Thứ Năm, 3 tháng 11, 2011

Họa thơ Chuyến đò chiều - Linh Đàn

Nhà thơ Linh Đàn ở TP Hồ Chí Minh đã gửi đến TRI ÂM CÁC  bài xướng CHUYẾN ĐÒ CHIỀU. Cảm nhận thông thường là làm Đường thi nếu không khéo sẽ sinh ra bệnh sắp chữ nhưng nội dung bài thơ này , tác giả đã “phá cách”  đưa hình ảnh "thơ mới" vào "thơ tình Đường luật". Một sáng tạo mới  và đây là một cuộc xướng họa hết sức thi vị, mong các thi hữu cùng vào cuộc.
       Nhân dịp năm mới dương lịch 2011 sắp đến, chủ nhân Gác tri âm kính chúc bạn bè gần xa, các độc giả yêu mến lời chúc sức khỏe, hạnh phúc, thành đạt trong cuộc sống!
 
 BÀI XƯỚNG:
CHUYẾN ÐÒ CHIỀU

Tay đưa nhè nhẹ mái chèo ngang,
mà thấy sao thơ lộn bóng vàng.
một góc trời mơ - mơ bát ngát,
đôi bờ bến nhớ - nhớ mênh mang.
mãi nghe tim réo lời lưu luyến,
còn hỏi ai chi chuyện lỡ làng.
thầm trách - mà thôi đừng trách nữa,
bóng chiều vẫn đẹp tiễn em sang.
Linh Đàn

Đồng HỌA:
TIỄN CHUYẾN ĐÒ CHIỀU

"ĐÒ CHIỀU" bất chợt ghé vừa ngang,
Chấp bút đôi câu dẫu vội vàng.
Vần tỏa êm đềm hương bát ngát,
Điệu lan ngây ngất ý mênh mang.
Sông trôi có thấy người lưu luyến?
Nước chảy hay chăng kẻ lỡ làng?
Chậm bước mong gì thêm chuyến nữa,
Lần này xin vẫy tiễn ai sang.
Nguyễn Tường

ANH CÓ VỀ QUÊ

Anh có về quê thăm Quán Ngang,
Có qua Nhĩ Hạ ngóng trăng vàng.
Chợ Cầu ngày ấy tường xiêu xó,
Dốc Miếu thuở nào cỏ hỗn mang.
Nỗi nhớ bâng quơ chiều phố thị,
Niềm thương chan chứa lũy tre làng.
Giọng hò ai đó trên sông vắng,
Khua mái chèo khuya vắt áo sang.
Võ Văn Hoa

Mấy ngày nay vùng Boston Tuyết xuống ồ ạt,
xúc mệt nhừ, mặc dầu vậy, nhà thơ Lê Ngọc Kha
vẫn không quên nghiệp chướng thơ ca và đã chia sẻ:
CHUYẾN ÐÒ CHIỀU

“Chuyến đò chiều” tạt ghé qua ngang,
Vội vã thăm em dưới nắng vàng.
Một khối ân tình - tình vẫn giữ,
Muôn ngàn nhân nghĩa - nghĩa luôn mang.
Trăng thanh gió mát trời non nước,
Lối cũ đường xưa cảnh xóm làng.
Xa cách lâu rồi giờ gặp lại,
Ngày vui còn mãi bước chân sang.
Lê Ngọc Kha

CHUYẾN ĐÒ CHIỀU

Chiều xưa xao động chuyến đò ngang,
Buông mái chèo khua ánh nắng vàng.
Lặng lẽ chờ trăng – trăng chếch chếch,
Âm thầm nhìn bóng – bóng mang mang.
Ai đi có nhớ tình sông nước?
Kẻ ở sao quên nghĩa xóm làng…
Đã mấy mùa hoa lau nở trắng,
Lửa lòng vẫn thắp đợi người sang.
Lê Ngọc Phái

CHẬP CHỜN MỘNG TƯỞNG

Bến chiều thấp thoáng bóng đò ngang,
Chân bước bâng khuâng rộn tiếng vàng.
Mấy thưở tình ươm - ươm biếc biếc,
Bao lần hồn thả - thả mang mang.
Xuân hồng theo bướm bay đầu ngõ,
Đông xám nhìn cây đứng cuối làng.
Thương nhớ - một thời sao nhớ mãi,
Chập chờn mộng tưởng mỗi mùa sang !
Đỗ Trầm Tư

MẢNH ĐỜI CHIỀU

Một thuở đời xanh chuyện dọc ngang,
Thoắt ngoái nhìn lui lạnh tuổi vàng.
Ly khách gieo vần buồn tửng tửng,
Hồ trường nhấc chén nhớ mang mang.
An nhiên tự tại thành ông cụ,
Tất bật bon chen cũng lão làng.
Hái đóa vô thường xin gởi bạn,
Làm quà mừng tuổi đón xuân sang.
Costa Rica, chuẩn bị đón năm mới 2011
Trần Kiêm Đoàn

RÁNG CHIỀU VƯƠNG

Bóng chiều sợi nắng đã xiên ngang,
Thầm tiếc hoàng hôn xuống vội vàng.
Nghiêng nón ai về - ai hối hả,
Não lòng kẻ đợi - kẻ vương mang.
Mơ màng trước nhớ bờ tre xóm,
Man mác sau thương đá cổng làng.
Cứ tưởng lời nguyền xưa đẹp mãi,
Lỏng rồi tay lái - mắt trông sang.
Bạch Thược

CHUYẾN ĐÒ NGANG

Ô Lâu quê mẹ chuyến đò ngang,
Sao vắng người xưa thuở nắng vàng.
Một chiếc thuyền yên về gối bãi,
Đôi dòng nước chảy đến mênh mang.
Ta về tìm lại nơi thôn ấy,
Em đã ra đi vắng xóm làng.
Đâu dám trách em sao vội nỡ,
Rời quê em đến chốn cao sang!
TRƯƠNG LAN ANH

NIỀM LY CÁCH

Bến cũ đò chiều dạ ngỗn ngang,
Nỗi ai say đắm ngập chiều vàng.
Một dòng nước xoáy - lòng đang xoáy,
Nửa gánh tình mang - nợ phải mang.
Quên cả nghẹn ngào trong lối xóm,
Xiết bao đau khổ giữa đường làng.
Giờ đây gẫm lại niềm ly cách,
Thầm nhớ những chiều mắt ngóng sang.
Hạnh Trang

CHIỀU TRÊN BẾN CŨ

Bến nước tơ lòng vướng ngỗn ngang,
Sóng chao từng gợn nắng rưng vàng.
Sầu chôn đáy vực - sầu chưa lấp,
Nhớ thả lưng trời - nhớ vẫn mang.
Bóng cũ như màn sương cuối bãi,
Tình xưa tựa lớp khói sau làng.
Chim về núi thẳm chiều qua vội,
Gió lạnh từng hồi lại kéo sang.
Suối Bạc, 27-12-2010
NGUYỄN VÔ CÙNG

KHÁCH LỠ LÀNG

Từ chàng thi sĩ liếc nhìn ngang,
Để kẻ vời trông đến võ vàng !
Lãng mạn người khơi-khơi lối mộng,
Ngại ngùng thiếp luyến-luyến tình mang!
Những mong có được ngày sum họp,
Nào ngỡ còn đây buổi lỡ làng.
Đâu biết -lòng người đâu biết thế?
Giả vờ như vẫn đợi ai sang !!!
Tâm giao Nguyễn Văn Tương


BUÒN GỬI BẾN XƯA
(nhị thủ - thuận nghịch độc)
1.
Chân bước lạc đường khuất bến ngang,
Trước thu mùa rụng lá khô vàng.
Vân hoài cảnh hoạ tình theo đến,
Mộng ủ hồn say giấc lại mang.
Ngần ngại thoáng mơ đêm vắng hạ,
Hững hờ sương trắng điểm xa làng.
Ngân hoài tiếng vọng lời ai oán,
Trần tục cõi duyên muộn chuyến sang.
2.
Thương người tiễn muộn bến đò sang,
Đến chậm đêm khuya cảnh vắng làng.
Đường lạc bước xa tình hận mãi,
Bóng mờ trăng rũ lệ sầu mang.
Vương hoài giấc mộng đầy sương trắng,
Vọng oán hồn thu đẫm lá vàng.
Gương vỡ đã xa rời ước nguyện,
Trường Giang viếng bạn nhớ đò ngang.
Đông Hòa NCH
29.12.2010

BẾN XƯA

Bao năm gắn bó chuyến đò ngang,
Từng buổi trường tan nhạt nắng vàng.
Dòng nước lao xao dồn vỗ mạn,
Nhịp chèo thanh thoát gợn mang mang.
Khung trời cổ độ vầng trăng khuyết,
Cánh nhạn tịch dương trải lẹ làng.
Thừa Phủ, người ơi, bao mộng ước !
Phế hưng dồn dập vội vàng sang !
Hạ Thái
Trần Quốc Phiệt

BẾN CHIỀU

Ai người thuở ấy vội sang ngang,
Khi ánh tà buông lướt thướt vàng.
Lóng lánh sông xanh-xanh loáng biếc,
Dật dờ sóng bạc- bạc mênh mang.
Dáng hình mờ nhạt trong sương lạnh,
Kỷ niệm vùi chôn trước bến làng.
Buông lái thuyền xa lòng quặn xót,
Đếm mùa lá rụng nhớ heo* sang.
Quảng Trị 01/01/2011
Văn Thiên Tùng
* Gió heo chớm đông, nứt chân nẻ môi.

Tải blog 18.01.2011 
 

 
 
 


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét