LÀNG TRONG TÔI
Hoàng Trung
sông Thạch Hãn uốn mình qua quê Triệu Long
Làng trong tôi là ầu ơ tiếng Mẹ
Giọng trầm buồn qua bốn tao nôi
Những đêm đông mưa dầm quạnh quẽ
Con trở mình quờ quạng, tìm hơi.
Làng trong tôi là con sông xanh thẳm
Lũy tre làng in bóng tuổi thơ
Chuyến đò ngang tình người chở nặng
Đêm khuya nghe thao thức giọng hò.
Làng trong tôi là hương cau mộc mạc
Chuyện nằm lòng: sự tích Trầu Cau.
Trước hiên nhà bóng trăng đổ xuống
Ngày vui buồn đượm thắm môi nhau.
Làng trong tôi là con chuồn ớt
Đậu rào tre chổng đít lên trời
Con dế mèn nỉ non vệ cỏ
Lũ trẻ làng rình bắt về chơi.
Làng trong tôi là tháng Tư mùa gặt
Chim sơn ca lảnh lót hót vang trời
Làng trong tôi là cánh đồng mùa lũ
Đê vỡ tràn theo tiếng gọi chơi vơi!
Làng trong tôi là tháng ngày lửa đạn
Giặc tràn về dày xéo tả tơi
Trận mưa bom dội lên đầu con trẻ
Cháy trụi rồi, thương quá làng ơi!
Làng trong tôi là tháng năm đổi mới
Bông lúa vàng trĩu nặng mồ hôi
Đường ra đồng rộn ràng tiếng máy
Nón bài thơ trong trẻo nụ cười!
Làng trong tôi là tháng năm xa cách
Về thăm quê tay bắt mặt mừng
Hạnh phúc reo trong từng ánh mắt
Cội nguồn ơi! Lòng cứ rưng rưng!
Dòng sông luôn chở nặng...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét