐMP ST

Nổi buồn của HIÊN -VTHH

Thứ tư, ngày 14 tháng mười năm 2009
Truyện ngắn: NỖI BUỒN CỦA HIÊN
Ngay từ chiều, khi những chiếc loa phóng thanh liên xã thông báo dồn dập tin tức phòng bão, chống bão, chiều đã muốn sụp xuống rất nhanh, và mưa – mưa như muốn quật đổ những ngọn tre đầu ngõ, gió càng lúc càng mạnh, rống rít quần đảo cả bầu trời. Mẹ Hiên nhìn màn mưa giăng trắng xóa mà lòng như lửa đốt.
- Trời lụt trời bão mà ba mày đi đâu chưa chịu về?
Mẹ vừa lo lắng ca cẩm vừa tất tả dọp dẹp đồ. Khạp gạo được mẹ kê cao lên trên chiếc ghế gỗ. Áo quần mẹ xếp gọn gàng vào ngăn tủ . Dép, giày, nồi niêu, chén bát, chậu, các vật dụng linh tinh… mẹ đều “kiểm kê” và dồn vào một góc, để “chạy lụt”. Hiên đi lấy mấy cái thau, xô hứng nước dột lộp độp nhỏ từ mái nhà xuống. Phải mất 2 cái thau và 1 cái xô mới tạm hứng hết chỗ dột, nhưng nhà vẫn bị ướt vì nước bắn tia ra xung quanh. Dọn dẹp được một hồi thì ba về, mưa ướt chảy ròng ròng khắp người. Cả người ba ướt sũng. Dựng vội chiếc xe đạp vào vách, ba không kịp cả thay quần áo, liền giục mẹ:
- Có khi khuya nay nước lên đấy. Mẹ con Hiên lo thu xếp đi. Tui đi kê chỗ cho bầy gà, bầy lợn đây.
Ba xắn tay áo, đội thêm cái nón tơi, cầm thêm cây đèn pin. Chốc sau, Hiên nghe tiếng cục cục của bầy gà và tiếng ụt ịt của hai con lợn nái bực tức khi bị lùa vào góc và chuyển sang vị trí tạm trú mới. Con Tũn nãy giờ cứ lăng quăng, sục mũi vào các ngóc nhà khi thấy mẹ Hiên thu dọn đồ đạc, chắc cu cậu tưởng là mẹ đang đuổi tìm mấy con chuột đây. Lâu lâu, anh chàng lại cong đuôi, phấn khích sủa gâu gâu vài tiếng. Hiên co mình sau cửa sổ, mơ màng ngồi nhìn dòng nước chảy tràn qua cái rãnh thoát nước trên sân nhà, tưởng tượng đến những chiếc thuyền xếp bằng giấy mà Hiên và tụi trẻ hàng xóm hay gấp từ những tờ giấy nháp và thả rong khi trời mưa.
- Hiên, con xuống nhà vo gạo cho mẹ nấu cơm ăn sớm đi con
- Dạ…
Mẹ nghiêng người bên đám củi ướt, khói bắt đầu bốc lên, bảng lảng trắng cả gian bếp kèm theo tiếng củi nổ lép bép. Hiên vo xong nồi gạo, chùm hum ngồi bó gối nhìn mẹ.
- Trông chừng bếp cho mẹ, nhớ cời than coi chừng kẻo cơm khê
Mẹ lại lật đật đi tới cái tủ măng-rê, lụi hụi xếp chai lọ, mắm muối, áng chừng còn dự trữ được mấy ngày. Hiên thấy mẹ đắn đo ngâm mấy con cá nục khô, chắc là mẹ tính làm món cá khô rim đường đây.
- Giá mà có khế rim chung thì ngon lắm, trời mưa bão thế này, lúa má làm sao sống nổi
Mẹ chặc lưỡi, thở dài, nghe xon xót và đắng đót làm sao. Hiên ngồi cời than, hơi lửa rực hồng đôi má. Lâu lâu cánh cửa bếp lại lồng lên, rin rít, gió càng lúc càng mạnh, Hiên nghe rõ tiếng những tàu chuối trong vườn đang bị gió quật, rách bươm, tả tơi trong mưa lạnh. Ba đã thay bộ đồ khô, ngồi lại gần Hiên, hong đôi bàn tay quanh những ngún than còn liu riu hơi ấm. Con Tũn nằm gừ gừ bên cạnh, gác mõm nhìn chủ nó. Ý như muốn nói: “ Mưa to quá, ông bà và cô chủ có thấy thế không?”.
Trời tối rất nhanh. Ăn cơm xong thì ba mẹ giục Hiên đi ngủ. Nửa khuya, Hiên chợt tỉnh giấc vì nghe tiếng con Tũn sủa váng lên, rất gắt. Nước đã tràn vào nhà. Ba mẹ đang xếp gọn đồ đạc lên giường và mấy thanh đà bằng gỗ. Con Tũn lội lõm bõm trong nước, cong đuôi vì lạnh. Cuối cùng, cu cậu cũng tót lên ngồi chồm hổm trên giường với Hiên sau khi rùng mình vẩy nước mấy cái. Hiên co ro ngồi nép vào góc giường, úp mặt vào đống chăn chiếu, gật gà nghe tiếng nước vỗ ì oạp dưới chân giường. Điện đài đã tắt phụt từ lúc nảo lúc nao, trời lờ mờ tối tối, chỉ có ánh sáng từ cây đèn bão leo lét đầu giường. Chao ôi. Lụt.
Trời vẫn giông gió. Điệu này thì chờ lũ rút dài dài. Ba vần cái lu ra hứng nước mưa để dùng. Không gian của Hiên được bó gọn trên giường, loanh quanh cùng đống đồ vật lỉnh kỉnh. Con bé ngong ngóng ngồi trên cái ô giường bé xiu xíu ấy, dõi mắt nhìn ra bầu trời xám xịt. 
Đêm qua, gió giật to quá, bứt tung mất một tấm tôn của gian giữa, và cuốn nó xuống mắc kẹt giữa cái chạc ba của cây ổi. Ba loay hoay một hồi mới hạ được nó xuống. Mẹ bần thần nhìn đám rau vườn nhà ngập úng trong nước, rầu rĩ:
- Lúa kỳ này chưa kịp gặt, ngâm nước lụt, chắc mọc mộng ngoài đồng. Thế là mất trắng.
- Thôi em ạ, cái họa của trời, của đi thay người…
Hiên biết ba nói an ủi mẹ vậy thôi, chứ lòng ba cũng xót như đang xát muối.
- Mà kỳ này chắc mất sạch. Nghe đài nói hơn 3000 ha lúa hè thu của bà con trong tỉnh ngập úng, có vớt vát được cũng chỉ là con số nhỏ. Ngoài lúa, còn tôm còn cá, còn hoa màu… đi tong.
Hiên nghe ba mẹ nói chuyện, trong tâm trí thơ ngây của con bé con thấp thoáng hình ảnh ông Từ xóm trên ngồi ôm mặt khóc nấc trước mấy vuông tôm giờ chỉ còn mênh mông nước vỗ, khóc vì món nợ vay Ngân hàng chưa kịp trả, khóc vì số tiền tính dành dụm cho chị Hiền đi học đại học thế là thành con số 0. Tim nó nhoi nhói buồn. Nó hình dung bát cơm ngày thường nhà nó ăn với xì-dầu, rau luộc sẽ được độn thêm sắn lát ngâm nước cho bớt đắng, ba mẹ sẽ ăn phần sắn nhiều hơn phần cơm còn nó thì được ưu tiên phần cơm nhiều hơn phần sắn.
- Ba ơi, sao năm nào trời cũng lụt?
- Thủy Tinh nổi giận vì không cưới được Mỵ Nương đó con
- Cô giáo nói là hiện tượng của thiên nhiên mà, do El Nino hay La Nina gì gì đó, chứ không có ông Thủy Tinh nào ở đây hết
- Mà tại sao miền Trung mưa to mà miền Nam lại nắng ấm. Ông trời thật bất công. Sao nhà mình không ở miền Nam cho khỏi lụt?
- Thì …
Hiên hỏi cắc cớ vậy thôi. Mà chưa chắc ba đã trả lời cho nó thỏa. Ba nó chỉ là một người làm nông chất phác, có đâu “uyên bác” như cô giáo của nó ở trường. Mai mốt nó phải đi hỏi cô cho rõ ràng mới được.

Nước vừa rút lắp xắp. Trong nhà ngoài ngõ như một bãi chiến trường. Ba mẹ đang lui cui dọn dẹp thì:
- Chú Hiếu ơi, có nhà không?
- Có, đang tính quét tước, rồi lợp lại mái tôn đây. Nhà bên đó có sao không?

- Vỡ toác mấy viên gạch và sập một góc bếp. Chú đi với anh qua nhà chú Cường không? Đang khóc rầm trời trên đó, lộn xộn lắm… lên coi phụ 1 tay. Thằng Lanh chết rồi…
Ba hốt hả bỏ ngang cái rựa xuống hiên nhà đánh xoảng, hối hả chạy ra ngõ, dặn với lại:
- Hai mẹ con ở nhà, ba đi lên xóm trên tí. Hiên đừng ra ngõ nghịch nước nhé.
- Ừ, ba nó cứ đi đi. Mà thằng Lanh sao chết oan chết ức vậy chớ?
- Nó bị nước cuốn hồi hôm. Giờ mới tìm thấy xác. Vừa đưa về xong. Tội nghiệp chị Vân…
Chị Vân là mẹ thằng Lanh. Thằng Lanh lớn hơn Hiên 1 tuổi, ở xóm trên. Nó hay hùa với bọn trẻ chăn trâu trêu chọc Hiên mỗi khi giáp mặt. Cái thằng người gầy choắt, đen nhẻm, mồng rộng toác mang tai. Mà sao nó lại chết. Mới ba bữa trước còn đông đổng chửi nhau ngoài cánh đồng, ghét cay ghét đắng lẫn nhau. Hiên thẫn thờ đứng tréo chân, ôm hàng cột nhòm ra ngõ – hướng ba nó vừa đi. Lanh ơi, tội chi mà mày chết đuối. Hiên lại nhìn trời. Trời vẫn xam xám cái màu buồn tẻ, chết chóc. Hiên nhìn đất. Lá và rác rưởi đầy sân, ba vừa un lại thành một đống, cái tấm tôn dựng một góc, méo mó. Mấy gốc chuối ngã rạp, bật trơ gốc. Và nước ở cánh đồng trước mặt, vẫn mênh mông trắng xóa. Từng cuộn sóng lăn tăn vỗ vào lòng Hiên, rì rầm than khóc. Trời làm chi mà cứ mưa hoài, lụt hoài. Cực quá đi. Hiên nhìn mẹ đang dọn dẹp trong thinh lặng. Thấy mẹ buồn, buồn lắm. Hiên nhìn thấy lưng mẹ gầy cong như dấu hỏi, và mắt mẹ ậm ực long lanh hai giọt nước. Nước mắt hay nước mưa, hả trời?
- Hiên, đứng làm chi như phỗng? Không mau phụ mẹ…
- Dạ…
Hiên buông hàng cột, buông rơi tiếng dạ buồn thỉu buồn thiu ngoài khoảng sân bề bộn gió, chạy vào.
- Con vô liền đây. Mà mẹ ơi, thằng Lanh chết rồi, nó có còn thấy lạnh không, hả mẹ?
Nắng còn nhẹ lắm. Có đoàn cứu trợ về. Người ta đem cho mì tôm, gạo, áo quần, sách vở, phát thuốc, phát phèn chua, vôi bột… Và xã cho người đi ghi nhận những thiệt hại trong đợt lũ về. Lúa mấy sào mất trắng? Lợn chết mấy con? Nhà ai tốc mái, sập tường? Người lớn thì dọn đường sá, cầu cống, vệ sinh môi trường, thanh trùng nguồn nước. Còn Hiên và tụi con nít thì cắp xô, chổi, ghẻ lau đi làm tổng vệ sinh trường học. Chao. Bàn ghế ngập trong nước lũ, đóng một lớp bùn, tanh nồng. Kỳ cọ, dội rửa. Hiên ngồi nhìn dãy bàn ghế nằm phơi nắng ngổn ngang ngoài sân trường, tự hỏi: Không biết từ đây đến hết năm, còn mấy lần đi tổng vệ sinh như thế này nữa?
Nắng vẫn còn nhẹ lắm, vương vương trên những tán lá bàng còn đẫm nước…( trích từ Blog Văn Thị Hồng Hà)
Tiểu Yên. 12/09/2009.

Thứ Tư, 25 tháng 11, 2009

Thơ ....

 TTKT. THẾ KỶ 21 

Một mùa thu trước lúc thành hôn
Ðã hứa thương nhau đến hết hồn
Vậy mà mới được vài năm lẻ
Chưa chết sao mà đã muốn chôn.

“Người ấy” thường trơ mặt lạnh lùng
Lúc nào cũng giống trận cuồng phong
Lúc vênh, lúc váo, khi la hét
Lúc khóc lu bù, lúc nạnh hông !!

“Người ấy” thường hay móc bóp tôi
Gầm gừ khi thấy bóp tôi vơi
Bảo rằng làm ... ít, cho ăn ... dở
Nếu muốn thôi thì cứ việc thôi.

Bất kể bạn bè - bất kể chi
Luôn “ca vọng cổ” giọng lâm ly
Nào là khốn khổ, nào lương ít
Quanh năm chỉ tính chuyện so bì

Ngồi lê đôi mách với xóm làng
Con cái chuyện nhà chẳng đảm đang
Khi thì tứ sắc, khi coi bói
Quen mặt chè xôi, mọi ngả đàng

Tôi chẳng thấy Xuân - chỉ thấy Thu
Nhà tôi chẳng khác cái nhà tù
Vợ tôi thôi đã thành bà chủ
Bắt tôi đem đội để bàn thờ

Tôi khổ như điên với miệng đời
Xầm xì to nhỏ chuyện nhà tôi
Trời ơi !! tôi chỉ mong có phép
“Người” biến cho rồi, khỏi đời tôi

Buồn quá lật xem tin trên báo
Vợ ghen chặt đứt ... “của” chồng nhà!
Nếu phải tay tôi ngồi xử án
Thắt cổ luôn bà, chẳng có tha

Tôi nhớ lời “người” vẫn bảo tôi
“Khi nào tôi chết, cúng xe hơi
Vàng bạc, nhà lầu, Tivi giấy”
Cúng rồi - sao bả hổng đi đời ???

Tôi thấy đời tôi tối mịt mờ
Giặt đồ, rửa chén, một tôi lo
Ðời tôi chẳng khác đời ... Cô Lựu
Trời ơi tôi khổ đến bao giờ ???

Nếu biết rằng tôi đã làm chồng
Vợ là “người ấy” bạn kinh không???
Thà sống độc thân mà rảnh nợ
Thây kệ môi son với má hồng!!!


Nếu biết rằng em đã có chồng
Trời ơi! Người ấy có buồn không ?
Có còn nghĩ tới loài hoa vỡ,
Tựa trái tim phai tựa máu hồng (TTKH)

The "Đời (c'est la vie)" reaction (Phản ứng của kẻ theo quan niệm “Đời là C’est la vie”:
 

Nếu biết rằng em đã lấy chồng
Anh về lấy vợ thế là xong
Vợ anh không đẹp bằng em lắm
Nhưng cũng làm anh đỡ lạnh lòng.

The "Hopeless" reaction (Phản ứng của kẻ tuyệt vọng):
Nếu biết rằng em đã lấy chồng
Anh về tự tử thế là xong
Mộ anh cỏ dại vàng xơ xác
Khi viếng thăm em hiểu nỗi lòng.

The "Zoro" reaction (Phản ứng theo kiểu hiệp sĩ Zoro):
Nếu biết rằng em đã lấy chồng
Anh về luyện kiếm thế là xong
Kiếm anh sắc bén hơn em nghĩ
Sẽ chém trảm em trả hận lòng!

The "bankruptcy" reaction (Phản ứng của kẻ bị vỡ nợ):

Nếu biết rằng em đã lấy chồng
Đường xa, Vegas anh cứ dzông
Visa, Master Card vào canh bạc
Vỡ nợ đời anh hận bóng hồng.

The "Kung-fu" reaction (Phản ứng theo kiểu con nhà võ)

Nếu biết rằng em sắp lấy chồng
Anh về luyện võ Lý Tiểu Long
Luyện thêm một cú liên hoàn cước
Để đá chồng em đêm động phòng.

The "Gourmet" reaction:

Nếu biết rằng em sắp lấy chồng
Anh về tự tử thế là xong
Ruột, gan, phèo phổi lôi ra hết
Tặng kẻ vu qui nấu cháo lòng.

The "Revenge" reaction (Phản ứng theo kiểu báo thù):

Nếu biết rằng em sắp lấy chồng
Anh về tát nước cạn dòng sông
Để cho đò cưới không qua được
Đừng có mà mong được động phòng.

The "Terrorist" reaction (Phản ứng của tên khủng bố):

Nếu biết rằng em sắp lấy chồng
Anh về tỉnh đội mượn cà-nông
Thục về hướng ấy 500 quả
Em ở quê chồng có ớn không?

Bắc Kỳ style:

Nếu biết rằng em đã lấy chồng
Anh về chửi đổng giữa đám đông
Mẹ bố tiên sư nguyên dòng họ
Khốn kiếp sao mày dám bỏ ông!

Huế style:

Nếu biết rằng O đã có chồng
Tui về núi Ngự nhảy xuống sông
Sông sâu nước lạnh tui lại khớp
Tự tử mần răng cũng chẳng xong.

Nam Kỳ style:

Nếu biết rằng em đã có chồng
Mèn ơi! Em chê tui nhà nông
Ruộng nương nổi nóng tui đốt hết
Không gạo cho em đói rét lòng.

Ba Tàu style:

Nếu piết rằng lị đã có chồng
Ngộ về ngộ pán nốt Hồng Kông
Mang tiền ngộ đổ vào Chợ Lớn
Lời vốn đầu tư mát cái lòng.

The “hygienic” reaction (Phản ứng của người vệ sinh) :

Nếu biết rằng em đã lấy chồng
Anh về tắm gội với xà bông
Tình thù ngày cũ, bay đi mất
Để kẻ sang sông khỏi chạnh lòng.

The "Ở dơ" style:

Nếu biết rằng em sắp có chồng
Anh về khỏi tắm thế là xong
Quần áo để nguyên cho trọn tháng
Kỷ vật tặng em đêm động phòng.

The “Drunkard” reaction (Phản ứng của người hay nhậu nhẹt):

Nếu biết rằng em sắp lấy chồng
Anh về bắt vịt nhổ sạch lông
Tiết canh làm được vài ba đĩa
Mượn rượu cho nguôi vết thương lòng.

The “High-tech” reaction (Phản ứng theo kiểu công nghệ cao):

Nếu biết rằng em đã lấy chồng
Dại gì mã nghĩ “Thế là xong!”
Email cứ viết, phone cứ gọi
Cũng có ngày em… ly dị chồng.

The “next generation” reaction (Phản ứng theo thế hệ sau):

Nếu biết rằng em đã lấy chồng
Anh về cưới vợ, kiếm thằng con
Mai này khi con trai anh lớn
Xúi lấy con em, rửa hận lòng.

The “Gangster” reaction (Phản ứng của tên du đãng):

Nếu biết rằng em đã lấy chồng
Anh về ẩn núp kế bờ sông
Đợi em qua đò sang bên ấy
Đón đường bắt cóc cũng bõ công.

The “Optimistic” reaction (Phản ứng của người lạc quan):

Nếu biết rằng em đã lấy chồng
Anh mừng biết mấy, em biết không?
Bao năm quen biết, bao năm mệt
Tính gì cũng khổ mấy năm ròng.

The “Relieved” reaction (Phản ứng của người vừa được “xả hơi”):

Nếu biết rằng em đã lấy chồng
Không buồn, không giận chỉ ước mong
Đãi được chồng em nhậu một bữa
Để cám ơn chàng lãnh giùm công.

The “Released” reaction (Phản ứng của người vừa mới được “giải thoát”)

Nếu biết rằng em đã có chồng
Cho anh gặp chàng có được không?
Để anh hậu đãi chồng em đã…
…Rước giùm của nợ, lập đại công.

The “Cinema” reaction (Phản ứng theo kiểu xem phim)

Nếu biết rằng em đã lấy chồng
Anh về cưới đại mụ Hồng Kông
Vợ anh không đẹp bằng em lắm
Mà chỉ xêm xêm Chung Sở Hồng.

Kiểu KIM DUNG
version alpha:

Nếu biết rằng em đã lấy chồng
Anh theo hoàng đế làm công công
Ngày sau châu có về Hợp phố
Con của chồng em anh sẽ bồng

version beta:

Nếu biết rằng em đã có chồng
Anh liều nhảy xổ vào đám đông
Rượu say Tịch Tà làm 1 kiếm
Em có quay về cũng như không

Samurai reaction (phản ứng kiểu Nhật) :

Nếu biết rằng em đã có chồng
Anh về cắt củ thả trôi sông
Củ anh trôi nổi theo dòng nước
Em đứng nhìn theo có tiếc không ?
(Nguồn từ mail thân hữu)
 

KHƠI LÒNG

Cất bước sang ngang đến với chồng
Mình anh giữ lại khoảng trời không
Tâm sầu ,sắc pháo đường thêm đỏ
Tưởng máu tim vương cánh thiệp hồng.
Cũng bởi vì Anh,nên lấy chồng
Bắt Em chịu mãi chiếu chăn không
Chờ nhau sao để hoa phai sắc
Cứ giữ trong Anh những ý hồng.
Chớ trách vì đâu Em lấy chồng
Yêu sao mãi để cảnh phòng không
gió lùa đành để qua song lạnh
Gửi lại cho Anh cánh thiệp hồng.
Tê tái nhìn em bước với chồng
Bao lời năm ấy cũng bằng không
Nhìn em hớn hở bên tình mới
Có phải tình yêu chỉ sắc hồng?

TÌNH LỠ

Chậm bước nên Em đã lấy chồng
Hững hờ lại hỏi có buồn không
Bình hoa ngày ấy giờ thay sắc
Màu tím pensée đổi cánh hồng.

YÊU

Yêu nhau đâu cứ phải là chồng
Tập sự,quen mà có được không
Hãy để tình đầu luôn đẹp nhất
Tình kia vĩnh viễn mãi mầu hồng.
Yêu lắm,giờ đây phải có chồng
Khuê phòng bóng chiếc chẳng còn không
Tình yêu lần lữa nên xa cách
Khỏi lỡ duyên kia một cánh hồng.
Em gái ngày xưa đã có chồng
Anh đừng vương tưởng những ngày không
Kẻo chồng em biết,anh no gậy
Chớ tưởng tình kia mãi vẫn hồng.

ĐỪNG TRÁCH CHI EM

Chớ trách rằng Em bỏ , lấy chồng.
Yêu Anh số một , sống đời không!
Trăm năm đâu chỉ là trăng gió ?
Một mái nhà tranh, mấy cánh hồng ?
Chọn kỹ nên Em mới lấy chồng
Chàng đây đích thị võ Hồng kông
Còn thương Em nhắc nên cẩn thận
Kẻo để gặp nhau đổ máu hồng.
Anh hỡi,giờ Em phải lấy chồng
Tìm xem còn có cách nào không?
Đừng nên thơ thẩn,đòng đưa mãi
Hết cách,thì đây...cánh thiệp hồng.
Kỷ niệm bao năm đã chất chồng
Sao đành quên hết bảo là không
Quay lưng bỏ lại người thương nhớ
Xác pháo theo chân thắm máu hồng.
Lên xe xuất giá để theo chồng
Để lại mình Anh khoảng trống không
Dạ những ưu tư bao kỷ niệm
Tìm quên trong rượu một bông hồng.  
Thanh huyền













DÃ QUỲ

Dã quỳ vàng cả chiêm bao
Mùa Thu khép cửa hoa chào gió Đông
Người xa, xa mấy nẻo mong
Một trời vàng nhớ hư không... dã quỳ
Từ LH 

XuânCanh Dần- Từ muôn phương

XUÂN THA HƯƠNG



Cạn chén rượu đầy ta với ta
Ôi chao, sao nhớ nước non nhà
Nhớ vườn khoai nhỏ, nơi quê mẹ
Thêm giàn mướp ngọt khổ công cha


Đâu chậu cúc vàng ở trước sân
Mà sao tuyết trắng phủ bao quanh
Đâu mai khoe sắc ba ngày tết
Én lượn Xuân về, cũng vắng tênh


Tâm sự vơi đầy biết gởi ai
Mềm môi, đổi bóng với đêm dài
Và nghe tiếng nhạc côn trùng vọng
Mà ngán cho đời cuộc tỉnh say


Uống nữa cho vơi những nỗi buồn
Xuân về tha thiết nhớ quê hương
Và quên điên đảo lòng nhân thế
Trả hết cho người, ngấn lệ vương


Xin trả lại tôi.,. tuổi ấu thơ
Những ngày xưa ấy, rất xa xôi
Bên bánh chưng chờ khoe áo mới
Rộn rã quanh tôi, vạn tiếng cười.


Lê Văn Phúc

Chủ Nhật, 22 tháng 11, 2009

Ảnh NHSG và...20.11.09


NHSG sinh hoạt định kỳ tháng 11/09



 

 

 

 


Ảnh NHSG tri ân Thầy Cô nhân ngày 20.11.2009

Ảnh : Trái sang Thầy Trần Mạnh Liệu-Th. Đào Văn Nhãn-Th. Cao X. Yên- Ng.V. Trị đọc lời tri ân đến quý Thầy -Cô . PN.Thầy Bảo cô Lê T.X.Mai, cô Thanh, Cô Táo

Chiều Sài Gòn hôm nay thật trong xanh mát dịu. Con đường Phùng Văn Cung rộn ràng bởi chúng tôi:  Những cô, cậu CHS tuổi chớm thu vàng dung dăng dung dẻ vượt qua những trở ngại Lô Cốt, những dòng xe kẹt dài dài trên trên lộ trình đầy  khói bụi, để về đây họp mặt tại quán cà phê mang cái tên rất ấn tượng : CỎ NỘI . Ấn tượng hơn nữa, chiếc Băng-rôn treo trước cổng màu đỏ thắm với dòng chữ :" TRI ÂN THẦY CÔ GIÁO "
          Vâng , hôm nay là ngày 20-11, ngày   hiến Chương Nhà Giáo
Và chúng tôi những old Nguyễn Hoàng 3 khối từ 66-72 rải rát từ các quận nhưng cùng một tấm lòng Tôn Sư Trọng Đạo đã  tề tựu về để gặp gở và hàn huyên thầy cô giáo cũ.

 Có mặt cùng các CHS thân yêu của mình ngoài quý thầy cô sinh sống tại Sài Gòn như: Thầy cô Nguyễn Bảo, thầy Cao Xuân Yên, thầy Đào văn Nhẫn, còn có thầy Lý văn Nghiên ở Huế, thầy Trần Mạnh Liệu ở ngoại thành về chung vui. Quý thầy cô dường như khỏe thêm và trẻ ra trước đám học trò già lao xao, trìu mến. Khi có ý định họp mặt chúng tôi nghĩ trong một nhóm nhỏ các bạn, nhưng không ngờ lúc  nhận tin báo rất nhiều bạn nhiệt tình ũng hộ nâng tổng số tham dự hơn 40 thành viên, làm phải kê thêm bàn ra phía ngoài. Có bạn từ Vũng Tàu Bà Rịa như Quốc Đình Dũng, Phạm xuân Phùng từ Đồng Nai (khối 11) vào. Có anh từ Dầu Tiếng cũng tranh thủ có mặt: Anh Nguyễn Kim Long. Đặc biệt là anh Nguyễn Đắc Minh NH CaLi về thăm quê nghe thông tin liền đến để có dịp năm tay cô giáo cũ Cao thị Táo. Thật xúc cảm biết bao.
             Nguyễn văn Trị phát biểu cảm tưởng và thay mặt buổi họp mặt  nói lời Tri ân Thầy cô Giáo rất chân thành, làm chúng tôi thấy mình còn quá nhiều Hạnh Phúc khi cảm nhận được tình nghĩa thầy trò Nguyễn Hoàng chúng ta. Rồi cũng đến lúc chia tay, thầy trò chia tay nhau, hẹn 20-11 sang năm sẽ gặp lại. Suốt đêm tôi thao thức không ngủ được vì vẫn còn rộn ràng niềm vui của ngày 20-11 năm nay
Quang Tuyết 
 

 

 
K10/72 tham dự cũng nhiều
 

 

 

 

 

 

 

 
 

 

 

 

 




 Ảnh : Trước phải sang: Cô Hồng,Cô Tương,,Cô Táo, Cô Thanh,PN Th. Bảo (LTX.Mai)

Đứng : Mỹ Liên ,Tương,Thu Nhân,X, Nga,Bích, Nghĩa,Ái Nghĩa

 
Thụ(đứng),Thu Nhân,Tương Thành

 

 

Nguyễn Trọng, Hùng,Việt, Nguyễn Thí,Anh NH Cali, A. Lê Đình Ngân

 
Ảnh : Trái sang : Tuyết Nga,Kim Chi, Quang Tuyết,Minh Diệu