ĐỪNG ĐỢI EM VỀ- CÒN MÃI BÊN NHAU
Anh cố níu em chặt vào quê hương
Em quyết dứt tình theo miền đất hứa
Nên một nửa đành chia lìa một nửa
Ta mất nhau rồi, còn chi vấn vương?!
Sẽ có một ngày đất hứa cằn khô
Và trái tim em hóa thành sỏi đá
Mây giăng đầy trời, chiều đông buốt giá
Chốn cũ mơ về, sóng biển nhấp nhô!
Giếng nước quê mình vẫn mát, vẫn trong
Hoa trái quê mình vẫn thơm, vẫn ngọt
Chim chóc quanh vườn cất cao tiếng hót
Mãi gọi em về, em có nghe không?
Em có nghe không, em có nghe không??
Chung thủy trọn đời, tình anh vẫn thế
Vẫn dõi tìm em đầu non cuối bể
Như chú Hoàng Cầm tìm lá Diêu bông!
Thao thức canh dài nghe hồn tái tê
Máu cạn tim gầy vẫn hoài nhung nhớ
Nắng đốt bên ni, mưa dầm bên nớ
Lòng chẳng khuây nguôi, vẫn đợi em về!
Nguyễn Văn Quang
ĐỪNG ĐỢI EM VỀ
(Nói hộ một người)
Em đã nghe rồi nhưng em vẫn đi
Đời đã rẽ chia bên nớ, bên ni
Dẫu có trở về người xưa vẫn đợi
Ván đã đóng thuyền, phỏng có ích chi?!
Nơi ấy hoa thơm, cây đơm trái ngọt
Em như còn nghe vườn xưa chim hót
Như thấy dáng anh lảng đảng làm thơ
Và lời hờn trách nghe sao chua xót!
Gói ghém niềm riêng chôn chặt vào lòng
Gói ghém niềm riêng chôn chặt vào lòng
Tháng ngày buồn tênh chỉ còn kỷ niệm
Tội nghiệp một đời chẳng ai tìm kiếm !
Thì có nghĩa gì hở lá diêu bông ?
Tội nghiệp một đời chẳng ai tìm kiếm !
Thì có nghĩa gì hở lá diêu bông ?
Chắc hẳn là không, chắc hẳn là không
Níu lại làm chi, ai người giữ lại
Nghe thấy nao lòng, thôi anh đừng nói
Ngày xửa, ngày xưa ai kẻ đèo bồng?!
Phải chọn quê người làm miền đất hứa
Đừng tiếc, đừng thương một mối tình hờ
Dù nắng bên ni, dù mưa bên nớ
Chung thủy có là một mối tình thơ ?!!
Bà Rịa, 03/4/2010 - TÂM GIAO
CÒN MÃI BÊN NHAU
(Cảm xúc khi đọc bài thơ “Vẫn đợi em về” của anh Nguyễn Văn Quang đăng trên HQN, xuân 2010 – Thương tặng NVQ)
Hoàng Hữu Bản
Em sẽ về, xin anh đừng đợi
Chờ mà chi, lệ ứa tim khô!
Em hiểu lắm làm người là khổ
Khổ hay vui cũng tại mình mơ.
Em biết lắm lòng anh chung thủy
Tình vô chung, đời cũng vô thường.
Trời chợt nắng, chợt mưa anh nhỉ
Thì buồn chi gối chiếc đêm trường!
Em thương lắm- tình anh giấy trắng
Trắng trang thơ gác ánh trăng trong
Em nhớ lắm: gừng cay, muối mặn
Thì thưa anh: chỉ giấu trong lòng.
Anh chớ ngại người đi kẻ ở
Có sông nào không đổ tự nguồn ra?
Nước muôn đời trôi xuôi vạn ngả
Nước là Anh, Em là sóng thôi mà!
Khi gió im, trời yên biển lặng
Em là Anh, Anh cũng chỉ là Em.
Và tình ta thắm mãi êm đềm
Sưởi nắng ấm, tắm xuân hồng buổi sáng.
Em không về xin anh đừng đợi
Có là không, không là có thôi mà!
Nếu chúng mình quét dần tự ngã
Dẫu nghìn trùng, ta vẫn mãi bên nhau!
H.H.Bản
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét