XƯỚNG
SỰ ĐỜI
Ngất ngưỡng sự đời có có không.
Nhân tình phải gạn đục khơi trong
Hiếu trung , đạo nghĩa thì nên có ,
Phản phúc , lọc lừa ấy chẳng mong .
Tài đức , giỏi giang cầu tới cửa ,
Ngu ngơ, kiêu ngạo vứt ngoài song .
Ranh ma phù phép mờ chân tướng
Sáng suốt nhận ra việc thẳng cong !
NGUYỄN TÂM GIAO
HOẠ
ĐẠO ĐỜI
Được thua mai nọ cũng bằng không
Cốt giữ đạo đời mãi trắng trong
Nhường dưới kính trên cho phải lẽ
Nhìn sau trông trước đáng nên mong
Khoe khoang xu nịnh quăng vào sọt
Hách dịch cậy quyền tống khỏi song
Lời thật trái tai tuồng thế thái
Tình thơ duyên chữ thẳng đừng cong
Giang Đà
VÔ ƯU
Dạo cõi ta bà ngẫm sắc không
Thất tình lục dục gội cho trong
Lợi danh ô nhục nên cần tránh
Cốt cách thanh cao phải cố mong
Thiên bản vô ưu … nên lắm sự ?
Dung nhân tự nhiễu vướng đầy song !
Lòng ngay ý thẳng vui trời đất
Chẳng ngại trần gian bể , méo , cong
Kachiusa.
KHÁT VỌNG
Ngẫm nghĩ kim tiền sắc sắc không
Nên chi phải sống thật thanh trong
Trung dân , ái quốc càng cần có
Phản bạn , lừa thầy chẳng đặng mong
Dũng trí , hùng tài năng tích luyện
Gian tham , ác độc bỏ ngoài song
Hiên ngang đứng vững trong trời đất
Ý thẳng , lời ngay đừng uốn cong
Trương Công Hổ
THÓI ĐỜI
Thế thời, thời thế biết hay không
Thế thái nhân tình chẳng mấy trong
Thẳng thắn thật thà thêm thấm thía
Lọc lừa luồn lách lắm trông mong
Tiểu nhân được thế leo lên đỉnh
Quân tử hết thời dồn xuống song
Ai đó tâm đầu xin cạn chén!
Thế nào cứ thẳng đừng làm cong
Trần Hào
XƯỚNG
TÌNH THƠ
Tung hô tình bạn khắp mười phương
3X chúng ta rất dễ thương
Xếp loại giỏi giang đường kỹ thuật
Đứng hàng xuất sắc miệt văn chương
Thi ca đôi nét thành tri kỷ
Xướng hoạ dăm lần hoá vấn vương
Hoan hỉ lòng ta dường trẻ lại
Nghe chừng rạo rực tựa tình ươm
NGUYỄN TÂM GIAO
HOẠ
TÌNH THƠ
Biết bao bằng hữu sống tha phương.
Chưa biết mặt mày ... vẫn cảm thương.
Tối đến vịnh ngâm thơ mấy khúc.
Sáng ra sáng tác truyện vài chương.
Thơ đi: khách hoạ ... mừng khôn tả.
Truyện kể: người nghe ... hứng lại vương.
“Cách mặt gần lòng”, ai biết thấu?
Cây già trút nhựa nẩy mầm ưom.
Hoàng Đằng
NỢ THƯƠNG
Bớt thù thêm bạn khắp muôn phương
Chiều xuống giăng đầy chút nợ thương
Câu tỉnh thì thầm thơ Lý Bạch
Chén say khí khái rượu Hoàng Chương
Ngâm câu tri kỷ lòng xao xuyến
Hoạ vận tâm giao ý vấn vương
Thềm cũ ngả màu thương gối chiếc
Sông trăng sương quyện mộng còn ươm
Giang Đà
Tải Blog 23.8.2011
SỰ ĐỜI
Ngất ngưỡng sự đời có có không.
Nhân tình phải gạn đục khơi trong
Hiếu trung , đạo nghĩa thì nên có ,
Phản phúc , lọc lừa ấy chẳng mong .
Tài đức , giỏi giang cầu tới cửa ,
Ngu ngơ, kiêu ngạo vứt ngoài song .
Ranh ma phù phép mờ chân tướng
Sáng suốt nhận ra việc thẳng cong !
NGUYỄN TÂM GIAO
HOẠ
ĐẠO ĐỜI
Được thua mai nọ cũng bằng không
Cốt giữ đạo đời mãi trắng trong
Nhường dưới kính trên cho phải lẽ
Nhìn sau trông trước đáng nên mong
Khoe khoang xu nịnh quăng vào sọt
Hách dịch cậy quyền tống khỏi song
Lời thật trái tai tuồng thế thái
Tình thơ duyên chữ thẳng đừng cong
Giang Đà
VÔ ƯU
Dạo cõi ta bà ngẫm sắc không
Thất tình lục dục gội cho trong
Lợi danh ô nhục nên cần tránh
Cốt cách thanh cao phải cố mong
Thiên bản vô ưu … nên lắm sự ?
Dung nhân tự nhiễu vướng đầy song !
Lòng ngay ý thẳng vui trời đất
Chẳng ngại trần gian bể , méo , cong
Kachiusa.
KHÁT VỌNG
Ngẫm nghĩ kim tiền sắc sắc không
Nên chi phải sống thật thanh trong
Trung dân , ái quốc càng cần có
Phản bạn , lừa thầy chẳng đặng mong
Dũng trí , hùng tài năng tích luyện
Gian tham , ác độc bỏ ngoài song
Hiên ngang đứng vững trong trời đất
Ý thẳng , lời ngay đừng uốn cong
Trương Công Hổ
THÓI ĐỜI
Thế thời, thời thế biết hay không
Thế thái nhân tình chẳng mấy trong
Thẳng thắn thật thà thêm thấm thía
Lọc lừa luồn lách lắm trông mong
Tiểu nhân được thế leo lên đỉnh
Quân tử hết thời dồn xuống song
Ai đó tâm đầu xin cạn chén!
Thế nào cứ thẳng đừng làm cong
Trần Hào
XƯỚNG
TÌNH THƠ
Tung hô tình bạn khắp mười phương
3X chúng ta rất dễ thương
Xếp loại giỏi giang đường kỹ thuật
Đứng hàng xuất sắc miệt văn chương
Thi ca đôi nét thành tri kỷ
Xướng hoạ dăm lần hoá vấn vương
Hoan hỉ lòng ta dường trẻ lại
Nghe chừng rạo rực tựa tình ươm
NGUYỄN TÂM GIAO
HOẠ
TÌNH THƠ
Biết bao bằng hữu sống tha phương.
Chưa biết mặt mày ... vẫn cảm thương.
Tối đến vịnh ngâm thơ mấy khúc.
Sáng ra sáng tác truyện vài chương.
Thơ đi: khách hoạ ... mừng khôn tả.
Truyện kể: người nghe ... hứng lại vương.
“Cách mặt gần lòng”, ai biết thấu?
Cây già trút nhựa nẩy mầm ưom.
Hoàng Đằng
NỢ THƯƠNG
Bớt thù thêm bạn khắp muôn phương
Chiều xuống giăng đầy chút nợ thương
Câu tỉnh thì thầm thơ Lý Bạch
Chén say khí khái rượu Hoàng Chương
Ngâm câu tri kỷ lòng xao xuyến
Hoạ vận tâm giao ý vấn vương
Thềm cũ ngả màu thương gối chiếc
Sông trăng sương quyện mộng còn ươm
Giang Đà
Tải Blog 23.8.2011
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét